Bạn gái dứt tình với lời chia tay phũ: ‘Đàn ông 30 tuổi còn đi xe máy số thì vứt’
Hôm chia tay, cô ta không ngần ngại đập vào mặt tôi câu nói không nể nang gì: “Em nói thật, đàn ông 30 tuổi giờ người ta nhà lầu, xe hơi, anh không làm được thế thì cũng phải có cái xe ga xịn xịn, đằng này vẫn đi con xe số cậm cạch…”
Ảnh minh họa
Chuyện tình của tôi với cô bạn gái yêu nhiều năm nay cuối cùng đứt đoạn giữa đường. Cho đến giờ, mỗi lần gặp người quen, họ lại hỏi tôi bao giờ cưới. Tôi cay đắng mỉm cười chua chát mà ậm ừ trả lời cho xong. Cứ ai nhắc đến cô ta là ruột gan tôi lại sôi lên giận dữ.
Thú thật, tôi với cô người yêu cũ đó không chỉ là tình cảm trai gái, giữa hai đứa còn biết bao nhiêu ân tình. Chúng tôi yêu nhau từ năm thứ nhất Đại học, khi chẳng có gì trong tay, cùng là dân tỉnh lẻ lên thành phố học tập. Suốt thời gian đó, có gì khó khăn hai đứa cũng san sẻ với nhau. Sau khi ra trường, tôi đã xin được vào một công ty trên thành phố, lương rất khá. Tuy nhiên, vì bạn gái bảo sẽ về quê lập nghiệp, gia đình nhà cô ấy xin việc cho rồi, cô ấy không muốn hai đứa xa nhau nên tôi cũng quyết định về quê theo.
Có thể nói, đó là một sự lựa chọn sai lầm của tôi. Ngành nghề mà tôi học về quê không phát huy được nhiều, không có nhiều cơ hội. Trong khi đó, bạn gái tôi nhanh chóng ổn định công việc do có người quen xin cho. Còn tôi, lông bông hơn 1 năm sau mới tìm được việc, mà cũng chỉ là làm cho có chứ không phải chuyên môn, sở trường của tôi. Ở quê, công việc tạm bợ như vậy nên lương không cao, chi tiêu khéo léo thì cũng đủ sống, phụ giúp gia đình chút ít.
Nhiều khi nhìn lại hoàn cảnh của mình, tôi cũng có chút hơi oải vì kinh tế chưa thực sự vững. Tôi muốn nhanh chóng có tiền để còn cưới vợ, sinh con. Tuy nhiên, hoàn cảnh thực tại như vậy tôi cũng chưa thể tính toán được điều gì.
Cách đây 2 tháng, tôi nghe phong thanh bạn gái mình đang có mấy anh chàng tán tỉnh, cưa cẩm. Một số người quen còn bảo tôi là nên cẩn thận không yêu đương bao năm giờ nó lại thành vợ người khác. Tôi đã hết sức bình tĩnh, tìm gặp bạn gái để nghe cô ấy giải thích xem sao vì đã có khá nhiều lần tôi bắt gặp cô ấy đi với anh nọ, anh kia.
Video đang HOT
(Ảnh minh họa)
Tôi những tưởng cô ấy sẽ thanh minh cho tôi hiểu, nhưng không ngờ, thái độ của cô ấy thật sự quá tệ hại. Cuộc gặp gỡ hôm đó diễn ra ở nhà cô ấy. Tôi ngồi nói chuyện với bạn gái ngoài phòng khách. Sau khi nghe tôi hỏi mấy việc dạo này cô ấy hay đi với nhiều người đàn ông lạ mặt, bạn gái tôi thản nhiên đáp lời:
- Đúng là em đang gặp gỡ nhiều người khác. Em cũng chán cảnh yêu anh lắm rồi. Mỗi lần đi chơi, đi cái xe số, đạp đạp đến quê mùa. Bằng tuổi anh, người ta có nhà lầu, xe hơi rồi, anh không được như vậy thì cũng phải có cái xe ga đẹp đẹp mà đi. Đằng này… Em muốn chia tay để tìm hiểu những người khác tốt hơn, có điều kiện hơn.
(Ảnh minh họa)
Mẹ cô ấy cũng từ phòng bước ra, thêm vào vài câu chua chát: “Em nó là con gái, mong cháu hiểu. Đàn ông không làm ra tiền, không lo được cho vợ con thì không nên níu kéo hay trách cứ gì em nó cháu ạ”.
Tôi cay đắng ra về, tiếng xe máy số của tôi kêu rền vang, phía sau lưng tôi, mẹ con cô ấy còn nói vọng theo: “Đấy, cái xe cà tàng, cũ kĩ, kêu inh cả tai, đi đâu cùng cũng đến là xấu hổ”.
Theo Eva
Bất chấp yêu 4 năm, tôi vẫn quyết dứt tình vì suốt ngày bạn gái lải nhải giục mua nhà
Tôi đi làm lương tháng có 10 triệu, còn bao nhiêu thứ phải lo, vậy mà bạn gái không thông cảm, tối ngày cứ gặp nhau là cô ấy lải nhải chuyện mua nhà. Quá mệt mỏi, tôi quyết tâm chia tay dù cho hai đứa đã bên nhau hơn 4 năm trời.
ảnh minh họa
Thú thật, tôi cũng chẳng muốn chuyện tình yêu của mình đứt gánh giữa đường như thế này. Ai yêu mà chẳng mong đi tới cùng với nhau. Nhưng hoàn cảnh hiện tại khiến tôi quá mệt mỏi. Mọi người có thể bảo tôi ích kỉ, hèn kém hoặc là phũ phàng cũng được. Tôi chấp nhận mọi lời chê bai để chia tay cô bạn gái đã gắn bó với mình 4 năm. Nỗi khổ của tôi, nào có ai hiểu.
