Bạn tôi đã nhảy lầu tự tử vì bị ngăn cấm tình yêu
Tình yêu đôi khi có thể đi lạc lối nhưng dù thế nào thì cũng đừng hành động dại dột bạn nhé!
ảnh minh họa
Chuyện này xảy ra với thằng bạn cùng lớp Đại học mình hồi trước, cách đây tới 2 năm rồi. Đáng lẽ mình cũng không nhớ lại nếu như không vô tình đọc được bài “Mối tình với anh họ bị cả nhà phản đối kịch liệt”.
Đó là khoảng tháng 11 dương lịch, khi bọn mình đang học kì thứ nhất của năm cuối Đại học, thì thằng V – bạn mình xảy ra chuyện. Trước đó, mình cũng biết là nó yêu một người chị họ nhưng bị bố mẹ ngăn cấm và mắng mỏ rất nặng lời. Nó kêu chán đời lắm, vì bố mẹ đã không những cấm nó yêu chị kia, lại còn nói nó không ra gì. Theo như nó kể thì bố mẹ lúc nóng giận còn bảo nó loạn luân, ngu như súc vật, chị mình mà lại yêu, bất hiếu, định bôi gio trát trấu vào mặt bố mẹ… Mình biết tính nó dễ tự ái, bị nói vậy thì nó sẽ uất hận lắm.
Mình và H, một thằng bạn khác, cố gắng khuyên nhủ nó (3 đứa mình chơi thân với nhau). Lúc đó lại đang trong thời gian ôn thi cuối kỳ nữa, nên mình và H phải tìm cách xoa dịu nó, “hoãn binh” để nó tập trung ôn thi. Bọn mình hứa chắc chắn là thi cử xong xuôi sẽ nghĩ cách giúp nó giải quyết chuyện này. Nói vậy thì thấy nó có vẻ hiểu và nghe theo, nhưng hóa ra nó lại đang suy tính một chuyện khác.
Buổi chiều hôm chủ nhật, trước hôm thi môn cuối 2 ngày, nó gọi điện cho mình và thằng H, nói rằng nó sẽ tự tử cho khuất mắt bố mẹ nó. Lúc đầu mình còn nghĩ nó chỉ dọa thế thôi, nhưng lúc nó nói đang ở trường, trên tầng 8 nhà A thì mình mới sợ và tin là nó đang nói thật. Mình hốt hoảng gọi ngay cho mẹ nó, còn H thì đến trường tìm cách ngăn nó lại.
Nghe giọng mình hốt hoảng trong điện thoại, mẹ V bắt ngay taxi từ nhà lên trường mình. Vì quê V ở tỉnh kế bên nên tận 1 tiếng rưỡi sau bác ấy mới đến được trường, vừa đi đã khóc lóc và gọi tên con um sùm. Thằng H bạn mình, nó vẫn đang tìm kiếm trên tầng 8, xong chạy cả các tầng khác từ lúc đến trường, gần 2 tiếng mà không thấy V đâu, điện thoại cũng đã tắt máy. Đúng lúc còn đang sốt ruột và không biết làm thế nào thì đám người ở khu nội trú kêu ầm lên. Trời ạ, thằng V nó đã trèo lên tầng trên cùng của khu nhà nội trú. Mình và mẹ thằng V chạy ra sân tìm cách ngăn cản nó, còn thằng H thì trèo lên chỗ V đang đứng. Mẹ nó thì khóc lóc thảm thiết, cầu xin mà nó cũng không thèm nghe.
Trong lúc thằng H còn đang tìm cách leo lên vì không có cầu thang dẫn từ tầng 5 lên tầng trên cùng thì thằng V buông người xuống. Mình chỉ nhớ là lúc đó, âm thanh, hình ảnh trước mắt mình trở nên rối loạn, mặt nóng bừng, hai tai ù đi, đến lúc định thần lại thì đã thấy thằng V nằm giữa vũng máu, mẹ nó thì đã ngất xỉu, đã có người gọi taxi để đưa người đến bệnh viện. Mình mặt cắt không còn giọt máu, không khóc nổi mà tim thì nghẹn thắt lại. Sau hôm đó, mình và H vẫn phải đi thi nốt môn cuối rồi mới vào bệnh viện thăm V tiếp được.
Video đang HOT
Nói ra, chắc các bạn sẽ không thể hình dung nổi, nhưng không hiểu điều kỳ diệu gì mà thằng V bạn mình có thể qua khỏi. Thậm chí, nó còn chỉ bị chấn thương phần mềm, có hơi đau lòng là lại bị cả ở mặt nhưng không bị nguy hiểm đến tính mạng hay phần cứng. Thật sự quá kỳ diệu luôn.
