Bạn gái vay tiền không muốn trả, nghe lý do tôi quyết đòi bằng được
Lúc vay tiền của tôi, bạn gái hứa sẽ trả sớm. Thế nhưng, đã hơn 3 tháng trôi qua, cô ấy không đả động đến khoản nợ.
Tôi và bạn gái yêu nhau vừa tròn một năm. Cô ấy khá xinh xắn, dễ thương, đang là sinh viên năm cuối một trường đại học.
Hơn bạn gái 5 tuổi, đã đi làm và có thu nhập ổn định nên tôi khá chiều bạn gái. Cô ấy thích gì, muốn gì, chỉ cần không vượt quá khả năng của tôi, tôi đều sẽ chiều cho cô ấy vui.
Cô ấy không xin tiền, không đòi quà nhưng hay gợi ý, nói bóng gió đang thiếu thứ nọ, thứ kia. Tôi luôn nghĩ, bạn trai chăm lo cho bạn gái là điều nên làm. Hơn nữa, cô ấy còn đang đi học, gia cảnh cũng khó khăn nên tôi không tính toán với cô ấy điều gì.
Vài tháng trước, bạn gái nói máy tính của cô ấy bị hỏng, cần mua máy tính mới và hỏi vay tôi 10 triệu đồng. Cô ấy kể, mẹ cô ấy đang chuẩn bị bán con bê ở quê, nhưng sang tuần người ta mới bắt và giao tiền. Tới lúc ấy, cô ấy sẽ trả lại.
Thật sự lúc đó, tôi không sẵn tiền, vì số tiền mặt có sẵn tôi vừa gửi về quê giúp bố mẹ sửa lại căn nhà cũ làm nhà thờ. Tôi có một khoản tiết kiệm ở ngân hàng nhưng cho rằng không cần thiết đến mức phải rút ra cho bạn gái vay.
Nhưng bạn gái hỏi đi hỏi lại nhiều lần, tôi ngại quá đành vay tiền đồng nghiệp, chờ đến kỳ lương sẽ trả.
Việc vay tiền nhưng không muốn trả của bạn gái khiến tôi khó chịu (Ảnh minh họa: The Asian Parent).
Video đang HOT
Lúc đưa tiền cho bạn gái, tôi nói rõ đó là tiền tôi đi vay. Cô ấy cũng hứa sẽ trả sớm. Thế nhưng, đã hơn 3 tháng trôi qua, cô ấy không đả động đến khoản nợ.
Hôm kia, nhân câu chuyện liên quan đến tiền bạc, tôi có hỏi khéo: “Bố mẹ em vẫn chưa bán được bê à?”. Cô ấy liền nhạy cảm hờn dỗi: “Anh sợ em quỵt nợ của anh à?” Sau đó, cô ấy kể về những người bạn gái của cô ấy được người yêu mua xe máy, thuê nhà cho ở…
Cuối cùng, cô ấy tung chiêu “thao túng tâm lý”: “Đằng nào sau này chúng mình chả lấy nhau, chẳng lẽ anh tiếc vợ mình 10 triệu bạc à? Hồi trước, bạn trai cũ của em dù là sinh viên, còn mua cho em điện thoại iPhone đời mới nhất chỉ vì em thích. Yêu nhau thật lòng thì chả tiếc nhau cái gì”.
Thật sự, tôi chưa từng tiếc bạn gái tôi điều gì. Nhưng tính tôi thích rõ ràng, sòng phẳng, cho ra cho, vay ra vay. Nếu số tiền 10 triệu đồng ấy bạn gái nói vay thì nên trả. Nếu không thể trả sớm như lời hẹn thì cũng nên khất hẹn thế nào cho người khác dễ chịu.
Đằng này, cô ấy lại dẫn chứng người yêu cô nọ, cô kia hào phóng thế nào, còn kể chuyện bạn trai cũ nhịn ăn để dành tiền mua điện thoại cho cô ấy. Một cô gái tử tế, có tâm sẽ không để bạn trai mình phải “cố quá” trong chuyện tiền bạc như vậy.
