Bạn gái trao thân cho tình mới
Cô ấy gọi điện cho tôi khóc lóc và thú nhận rằng: “Em đã ngủ với anh ta rồi”
Cách đây hơn 3 năm tôi có quen một người con gái. Cô ấy kém tôi 5 tuổi, cùng quê và học cùng trường cấp 3 với tôi. Chúng tôi tình cờ quen nhau khi cả hai đều rất thích viết blog. Lúc đó, hoàn cảnh gia đình tôi khá buồn. Bố tôi không may bị tai nạn giao thông và phải nằm bất động tại chỗ, mẹ và các anh của tôi rất buồn vì điều này. Tôi là con út nên cũng bị tâm lý khá nhiều: trầm tính đi nhiều, ít tâm sự và từ đó cũng ngủ ít.
Tôi quen cô ấy qua mạng nhưng thực sự trong tôi cũng muốn tìm hiểu về cô ấy ngoài đời, vì tôi có cảm tình với những người cùng quê và trong tôi cũng có thiên kiến là tuổi tôi hợp với tuổi cô ấy.
Rồi tôi chủ động gặp mặt lần đầu với cô ấy ngoài đời (một tình huống khá hay là tôi và cô ấy hẹn nhau lên Hà Nội trên một chuyến đi). Cảm nhận ban đầu về cô ấy của tôi rất tốt, một cô gái nhỏ nhắn, không xinh lắm nhưng có thể nói là có duyên và có thân hình đẹp để có thể khiến các chàng trai để ý.
Tôi bắt đầu gọi điện và hẹn hò đi chơi với cô ấy. Rồi liên tục một tháng như thế, tôi và cô ấy cảm tình với nhau. Lúc đó tôi chỉ biết là dành tình cảm chân thành với cô ấy mà không nghĩ gì cả. Thực sự gia đình cô ấy có điều kiện và bản thân cô ấy cũng là người được học hành tốt, đầy đủ.
Rồi chúng tôi cảm thấy luôn được gần nhau. Cô ấy ở một mình và tôi có điều kiện gần cô ấy hơn, tuy nhiên chúng tôi cũng chỉ dành cho nhau ở ngưỡng giới hạn. Cô ấy nói với tôi rằng muốn dâng hiến đời con gái của mình cho đến ngày cưới trong những lần chúng tôi gần gũi nhau. Và vì tôi cảm nhận cô ấy là một người con gái ngoan tốt, không đi chơi nhiều, và cũng chỉ dành thời gian cho học hành, công việc và gia đình nên tôi cũng tôn trọng ý kiến của cô ấy, vì tôi nghĩ cuối cùng gì chúng tôi cũng sẽ làm đám cưới với nhau. Tôi cũng không tiếp xúc với những người con gái khác và cũng không quan hệ giới tính ngoài luồng. Tôi tự đặt ra quy tắc cho mình vì tôi muốn tôn trọng cô ấy và chỉ dành tình cảm cho cô ấy.
Chúng tôi đã có khoảng thời gian sống bên với nhau. Mọi người cũng có thể coi là sống thử cũng được mặc dù tôi cũng có nhà của mình, nhưng trong những lần đi làm ngày qua ngày, tôi hay ở nhà cô ấy vì chỉ mong muốn được ở gần cô ấy hơn. Thực sự tôi rất yêu cô ấy.
Chúng tôi cũng có những lần cãi nhau, nhưng sau này tôi nghĩ lại thì những chuyện mâu thuẫn như thế là do cả hai đứa không tìm được điểm chung và chưa tạo được niềm tin cho nhau. Những lần như thế, cô ấy lại nói lời chia tay. Có những lúc, cô ấy nói rằng: “Em không có niềm tin vào anh và chưa bao giờ có ý định lập gia đình với anh cả”. Cô ấy giải thích: “ Em đến với anh chỉ vì cô đơn, vì không có ai ở bên cạnh thường xuyên và em cần một người chăm sóc quan tâm”…. Tôi không muốn tin điều đó nên đã ra sức giải thích, làm lành.
