Bạn gái gò má cao, ai cũng khuyên bỏ
Mỗi lần tôi đưa Hằng đến gặp bạn là ai ai cũng tham gia với tôi rằng, Hằng nhìn hiền lành nhưng bị cái tội, gò má quá cao.
Tôi yêu Hằng, người con gái có mái tóc dài và sự dịu dàng thiếu nữ. Chúng tôi quen nhau rất tình cờ, qua một người bạn thân của cả hai đứa. Còn nhớ cái ngày tôi gặp Hằng ở trong kí túc xá sân trường, tôi đã chú ý ngay cô gái đó. Đó là một người nhìn xinh xắn, tuy không cao nhưng lại có nước da trắng bánh mật. Nhìn Hằng, tôi có cảm giác rất gần gũi.
Sau đó, chính tôi là người chủ động xin số điện thoại của anh bạn và nhắn tin làm quen. Ban đầu, Hằng rất ngại nói chuyện với tôi, căn bản vì Hằng cảnh giác với người lạ. Những người quen thân qua điện thoại mà chưa gặp mặt thật sự rất khó để thiện cảm. Vì Hằng còn chưa biết tôi là ai. Sau đó tôi giới thiệu mình là bạn thân của anh bạn kia, cô ấy mới tiếp chuyện với tôi một cách nhiệt tình.
Thời gian sau đó, tôi chủ động hẹn Hằng đi cà phê nói chuyện. Chúng tôi cảm mến nhau ngay từ lần đầu gặp mặt vì dù sao cũng được nói chuyện qua điện thoại rồi. Thế là chúng tôi trở thành một đôi tâm đầu ý hơp, có chuyện gì cũng kể cho nhau nghe. Có những đêm, tôi còn tâm sự với cô ấy tới tận gần sáng và nói biết bao nhiêu thứ chuyện về tuổi thơ của mình. Chúng tôi nói chuyện rất vui vẻ, cảm giác thoải mái vô cùng. Tôi cũng không ngờ cô ấy lại nói chuyện vui tính và cởi mở như thế.
Quen nhau hơn 1 năm, gần như ngày nào tôi cũng gặp cô ấy. Không gặp thì có cảm giác thiếu thiếu cái gì đó, tôi cảm nhận được, mình đã thích cô ấy rồi.
Tôi yêu Hằng, người con gái có mái tóc dài và sự dịu dàng thiếu nữ. Chúng tôi quen nhau rất tình cờ, qua một người bạn thân của cả hai đứa. (Ảnh minh họa)
Hằng là cô gái quê mùa, xuất thân không phải là tiểu thư con nhà giàu thì nên cô ấy hiền lành, chất phác. Tôi đã tỏ tình sau hơn 2 năm quen nhau. Biểu cảm của cô ấy khiến tôi càng thấy yêu người con gái này hơn. Hằng rơi nước mắt khi được tôi nói lời yêu, cô ấy tỏ ra khá rụt rè và e ngại, có chút gì đó bẽn lẽn.
Chúng tôi chính thức yêu nhau từ đó, tôi càng quan tâm và yêu cô ấy hơn. Người con gái yếu đuối này khiến tôi cảm thấy cần che chở cho cô ấy bất cứ lúc nào. Tôi bắt đầu cuộc yêu bằng chuyện, dẫn Hằng đi giới thiệu với anh em, bạn bè. Gặp ai tôi cũng tự hào nói rằng, đó là người yêu của tôi. Những lần như thế, Hằng đều đỏ mặt tía tai, nhìn càng đáng yêu và lộ vẻ hiền thục hơn.
Video đang HOT
Nhưng khổ nỗi, mỗi lần tôi đưa Hằng đến gặp bạn là ai ai cũng tham gia với tôi rằng, Hằng nhìn hiền lành nhưng mỗi tội gò má quá cao. Và điều này thì nhiều người không thích. Con gái gò má cao sát chồng, tướng khổ.
Lúc này tôi mới để ý, công nhận gò má của Hằng cao thật, rất cao. Mỗi lần có chuyện gì ngại hay là khó chịu, cô ấy càng để lộ gò má của mình, vì nó cứ đỏ ửng lên. Nhìn kĩ thì đúng là có tướng sát phu thật. Như các cụ nói thì cái gò má ấy thật sự đáng sợ. Nhiều người nói quá khiến tôi cũng phải rung rinh trong lòng. Tuy nhiên, tôi không nói với Hằng vì sợ cô ấy sẽ buồn.