Tôi với bạn gái bằng tuổi, chúng tôi yêu nhau từ năm thứ 3 Đại học. Cả hai chúng tôi đều con nhà nông, không có nhiều tiền. Thậm chí việc cho tôi ăn học Đại học, bố mẹ cũng phải vất vả rất nhiều. Bản thân gia đình cô ấy cũng vậy mà thôi. Tôi những tưởng điều đó sẽ giúp bạn gái hiểu, thông cảm và đồng hành cùng mình. Nhưng dường như, chính cái nghèo lại trở thành nỗi ám ảnh quá lớn khiến cô ấy cứ gây áp lực lên tôi.
Sau khi ra trường, chúng tôi đều may mắn kiếm được việc làm. Tuy nhiên, lương của chúng tôi không cao. Mỗi tháng, cộng cả làm thêm lẫn lương chính, thu nhập của tôi chỉ khoảng trên dưới chục triệu một chút. Tôi là con trai trong nhà, tuy không phải là trưởng nhưng cũng có trách nhiệm phải hỗ trợ bố mẹ nuôi các em. Hàng tháng, tôi đều cố gắng chi tiêu tiết kiệm, dành dụm một khoản gửi về.
Năm nay tôi cũng mới gần 30 tuổi, chưa phải là quá già. Tôi nghĩ cuộc đời còn dài, còn nhiều cơ hội để phấn đấu. Hiện tại tôi đang đi thuê nhà trên thành phố để làm nơi ở. Bạn gái tôi cung vậy. Theo kế hoạch, tôi đã muốn xin cưới cô ấy từ cách đây hơn 1 năm rồi, để hai đứa quy về một mối, bảo ban nhau làm ăn. Tuy nhiên, bạn gái tôi nằng nặc không chịu.
Kể từ khi đi làm đến giờ, cô ấy đổi khác rất nhiều. Ngày nào gặp nhau cô ấy cũng kể chuyện, nào là đứa bạn này yêu được đại gia, nào là đứa bạn kia lấy chồng có nhà to đùng... Ban đầu tôi nghĩ cô ấy kể vô tư, nhưng về sau tôi phát hiện ra, đều là có ý đồ cả. Tôi cảm thấy tự ái và có phần mệt mỏi với kiểu ám chỉ của bạn gái. Cô ấy phải hiểu, cái gì cũng có giá của nó cả. Những người đàn ông giàu có và thành đạt mà bạn bè cô ấy yêu được đa phần là người hơn vợ nhiều tuổi, thậm chí có người từng qua một đời vợ rồi. So với họ, tất nhiên tôi làm sao bì lại được.
Khoảng 3,4 tháng trở lại đây, bạn gái làm tôi rất ức chế. Ngày nào gặp nhau cô ấy cũng giục giã tôi mua nhà đi, nếu chưa có nhà thì cô ấy sẽ không cưới đâu. Tôi đã phân tích rất nhiều rằng với hoàn cảnh hiện tại của tôi thì chưa thể. Tôi sẽ phải cố gắng vài năm nữa mới thực hiện được dự định đó. Đáp lại sự phân bua của tôi, bạn gái vẫn cứ xa xả nói, đã thế còn lôi hết người này, người kia ra làm ví dụ...
Đỉnh điểm của sự vụ lần đó là cô ấy ra yêu sách trong năm nay tôi phải mua được căn chung cư thì mới tính tới chuyện kết hôn. Quá bực mình, tôi quyết định chia tay luôn. Tới lúc này, bạn gái tôi lại khóc mếu, cầu xin tôi bỏ qua. Cô ấy giải thích gây áp lực cho tôi như thế là chỉ vì muốn tôi cố gắng hơn, nhanh chóng thực hiện được dự định đó. Tuy nhiên, tất cả những gì mà cô ấy làm chỉ tạo ra tác dụng ngược lại. Tôi quyết định chia tay, dứt khoát không quay lại.
Ảnh minh họa
Từ hôm đó đến giờ, cô ấy cứ tìm gặp tôi, xin lỗi rồi mong quay lại, nhưng tôi nhất quyết không đồng ý. Tâm sự khó nói này thực sự khiến tôi buồn khổ.
Ai cũng bảo tôi dã man, rồi phụ tình, yêu nhau tới hơn 4 năm mà giờ bỏ con gái nhà người ta. Tôi im lặng và chấp nhận hết mọi cái tồi tệ về mình. Tôi chỉ nghĩ rằng, càng yêu nhau lâu thì càng phải hiểu và thông cảm cho nhau, đằng này, cô ấy luôn cảm thấy bất mãn, không chấp nhận được cảnh còn chưa đủ đầy kinh tế như tôi, nếu như thế, có lấy nhau về cũng mệt mỏi lắm.
Vợ chồng là phải yêu thương và đồng lòng cùng nhau... Còn kiểu luôn đòi chồng phải nhiều tiền, lắm của thế này, tốt nhất là chấm dứt để đôi bên tìm người khác cho đỡ khổ.
Theo 2sao
Tôi thấy mình chỉ như đang tồn tại ở cuộc sống này Một năm qua, tôi luôn làm mọi thứ một mình, chẳng chia sẻ được với ai, mỗi đêm nhắm mắt là bao nhiêu suy nghĩ, lo lắng. ảnh minh họa Tôi 20 tuổi, sống ở Hà Nội và được mọi người đánh giá là nhiệt tình, năng động, có ngoại hình bụi bặm và lớn hơn so với tuổi. Còn về bản thân,...