Rồi sau vài chuyện chúng tôi lại ở bên nhau. Nhưng có lẽ một điều sau này làm tôi nhận ra rằng: trong suốt thời gian ở bên nhau (gần 3 năm), tôi luôn bị chứng tâm lí làm ảnh hưởng đến thái độ sống và suy nghĩ của mình, khiến cho trong chuyện tình cảm với cô ấy, tôi không tạo được một cảm giác bình an và có tương lai phía trước. Mặc dù tôi rất chăm sóc, quan tâm đến mọi thứ cho cô ấy, điều mà khiến người ngoài nhìn vào cũng cảm thấy thán phục. Tôi không muốn kể những điều đó ra đây vì sau này tôi nghĩ lại rằng những điều chăm sóc đó của tôi chỉ là hành động để muốn cô ấy quên đi những lần cãi vã, nhưng điều quan trọng là tôi lại không tạo niềm tin và niềm vui cho cô ấy thường xuyên.
Có những lần tôi tự hỏi mình, có lẽ tôi yêu cô ấy vì cô ấy hấp dẫn, có điều kiện tốt nên tôi dốc lòng làm mọi thứ mà quên mất cảm nhận được những điều cô ấy dành cho tôi. Mặc dù tôi cũng là người có điều kiện, nhưng cái cảm giác tâm lí bị động của tôi (do ảnh hưởng của chuyện buồn gia đình tôi: bố tôi bị bất động và anh trai tôi sau này bị bắt vào tù) khiến tôi không tạo được niềm tin cho cô ấy sau này.
Những lần nói chia tay, cô ấy nói không tin tưởng vào tương lai của tôi (mặc dù tôi là người có nhà cửa, công việc được coi là tốt, ổn định và ngoại hình thì được mọi người coi là đẹp trai). Cô ấy không nói ra nhưng tôi đoán vì anh trai tôi như thế nên vì sĩ diện của mình, cô ấy không muốn tiếp tục đến với tôi nữa.
Video đang HOT
Thực sự tôi rất thất vọng và buồn bã một thời gian dài. Tôi không biết làm gì để có thể cứu vãn lại tình cảm vì sau những lần mâu thuẫn, mối quan hệ cứ nhạt dần.
Rồi một lần tôi phát hiện cô ấy hẹn hò với một người con trai khác, trong một lần tình cờ sau lần cô ấy dứt khoát nói chia tay tôi và không muốn gặp mặt tôi dù tôi đã cầu xin cô ấy, gọi điện cho cô ấy cả ngày lẫn đêm. Khi biết được việc đó, tôi rất giận và buồn, rồi tôi bắt đầu đi tìm hiểu xem người con trai kia lý lịch như thế nào và ra sao? Mục đích của tôi lúc đó có một phần ghen và cũng có một phần là biết xem bạn gái tôi kết thân với người như thế nào.
Có thể nói tôi thất vọng, theo quan điểm của tôi vì theo cảm nhận và đánh giá của bản thân: Người kia tuy có đẹp mã, có tài năng trong việc kinh doanh, biết nhiều sở thích và biết cách tạo niềm vui cho bạn gái tôi. Vì người đó ăn nói khéo (làm hướng dẫn du lịch mà), đi nhiều nơi có thể thuyết phục được người khác- nhất là đối với bạn gái tôi, một người con gái từ trước chỉ biết đến học hành, bố mẹ giáo dục chặt chẽ và chưa từng yêu bao giờ cho đến khi gặp tôi.
Anh chàng kia cũng có tiền, nhưng tôi đã đến gặp anh ta, đề nghị nói chuyện với mục đích là đừng có xen vào chuyện tình cảm đang mâu thuẫn của tôi (thực sự lúc đó tôi muốn níu kéo lại tình cảm với cô ấy). Nhưng anh ta không muốn nói chuyện và ra sức dùng những lời lẽ tình cảm để muốn lấy lòng bạn gái tôi.
Có lẽ tình yêu trong tôi với cô ấy chưa đủ lớn (Ảnh minh họa)
Tôi đã gặp mặt bạn gái tôi và nói rằng, cảm nhận của tôi với người kia là không tốt và không phù hợp với em đâu. Vì người ta xuất xứ khác hoàn cảnh nhà em, sống bươn trải từ nhỏ, có kinh nghiệm xã hội nhiều nên chỉ muốn lợi dụng em thôi. Ngoại hình là một chuyện nhưng nhiều khi ngoại hình và lời nói đánh lừa cảm giác của con gái. Cô ấy tỏ ra không quan tâm và khinh thường lời nói của tôi. Cô ấy còn nói rằng: “Em thương anh ấy vì anh ấy xuất thân trong gia đình nghèo nhưng có ý chí trong sự nghiệp“. Thực sự về khoản này, tôi kém hơn anh ta thật. Nhưng tôi nói rằng điều đó tôi có thể làm được trong tương lại nếu tôi có niềm tin.