Sau đó, V phải học lại 1 năm còn mình tốt nghiệp và về quê, chưa có dịp gặp lại cậu ấy. Qua liên lạc điện thoại, mình biết được nó đã nghĩ thông, từ bỏ tình yêu với người chị kia, nhưng bố mẹ nó cũng không còn dùng những lời lẽ như trước để nói nó nữa. Về cơ bản, biết cuộc sống của nó vẫn ổn thì mình cũng yên tâm.
Cuộc đời này có thể xảy ra rất nhiều chuyện, kể cả với bản thân chúng ta mà nhiều khi chúng ta không ngờ tới.
Theo VNE
Vợ ngoại tình mang tiền về cho chồng đánh bạc
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền.
Tôi viết ra câu chuyện này khi đã không còn yêu chồng. Chỉ ước sao chồng đang ở sới bạc nào đó hiểu được và ít nhất hãy giữ lấy tôi, giữ lấy gia đình nhỏ đã rạn nứt không thể hàn gắn này.
Hết yêu chồng và đổ lỗi cho chồng thì có hèn không? Cuộc đời tôi có rất nhiều đoạn, đoạn màu tươi sáng nhất thuộc về tuổi thơ, thuở con gái. Đoạn ảm đạm nhất là khi lấy chồng và phát hiện ra anh là con nghiện cờ bạc. Và đây, bây giờ tôi chẳng còn thấy màu gì nữa, tôi đã ở địa ngục rồi.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo. Nhà chồng không giàu đến thế, chồng tôi không hoàn hảo đến thế và tình yêu cũng chưa bao giờ chân thật. Gia đình chồng nợ một số tiền rất lớn, khoảng đến 3 tỷ. Công đầu thuộc về chồng và bố chồng, hổ phụ sinh hổ tử, con trai nối gót cha đánh bạc, dù chồng và bố chồng tôi đều là cán bộ.
Mang thai 4 tháng, tôi ngỡ ngàng nhận ra cuộc hôn nhân này là một cuộc lừa đảo (Ảnh minh họa)
Trong nhà này có hai nạn nhân, tôi và mẹ chồng. Thảo nào bà thương yêu tôi đến thế. Thương như thể thương một con thú vừa sập bẫy cùng chung cảnh ngộ. Số tiền cưới 200 triệu bố mẹ tôi cho sau ngày cưới nhanh chóng biến mất. Tất cả số vàng trong tủ hiện tại đều là vàng giả, cả số vàng nhà chồng cho tôi hôm cưới cũng là giả.
Nực cười nhỉ, không biết nên trách công nghệ làm hàng đểu ngày càng tinh vi hay trách mình ngu dốt? Chỉ biết phòng người gian mà không biết phòng người thân. Kẻ trộm nằm ngủ cạnh mỗi đêm mà không biết. Vậy là, ngoại trừ số tiền vài triệu trong ATM thì gia sản chẳng còn gì cả. Đã thế lại còn sắp sinh con.
Cho tới khi sinh con ra từ một cái bỉm đến bình sữa đều do nhà ngoại cung cấp. Số tiền bảo hiểm trợ cấp sinh nở của tôi, chồng cũng ẵm mất không kịp trở tay. Tôi đâu còn sức mà chửi bới, chỉ biết nằm ôm con mà khóc.Tôi đã chịu đựng như thế suốt hai năm nay. Bây giờ lại tự hỏi sao mình chịu đựng tài thế. Lúc đó tôi vẫn rất yêu chồng. Lại đã có con với nhau, tôi từng luôn hi vọng anh sẽ thay đổi.
Anh cũng đã nhiều lần thề thốt, thậm chí còn mang dao ra mà dọa tự chặt tay trước mặt tôi để cai cờ bạc. Rốt cuộc vẫn chứng nào tật đó. Càng thua càng cay cú muốn gỡ vốn.Cái nhà này cũng bị mang đi thế chấp ngân hàng. Rồi sẽ tới lúc người ta về niêm phong để cho cả thiên hạ này đều biết tôi vớ phải một cuộc hôn nhân bất hạnh. Còn bây giờ thì vẫn chưa ai hay.
