Bạn trai đi du học 2 năm, tôi ở nhà giữ cái ngàn vàng đợi anh để rồi nhận ngay trái đắng..
Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn mũi dao đâm vào tim tôi.
Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. (Ảnh minh họa)
Gia đình anh khá có điều kiện, tôi biết. Thời gian đầu tôi chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ có cơ hội trở thành người yêu của anh. Anh vừa thông minh, vừa đẹp trai, tài giỏi, các ứng xử với chị em phụ nữ thì chẳng khác gì soái ca hết. Và đặc biệt, anh không hề có tính lăng nhăng như nhiều công tử con nhà giàu khác. Anh rất giữ lễ khi ở bên cạnh các cô gái, tuyệt nhiên không trêu đùa hay buông lời tán tỉnh. Bạn bè nói, cứ cái đà anh không thích ai và cũng không ai tán đổ được anh thế này thì anh sẽ sớm lên chùa ăn chay tịnh mất.
Những người bạn thân của anh chỉ có mấy cậu chạc tuổi như anh mà thôi. Trong đó có Long, Long dính lấy anh như hình với bóng vậy. Thậm chí, nhiều người còn đồn ác ý rằng Long với anh là một đôi. Cho đến ngày anh ngỏ lời yêu thì mọi tin đồn đoán kia mới bị dập tắt. Nó còn khiến tôi như đi trong mơ nữa vậy. Thật chẳng thể nào dám tin một người con trai như anh lại đi thích một con bé có điều kiện quá sức tầm thường và ngoại hình không mấy nổi bật như tôi.
- Anh yêu em vì tất cả những gì đơn giản nhất thuộc về em. Tình yêu chẳng phải luôn cần xuất phát từ những điều giản dị nhất hay sao? Em còn sợ anh không chân thành, không thật lòng với em?
Thật chẳng thể nào dám tin một người con trai như anh lại đi thích một con bé có điều kiện quá sức tầm thường và ngoại hình không mấy nổi bật như tôi. (Ảnh minh họa)
Câu hỏi của anh khiến tôi ngượng ngùng, xấu hổ. Đúng, bản thân tôi tự thấy mình chẳng có gì xứng đáng với anh hết nên có được tình yêu của anh, tôi không nghi ngờ làm sao được. Nhưng nghe những lời này của anh, tôi biết, tôi thực sự là người may mắn.
Video đang HOT
- Anh sẽ đi du học ở nước ngoài 2 năm. Em đợi anh về chúng mình sẽ tổ chức đám cưới nhé! – Anh nắm chặt tay tôi, thì thầm
Tôi sốc, thực sự sốc trước cái tin anh đi du học. Nhưng quyết định của anh, tốt cho bản thân anh thì tôi cần tôn trọng nó. Tiễn anh đi, tôi bịn rịn, lưu luyến, sớm mong ngày anh quay về. Anh đi được chừng 2 tháng thì Long, cậu bạn thân của anh cũng sang bên đó du học cùng anh.
Điện thoại quốc tế gọi rất tốn kém nên chúng tôi thường gửi mail cho nhau. Thời gian đầu, anh còn hay kể về công việc học tập, cách làm quen với cuộc sống của anh bên đó. Nhưng càng về sau, anh càng ít dần. Tôi cũng biết đó là do anh bận học, bận làm việc nên chẳng dám trách móc. Mọi người nói với tôi rằng nếu không chắc chắn anh quay về sẽ cưới tôi thì tôi cứ đi lấy người khác. Nhưng không, tôi tin tưởng anh. Anh chắc chắn sẽ chung thủy với tôi. Bản thân tôi cũng vậy, tôi sẽ giữ trọn trinh tiết này cho đến ngày anh về để anh biết rằng tôi cũng chỉ có mình anh, duy nhất anh. Ai nói tôi dại, tôi cũng mặc kệ.