Bố mẹ cô ấy biết chuyện này và cũng ra sức phản đối vì bố mẹ cô ấy là người có trải nghiệm, có con mắt và cũng đã va chạm xã hội, thậm chí nói là từ mặt. Cô ấy không nghe và cứ lao vào mối quan hệ này.
Tôi rất buồn nhưng không làm gì được vì tôi biết người con gái tôi thương đã dành tình cảm cho người kia. Tôi chỉ biết âm thầm theo dõi với niềm đau khổ của mình. Cũng có đôi lần tôi muốn gặp nhưng cô ấy tìm cách thoái thác trốn tránh và nếu có liên hệ cũng chỉ muốn nói là cô ấy muốn làm em gái của tôi mà thôi.
Và rồi trong một sự việc tình cờ, cô ấy thú nhận đã quan hệ với người đó. Tôi không biết nội dung như thế nào, cô ấy khóc và chỉ nói là đã ngủ với người ta. Tôi thực sự sụp đổ tinh thần và cảm giác mọi thứ không còn ý nghĩa nữa. Có lẽ tình cảm của tôi dành cho cô ấy qua nhiều. Khoảng thời gian tình cảm của cô ấy với anh ta chỉ vài tháng mà đã đi quá ngưỡng. Điều mà vài năm trước không có. Tôi thực sự rất căm giận và buồn vì tôi nghĩ anh chàng kia chỉ muốn lợi dụng một người con gái ít va vấp non nớt trong chuyện tình cảm như bạn gái tôi ( và thực tế là ban tôi cũng nói lại như vậy). Tôi không biết phải làm gì. Tôi nghĩ vì bạn tôi quá bồng bột và không làm chủ được cảm xúc. Tôi rất trách và thất vọng. Tôi cảm thấy khinh thường.
Rồi cô ấy cũng nói lời chia tay với anh ta. Một mối quan hệ chóng vánh và chẳng ra làm sao cả. Rất thất vọng. Những áp lực từ gia đình cô ấy và những nghi ngờ của anh chàng kia dành cho cô ấy (anh ta cũng hèn hạ tìm cách moi móc thông tin mối quan hệ của tôi và cô ấy trước kia và cũng nói xấu tôi để cô ấy tin anh ta). Tôi không bao giờ nói xấu anh chàng kia sau lưng bởi vì tôi luôn gặp mặt trực tiếp bạn gái tôi và nói điều tôi cảm nhận. Khi tôi không thể cứu vãn được nữa, tôi cũng chỉ nhắn một tin duy nhất cho anh chàng kia là “hãy chăm sóc bạn gái tôi chu đáo vì tôi không có được tình cảm của cô ấy nữa“. Tôi không hổ thẹn khi nói những điều đó vì khi yêu nhau, tôi chưa bao giờ đi quá giới hạn với cô ấy.
Khi mọi chuyện đã qua, cô ấy cảm thấy rất buồn và ân hận. Tôi cũng bận rộn nên không có thời gian gặp cô ấy nữa. Cứ mỗi lần nghĩ lại những chuyện cũ, tôi cảm thấy rất đau… vì mọi thứ mình làm không chu đáo nên mới xảy ra chuyện đáng buồn đó. Nhưng cảm giác nhớ nhung lại khiến tôi tìm cách liên lạc và tìm lại mối quan hệ với cô ấy. Cô ấy nói cảm thấy xấu hổ không muốn gặp lại tôi. Tôi đã nói rằng, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện để làm lại tất cả… và cô ấy cũng đã tin tôi.
