Bạn hữu giờ nơi đâu?
Khi mệt nhoài trên đường đời nhiều chông gai, ngồi lặng lẽ nhìn giọt cà phê rơi nặng nề, giật mình rằng “Lâu không ngồi café cùng bạn xưa”…
Khi cuộc sống chốn thị thành nhiều xô bồ, bon chen đến ngạt thở, lúc mệt nhoài ta tự hỏi rằng: “Đường bạn hữu ở đâu nào ai biết”. Rồi tự mình ta chậc lưỡi trả lời cho suy nghĩ mông lung ấy. Những người bạn ngày xưa nơi thôn quê lấm lem bùn đất, nơi sỏi đá thấm vào trong từng hơi thở không biết ở phương trời xa xôi nào, hay gần ngay trước mắt cũng không biết? Nhiều lúc chạnh lòng lắm chứ, một thời đã qua ấy, một thời chỉ còn loang màu kỉ niệm cũ mèm giờ chỉ còn thổn thức trong nỗi nhớ vụng về.
Khi những ngày hè sắp chập chững bước tới, ve bắt đầu vội vã giục phượng rực một khoảng trời; lòng miên man nhớ da diết, muốn lội bước đi tìm mảnh kí ức xa. Hạ đến trong vô vàn nhức nhối của mùa thi, mùa chia li rồi hạ đi trong nuối tiếc, khắc khoải, mong ngóng. Cuốn sổ nhật kí học trò nhàu nát liêu xiêu nét chữ ngây ngô bỗng nhiên làm sống dậy cả một miền thương nhớ. Từng gương mặt, nụ cười, ánh mắt chạm sâu vào trái tim. Rồi vô tình một dòng chữ đập vào mắt “Sau này dù có ở phương trời nào vẫn mãi nhớ về nhau nhé”. Nghẹn đắng, chua chát bởi hai từ sau này… Nhớ về nhau được bao nhiêu hay là chẳng biết nhau ở nơi nào mà nhớ nữa….
Khi mệt nhoài trên đường đời nhiều chông gai, ngồi lặng lẽ nhìn giọt cà phê rơi nặng nề, giật mình rằng “Lâu không ngồi café cùng bạn xưa”. Hóa ra là vì cũ, vì xưa, vì xa và cũng vì không biết bạn ở chốn nào để “hẹn hò”.
Khi xa rời chốn phố xá hối hả, trăng trở thành thứ xa xỉ đến nhói lòng để trở về với vùng quê gió Lào bỏng rát mới cuống quýt đi tìm. Tìm gì… Tìm đường… Tìm phương trời chỉ thuộc về khung kỉ niệm đã bạc thếch. Con đường xưa cỏ chẳng mọc đầy giăng kín lối về, gió cũng chẳng thẹn thùng giấu buồn vào tà áo; chỉ thấy khoảng cách và đầy rẫy những ưu tư. Muốn tìm một đứa bạn ngày xưa ngồi nơi đây hẹn hò một lát thôi cũng khó quá.
Video đang HOT
Mùi sỏi đá ngày cũ phảng phất tìm về sâu trong trái tim ướt nhèm nỗi nhớ, mùa đã xa, người nơi đâu có còn nhớ hay quên.
Giật mình trăng rớt trên triền đê, cỏ may lất phất rủ mình buồn thiu. Vẫn ngồi một mình tìm bạn hữu giờ nơi đâu, con đường đi xa ngái quá, tìm sao thấy….
Theo Guu
Hận vợ ngoại tình chồng đem clip nóng hành hạ mỗi sáng
Rồi từ hôm đó, mỗi sáng khi vận váy áo, chuẩn bị bước chân ra khỏi nhà, anh lại đóng chặt cửa bật những hình ảnh mát mẻ về chuyện ngoại tình bắt chị ngồi xem
Kể từ khi chuyện ngoại tình của chị bị vỡ lở, chị đã cầu xin anh được ly hôn, nhưng anh nhất quyết không chịu. Anh nói, anh sẽ hành hạ chị cho tới lúc nào anh cảm thấy được &'thỏa mãn' anh mới chịu buông tha.
