Bạn thân mượn tiền không trả, chồng tôi cũng chẳng cố đòi
Chồng tôi cho người bạn thân mượn gần 100 triệu đồng để họ làm ăn nhưng mấy năm rồi không thu lại được một đồng.
Chồng tôi 40 tuổi, hiền lành, tốt tính. Chúng tôi làm công ăn lương, thu nhập thấp, tiền dành dụm đâu có nhiều. Bao lần con đau ốm, phải vào viện mà trong nhà không còn đồng nào, vậy mà tôi bảo chồng đòi tiền bạn, anh cứ lảng đi. Có lúc, tôi cáu lên, chì chiết thì anh cũng chỉ chịu trận, làm tôi lại mủi lòng.
Ảnh: Pixabay.
Bạn anh giờ đã qua giai đoạn khó khăn về kinh tế, tôi nghe đâu làm ăn cũng khá rồi. Vậy mà họ cũng chẳng hề chủ động đòi tiền. Có lần tôi lấy máy chồng nhắn tin cho người bạn nhắc nhở chuyện vay tiền thì họ cũng chẳng trả lời. Liệu tôi có nên giấu chồng gọi điện, đến tận nhà đòi lại hoặc nhờ người đánh tiếng. Tôi không đành lòng để khoản tiền mồ hôi nước mắt của vợ chồng mình bị người ta lấy không.
Theo ngoisao.net
Video đang HOT
Cay cú vì cưới 2 lần vẫn lấy nhầm vợ ... "trong trắng giả"
Tôi cũng từng khăng khăng, quyết dứt tình với người vợ đầu chỉ vì cô ấy không còn trong trắng. Để rồi giờ đây, tôi lại đớn đau nhận về mình sự trong trắng một cách giả tạo mà chỉ cần bỏ ra vài triệu đồng người vợ thứ hai của tôi đã có được.
Tôi biết, dù hiện tại xã hội đã phát triển, tư tưởng của conngười đã cởi mở hơn nhưng vấn đề trinh tiết của người phụ nữ ở các nước Á đông, đặc biệt là Việt Nam vẫn chưa thể nào xem nhẹ được.
Đàn ông dù có cố tỏ ra cao thượng, tử tế hay bao dung tới mức nào đi chăng nữa thì chuyện biết vợ mình không còn trong trắng vẫn là một ám ảnh khó có thể xóa nhòa đi được. Bản thân tôi cũng giống như anh.
Tôi cũng từng quan niệm rằng, người làm vợ tôi nhất quyết phải còn trong trắng. Chỉ cần hình dung tới cảnh đêm tân hôn, biết vợ mất trinh là tôi sẽ tưởng tượng ra đủ thứ cảnh vợ tôi ăn nằm với thằng khác trước đó. Chắc hẳn là cũng âu yếm, cũng cuồng nhiệt như lúc làm vợ tôi bây giờ. Mà những điều đó với tôi là tối kị.
Ảnh minh hoạ.
Chính bởi thế, mối tình đầu tiên tôi tìm hiểu rất kĩ. Tôi xem xét từ bố mẹ, họ hàng thậm chí là dò hỏi cả hàng xóm nhà cô ấy để biết cô ấy là người như thế nào. Khi yêu, tôi luôn lựa cách để khai thác buộc cô ấy thú nhận nếu không may có điều dại dột nào trước đó.
Nhưng những gì mà tôi thu thập được cho tôi thấy cô ấy hoàn toàn trong sạch và niềm tin về việc cô ấy còn là một trinh nữ trong tôi càng trở nên quyết liệt. Thuở ấy tôi không giống như anh, tôi không có cái gan ngủ với các cô gái để tìm cho được một cô còn trong trắng để lấy làm vợ.