Mẹ nói, tôi không bỏ Hằng thì tôi sẽ phải hối hận vì mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này. Mẹ còn khóc lóc suốt bao nhiêu ngày khi gọi điện cho tôi. (ảnh minh họa)
Được một thời gian yêu nhau, tôi quyết định dẫn Hằng về ra mắt gia đình. Trời ạ, vừa gặp Hằng mẹ tôi đã gọi ngay tôi ra ngoài và gào lên. Mẹ bảo: “Sao gò má nó cao thế con, mày yêu nó mẹ sợ mày chết sớm, đoản mệnh con ạ. Đàn bà gò má cao sợ lắm. Mẹ chứng kiến nhiều vụ như thế lắm rồi. Chẳng phải chú H nhà mình cũng lấy phải cô vợ gò má cao rồi qua đời sớm không con? Chẳng phải cái cô N gò má cao bên hàng xóm kia, bây giờ chưa lấy được chồng vì cái tướng sát phu đó không con. Mà cô ấy yêu ai thì người ấy yểu mệnh, con không thấy à mà còn dám yêu nó?”.
Nghe mẹ nói, tôi buồn quá. Tôi biết rằng, tương lai của chúng tôi khó mà suôn sẻ được. Tuy nhiên, bữa cơm hôm ấy vẫn ấm cũng và sum vầy, chỉ là mẹ tôi tra khảo Hằng quá nhiều, hỏi hết về gia cảnh, tuổi tác của Hằng.
Khi biết tuổi của Hằng, mẹ tôi không nói gì. Tôi từng xem trong sách, người ta nói, hai tuổi này, tức là tuổi tôi và tuổi của Hằng xung khắc, tứ hành xung. Mẹ tôi chắc biết chuyện đó nên ngán ngẩm vô cùng. Bữa cơm trôi qua nhanh, không có nhiều chuyện để nói vì mẹ tôi cũng không muốn tôi tiếp tục mối quan hệ này.
Nhưng Hằng có tội gì chứ, có chăng vì cô ấy quá yêu tôi mà thôi. Giờ tôi thực sự tiến thoái lưỡng nan, không biết nên làm thế nào, tôi sợ lắm. Có phải con gái gò má cao sát chồng thật không? (ảnh minh họa)
Sau hôm ấy, chúng tôi chào ba mẹ và đi. Hằng dịu dàng, chịu khó, đảm đang không phải nói. Nhưng mà mẹ tôi thì không thể nào ưng được chỉ vì cái tội… gò má cao. Tôi càng nhìn Hằng càng thương em. Em nào có tội gì chứ, em sinh ra đã như thế, ông trời lại cướp mất quyền yêu của em sao?
Mẹ tôi sau hôm ấy, gọi điện lên suốt ngày để cấm đoán. Khi biết hoàn cảnh xuất thân của nhà Hằng, mẹ tôi càng sợ. Mẹ bảo, số Hằng chắc là số khổ, sau này cũng khổ đường chồng con nên cấm tôi không được yêu Hằng nữa, &’nhường’ phần khổ ấy cho người khác. Mẹ còn bảo tôi, con gái trên đời này thiếu gì người mà phải yêu người không hợp tuổi lại có tướng sát phu. Hơn nữa, tôi cũng không khó để yêu một người tuyệt vời này nọ. Nói chung, người già hay có suy nghĩ khác giới trẻ. Nhưng những gì mẹ nói cũng không hẳn là không có nguyên cớ. Mẹ lo cho con cái thì nói vậy thôi.
Mẹ nói, tôi không bỏ Hằng thì tôi sẽ phải hối hận vì mẹ sẽ không bao giờ chấp nhận chuyện này. Mẹ còn khóc lóc suốt bao nhiêu ngày khi gọi điện cho tôi. Tôi thương mẹ lắm nên nghe mẹ nói vậy, tôi thực sự muốn chia tay Hằng. Nhưng Hằng có tội gì chứ, có chăng vì cô ấy quá yêu tôi mà thôi. Giờ tôi thực sự tiến thoái lưỡng nan, không biết nên làm thế nào, tôi sợ lắm. Có phải con gái gò má cao sát chồng thật không?
