Giấu chồng có con riêng với nhân tình, tối sốc hơn khi ngày chồng biết sự việc còn nói ra bí mật này
Tuy nhiên, trong lúc tôi lo sợ nhất, chồng lại luôn ở bên, nắm tay và động viên tôi. Còn nói ra một bí mật mà anh đã giấu kín bấy lâu.
Lấy nhau cũng được 2 năm trời, nhưng năm đầu tiên chúng tôi kế hoạch để làm kinh tế. Đến năm thứ 2 dù đã thả thoải mái, vậy mà tôi chưa có tin vui. Vì thế, trong nhà ai cũng lo lắng nên tôi khuyên anh đi khám cùng với mình để xem có vấn đề gì không, kết quả là cả hai vợ chồng bình thường. Chồng luôn động viên tôi, bảo rằng chắc do tâm lý của tôi không thoải mái nên mới chưa có con. Hơn nữa, con cái là lộc trời cho nên không phải vội.
Nhưng một sự cố ập đến “tình cũ không rủ cũng tới”, đã thế tôi lại còn yếu lòng vượt qua giới hạn. Tôi gặp lại tình cũ trong buổi họp lớp. Ngày xưa chúng tôi chia tay vì anh đi du học và có tình cảm với người con gái khác.
Tuy ban đầu tôi cố gắng tránh tiếp xúc với anh vì không muốn gợi lại quá khứ đau buồn, nhưng anh thì ngược lại. Anh hỏi thăm, quan tâm và nói rằng vẫn chưa thể quên tôi được. Bao nhiêu kỷ niệm của mối tình sâu sắc ấy với anh lại ùa về khiến cho tôi không thể nào đứng vững được nữa. Tôi nhận ra mình vẫn còn yêu anh. Bất chấp tất cả những gì mà hiện tại tôi đang có với chồng, tôi lại ngã vào vòng tay anh một lần nữa.
Anh biết vợ chồng tôi chưa có con nên anh tha thiết muốn tôi sinh con cho anh và muốn tình yêu của chúng tôi có chất keo gắn kết. Trong lý trí tôi vẫn hiểu và hoảng hốt nói với anh, vậy còn gia đình của hai chúng ta thì sao. Anh nói chuyện này không công khai, em cứ coi nó như là con của em với chồng, anh chỉ cần đứng đằng xa ngắm con là được.
Video đang HOT
Sau lần quan hệ đó, không ngờ tôi lại có thai, tôi vẫn hy vọng đó là con của chồng vì chúng tôi vẫn quan hệ đều đặn. Khi tôi báo tin mình có thai cả nhà chồng ai cũng vui, nhất là chồng.
Chồng chăm tôi rất kỹ, quan tâm từng li từng tí. Chồng càng quan tâm tôi càng cảm thấy tội lỗi. Rồi đứa con cũng ra đời, nhìn thấy con tôi biết chính xác rằng đây không phải là con của chồng mà là của tình cũ. Tôi hoang mang và lo lắng chồng sẽ phát hiện ra, rồi không biết tương lai của đứa con sẽ ra sao. Tôi sợ rằng càng lớn, nó lại càng bộc lộ những nét tính cách, cũng như ngoại hình không giống anh, sợ anh có nghi ngờ về sự khác biệt ấy.
Nhưng rồi, tình cũ lật lọng, muốn nhận con, muốn nói cho gia đình chồng của tôi biết. Anh ta muốn đón mẹ con tôi về ở cùng. Anh ta nói không thể chịu được cảnh để con mình gọi người khác là cha. Anh ta cho tôi thời gian để nói cho chồng biết, nếu tôi không nói thì anh ta sẽ nói.
Lúc này, tôi giun sợ, không biết phải làm sao hết, chỉ biết mình ngu ngốc vì đã lỡ dại. Tôi sợ gia đình chồng và bố mẹ đẻ từ mặt vì có đứa con gái mất nết như tôi. Tôi còn sợ phải đối diện với chồng người đã yêu thương tôi hết mực.
Tuy nhiên, trong lúc tôi lo sợ nhất, chồng lại luôn ở bên, nắm tay và động viên tôi. Hóa ra anh đã biết hết mọi chuyện. Anh nói: “Xin lỗi em vợ ạ! Vì trong thời gian qua đã để em sống trong lo âu thấp thỏm, anh đã biết hết mọi chuyện, mặc dù nó không phải là con ruột của anh, nhưng anh mong hai mẹ con hãy ở lại bên anh. Có chuyện này, anh chưa nói cho em biết, anh bị vô sinh, vì quá yêu em nên anh đã nói dối và nhờ bác sĩ làm giả kết quả. Ngay từ lúc em thông báo có thai, anh biết mình đã bị phản bội, nhưng điều này không thể trách em được. Còn về người kia anh sẽ giải quyết. Việc của em là chỉ cần chăm con và sống vui vẻ bên anh là được.”