Vì thú thực tôi cũng sợ nếu cô ấy còn trong trắng nhưng không may lại có điểm gì đó không phù hợp với tôi thì lúc đó bỏ là có tội mà cố lấy lại thành bi kịch. Vì vậy tôi chỉ còn cách tìm hiểu từ mọi nguồn thông tin bên ngoài.
Ấy vậy mà tôi vẫn bàng hoàng ngã ngửa người trong đêm tân hôn khi biết vợ mình không còn trong trắng. Tôi gần như nổi khùng lên ngay trong đêm tưởng chừng là hạnh phúc lớn nhất của cuộc đời.
Thì ra cô ta từngngủ với thằng khác trong khoảng thời gian đi chữa bệnh ở tỉnh xa. Lúc đó, không một ai hay biết chuyện cô ta yêu một gã hơn chục tuổi vì tình cảm đó chỉ tồn tại có vài tháng nên không ai hay. Nghe cô ta thuật lại cuộc tình đó vì bị tôi tra khảo, mắt tôi hằm hằm sát khí vì căm hận.
Tôi hình dung ra cảnh cô ta ưỡn ẹo, lõa lòa không mảnh vải che thân rồi ăn nằm với thằng khác....Tất cả những điều đó khiến tôi không thể nào tha thứ cho cô ta được. Vậy là tôi làm đơn ly hôn ngay buổi sáng hôm sau.
Tất nhiên cuộc hôn nhân đó của tôi bỏ cũng không dễ dàng vì cô ta níu kéo, cầu xin, tòa án và chính quyền địa phương cũng hết lời hòa giải nhưng tôi không nao núng. Nỗi nhục vì là thằng ngu lấy phải cô vợ mất trinh khiến tôi không chấp nhận được sự thật đó. Cuối cùng, sau sự kiên quyết của tôi, tôi đã bỏ được cô vợ ấy.
Tôi nhanh chóng tìm vợ ngay sau khi vụ ly hôn với cô vợ trước thành công. Chẳng mất nhiều thời gian, tôi đã tìm được cho mình người phụ nữ ưng ý, lí tưởng. Tôi không ngần ngại kể cho cô ấy nghe toàn bộ nguyên nhân tôi ly hôn chóng vánh tới như vậy và cũng thẳng thắn bày tỏ quan điểm của mình khi tiến tới với cô ấy.
Cô ấy khăng khăng với tôi là còn trong trắng. Và quả thực, lần đầu tiên của cô ấy và tôi đã diễn ra đúng như những gì tôi mong đợi. Sau đó vài ngày, tôi quyết định lấy vợ lần hai trong niềm hạnh phúc tìm được một cô gái trong trắng làm người nâng khăn sửa túi.
Nhưng một lần nữa cuộc sống lại bất công với tôi khi sự trong trắng của cô vợ yêu quý này hóa ra là giả tạo. Về sống cùng nhau một thời gian ngắn, chẳng ngờ tình cũ của cô ta đến tận nhà để phanh phui mọi việc. Khi ấy vợ tôi đang mang đứa con đầu lòng của chúng tôi.
Tôi đau đớn và nhục nhã vô cùng khi biết sự thật đó nhưng cũng chẳng còn cách nào khác đành nhắm mắt cho qua. Chẳng lẽ tôi lại hai lần bỏ vợ chỉ vì vợ không còn trong trắng. Thiên hạ chắc chắn sẽ cười vào mũi một thằng chồng ngu như tôi. Nhưng hơn hết, tôi nghĩ tới đứa con mà nhắm mắt, coi như câm điếc để bỏ qua mọi chuyện.
Theo Liên Hương/Eva
Đàn ông sợ vợ Những người tình nguyện chấp nhận bản thân chịu ấm ức chính là vì quá yêu người kia. Chính vì thế sợ vợ một chút không có gì mất mặt cả, những người đàn ông sợ vợ còn xứng đáng nhận vô vàn lời khen ngợi từ mọi người nữa. Trên thế giới này không có người đàn ông sợ vợ mà chỉ...