Theo VNE
Tướng "sát chồng"
Đau đớn trước sự bất lực của bản thân, chú đòi ly hôn. Cô không đồng ý. Rồi, chú uống thuốc ngủ.
Ngày chú đưa cô về ra mắt, cả nhà đã thẳng thừng cấm đoán vì bảo cô có tướng sát phu, nếu họ lấy nhau, chú sẽ chết. Biết gia đình nhà trai phản đối kịch liệt, bố mẹ cô cũng bắt cô dừng lại. Họ sợ cô sẽ khổ khi chung sống với gia đình nhà chồng khắc nghiệt.
Nhưng cô chú vẫn quyết tâm lấy nhau. Không có đám cưới, không có sự chứng kiến và chúc phúc của bạn bè, người thân, chú chỉ lẳng lặng dắt cô lên Hà Nội thuê nhà sống riêng với tờ giấy chứng nhận kết hôn. Thỉnh thoảng cô vẫn "bạo gan" về thăm gia đình. Mỗi lần như thế chú lại giận cô vì biết bố mẹ chú sẽ làm cô tổn thương.
Sau 7 năm chung sống, cô chú sinh được thằng con trai. Vì đứa cháu trai ruột thịt, gia đình hai bên dần dần chấp nhận.
Mọi thứ cứ êm đềm trôi đi cho đến ngày có tin điện báo từ bệnh viện: Chú bị thương nặng do tai nạn giao thông. Cô chạy như ma đuổi, ôm chặt đứa con 5 tuổi vào viện chăm chồng. Cuộc sống của cô vất vả, gánh nặng đặt hết lên vai người đàn bà bé nhỏ, bất hạnh.
Cô lấy chú trước sự phản đối kịch liệt của gia đình hai bên (Ảnh minh họa)
Hơn 2 năm, chú không thể đi lại, cũng chẳng thể tự chăm sóc bản thân. Cô tìm mọi cách chạy chữa cho chồng nhưng đều vô vọng. Thương con, thương cháu, bố mẹ cô lên đón cả nhà cô về để giúp đỡ, chăm nom.
Đau đớn trước sự bất lực của bản thân, chú viết lá đơn đòi li hôn để giải thoát cho cô. Nhưng cô nhất quyết không kí.
Rồi, chú uống thuốc ngủ, để lại cho cô một lá thư đẫm nước mắt.
Chú mất, cô đau đớn tột cùng. Gia đình nhà chồng lại kéo đến xỉ vả, nhiếc mắng cô thậm tệ. Nói cô là con đàn bà hư hỏng, đen đủi. Cô là thủ phạm "giết hại" đứa con của họ. Mẹ chồng bắt đứa con nhỏ của cô đi với lý do cô sẽ mang lại tai họa cho con. Cô đuổi theo chiếc xe và khóc thét dưới làn mưa trắng xóa.
Chú ra đi để lại cho cô sự dằn vặt đớn đau. Cô tự hỏi, có phải cô là nguyên nhân để chú phải ra đi như thế? Cái chết của chú có phải là minh chứng cho lỗi lầm vì tình yêu "ích kỉ" của cô?
Bao lần cô định đi theo chú. Vì cô chẳng còn gì cả, mất chồng, mất con và trở thành một người đàn bà cô độc. Nhưng mỗi lần nghĩ đến con, cô không cầm được nỗi nhớ và sự giằng xé. Đứa con là động lực, là lí do duy nhất cho cô sống trên cuộc đời này. Bằng mọi giá cô sẽ sống và giành lại đứa con trở về. Chẳng có người mẹ nào làm hại con mình, chẳng có lời phán nào có thể làm xa cách tình mẫu tử. Vì tình yêu của chú, vì con, cô sẽ tiếp tục sống dù có vất vả, khổ đau như thế nào đi chăng nữa.
Theo VNE
Không được tái hôn chỉ vì tôi tướng sát chồng Chồng tôi mất, giờ tôi có thai với người khác nhưng anh ta không muốn cưới tôi vì sợ tôi sát phu. Tôi yêu anh ấy nhưng không biết làm thế nào. Tôi băn khoăn không biết có nên tiếp tục với người đàn ông gần nhà đó hay không. Mong mọi người hãy cho tôi một lời khuyên. Tôi năm nay 28...