Bạn thân của vợ muốn ‘xin’ tôi một đứa con
Cô ấy cầu xin tôi ban phước cho cô ấy có được thiên chức làm mẹ như bao người phụ nữ khác. Cô ấy hứa sẽ không cần tôi phải có trách nhiệm với đứa bé…
Mong muốn duy nhất xin được một đứa con để lương tựa lúc về già. Và cô ấy cầu xin tôi ban phước cho cô ấy có được thiên chức làm mẹ như bao người phụ nữ khác
Tôi năm nay 31 tuổi, đã có một vợ và một cô con gái hơn hai tuổi. Trước khi kết hôn chúng tôi cũng trải qua một quãng thời gian yêu nhau dài hơn hai năm. Nay được về lại sống chung trong một mái nhà nên rất hiểu nhau.
Vợ chồng tâm đầu hợp ý, tran hòa, nói cười vui vẻ, có thể nói rất hạnh phúc. Cưới xong vợ chồng cứ như đôi chim câu quấn quýt bên nhau. Lúc nào cũng trêu đùa vui cười khúc khích. Ban ngày cả hai cùng đi làm nhưng hễ khi hết giờ là chỉ muốn về nhà thật nhanh để được gặp nhau, chuyện trò, chia sẻ.
Hạnh phúc giản dị ấy cứ thế trôi đi. Niềm vui ấy lại được cộng hưởng nhiều hơn nữa khi vợ tôi có tin vui. Cô ấy đã mang trong mình giọt máu của tôi. Kể từ đó tôi lại càng thương yêu vợ mình hơn nữa.
Thời gian trôi đi cho đến khi đủ tháng đủ ngày vợ tôi sinh em bé. Một bé gái kháu khỉnh trào đời, nó như một kết quả tất yếu kết tinh từ tình yêu đôi lứa giữa vợ chồng tôi vậy. Hạnh phúc trôi qua đến tận bây giờ.
Video đang HOT
Nhưng cuộc sống sẽ chẳng có gì đáng nói nếu không có một chuyện như thế này. Lúc còn ngồi trên ghế giảng đường đại học, vợ tôi có sống chung phòng với một người bạn. Cô ấy là một người thiếu may mắn, khi sinh ra đã không được xinh xắn, đẹp gái như bao người phụ nữ khác, trái lại còn mang trên môi một dị tật bẩm sinh, sứt môi, hở hàm ếch nên trông cô ấy rất tội nghiệp. Chính vì thế mà cô ấy luôn cảm thấy thiếu tự tin trước mọi người, nhất là trước những người bạn khác giới.
Cũng bởi lẽ đó mà cho đến bây giờ cô ấy vẫn chưa biết đến nụ hôn đầu là gì. Trước khi chúng tôi làm đám cưới vợ tôi cũng nói chuyện về cô ấy rất nhiều, và tôi cũng có vài lần gặp cô ấy.
Khi vợ tôi sinh con và cả những dịp sinh nhật của vợ, của con vợ chồng tôi đều mời cô ấy đến dự. Vì là bạn thân thiết từ thời đại học nên vợ tôi và cô ấy coi nhau như chị em gái, chẳng giấu giếm nhau chuyện gì, kể cả chuyện vợ chồng của chúng tôi vợ tôi cũng thì thầm kể.
Vợ tôi cũng rất thương và thông cảm cho cô ấy. Cách đây hơn 1 tháng vào dịp sinh nhật tròn 2 tuổi của con gái tôi, cô ấy cũng đến dự, do hai người lâu ngày mới gặp nên nói chuyện rất nhiều, khi nhìn lên đồng hồ thì đã muộn. Là con gái lại đi trời khuya nên vợ chồng tôi không yên tâm để cô ấy về một mình.
Chúng tôi thân thiết như người trong gia đình, tôi cũng coi cô ấy như em gái nên đã nói muốn đưa cô ấy về, vợ tôi cũng đồng ý vì sợ cô ấy về mình không yên tâm.
Đi được một đoạn đường thì cô ấy tâm sự, cô ấy nói rất cô đơn, muốn tìm một người đàn ông để yên bề gia thất mà sao khó thế. Giờ tuổi đã 30 lại xấu gái nên càng khó lấy chồng, vì vậy mà nhiều khi không dám tơ tưởng đến hạnh phúc bên người đàn ông.
Chỉ mong muốn duy nhất xin được một đứa con để nương tựa lúc về già và cô ấy cầu xin tôi ban phước cho cô ấy có được thiên chức làm mẹ như bao người phụ nữ khác. Cô ấy hứa sẽ không cần tôi phải có trách nhiệm với đứa bé, cũng không bao giờ nói cho ai biết cha nó là ai. Thú thực tôi cũng thương cho hoàn cảnh éo le của cô ấy.
Tôi muốn giúp cô ấy toại nguyện, giúp cô ấy có được hạnh phúc nhỏ nhoi, hạnh phúc được làm mẹ. Có điều tôi lại sợ chuyện này để vợ tôi biết thì gia đình sẽ tan nát. Tôi cũng định nói chuyện này công khai với vợ mình, nhưng lại sợ cô ấy cho rằng tôi hám của lạ nên mới nhiệt tình với bạn thân vợ thế.
