Bạn gái đòi chia tay vì vào nhà nghỉ “ngủ chay”
Trước khi đi, bạn gái em còn khuyến mãi thêm câu: “Anh chẳng biết gì về tâm lý con gái cả. Anh cứ thế này thì còn lâu mới lấy được vợ”. Nói rồi, cô ấy lao ra thuê xe ôm đi về.
Chào các anh chị!
Em là T. năm nay mới 24 tuổi. Em cũng chưa hề yêu ai ngoài bạn gái em hiện tại. Có lẽ vì thế mà em chẳng có chút kinh nghiệm yêu đương nào. Do đó, mới dẫn tới kết cục chẳng tốt đẹp như ngày hôm nay các chị ạ.
Em và bạn gái em quen nhau gần 1 năm nay. Song 2 đứa mới chỉ yêu nhau 2 tháng nay. Vì cô ấy là mối tình đầu của em nên phải nói rằng em rất chiều chuộng cô ấy. Hàng ngày sau giờ làm, cô ấy muốn đi đâu chơi, ăn gì, mua gì em đều đáp ứng hết.
Bạn gái em năm nay 22 tuổi, đang là sinh viên năm cuối 1 trường Đại học ở Hà Nội. Cô ấy khá xinh xắn và bắt mắt. Chỉ có điều, tính em vẫn nửa trẻ con, nửa người lớn khiến nhiều khi em chẳng biết phải làm thế nào. Hơn nữa, hình như cô ấy yêu em song vẫn muốn ngầm thử thách em thì phải.
Bạn gái chia tay vì vào nhà nghỉ “ngủ chay” không “làm ăn gì”. Ảnh minh họa
Yêu nhau, 2 đứa không tránh khỏi những phú giây riêng tư. Song em mới chỉ dừng lại ở nụ hôn thì cô ấy có vẻ cũng không thích. Cô ấy toàn nói bóng gió, yêu là phải có rất nhiều ham muốn gần gũi. Rồi chắc là em không yêu cô ấy nên mới như thế…
Video đang HOT
Nhưng khi mà em đụng chạm vào người cô ấy thì cô ấy lại đánh hoặc đẩy em ra. Cô ấy bảo em không tôn trọng cô ấy nên sờ soạng như thế. Trong khi nào em có ý gì đâu chứ. Em vẫn rất yêu cô ấy nhiều.
Đỉnh điểm là một lần mới đây nhất, em và cô ấy đi chơi. Cả hai đi ăn rồi đi xem phim ở rạp. Ra khỏi rạp cũng đã 10 giờ đêm. Em vội vàng đưa bạn gái về nhà vì biết giờ giới nghiêm ở nhà em mà bố mẹ đưa ra là 10h15 phút. Nhưng về tới trước cửa nhà em thì đã quá 15 phút sau giờ giới nghiêm của gia đình.
Em bảo cô ấy vào nhà đi rồi xin lỗi bố mẹ nếu bố mẹ có hỏi. Nhưng đến cửa, cô ấy lại bảo muộn rồi, không dám vào nhà. Em cũng bảo nếu không ngại, em sẽ đưa bạn gái vào nhà và xin lỗi bố mẹ cô ấy giúp. Thế nhưng cô ấy không chịu bảo vào nhà giờ này sẽ bị bố đánh chết cả 2 đứa. Vậy là cô ấy bảo em đưa cô ấy về nhà bạn em ngủ tạm 1 đêm.
Em lại hối hả gọi điện cho mấy đứa bạn cùng quê ở trọ. Cũng may có một đứa bạn thân em đang để phòng không vì nó phải về quê. Nó bảo có thể đưa bạn em sang đó ngủ. Vậy là em chở cô ấy đến một cái nhà lạ hoắc, đóng cửa kín mít. Nhưng nhà cửa bừa bộn và bẩn thỉu quá nên em lại không đành để bạn gái ở đấy. Vì thế, em trả phòng và đưa bạn gái đến một nhà nghỉ thuê 1 phòng qua đêm.
Lúc đầu đưa bạn gái vào nhà nghỉ, hai tụi em cũng nằm ôm ấp nhau. Khi tiến sâu thêm thì em bị bạn gái đẩy ra. Nghĩ bạn gái chưa sẵn sàng nên em cũng cố gắng kìm chế ham muốn của mình. Hai đứa em nằm trằn trọc 1 lúc rồi cả hai cũng ngủ quên mất.
Sáng ra, em vẫn thấy mình nằm trên ghế salon ngủ. Còn em thì nằm trên giường ngủ. Em gọi cô ấy dậy thì cô bắt đầu vùng vằng giận dỗi. Cô ấy nói rằng, sao đưa cô ấy vào nhà nghỉ mà chẳng ngủ cùng cô ấy, để cô ấy nằm một mình. Rồi em còn nói em rằng, em có bị yếu sinh lý hay có vấn đề gì không mà không ôm hôn nồng cháy hay làm chuyện ấy với bạn gái như nhiều thằng đàn ông bình thường khác.
Nghe cô ấy nói, em mới nghệt mặt ra. Em tôn trọng và nghĩ cho bạn gái nên mới không tiến tới làm vậy. Cả đêm qua em đã kìm chế ham muốn bản thân lắm rồi. Trong khi bạn gái lại trách cứ, giận dỗi em. Em có bảo muốn em thử bản năng đàn ông, chúng em sẽ tiếp tục yêu ngay bây giờ rồi về nhưng cô ấy mặt giận phừng phừng nói lời chia tay. Trước khi đi, bạn gái em còn khuyến mãi thêm câu: “Anh chẳng biết gì về tâm lý con gái cả. Anh cứ thế này thì còn lâu mới lấy được vợ. Vào nhà nghỉ mà chẳng biết làm ăn gì”. Nói rồi, cô ấy lao ra thuê xe ôm đi về.