Nhưng thực sự khi buồn, tôi vẫn nghĩ lại điều đau đớn xảy ra với mình. Một cảm giác ích kỷ xâm chiếm tâm can tôi không có lối thoát. Tôi vẫn yêu khuôn mặt ấy, đôi mắt đẹp, những kỉ niệm trải qua của hai đứa, hình ảnh nhỉ nhảnh của cô ấy. Một cảm giác thật sự đan xen, lẫn lộn…
Một thời gian dài tôi bị bế tắc và mệt mỏi. Chúng tôi cũng giận hờn và không gặp nhau nữa. Cô ấy cũng đã nói với tôi rằng: Nếu anh bỏ qua được mọi chuyện thì nếu hai đứa có quay lại, cũng xin anh đừng nhắc lại nữa. Tôi đã đồng ý và tự tìm cách thỏa hiệp cho trái tim mình.
Tôi cũng muốn tìm hiểu bạn gái khác – có lẽ lúc này tôi không yêu bạn gái cũ tôi nữa, nhưng những đau đớn trong tôi làm cho rất khó tạo dựng mối quan hệ mới. Và cũng bởi vì một điều, khi tìm hiểu bạn gái khác, tôi đem so sánh với bạn cũ của tôi và thấy cô ấy có nhiều điểm tốt hơn.
Hiện tại bây giờ tôi muốn tâm hồn mình được thanh thản hơn, ít nghĩ về chuyện buồn nữa. Cô ấy cũng có những hành động quan tâm tới tôi hơn, chăm sóc cho tôi hơn. Nhưng tôi vẫn chưa dám nghĩ đến tương lai phía trước. Có lẽ tình yêu trong tôi với cô ấy chưa đủ lớn.
Tôi phải làm sao đây để mong có một điều nhẹ nhàng xảy ra với hai đứa. Thực sự tôi thương cô ấy vì cô ấy là người có tính sĩ diện cao. Tôi sợ rằng giả sử cô ấy lấy người khác, sẽ cảm thấy ân hận vì những điều đã trải qua. Bản thân cô ấy sống khép kín và ít bạn bè tâm sự.
Đến thời điểm này tôi và cô ấy cũng đã chia sẻ những khúc mắc và những điều thổ lộ trong mỗi người. Tôi cảm thấy thanh thản hơn nhưng tôi sợ khi tôi và cô ấy sống chung, tôi sẽ làm cô ấy khổ.
Đã đôi lúc tôi nghĩ, mặc ra sao thì sống, không nghĩ nữa. Có khi lập gia đình và có con cái, mọi thứ sẽ thay đổi và không còn nghĩ về điều đã qua.
Tôi đã nghĩ rằng tôi ích kỉ quá, bản thân đã nói với cô ấy là: Em hãy nghĩ cho thật kỹ điều anh nói rằng, thứ cho đi mà mình cảm thấy hạnh phúc thì hãy cho đi, để em có thể quyết định tình cảm của mình với tôi có tiến tới hay không.
Bây giờ tôi phải làm sao đây khi tương lai của hai đứa không có gì rõ ràng?
Theo 24h
Tình yêu qua mạng với người có vợ
Tôi không ngờ rằng có ngày mình lại rơi vào hoàn cảnh trái ngang như bây giờ.
Tôi năm nay 23 tuổi, được mọi người đánh giá là một người con gái khá xinh đẹp, sống tình cảm. Là người sống nội tâm hay buồn với những nỗi buồn của người khác nhưng lại rất muốn làm mọi người xung quanh mình được vui. Là sinh viên năm cuối của một trường đai học ở Hà Nội, nhưng vì điều kiện hoàn cảnh nên phải bảo lưu kết quả để đi du học nước ngoài, hiện tại tôi đang làm nốt một số thủ tục và chờ ngày lên đường. Quyết định đi du học cũng là một phần lý do tôi muốn chạy trốn một cuộc hôn nhân đang được gia đình sắp đặt, và cũng là để chạy trốn một người...
