Bạn gái tôi đã từng “yêu” ở trong công viên
Lần đầu tiên của em là với một anh công an nghĩa vụ từ Đắc Lắk ra chăm sóc người nhà ở bệnh viện. Cứ đến giờ tan ca, chúng em lại vào công viên Thống Nhất và quan hệ với nhau ở đó.
Tôi và Nga quen nhau thật tình cờ. Nga là con gái Hà Nội gốc, hiện đang học ở trường Y. Em là cô gái xinh đẹp, giỏi giang và cũng rất khéo léo… còn tôi ở cách Hà Nội hơn 80km và đã đi làm. Vì không ở gần nhau nên chúng tôi cũng ít có thời gian ở bên nhau. Mỗi lần xuống thăm em, hai đứa lại lượn lờ phố xá, đi ăn chè, xem phim… tình cảm của chúng tôi rất trong sáng, thánh thiện.
Rồi một buổi tối kia, em gọi điện cho tôi tâm sự chuyện gia đình em đang lục đục, em muốn có tôi ở bên cạnh em lúc này. Sáng sớm mai, tôi đã bỏ công việc để xuống Hà Nội gặp em… Chúng tôi đã chia sẻ với nhau rất nhiều điều và em cũng không còn buồn chán, lo lắng về chuyện gia đình nữa. Hai đứa lại đi ăn chè, rồi đi xem phim… xem xong đã quá trưa, em bảo “Em rất mệt và muốn được nghỉ ngơi”. Tôi thương em nên đã thuê một nhà nghỉ để em vào nghỉ trưa… và, đây cũng là lần đầu tiên tôi bước chân vào nhà nghỉ.
Vào tới nơi, tôi ngồi xem ti vi, còn em thì than mệt nên đã vội vàng lên giường nằm. Lát sau, em cũng bảo tôi lên gường nằm cho đỡ mệt. Dù mới quen nhau và có phần ái ngại nhưng tôi vẫn lên nằm cùng em, rồi em bảo em đau cổ và muốn tôi xoa bóp giúp em… nhưng, dường như điều em muốn không chỉ dừng lại ở đấy… và, chúng tôi đã quan hệ với nhau. Đây cũng là lần đầu tiên tôi được gần gũi xác thịt với một người con gái.
Trước khi yêu em, tôi cũng biết em đã không còn là người con gái trinh trắng nữa nhưng tôi vẫn yêu em, vẫn coi như chưa có chuyện gì xảy ra với em cả. Ba ngày sau, em gọi cho tôi ra Hà Nội để chăm sóc em khi em phải phẫu thuật tiểu tử cung. Em không muốn cho mẹ em phải lo lắng về bệnh tật của mình nên đã giấu mẹ đi chơi xa để “dưỡng bệnh” ở nhà nghỉ. Lúc nhìn thấy em, tôi không hề nghi ngại điều gì cả. Tôi đã ân cần chăm sóc cho em, chạy đi mua cho em từng viên thuốc giảm đau khi em rên lên đau đớn.
Dù anh ta đã có vợ ở quê… nhưng cả em và anh ấy đều không kiềm chế được cảm xúc mỗi khi nhìn thấy nhau…
Những ngày tiếp theo, tôi luôn sống trong tràn ngập tình yêu và hạnh phúc, tôi đang yêu và được yêu thật sự. Em vẫn thường nói dối gia đình phải đi trực ở bệnh viện rồi về quê với tôi. Gia đình tôi rất quý mến em, coi em như con dâu trong nhà… Những tưởng rằng, chỉ chờ em ra trường sẽ làm lễ cưới cho hai đứa… nhưng nào có ai ngờ…
Video đang HOT
Hạnh phúc chưa được bao lâu thì những lần gặp nhau sau này, tôi thường xuyên thấy em len lén nhắn tin cùng một ai đó. Linh tính như mách bảo tôi có chuyện gì không bình thường đang diễn ra… nhưng nhìn khuôn mặt hiền lành, với vẻ bề ngoài nhân hậu của em thì tôi không nghĩ rằng, sự việc lại có thể “ghê gớm” như thế!
Em học hết năm thứ ba thì em phải đi cộng đồng một tuần. Đoàn của em phải về Hà Nam nên em đã lên kế hoạch rất chu đáo. Vì ngày giỗ bà nội của em trùng vào một ngày em đang ở Hà Nam nên em muốn hôm ấy, tôi về Hà Nam để đón em về Lạng Sơn, rồi chiều hôm đó sẽ lại cùng em về Hà Nam với đoàn. Nhưng vì tôi quá bận với công việc nên đã không thể nào đưa đón em đi về như thế được.
