Băn khoăn việc kết hôn với người hai đời vợ
Mọi người vẫn bảo: “Đàn ông một đời vợ là của quý, đàn ông hai đời vợ coi như của bỏ”, người yêu hiện tại của tôi từng có hai đời vợ.
Tôi 25 tuổi, công việc ổn định tại TP HCM. Anh 34 tuổi, ly hôn người vợ thứ hai gần 4 năm. Cả hai người vợ trước đều có con với anh. Anh và cô vợ đầu có với nhau một cô con gái, bé đang học lớp 6 và do anh nuôi dưỡng. Cô vợ thứ hai có với anh một con trai, sinh con xong cũng là lúc hai người hoàn thành thủ tục ly hôn. Lúc mới quen tôi không hề biết anh có đời tư phức tạp đến thế. Anh cũng không tự nguyện chia sẻ về chuyện này cho đến khi tôi tình cờ xem được tin nhắn người chị họ gửi đến hỏi con gái anh khỏe không thì anh mới nói thật về người vợ thứ nhất. Anh cũng năn nỉ và tôi đã cho cơ hội.
Quen nhau được 5 tháng, tôi có dịp về quê và ghé thăm nhà anh, bố mẹ anh vui vẻ tiếp đón và nói hết quá khứ của anh cho tôi biết, tôi thật sự sốc khi nghe tin về người vợ thứ hai và con trai anh. Bố mẹ anh bảo muốn mọi chuyện rõ ràng từ đầu, nếu tôi chấp nhận thì các bác rất trân trọng và coi như con dâu, còn nếu không thì làm con gái. Bố mẹ anh nói rất biết ơn tôi vì từ lúc quen tôi anh yêu đời hơn, không còn sống lủi thủi như trước nữa. Họ nói hai người vợ trước đều có tính lăng nhăng, anh mở garage ôtô nhiều việc nên không có thời gian dành cho vợ con, vì thế bị “mọc sừng” lúc nào không hay. Để tin tưởng hơn, tôi kiếm cớ sang nhà hàng xóm và bắt chuyện hỏi về anh, họ cũng bảo anh rất hiền lành, hay giúp đỡ hàng xóm và rất chịu khó.
Video đang HOT
Anh bảo vì mới quen nên muốn có thêm thời gian để chứng minh tình cảm, sợ nói ra tôi sẽ tức giận và chia tay thì không còn cơ hội gì thêm. Tôi và anh tiếp tục đến nay đã hơn một năm, thời gian đủ để tôi nhận ra những điểm tích cực, tiêu cực, kiểm chứng được lời của bố mẹ và hàng xóm của anh. Đúng là anh suốt ngày chỉ có công việc, từ sáng sớm anh đưa con gái đi học, sau đó đi làm đến tối muộn. Nhà anh nhiều việc vô cùng, bố và em trai cũng làm việc như cỗ máy dù ông đã ngoài 60 tuổi. Nhà anh cũng vào diện khá giả trên vùng đất Tây Nguyên, tôi đã có dịp đi thăm “vườn” nhà anh, 3 chiếc máy đà do bố và em trai anh lái, làm việc cả năm không ngơi nghỉ, “đào non, lắp biển” là có thật. Tôi cũng về nhà anh thêm vài lần. Bố anh dẫn tôi đi thăm vườn cây ăn quả, hồ rộng mấy hecta và bảo từ ngày quen tôi anh bắt tay vào làm mô hình này, cũng nhận làm thêm rất nhiều việc. Vì thế mà thời gian giữa chúng tôi chỉ là những cuộc gọi sau bữa ăn tối.
Hai đứa yêu xa, đôi ba tháng anh mới vào gặp tôi một lần, có gặp nhiều lắm cũng chỉ hai ngày với bao nhiêu cuộc gọi hối về giải quyết công việc, nhiều khi quên mất chuyện quan trọng đã hứa với tôi. Anh không bao giờ làm việc nhà nên tôi thấy mẹ anh rất vất vả. Tôi và con gái anh cũng rất quý nhau nhưng sự thật là bé năm nay học lớp 6 lại rất được chiều chuộng, không phải động tay vào bất cứ việc gì. Yêu thì dễ nhưng đến hôn nhân thì tôi thật sự hoang mang và chưa có kinh nghiệm. Xin quý độc giả cho lời khuyên.
Theo vnexpress.net
Nuôi cả 2 con, tôi chấp nhận "tay trắng" ra khỏi nhà chồng
Nhận nuôi con, khổ mấy tôi cũng chịu được nhưng tôi thương các con phải khổ, trong khi chúng có hoàn toàn có cuộc sống đầy đủ nếu sống cùng bố...
Tôi với chồng đang giải quyết thủ tục ly hôn. Cả tôi và chồng đều thống nhất là một người nuôi cả hai con vì không muốn chị em nó phải xa nhau. Nhà chồng tôi có điều kiện, nên thuyết phục tôi để các con cho chồng nuôi, tôi có thể đến thăm con bất cứ lúc nào.
Nhận nuôi con, khổ mấy tôi cũng chịu được nhưng thương các con phải khổ, trong khi chúng có điều kiện được sống sung sướng. (ảnh minh hoạ-LuatVietnam)
Chồng nói, tôi suy nghĩ thật kỹ trước khi quyết định. Khi cưới nhau, tôi đến nhà chồng với hai bàn tay trắng, nên tôi không có bất cứ tài sản gì trong gia đình anh ấy. Họ "ra giá", nếu tôi để chồng nuôi con, tôi không phải chu cấp tiền nuôi con hàng tháng, lại còn nhận được một khoản đủ cho tôi mở một cửa hàng nho nhỏ để kiếm sống nuôi thân. Còn nếu tôi nhất quyết nuôi con, chồng cũng không ngăn cản, nhưng tôi sẽ không nhận được bất cứ xu nào từ gia đình chồng, cũng như tiền cấp dưỡng nuôi con hàng tháng.
Dù họ có thuyết phục thế nào, tôi cũng không thể xa các con của mình, các con tôi phải ở cùng mẹ, nhất là khi chúng còn quá bé. Tôi cũng chưa biết cuộc sống của mình với các con sắp tới sẽ như thế nào khi tôi không có việc làm ổn định, thu nhập bấp bênh. Gia đình bên ngoại lại ở cách Hà Nội hàng trăm cây số, nên tôi cũng không thể nhờ cậy được.
Nhiều đêm tôi thương các con không thể nào ngủ được. Tôi cũng suy nghĩ nhiều lắm. Nhận nuôi con, khổ mấy tôi cũng chịu được nhưng thương các con phải khổ sở, trong khi chúng có điều kiện được sống sung sướng. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh phải xa các con, dù chỉ một ngày là tôi cũng không thể nào chịu được.
Tôi không biết mình quyết định như thế có đúng không nhưng tôi không thể làm cách nào khác, tôi không thể sống được nếu thiếu các con. Để các con phải sống khổ sở, liệu tôi có tàn nhẫn quá không?./.
Theo VOv
Muốn hoãn đám cưới để bạn trai bớt gánh nặng Còn một tháng nữa là đến ngày cưới của tôi, tôi đang có bầu hơn 2 tháng, mọi thứ chuẩn bị được 80%, chỉ là bên phía nhà anh đang xảy ra chút chuyện. Chị gái anh mới sinh con, 3 tháng trước chồng chị bỏ trốn, để lại một khoản nợ gần 100 triệu. Khoản vay này chồng chị mượn chỗ quen...