Trước đây tôi có một mối tình đầu với người bạn cùng học cấp 3, nhưng tôi và người ấy đã chia tay vì khoảng cách địa lý và vì người ấy đã yêu một người khác. Tôi đã rất buồn và lao vào học tập để quên đi mối tình đầu thơ mộng ấy. Đã có rất nhiều người theo đuổi nhưng tôi không thể mở lòng với một người con trai nào khác. Tôi gặp anh trong một lần tình cờ lang thang trên mạng, những lần chuyện trò, những câu chuyện chúng tôi trao đổi với nhau làm cho tôi thấy rất vui và cũng chẳng hiểu từ bao giờ tôi nhớ những tin nhắn của anh, rồi nhớ anh và chúng tôi yêu nhau dù cho chưa bao giờ một lần gặp mặt. Anh luôn là một mẫu người để tôi cố gắng học tập để có thể theo kịp được anh về mọi thứ. Rất nhiều lần anh đề nghị được gặp tôi nhưng tôi đều từ chối, mặc dù đã có lúc chúng tôi ở rất gần nhau. Anh đã có gia đình, và anh cũng đang là một người chồng người cha mẫu mực, đó chính là lý do để tôi từ chối gặp anh, nhưng càng ngày tôi càng thấy mình nhớ anh nhiều hơn, nhớ lắm.
Chuyện của tôi và anh cứ như vậy đã gần một năm rồi. Đã rất nhiều đêm tôi phải khóc vì nhớ anh, nhưng không dám gặp anh, và tôi biết mình đã yêu anh quá nhiều. Anh cũng luôn tôn trọng mọi quyết định của tôi, luôn tìm mọi cách để tôi vui, và đưa ra những lời khuyên kịp thời nhất mỗi khi tôi hoặc gia đình tôi có chuyện. Tôi chỉ ước sao giá như anh chưa có vợ, hoặc giá như tôi đừng gặp anh, đừng yêu anh đến vậy. Có thể anh không hiếu được tôi đã yêu anh nhiều như thế nào, có thể anh không biết được vì anh mà đã có lúc tôi định làm những điều tồi tệ nhất...
Cầu mong mọi bình yên sẽ luôn đến bên anh - người em đã yêu đang yêu và sẽ mãi yêu (Ảnh minh họa)
Giờ đây tôi rất đang bối rối, nửa muốn gặp anh một lần trước khi tôi rời xa Việt Nam, một nửa lại không muốn vì như vậy chỉ làm cả hai khó xử và tôi thấy mình có lỗi với vợ con anh. Thực sự tôi rấtyêu anh, có lẽ tôi sẽ không bao giờ quên được anh dù có ở đâu đi chăng nữa. Nhưng có lẽ tôi sẽ phải dừng lại thôi trước khi quá muộn. Bởi chúng tôi sẽ chẳng đi đến đâu gặp nhau sẽ chỉ để rồi nhớ nhau hơn. Sẽ không bao giờ có chuyện tôi xem anh như một người anh của mình vì tôi rất yêu anh với một tình yêu đúng nghĩa. Thôi thì cứ để tôi yêu và nhớ anh như vậy trong xa cách, anh còn gia đình còn sự nghiệp của mình, sẽ dễ dàng quên đi tất cả...
Tôi quyết định như vậy có đúng hay không? Hãy cho tôi lời khuyên các bạn nhé!
P/s: Anh à! Người ta thường nói tình yêu trên mạng toàn là những tình cảm ảo không có thật, nhưng em thấy hoàn toàn không đúng bởi em đang yêu anh, yêu nhiều lắm. Rời xa anh không phải vì hết yêu anh mà vì tương lai vì hạnh phúc của anh và của cả em nữa.
Coi như kiếp này em và anh có duyên nhưng không có phận. Em sẽ rất nhớ anh, chỉ mong anh hãy hiểu và thứ lỗi cho em vì đã làm anh phải buồn, phải thất vọng về em. Em buông tay thôi, không muốn mình là kẻ thứ ba, em không muốn hạnh phúc của mình là nỗi đau của người khác, em tin là anh cũng sẽ đồng ý với em như vậy và sẽ vượt qua, bởi tình cảm anh dành cho em sẽ mãi chỉ là tình cảm của một người anh trai đối với một người em gái, còn em thì không thể như anh được. Cầu mong mọi bình yên sẽ luôn đến bên anh - người em đã yêu đang yêu và sẽ mãi yêu. Anh nhé!
Theo 24h
Mẹ không muốn tôi yêu anh Mẹ nói tôi không yêu người ở gần lại đi yêu người ở xa công việc không ổn định, cù bơ cù bất. Có bao giờ bạn cảm thấy ghét mẹ của mình không? Mẹ đã sinh ra chúng ta, cho chúng ta cuộc sống như ngày hôm nay vậy mà giờ đây tôi lại ghét mẹ. Lần thứ mấy rồi mẹ lại...