Một tuần sau khi em đi Hà Nam về thì mẹ em phải về quê nội ở Lạng Sơn hai ngày. Nhà chỉ còn em và bố nên em đã gọi tôi xuống Hà Nội và rủ tôi về nhà em chơi. Vừa vào đến nhà thì em đã kéo tôi lên phòng em… và cũng ở đây, tôi mới biết được những chuyện dối trá của em với người đàn ông khác.
Khi đang chờ em dọn dẹp, tắm rửa thì tôi lấy điện thoại của em ra xem thì tôi vô cùng giận dữ khi đọc được những dòng tin nhắn tình cảm yêu đương của người yêu tôi và một anh lơ xe. Khi em lên đến phòng, tôi bức xúc hỏi em thì em đã thừa nhận rằng, em đã nhờ một anh lơ xe mà em quen khi đi từ Hà Nội về Lạng Sơn và anh ta đã đưa đón em về quê nội của em chơi. Rồi em cũng không thể giấu được chuyện em đã từng qua đêm với hắn ta… và sáng hôm sau gặp tôi, em lại quan hệ cùng tôi ở nhà nghỉ. Lúc ấy, tôi như muốn đập nát tất cả đồ đạc trong phòng của em… nhưng em quỳ xuống, van xin tôi cho em được làm lại tất cả. Cũng vì những giọt nước mắt và sự yếu đuối của em đã khiến tôi mềm lòng. Tôi lại tha thứ cho em…
Hình ảnh cô sinh viên luôn học giỏi nhất nhì lớp, được gia đình dạy dỗ trong sự gia giáo và nề nếp đâu rồi?
Ba ngày sau, chúng tôi lại ái ân với nhau trong nhà nghỉ. Giữa đêm, tôi không thể nào ngủ được thì nhìn thấy điện thoại của em và thấy có tới sáu cuộc gọi nhỡ và hai tin nhắn. Tôi lấy ra xem thì nhận ra số điện thoại của gã lơ xe kia. Gần một giờ đêm, tôi đã không ngần ngại gọi em dậy và bắt em kể về các mối tình mà em đã đi qua…
Em kể cho tôi nghe trong nước mắt… những giọt nước mắt của sự phản bội và ghê tởm: “Lần đầu tiên của em là với một anh công an nghĩa vụ từ Đắc Lắk ra chăm sóc người nhà ở bệnh viện. Em thực tập ở đấy và thường xuyên đến xem xét bệnh tình của người nhà anh… và rồi chúng em đã yêu nhau tự lúc nào không hay biết. Cứ mỗi lần tan ca, anh ấy đưa em về thì hai đứa lại vào công viên Thống Nhất và quan hệ với nhau ở đó. Lần thứ hai là với chính anh bác sỹ đang trực tiếp hướng dẫn em ở bệnh viện. Dù anh ta đã có vợ ở quê… nhưng cả em và anh ấy đều không kiềm chế được cảm xúc mỗi khi nhìn thấy nhau… Và ngày em đi tiểu phẫu thuật tử cung cũng chính là ngày em tự phải đi giải quyết hậu quả mà em và người ấy tạo nên”… Em nói đến đây, tôi không thể nào tiếp nhận thêm những lời bẩn thỉu ấy vào tai mình nữa…
Hình ảnh cô sinh viên luôn học giỏi nhất nhì lớp, được gia đình dạy dỗ trong sự gia giáo và nề nếp đâu rồi? Giờ đây, trước mặt tôi là một người con gái thật đáng ghê tởm… Một người có thể quan hệ với bất cứ ai, dù yêu hay không yêu, quan hệ bất cứ nơi nào, dù là trong nhà nghỉ, ở chính căn phòng riêng tư của em hay ở chốn công viên đông đúc người qua lại kia… Sao giờ đây, tôi cảm thấy ghê tởm với người con gái đã từng đầu ấp tay gối với mình như thế? Làm sao tôi có thể tiếp tục tính chuyện tương lai cùng một người con gái hư hỏng và chung chạ với nhiều người đàn ông như thế?
Theo VNE
Ngày anh hết yêu em
Dù trái tim chẳng thê quên nhưng em vân mỉm cười môi lân hai ta vô tình gặp nhau trên phô.
Ngày anh nói đã hêt yêu, cả thê giới trong em dường như sụp đô. Em không tin vào những điêu mà chính tai mình nghe thây, không tin rằng đôi mắt vừa chứng kiên cảnh người đàn ông mà mình đã trao trọn cả trái tim lại phũ phàng quay lưng và vôi vã bước đi. Nhưng trớ trêu thay khi tât cả những điêu ây lại là sự thât, trớ trêu thay khi trên đời này chẳng có gì là mãi mãi, kê cả lời yêu ngày xưa anh đã nguyên thê.