Với những lời bạn gái vừa nói, có vẻ như bạn bè tôi đã có cái nhìn đúng: Cô ấy yêu tôi thì ít, lợi dụng tôi thì nhiều. Đã vậy, món nợ ấy tôi nhất quyết phải đòi bằng được. “Tiền bạc phân minh”, ông bà ta đã dạy rồi.
Nghĩ thế, tôi dứt khoát nói: “Nếu em bảo xin anh tiền mua máy tính, anh sẽ cho em. Nhưng em lại nói vay, vay thì phải trả. Còn chuyện sau này mình có lấy nhau hay không, chưa ai nói trước được điều gì. Kể cả có lấy nhau, chuyện gì cũng ra chuyện đó”.
Những lời nói của tôi có lẽ hơi khó nghe, khiến cô ấy giận. Mấy hôm nay, tôi nhắn tin, cô ấy không trả lời, gọi điện không nghe máy. Cô ấy chỉ gửi tôi một tin nhắn: “Anh yên tâm, tiền vay em sẽ trả không thiếu một đồng”.
Từ khi đọc tin nhắn, tôi tự hỏi mình có hẹp hòi và quá đáng với bạn gái lắm không? Có lẽ sau khi lấy được tiền, tình yêu của chúng tôi sẽ tan vỡ. Đánh mất một cuộc tình chỉ vì 10 triệu đồng có đáng không?
Vay hộ bạn 400 triệu nhưng bị lừa, mẹ chồng đồng ý trả hộ kèm theo điều kiện, nghe xong tôi ngã quỵ
Câu nói của mẹ chồng làm tôi giật mình hoảng sợ. Toàn thân tôi mềm nhũn ra, ngã quỵ xuống đất.
Cách đây hơn một năm, đứa bạn thân của tôi làm ăn khó khăn, có nợ xấu không thể vay ngân hàng được nên nhờ tôi đứng ra vay hộ 400 triệu. Về khoản tiền nong tôi hơi ngại, sợ mất cả tiền cả bạn nhưng sau cùng tôi vẫn nhận lời giúp. Dù gì cũng tình bạn gần 10 năm, có gì cũng chia sẻ với nhau nên tôi không đành lòng khi nhìn nó gặp khó khăn.
Mỗi tháng đến hạn đứa bạn vẫn gửi tiền để tôi trả lãi đều đều, nhưng cách đây 5 tháng, nó bỗng dưng cắt đứt mọi liên lạc khiến tôi không khỏi lo lắng. Tìm đến tận nhà đứa bạn thì mới biết gia đình nó đã dọn đi từ bao giờ rồi. Tôi hoàn toàn chết lặng, không ngờ mình hết lòng giúp bạn mà bạn lại chơi mình một vố đau điếng như thế.
Tự dưng tôi được thêm một khoản nợ trên đầu. Vậy là mỗi tháng tôi đều phải trích tiền túi của mình ra để trả lãi. Ngày ngày tôi đều dò hỏi tin tức của đứa bạn để bắt nó trả nợ cho mình nhưng vô vọng.
Thấy đứa bạn cầu xin nên tôi mủi lòng đứng ra vay tiền hộ. (Ảnh minh họa)
Tối thứ 6 vừa rồi mẹ chồng từ quê ra chơi, nhưng thứ 7 tôi vẫn phải đi làm buổi sáng nên sáng hôm đó để hai bà cháu ở nhà chơi với nhau. Đến trưa khi đi làm về, mẹ chồng bỗng gọi tôi vào phòng nói chuyện riêng. Mẹ bất ngờ hỏi về số tiền hai đứa tiết kiệm được sau 4 năm cưới khiến tôi lúng túng, nhưng tôi vẫn thật thà trả lời:
- Mỗi tháng chồng con kiếm được 20 triệu, đưa cho con 15 triệu để chi tiêu. Còn lương của con mỗi tháng được 12 triệu, nhưng con... không tiết kiệm được đồng nào.
- Là cô ăn tiêu phung phí, không biết cách chi tiêu hay là cô lén đi vay ngân hàng rồi lấy tiền lương con trai tôi vất vả làm ra đi trả nợ cho cô?