Nghe được những lời này từ chồng, lòng tôi như được nhẹ nhõm. Vậy là cuộc hôn nhân của tôi vẫn còn có thể cứu vãn, từ nay tôi sẽ cố gắng vun đắp cho gia đình nhỏ của mình và không bao giờ phạm phải một sai lầm nào tệ hại như vậy nữa.
Ngoại tình bên ngoài về nhà còn đòi gần gũi vợ, sự thật kinh tởm của người đàn bà có chồng lăng nhăng
Thật sự rất kinh tởm khi nghĩ đến chuyện anh ta đã qua đêm với kẻ khác rồi muốn chung đụng với tôi.
Ngay giây phút biết chồng ngoại tình, tình yêu và niềm tin trong tôi đã chết. Chồng tôi không hề biết rằng, lúc anh cởi áo ăn nằm với người đàn bà kia thì anh cũng siết chặt dây thòng lọng cho cuộc hôn nhân này rồi. Tôi đau đớn gục ngã. Tôi nhốt mình trong phòng, tôi chạy trốn sự thật rằng chồng mình là gã đàn ông ngoại tình.
Cưới nhau 8 năm, chúng tôi có với nhau 2 mặt con. Khoảng thời gian ấy vui có, buồn có, hạnh phúc lẫn nước mắt đều có cả. Nhưng tôi vẫn luôn tin mình là người đàn bà hạnh phúc. Tôi có một người chồng thương yêu, có 2 đứa con ngoan ngoãn hết mực. Tôi là người đàn bà sống vì gia đình và hạnh phúc với tôi chỉ cần có thế: Một mái nhà bình yên, một người chồng tốt cùng những đứa con ngoan là đủ.
Nhưng đó chỉ là tôi tự ru ngủ, tự huyễn hoặc mình về thứ hạnh phúc vốn dĩ chỉ là giả tạo. Chồng tôi về nhà vẫn là người chồng, người cha tốt nhưng sau lưng tôi lại lại điều dơ bẩn. Anh có bồ nhí, anh cung phụng cho cô ta rất nhiều thứ. Thậm chí anh còn viện lí do đi công tác để dắt nhân tình đi du lịch. Ngẫm lại tôi thấy mình thật ngu ngốc. Bởi sau chuyến đi ấy khi chồng về tôi đã rất đỗi vui mừng mà ôm chầm lấy. Anh ta còn mua quà cho vợ con nữa.
Bị phản bội, tôi cảm tưởng như ai bóp nghẹt trái tim mình. Tôi chới với, mất thăng bằng, mặt đất như sụp đổ. Tôi suy nghĩ đến rộc người. Với tôi, chồng lười biếng, vô tâm, thậm chí vô dụng có thể tha thứ. Nhưng chung đụng thể xác với kẻ khác là điều không thể chấp nhận nổi. Trong tôi có sự giằng xé dữ dội, một nửa muốn buông tay, một nửa lại thương con đứt ruột mà không đành.
Ngẫm lại 8 năm qua, vì gia đình này tôi đã hy sinh rất nhiều. Đó là mồ hôi, là nước mắt, là cả cuộc đời tôi. Mỗi viên gạch trong nhà cũng là công sức tôi cố gắng đến kiệt sức. Bây giờ ly hôn, 2 đứa con tôi sẽ sống ra sao? Bản thân tôi có thể nuôi nổi con nhưng chẳng thể bằng khi sống trong căn nhà này. Vả chăng, ly hôn có nghĩa là tôi dâng công sức của mình cho người đàn bà khác hưởng. Tôi không đành tâm nhìn sự cố gắng và tâm huyết của mình tan tành như thế.
Tôi gạt nước mắt tha thứ cho chồng ngoại tình. Tha thứ để con tôi còn có một gia đình bình yên mà lớn lên. Tôi giả vờ rằng mình ổn. Với chồng, tôi cũng chẳng mảy may nhắc lại chuyện cũ. Gia đình tôi lại bình yên như chưa từng có biến cố ngoại tình. Thế nhưng, thể xác thì ở bên chồng mà tâm tôi đã chết rồi.
Tôi chẳng còn cảm xúc, tình yêu và niềm tin đã vĩnh viễn chết đi. Mỗi lần chồng muốn gần gũi tôi đều tránh né. Thật sự rất kinh tởm khi nghĩ đến chuyện anh ta đã qua đêm với kẻ khác rồi muốn chung đụng với tôi. Tha thứ cho chồng ngoại tình, nhưng nỗi đau này theo tôi cho đến lúc chết đi.
Vợ vác bụng bầu chạy trốn trong đêm vì hành động thô bạo này của người chồng Tôi hốt hoảng gọi mẹ ra đón để cứu tôi lúc này. May mắn, tối hôm đó tôi và đứa con trong bụng vẫn an toàn trở về nhà mẹ đẻ. Ở quê tôi, con trai, con gái không đi học đại học, đến tuổi cập kê đều lấy vợ, gã chồng từ rất sớm. 18 tuổi, sau khi học hết cấp 3,...