Vậy mà cuộc đời chẳng ai biết trước được chữ ngờ…
Ngày anh trở về, tôi mừng rơi nước mắt. Càng vui hơn, anh giục giã tổ chức đám cưới luôn lại càng khiến tôi thêm tin vào quyết định của mình. Chỉ có điều, Long cũng về cùng anh và còn gần gũi, thân thiết với anh hơn. Có khi còn hơn cả tôi ấy. Tôi tự trấn an mình trước những bão tố dư luận rằng anh bị gay. Cho đến đêm tân hôn…
Giây phút tôi mong chờ nhất cuộc đời cuối cùng cũng đến. Anh bước vào phòng tân hôn với dáng vẻ khoan thai khiến tôi hồi hộp lắm. Mọi người dặn dò con gái nên chủ động hơn một chút để mọi chuyện hòa hợp nên tôi nhẹ nhàng cởi quần mình xuống. Ngờ đâu:
- Anh… Anh xin lỗi vì đã lừa dối em. Anh… Anh không có cảm xúc với con gái. Người anh yêu là Long. Anh biết chuyện này hơi bất bình thường nhưng nó cũng không còn là chuyện lạ nữa. Em yên tâm, anh sẽ chăm sóc, đối xử với em tốt cả đời này. Anh sẽ coi em như em gái anh. Chỉ xin em đừng nói ra chuyện này, nếu không bố mẹ anh sẽ chết mất. – Anh hốt hoảng quỳ xuống cầu xin tôi
Tôi bàng hoàng, lời mọi người cảnh báo tôi đã thành sự thật rồi. Hèn gì, anh và Long lại thân thiết nhau đến như vậy. Long thậm chí còn khóc trong đám cưới của tôi và anh nữa. Giọt nước mắt mà tôi cứ ngỡ là vui mừng hóa ra lại là giọt nước mắt đau khổ nhìn người mình yêu lấy tôi. Còn tôi, tôi từ đầu tới cuối chỉ là bình phong của anh để anh che giấu sự thật về mình. Vậy mà tôi còn tôn thờ tình yêu mà anh mang lại cho mình. Là tôi ngu dại hay tại số trời trêu ngươi đây. Tôi còn giữ cái ngàn vàng của mình để dâng hiến cho anh nữa chứ.
Tôi không khóc, thực ra là tôi khóc không nổi. Lời đề nghị của anh như ngàn vạn mũi dao đâm vào tim tôi. Tôi không kì thị chuyện này nhưng tại sao nó lại xảy ra với người tôi yêu cơ chứ. Cuộc hôn nhân này, tôi biết phải làm sao để giải quyết nó đây khi tình đau đớn, ăn sâu tận tim rồi.
Theo blogtamsu
Gìn giữ 'cái ngàn vàng' suốt thời thanh xuân, đến lúc thành vợ chồng thì 'chuyện ấy' lại..
Tôi đã rất nỗ lực để giữ gìn sự trinh trắng của mình, vậy mà bây giờ khi đã lập gia đình tôi vẫn tiếp tục phải chịu đựng cảm giác đau đớn, căng thẳng và lo lắng...
Ảnh minh họa
Lời tâm sự thật của người phụ nữ trên Good Housekeeping về vấn đề trinh tiết và chuyện phòng the trong cuộc sống vợ chồng khiến nhiều người phải suy nghĩ:
"Sinh ra và lớn lên trong một gia đình theo đạo Cơ Đốc, từ bé tôi được dạy dỗ rằng trinh tiết là thứ quan trọng nhất của một người con gái. Trinh tiết thậm chí còn có thể cứu rỗi cuộc đời tôi. Bởi vậy, thất tiết trước hôn nhân là điều thật đáng xấu hổ. Tôi phải giữ gìn trinh tiết bằng mọi giá.