Ngày anh nói rằng đã hêt yêu, nước mắt em lã chã tuôn rơi chẳng có cách nào kìm lại được. Em đã khóc rât nhiêu, bởi không biêt phải làm sao đê xua tan đi nôi buôn vô hạn ây, cũng chẳng biêt nên đê mặc anh bước tiêp hay phải níu giữ anh. Em đã khóc bởi mong rằng nước mắt kia nêu không rửa trôi tât cả những nôi đau đớn ây thì cũng phân nào làm lu mờ được những kỷ niêm ngọt ngào của hai đứa đã ăn sâu vào trong sâu thẳm trái tim em.
Ngày anh nói hêt yêu, em cứ thâm hỏi tại sao sô phân đã đưa hai ta đên với nhau rôi lại đang tâm chia cắt (Ảnh minh họa)
Ngày anh nói rằng đã hêt yêu, em cứ lên facebook viêt những dòng trạng thái khi thì mùi mân, hờn giân, lúc lại có vẻ cứng rắn với mục đích là đê kê lê vê cuôc sông của mình. Em giông như môt cô gái ngôc nghêch tự mình chơi trò đôc thoại nôi tâm, tự mình gặm nhâm nôi buôn, rôi lại tự khóc, tự cười cho những xúc cảm trong trái tim mình.
Ngày anh nói hêt yêu, em cứ thâm hỏi tại sao sô phân đã đưa hai ta đên với nhau rôi lại đang tâm chia cắt. Buôn lắm bởi đã từng ngỡ rằng là tri kỷ nhưng đên cuôi cùng trên con đường đời ta lại trở thành hai đường thẳng song song. Em đau lòng môi khi nhìn thây anh tươi cười sánh đôi bên người khác. Anh đã hạnh phúc, nhưng đáng tiêc thay bởi trong cuôc sông hạnh phúc ây chẳng hê có bóng hình em.
Ngày anh nói rằng đã hêt yêu, em cứ nhâc điên thoại lên rôi lại đặt xuông đên cả trăm lân. Môi lân điên thoại đô chuông là môt lân trái tim em nghẹt lại bởi cảm giác hôi hôp, ngay lâp tức em lao tới nhâc máy đê rôi trái tim lại chùng xuông bởi cảm giác thât vọng. Có phải là sô của anh gọi tới đâu.
Em biêt giờ đây mọi hạnh phúc hay bât hạnh của mình anh đã chẳng còn đê tâm nữa (Ảnh minh họa)
Ngày anh hêt yêu em, chúng ta chia tay nhau, anh bước đi còn em cứ đứng lại phía sau, nuôi tiêc nhìn theo bóng hình anh đang ngày môt xa khuât. Đôi mắt em ngân lê, nghẹn ngào chẳng thôt lên lời nhưng lại không dám bước theo anh bởi sợ rằng như thê sẽ càng khiên tim mình đau hơn nữa. Em ở lại ngã ba đường, nơi mà anh đã nhân tâm rẽ sang hướng khác, môt mình tự đôi diên với thực tại đau khô và phũ phàng.
Em vân tìm hiêu vê cuôc sông của anh qua những người bạn, nhưng thât may mắn khi thượng đê tạo ra trái tim em yêu đuôi nhưng lại hào phóng ban cho em cái vẻ ngoài mạnh mẽ, kiên cường. Em biêt giờ đây mọi hạnh phúc hay bât hạnh của mình anh đã chẳng còn đê tâm nữa, nhưng chẳng hiêu sao vân không thê ngừng quan tâm tới cuôc sông của anh.
Dù rât đau lòng, dù trái tim chẳng thê quên nhưng em vân mỉm cười môi lân hai ta vô tình gặp nhau trên phô. Em hiêu rằng bản thân mình không còn sự lựa chọn nào khác ngoài viêc phải nhìn thẳng vào thực tại đang diên ra. Tât cả đã trôi qua, dâu cho dư âm mà nó đê lại còn chưa châm dứt, nhưng con người ta muôn trưởng thành được thì cân phải tự mình vượt lên những nôi đau.
Theo VNE
Muối mặt khi bạn cùng phòng dắt người yêu về ngủ Suốt học kỳ vừa qua, đặc biệt là trong mùa hè, cả phòng em ở trong tình trạng bằng mặt mà không bằng lòng vì sự xuất hiện của một "vị khách không mời". Đó là bạn gái của một thành viên trong phòng. Em tên Phú, sinh viên ĐH Giao thông Vận tải. Hiện tại em ở chung phòng trọ với 4...