Suốt mấy hôm nay, cô ấy chia tay em thật. Em nhắn tin, gọi điện cũng không thấy cô ấy nghe máy. Có phải là, em là một người đàn ông có vấn đề khi ở ngay cạnh bạn gái như vậy mà “ngủ chay” thế không? Mà sao con gái bây giờ cũng thật khó hiểu, khó chiều như thế chứ?
Theo VNE
Lạ đời, em có thai lại không chịu cưới tôi
Tôi chắc như đinh đóng cột rằng, chỉ cần tôi nói một lời thì hai tháng nữa, đám cưới của chúng tôi sẽ diễn ra.
Vì bây giờ, em đang mang trong mình cái thai, là con của tôi và em. Tôi cũng không dám tin rằng, mình lại có con nhanh đến như vậy.
Còn nhớ cái ngày em báo tin với tôi rằng em có bầu bằng giọng hớn hở, tôi đã không tỏ ra vui mừng chút nào. Vì khi đó tôi còn đi công tác miền Nam vài tháng nữa mới về. Tôi bảo em tìm cách bỏ cái thai đi vì bây giờ công việc của tôi đang trên đà phát triển, ai biết tôi cưới vợ có bầu sớm như thế không hay. Với lại, vài tháng sau tôi về thì bụng em quá to rồi, khó mà thuận tiện cho việc cưới xin. Tôi khuyên em bỏ cái thai đi rồi đợi sau này tôi chuyển về Bắc hẳn thì chúng tôi tiếp tục có con và cưới cũng được.
Nhưng em không nghe lời tôi, em cứ giữ cái thai. Tôi bực mình không nói với em câu nào, cũng không gọi điện nhắn tin luôn. Tôi nghĩ rằng, mình làm như thế thì em sẽ sợ và sẽ đồng ý yêu cầu của tôi và bỏ cái thai đi. Nhưng em thật sự cứng rắn, em nhất định không làm thế.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". (Ảnh minh họa)
Tôi gọi cho em nhiều lần mà không được. Cuối cùng, tôi bực quá thôi luôn, không nói với em câu nào suốt 3 tháng trời. Sau đó, tôi như tỉnh ngủ, tôi đã nhấc máy lên liên lạc lại với em để hỏi xem em đã phá thai chưa. Lúc này tôi nghĩ, em đã phá rồi vì tôi không nói gì thì làm sao em dám để. Tôi nói với em rằng, bây giờ phá không kịp nữa. Tôi sẽ về thưa chuyện với bố mẹ và xin cưới em.
Lập tức, tôi bay về Bắc và đưa em về ra mắt gia đình để nói chuyện cưới xin. Em không làm theo lời tôi thì tôi chiều theo ý em. Không em vác cái bụng này đi ăn vạ khắp nơi, tung tin tôi là cha đứa bé thì bất lợi cho công việc và danh dự của tôi. Tôi đã xuống nước với em như thế. Chẳng ngờ, khi tôi có ý định cưới, em từ chối. Em bảo, em không muốn lấy người đàn ông như tôi.
Tôi cười khẩy bảo em: "Em đùa anh à, không cưới anh thì em định cưới ai, em điên à, con trong bụng đang lớn, em định sống thế nào nếu không có anh?". Em đáp lại tôi bằng giọng lạnh tanh: "Em tất nhiên là không cưới ai, em sẽ tự sinh con và nuôi con, em không cần con có cha. Anh dù là cha nó cũng không cần có trách nhiệm với nó. Anh coi như không có em và con tồn tại. Người đàn ông đã từng nghĩ cách giết con mình, không có tư cách làm cha của con em. Con cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh".
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình.(Ảnh minh họa)
Nói rồi, em bỏ đi. Tôi bàng hoàng về quyết định của em. Lạ thật, tôi còn nghĩ, khi tôi nói ra chuyện cưới xin, em sẽ vui mừng mà biết ơn tôi. Nhưng không ngờ, em lại chọn cách như thế, cách mà người khác sẽ nhìn em bằng con mắt khác thường. Tôi không hiểu nổi em nữa.
Tôi cũng không hiểu nổi nhiều chị em phụ nữ bây giờ. Họ thà là chọn làm mẹ đơn thân còn hơn là lấy chồng. Lạ thật, là phụ nữ sinh ra là để làm vợ, làm mẹ, thế mà lại thích làm mẹ đơn thân, nuôi con một mình, có phải là quá thiệt thòi hay không.
Tôi còn chưa tỉnh ngủ, còn mơ màng không hiểu tại sao người yêu tôi lại làm thế. Dù sao thì tôi cũng đã đề cập chuyện cưới xin rồi, sao em lại phũ phàng và từ bỏ cơ hội làm vợ của mình. Tôi chỉ sợ, sau này em sẽ phải ân hận vì quyết định của mình mà thôi!
Theo VNE
Lấy chồng giàu như tôi, vinh hay nhục? Nhìn bên ngoài, ai cũng bảo tôi sướng. Đúng là, nếu chỉ nhìn thì tôi sướng thật. Thử hỏi trong cái đám bạn cùng trang lứa với tôi, có đứa nào sướng hơn tôi? Ít ra, tôi cũng là đứa học cao nhất đám, đi lên Hà Nội lập nghiệp rồi lấy được anh chồng ở thủ đô giàu kếch xù. Đám cưới...