Chị và anh cưới nhau được 7 năm nay, cuộc sống của anh chị khá hạnh phúc. Anh vốn là người chồng yêu vợ, thương con. Ngoài thời gian ở cơ quan, về nhà anh dành hết thời gian chăm sóc cho vợ con. Người ngoài nhìn vào thấy vậy đều trầm trồ khen chị tốt phước lấy được chồng "đã đẹp trai, lại còn tài giỏi". Chị nghe thế mừng lắm, chị cứ nghĩ với chị như thế thì còn gì bằng nữa. Nhưng rồi trớ trêu thay, chính chị là người "tự tay đào mồ" chôn vùi hạnh phúc của mình.
Hơn 1 năm về trước, chồng chị được biệt phái vào miền Nam công tác. Thời điểm đó, người yêu cũ của chị cũng từ Nga về công tác. Sau bao nhiêu yêu thương vụng dại của mối tình đầu anh ta lại tìm đến chị. Xa hơi ấm của chồng, lại bị những lời ngon ngọt của người cũ "chào mời" chị đã ngã vào lòng anh ta lúc nào không hay.
Xa hơi ấm của chồng, lại bị những lời ngon ngọt của người cũ "chào mời" chị đã ngã vào lòng anh ta lúc nào không hay (Ảnh minh họa).
Rồi một đêm khi đang ấm áp trong vòng tay của tình cũ, chồng chị đột nhiên trở về. Và chuyện gì đến đã phải đến. Một cuộc đánh ghen ầm ĩ khu phố, sau đó người ta thấy bố mẹ chị sang để chứng kiến cảnh con gái trần truồng bị chồng và nhà chồng mắng chửi. Phải tới khi mẹ chị xuống nước quỳ xin, chồng chị mới tha thứ cho vợ.
Sau hôm đó, chị đã nhiều lần quỳ xin chồng tha thứ, nhưng anh đã từ chối. Anh nói "Tôi muốn cô phải chịu đủ khổ nhục tôi mới buông tha".
Rồi từ hôm đó, mỗi sáng khi vận váy áo, chuẩn bị bước chân ra khỏi nhà, anh lại đóng chặt cửa bật những hình ảnh mát mẻ về chuyện ngoại tình bắt chị ngồi xem. Chị ngồi đó mà ứa nước mắt. Chị đã giải thích cho anh rằng, chị không hề còn tình cảm với tình cũ, đó chỉ là sự ngu muội nhất thời. Nhưng chồng chị không thấu hiểu, anh luôn miệng gọi chị là "đàn bà lăng loàn", anh xỉ vả chị là "đĩ điếm".
Chưa dừng lại ở đó, anh còn bật lại đoạn ghi âm chị cầu xin anh tha thứ đêm hôm đó để nhắc nhở chị những gì đã qua. Chị biết chị sai, chị hận mình tột độ. Chị càng ghét mình càng thương anh bội phần, chị biết anh đối xử như thế cũng vì anh quá yêu chị.
Đã bao đêm rồi chị cứ khóc một mình lặng lẽ (Ảnh minh họa).
Ngoài việc đối xử tệ với chị, anh vẫn là một người chồng tốt. Anh vẫn chăm sóc con, vẫn làm việc nhà như trước đây. Thậm chí, chị còn thấy anh từ chối những chuyến công tác xa để dành thời gian cho con. Duy nhất có điều với chị anh vẫn giữ thái độ lạnh lùng. Đã bao đêm rồi chị cứ khóc một mình lặng lẽ.
4 tháng trôi qua, căn phòng ngủ anh chị ảm đạm, không có lấy một tiếng cười. Tối tối, khi các con đã chăn ấm đệm êm, anh chị lại mỗi người một góc giường, chẳng ai nói với nhau một câu nào. Nhiều đêm lúc ngủ say, chị nằm gần về phía anh, nhưng rồi chị nhận thấy anh xa lánh chị, anh lấy chân đẩy chị về nguyên vị trí cũ.
Chị bao phen tủi nhục quỳ xin chồng, đáp lại anh lặng lẽ quay người mặc kệ chị. Trong giây phút đó, chị hiểu rằng, chị đã mất tất cả, chị đã mất anh thật rồi.
Theo Thanhbinh/nguoiduatin
Những nổi buồn lặng lẽ thở dài ! Thú thật, là lúc cần hơn bất cứ lúc nào, nhiều hơn một cái nắm tay để thấy lòng dịu vợi, nhiều hơn một bờ vai để mặc sức tựa an nhiên, nhiều hơn một nụ hôn để nghe tim rạo rực nơi thành ngực bên trái... Dạo gần đây tôi hay thức khuya mà chẳng để làm gì cả. Cái cảm giác...