Người đàn ông thứ hai của cuộc đời tôi xuất hiện. Đó là một người hơn tôi 18 tuổi. Chỉ có trong mắt ông tôi mới còn trẻ trung hấp dẫn, chứ thực ra, chung sống với địa ngục mấy năm tôi đã tàn tạ đi nhiều.
Lúc đầu tôi gọi người đó là chú, dần dần nhận sự giúp đỡ rồi chuyển sang gọi là anh. Có thể là tôi đã không nhanh chóng ngã vào vòng tay người ấy đến thế nếu chồng biết trân trọng và níu giữ tôi dù chỉ một chút.
Đến đi làm anh còn chuồn thì nhà anh đâu cần về. Tôi đi đâu anh không buồn hỏi, chuyện vợ chồng lạnh lẽo anh đâu cần hâm nóng. Có lẽ phải đến nửa năm chúng tôi chưa quan hệ lại. Tôi đã sinh con, phục hồi vóc dáng và sinh lý rồi nhưng anh đâu biết. Ở nhà này chỉ còn mẹ chồng vẫn nhắn tin hỏi tôi đang ở đâu và bao giờ về. Còn chồng chỉ quan tâm mỗi chuyện "có tiền không đưa anh".
Và thế tôi ngoại tình, ung dung tự tại không ai ngăn cấm như gái chưa chồng. Tôi tự hỏi mình có yêu người đó không? Đến bây giờ vẫn là không. Tôi chỉ muốn có một vòng tay ai đó đón nhận và yêu thương.
Người đó yêu tôi không toan tính, chưa bao giờ đòi hỏi đưa tôi lên giường. Tôi cũng không có ý định biến mình thành gái bao. Nhưng nhờ ơn chồng, bây giờ thì tôi đã thành cái loại đó rồi.
Đi ăn tối với người đó thì nhận được tin nhắn của chồng "Kiếm gấp cho anh 10 triệu kẻo chúng nó chặt tay anh". Đã từ lâu tình vợ chồng giữa chúng tôi chỉ còn là thế này.
Nhiều lần lắm rồi, tôi muốn ly hôn nhưng nhìn con và mẹ chồng lại thấy mình hèn hạ. Tôi muốn bỏ của chạy lấy người, còn họ thì sao? Ba thế hệ phụ nữ, mẹ chồng, tôi và con gái đều là nạn nhân của con người khốn nạn này.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin ít tiền rồi tự dưng rơi nước mắt. Sao tôi giống gái bao đến thế này, vẫn chưa mặc áo quần vào đã vội vòi tiền. Tôi không biết cảm giác nhục nó như thế nào, chỉ biết bây giờ mình đã thành một con đàn bà hạ lưu chẳng khác gì gái đứng đường.
Thế là thay vì về nhà, tôi bảo người đó vào khách sạn. Xong xuôi tôi ngửa tay xin tiền rồi tự dưng rơi nước mắt (Ảnh minh họa)
Đem tiền về vứt vào mặt chồng, anh mừng rỡ chộp lấy rồi đi ra ngõ bắt xe ôm đi luôn. Chắc đã cầm xe máy rồi. Thấy buồn cười, thằng chồng tồi, muốn gọi lại để chửi vào mặt chồng mà hỏi liệu chồng có biết tiền đấy là tiền gì không, tiền vợ đi làm gái đấy.
Tôi bây giờ sống mà không còn cảm nhận được cảm xúc gì, không biết vui là thế nào, buồn là thế nào, mình muốn gì. Mọi giác quan trơ ra hết cả.
Chồng tôi cứ đi đánh bạc cho sướng tay nhé. Tết này đã có vợ lo cả rồi. Chồng muốn bao nhiêu tiền thì vợ sẽ mang về, vì vợ đang làm nghề mà. Mang số tiền mà vợ bán thân mới có được đi đánh bạc thì chồng có vui không? Có biết cuộc đời vợ vì chồng mà khốn nạn đến mức nào không?
Tôi nhục nhã, bế tắc và bất cần đời quá rồi. Tôi phải làm sao? Tôi chỉ đang nghĩ về một ngày nào đó mẹ con tôi sẽ bỗng dưng bốc hơi khỏi cuộc đời này.
Theo VNE
Tình yêu tội lỗi Thứ tình yêu ấy có đáng được gọi là tình yêu không khi mà để đến được với nhau, 2 người đã dẫm đạp tan vỡ 2 mái ấm đang yên bình, và nhất là để những đứa trẻ phải chịu tổn thương tinh thần có khi mang theo suốt đời... Anh và cô là mối tình đầu của nhau, yêu nhau từ...