Năm 15 tuổi, tôi hạ quyết tâm sẽ chỉ quan hệ tình dục khi đã chính thức kết hôn bằng cách ký vào một bản cam kết. Năm tiếp theo đó, cha mẹ tặng tôi một chiếc nhẫn trinh tiết. Thực chất, cha mẹ tôi đã sống chung một khoảng thời gian khá dài trước khi kết hôn. Tuy nhiên tôi không hề cảm thấy mâu thuẫn khi đối chiếu sự thật đó với việc họ đang cố gắng hướng tôi hành động đúng như lời dạy của Đức Chúa. Tôi hiểu cha mẹ chỉ đang làm hết sức mình để giữ cho tôi không phạm phải sai lầm như chính họ ngày trước. Và thế là tôi bắt đầu vạch ra ranh giới với các chàng trai ở trường đại học. Rồi một ngày, tôi cũng gặp được người đàn ông của cuộc đời mình.
Chúng tôi hẹn hò khoảng một năm trước khi đính hôn và thời điểm đính hôn của chúng tôi cách đám cưới 5 tháng. Dù nhiều người không tin, nhưng sự thật là đến tận ngày cưới, tôi và chồng mới trao nhau nụ hôn đầu trước sự chứng kiến của cha xứ và các quan khách. Đã và sẽ có rất nhiều người thắc mắc sau khi biết chuyện này. "Làm sao bạn biết được mình và người đàn ông này hòa hợp trong chuyện chăn gối khi mà bạn thậm chí còn chưa từng hôn anh ta?", "Chuyện ấy chẳng phải là một trong những vấn đề quan trọng nhất mà hai người yêu nhau cần tìm hiểu trước khi tuyên thệ trong lễ đường hay sao?",... - đó là hai trong số những câu hỏi mà người ta hỏi tôi nhiều nhất. Thành thật mà nói, tôi chưa từng lo lắng về việc kết hôn với người không hòa hợp với mình trong "chuyện ấy". Đôi khi tôi cũng lăn tăn về quyết định "không hôn, không sex trước hôn nhân" của mình nhưng chồng tôi đã chia sẻ điều đó với tôi. Anh ấy đồng ý chờ đợi. Bởi vậy tôi nghĩ điều đó với chúng tôi sẽ không là vấn đề. Phải đến sau này, tôi mới biết rằng những suy nghĩ của mình hồi đó thật quá ngây thơ.
Thực chất, trong lúc yêu nhau, nhiều lúc tôi cũng thấy mệt mỏi khi lúc nào cũng ở trong tư thế phòng thủ với người yêu. Đó cũng chính là nguyên nhân khiến mối quan hệ giữa hai chúng tôi đôi khi trở nên căng thẳng. Dù vậy, cả hai vẫn thống nhất rằng sẽ tôn trọng lẫn nhau cũng tôn trọng lời dạy của Đức Chúa. Chúng tôi xoa dịu, an ủi nhau rằng sau khi kết hôn, nhất định cả hai sẽ cùng "bù đắp" quãng thời gian này.
Thế nhưng khi đã kết hôn, vì không ai trong hai chúng tôi từng có kinh nghiệm trong "chuyện ấy", vì chưa từng trò chuyện với bạn bè hay cha mẹ về những vấn đề này, vì chưa bao giờ tham gia vào những lớp học giới tính trong trường, nên cả hai vợ chồng đều lúng túng, không biết phải làm sao để bắt đầu và kết thúc "chuyện ấy". Khi tôi mở miệng hỏi những người mà tôi có thể như bạn bè, gia đình, thậm chí là bác sĩ thì chỉ nhận được những câu trả lời như: "Mọi thứ sẽ tự... đi vào quỹ đạo", "Đừng lo, đến lúc đó hai bạn sẽ biết phải làm thế nào", "Cứ yên tâm là chuyện đó sẽ rất tuyệt vời",... Họ nói vậy, nhưng mọi thứ đã không diễn ra đúng như kế hoạch...