Nói đoạn, mẹ chồng ném chiếc sổ nợ tôi giấu kín trong tủ ra. Hóa ra, lúc ở nhà mẹ chồng đã dọn dẹp nhà cửa giúp tôi rồi vô tình tìm thấy chiếc sổ nợ này. Biết không thể giấu được nữa, tôi run rẩy khai thật với mẹ chồng:
- Con chót dại đứng ra vay tiền hộ bạn, nhưng cô ta chạy trốn rồi nên giờ con phải gánh nợ. Mẹ thương con thì mẹ đứng ra trả nợ giúp con với, nhưng con cầu xin mẹ đừng nói chuyện này cho chồng con biết.
Biết tôi nợ nần, mẹ chồng không tiếc lời mắng chửi. (Ảnh minh họa)
- Tôi không hiểu nổi tại sao chị lại ngu dại đến thế. Cưới nhau 4 năm, hai vợ chồng thu nhập mỗi tháng 32 triệu mà không tiết kiệm được đồng nào, đã vậy giờ còn mắc thêm khoản nợ trời ơi đất hỡi này nữa. Cứ cho hơn năm nay chị lấy tiền trả lãi ngân hàng đi, thế mấy năm trước chẵng nhẽ chị không để ra được một nghìn nào?
Nhà cửa lúc cưới vợ chồng tôi đã mua cho anh chị rồi thì còn khoản gì lớn nữa mà chị tiêu hết một tháng 27 triệu? Chị tiêu thật hoang phí, không xứng làm con dâu nhà này. Tôi sẽ trả nợ giúp chị, nhưng với điều kiện là chị phải ly hôn chồng và để con lại đây cho nhà tôi nuôi dưỡng. Nhà tôi cửa nhỏ không chứa chấp nổi thứ con dâu như chị nữa. Tôi sẽ kiếm vợ khác cho con trai tôi, chứ có người vợ như chị chắc mai này con tôi, cháu tôi nhỡ ốm nằm viện cũng không có tiền đóng viện phí quá.
Câu nói của mẹ chồng làm tôi giật mình hoảng sợ. Toàn thân tôi mềm nhũn ra, ngã quỵ xuống đất. Tôi cố gắng cầu xin mẹ chồng nhưng bà vẫn lạnh lùng gạt tay ra. Đến tối hôm đó, khi chồng tôi đi làm về, mẹ đã nói chuyện này với anh. Tôi xin chồng tha thứ, hứa sau này sẽ chi tiêu tiết kiệm cũng như không dám đứng ra cho ai vay hộ nữa nhưng anh lại im lặng không nói gì như thể đồng ý với ý kiến của mẹ.
Tôi hoàn toàn suy sụp. Đúng là tôi làm sai, tôi ngu dại nhưng tôi không thể ngờ chỉ vì 400 triệu mà chồng lại hắt hủi, mẹ chồng đòi đuổi con dâu. Những năm đầu hôn nhân, tôi chưa biết quản lý tiền bạc, chi tiêu thoáng tay một chút. Sau này có con rồi, tôi muốn con mình được hưởng những thứ tốt nhất nên mới sắm sửa nhiều thứ. Tôi vì con như vậy thì có gì là sai chứ?
Nhưng tôi không muốn đánh mất gia đình vì chuyện này, tôi nên làm gì để cứu vãn cuộc hôn nhân bây giờ? Nếu như đổi lại là chồng tôi nợ, chắc rằng mẹ chồng đã không nói lời nào, sẵn sàng chi tiền trả nợ giúp rồi.
Mang 1 tỷ đi trả nợ, chủ nợ chỉ nhận nửa số tiền Chẳng lẽ có người đã trả nợ giúp vợ chồng chúng tôi sao? Cách đây 14 năm, với khát khao làm giàu nhanh chóng, chúng tôi đã vay tiền của nhiều người để mở xưởng sản xuất. Nhưng do chưa có kinh nghiệm quản lý sản xuất, tài chính, nhân sự nên xưởng chỉ hoạt động được vài năm và đóng cửa. Chính...