Thực tình tôi chưa biết phải làm sao, phải trả lời cô bạn thân của vợ như thế nào nữa. Độc giả nào từng trải có thể cho tôi một lời khuyên để tôi có thể đưa ra một quyết định thấu tình đạt lý được không? Tôi xin chân thành cảm ơn!
Theo PNT
Đàn bà ngủ với đàn ông, thiệt gì?
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ, chuyện họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng.
Tôi không cổ cũ cho chuyện sống thử, cũng không phải cổ xúy cho con gái sống dễ dãi hơn, chỉ là tôi có chút suy nghĩ thoáng. Quan điểm của tôi, yêu là cho hết mình, nhưng phải biết chịu trách nhiệm với những gì bản thân mình làm, đừng làm rồi ân hận, đừng làm rồi khóc lóc than đời. Và cũng đừng đổ tội cho bất kì ai, dù là đàn ông hay đàn bà.
Nói về đàn ông, họ luôn luôn nghĩ chuyện, họ chơi bời là đương nhiên nhưng lại cấm phụ nữ chuyện chăn gối trước khi lấy chồng. Có nhiều anh chàng miệt thị, khinh bỉ, coi thường người vợ của mình khi biết cô ấy không còn trong trắng. Và thậm chí có là vợ thì cũng ra rìa luôn, không được coi trọng nữa vì tội đã trót ăn nằm với ai đó trước anh ta. Nhưng anh ta lại không tự kiểm điểm lại bản thân mình xem mình đã thực sự trong sạch, xứng với người con gái đó hay chưa.
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. Có người vì căm hận bị người yêu phản bội khi đã trao thân mà không dám yêu ai, ngậm đắng nuốt cay chấp nhận quá khứ. Bởi vì sao, vì đàn ông luôn khiến họ lo sợ, đàn ông luôn khiến họ nghĩ, họ đã mất đi &'cái ngàn vàng' rồi thì không xứng là vợ anh ta?
Nhiều cô gái cũng vì chuyện không còn trinh tiết mà dại dột, lo lắng, sợ hãi không dám nghĩ tới chuyện lấy chồng. (Ảnh minh họa)
Có quy định nào về việc, con gái mất đi cái trong trắng của mình thì không được làm vợ hay không? Hay có ai quy định, đàn ông được chơi bời, buông thả, còn phụ nữ thì không? Xin thưa, chẳng ai quy định cả, chỉ là người ta tự tạo ra rào cản ấy, tự quy kết hết trách nhiệm cho người phụ nữ, nhất là cánh đàn ông. Trong khi họ không hề nghĩ rằng, phụ nữ buông thả với ai, đàn bà ngủ với ai để phải chịu tiếng xấu?
Cái thiệt của chuyện quan hệ trước hôn nhân chính là việc, bị người đàn ông coi thường và khinh rẻ đó. Nhưng, với những người phụ nữ, khi yêu là luôn trao hết mình. Vậy, khi họ cho đi bản thân mình cho người mình yêu thương, trong giây phút hạnh phúc ấy, họ thực sự không nghĩ được nhiều. Họ chỉ biết sống thực với tình cảm của mình, còn đâu thời gian để cân đong đo đếm tương lai.
Có thiệt gì không chỉ có tự bản thân họ hiểu? Nếu như thực sự nghĩ tương lai sẽ khó khăn nếu như không đến được với người mình đã trao thân, thì phụ nữ nên sống kín kẽ, nên có lập trường hơn nữa. Còn nếu chỉ nghĩ sống theo cảm xúc, làm chuyện đó theo cảm xúc thì hãy chịu trách nhiệm về hành động của mình.
Điều quan trọng hơn cả là đàn ông hay có suy nghĩ rộng lượng hơn về chuyện trinh tiết, sự trong sáng của phụ nữ. Có không còn trong trắng thì có sao, đó là người dám yêu, dám sống. Có không còn nguyên vẹn thì cũng có sao, chỉ cần họ không phải là hạng, với gã đàn ông nào cũng có thể &'lên giường'. Cánh cửa cuộc đời rất rộng, hãy cho họ một lối thoát, vì khi yêu, ai cũng khó lòng mà kìm chế được bản thân. Và trách nhiệm họ chịu cũng chỉ phụ thuộc vào cánh đàn ông mà thôi!
Trinh tiết, hay trong trắng, tất cả cần phải được suy nghĩ thoáng hơn, cần được người trong cuộc hiểu và thông cảm. Đừng bao giờ đòi hỏi quá cao ở một người đã từng yêu nếu như bản thân mình cũng từng giống như vậy, đàn ông ạ!
Theo VNE
"Nếu sợ yêu tốn kém, một chút tình cũng đừng hòng mong có" Đàn ông chỉ được chọn một trong hai. Nếu cứ sợ yêu tốn kém, sợ bị người khác tham tiền của mình khi yêu thì một chút tình cũng đừng hòng có được. Thân gửi Đàn ông chớ dại gái - tác giả bài viết "Đấy, mình cao giá nên cũng được nhận món quà đắt giá". Tôi viết những dòng này khi...