Tôi được chẩn đoán bị chứng co thắt âm đạo ngay sau khi trở về từ tuần trăng mật. Đó là một tuần đầy nước mắt lẫn đau đớn và thất vọng của cả hai chúng tôi. Cơ bắp vùng chậu của tôi không chịu nghe lời, khiến tôi phải chịu đau đớn mỗi khi gần gũi chồng và thậm chí là không thể quan hệ. Tôi rơi vào trạng thái trầm cảm. Tôi thấy mình thất bại trong vai trò một người phụ nữ, một người vợ. Tôi bắt đầu nổi giận, cáu gắt với tất cả mọi người, từ chồng tôi, gia đình, bạn bè cho đến cả... đức Chúa. Tôi cho rằng mình đang phải chịu đựng sự bất công. Tôi đã rất nỗ lực để giữ gìn sự trinh trắng của mình, vậy mà bây giờ khi đã lập gia đình tôi vẫn tiếp tục phải chịu đựng cảm giác đau đớn, căng thẳng và lo lắng.
Sau khi nói chuyện với các bác sĩ và chuyên viên trị liệu, tôi từ một người có quan niệm rằng tình dục là một điều gì đó rất xấu xa bỗng có cách nhìn nhận khác đi. Tôi dần có thiện cảm với chuyện đó. Tôi hiểu rằng cơ thể mình không biết phải làm gì và không chịu nghe lời mỗi khi tôi gần gũi chồng bởi nó đã phải kiềm chế sự phấn khích với người khác giới trong một khoảng thời gian dài. Trên thực tế, một trong số nguyên nhân gây ra chứng co thắt âm đạo chính là do cách dạy dỗ của cha mẹ quá cứng nhắc, giáo lý tôn giáo không cân bằng (cho rằng quan hệ tình dục là xấu) và giáo dục giới tính không đến nơi đến chốn.
Tôi chia sẻ câu chuyện của mình rộng rãi hơn và nhận ra rằng vấn đề này không chỉ là của riêng tôi mà khá phổ biến trong cộng đồng những người theo đạo. Người ta đã dành rất nhiều thời gian để dạy thanh thiếu niên phải hạn chế những tương tác thân mật trước khi kết hôn. Thậm chí với nhiều đạo, việc quan hệ tình dục còn bị cấm đoán nghiêm ngặt.
Đương nhiên tôi không nói rằng các mục sư cần phải rao giảng về những chuyện này. Tuy nhiên tôi tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu chúng ta có thể ngồi lại nói chuyện với nhau một cách thẳng thắn về tình dục, về cách nó diễn ra, về niềm vui nó mang lại, về những "lần đầu" vụng về hay những tác động của tình dục lên não bộ?
Nếu được chọn lại, tôi vẫn giữ cho mình sự trinh trắng cho tới đêm tân hôn. Sau tất cả những gì đã xảy ra, tôi vẫn không hối tiếc khi được lớn lên trong một gia đình theo đạo Cơ Đốc, vẫn không thôi tin tưởng vào những giáo lý mà tôi được truyền thụ từ nhỏ. Tuy nhiên tôi khuyến khích, và thậm chí là yêu cầu, mọi người hãy tỏ ra cởi mở hơn về những khía cạnh của quan hệ tình dục thay vì né tránh, cách ly thanh thiếu niên với điều mà chúng chắc chắn phải đối mặt khi trưởng thành".
Theo Afamily
Sau cái đêm được bạn gái dâng hiến "cái ngàn vàng" tôi cắt luôn liên lạc khi thấy thứ đó.. Cứ tưởng tôi sẽ có một đêm đáng nhớ với Liên, hai đứa có với nhau giây phút hạnh phúc, nào ngờ khi đang hí hửng vén váy Liên thì tôi run lẩy bẩy, chết ngất khi nhìn thấy.... ảnh minh họa Lần đầu gặp Liên trong dịp đi sinh nhật thằng bạn thân, tôi đã bị vẻ đẹp trong sáng thánh thiện...