Bạn gái con trai ôm bụng bầu đến xin cưới bà mẹ vẫn kiên quyết không cho
Ngày xưa bác ép con trai giết chết đứa con của anh ta cũng là cháu nội của bác đó, giờ thì sao chứ. Bác đã mất cả con lẫn cháu rồi đấy, kể ra ông trời cũng thật có mắt bác nhỉ?
Mỗi lại nhớ đến những ngày bị gia đình người con trai mà Linh đã yêu suốt 5 năm hắt hủi ép bỏ đứa con trong bụng lòng cô lại đau đớn. Cô hận họ vì đã quá tàn nhẫn, hận họ vì đã giết chết đứa con vô tội của cô.
Linh và Tuấn yêu nhau từ thời con học đại học, ra trường hai đứa vẫn duy trì mối quan hệ đó và xác định tương lai lâu dài với nhau. Vì tin tưởng Tuấn nên Linh đã trao đời con gái của cô cho anh. Mỗi ngày cô đều cố gắng thật nhiều để làm 1 cô người yêu khiến Tuấn phải tự hào.
Những ngày dài Tuấn thất nghiệp chính Linh là người cưu mang anh, cô cho anh niềm tin động lực, kể cả lúc anh bị tai nạn cũng chính cô là người đã bỏ công chăm sóc anh đêm ngày.
(Ảnh minh họa)
Nhớ ngày đó Tuấn ôm bạn gái vào lòng rồi nói: “Sau này nhất định anh sẽ bù đắp cho em, chưa có cô gái nào tốt anh như em Linh à. Anh yêu em, suốt đời này anh chỉ yêu mình em thôi”. Linh hạnh phúc ngây ngất và tôn thờ tình yêu đó hơn bất cứ thứ gì. Cứ ngỡ tình yêu của cả 2 sẽ suôn sẻ, cứ ngỡ những lời thề non hẹn biển sẽ được thực hiện nhưng rồi… vào 1 ngày mọi thứ vỡ tan tành. Đó là khi Linh phát hiện ra mình đang mang thai giọt máu của Tuấn. Ngay lúc đó cô vẫn nghĩ anh và cô sẽ sớm tổ chức đám cưới để chào đón đứa con nhỏ bé, cũng là kết tinh tình yêu của họ.
Nhưng khi Linh nói với anh, anh bối rối vô cùng thậm chí Tuấn còn nói chưa sẵn sàng và bỏ đi uống rượu. Sau hơn 1 tuần khóc lóc thuyết phục Tuấn mới đưa Linh về nhà ra mắt gia đình và xin cưới, lúc ấy cái thai đã được gần 3 tháng. Ngày về nhà người yêu, Linh hồi hộp vô cùng, cả đêm cô không ngủ nổi. Ở đâu đó cô có chút niềm tin rằng gia đình anh rồi cũng sẽ chấp nhận thôi vì dù gì họ cũng đã yêu nhau 5 năm rồi.
Nhưng rồi tất cả vỡ tan tành khi mẹ Tuấn đổ cả ca nước lên đầu Linh rồi hét lên:
- Cô tưởng nhà này ngu lắm à, mà cô bắt con trai tôi đi đổ vỏ cho 1 đứa con gái hư hỏng như cô.
- Kìa mẹ, con và Linh yêu nhau 5 năm rồi, đứa bé đúng là con của con mà mẹ.
- Mày im mồm đi, tao cho mày ăn học bao năm mà mày ngu thế hả con. Đời này con gái thiếu gì mà mày lại định đòi rước 1 đứa như nó về hả?
- Bác ơi, dù gì bọn cháu cũng lỡ dại có con với nhau rồi. Cháu mong bác bỏ qua và chấp nhận cho chúng cháu được nên vợ nên chồng đứa bé này không có tội mà bác.
- Tôi nói cho cô biết nhé, gia đình này dù có tuyệt tự cũng không bao giờ rước 1 đứa con gái nghèo rớt mồng tơi như cô về làm dâu đâu. Cô và bố mẹ cô đừng có mà mơ mộng nữa nhé.
Linh không nhớ rõ bà ấy đã nói nhưng gì với mình nữa nhưng tất cả những lời đó dĩ nhiên là những lời cay nghiệt khó nghe nhất. Linh thất thểu ra về, cô kiệt quệ không còn sức để mà khóc nữa.
Tuấn bị mẹ giữ ở nhà nên cô phải lủi thủi đi bộ sướt 3 cây số để bắt xe lên Hà Nội. Sau hôm đó Linh suy sụp khóc ngất lên ngất xuống, cô thương đứa con bé bỏng thương cả chính mình. Tuấn thì trấn an mọi chuyện cứ để anh ấy lo.
Nhưng rồi sao chứ, 2 tuần sau Tuấn lên Hà Nội. Ánh mắt Linh sáng rực khi thấy anh, cô nhớ anh đến thắt ruột thắt tim. Cô đã sợ hãi biết nhường nào, cô sợ anh ấy sẽ bỏ rơi mình:
- Anh đừng bỏ mẹ con em nhé, em chỉ có mình anh thôi.
Video đang HOT
- Anh biết rồi, thôi em nghĩ đi để anh đi mua gì cho em ăn nhé, em gầy quá rồi. Người xanh xao thế này không ổn đâu.
Linh nằm lên giường chợp mắt 1 lúc vì cô đã quá mệt mỏi và nhiều ngày không ăn không ngủ. Đến lúc cô dậy Tuấn đưa cho cô 1 ly nước cam rồi bảo cô uống. Linh mỉm cười:
- Vẫn là anh tốt với em nhất.
Tuấn ậm ừ rồi bảo:
- Em uống đi.
Linh uống xong thì 1 tiếng sau bụng cô đau dữ dội, máu chảy ra. Cô nhìn Tuấn cầu cứu:
- Anh xin lỗi, anh thực sự xin lỗi. Anh không thể cãi lời mẹ, anh xin lỗi mẹ con em.
- Anh đã cho gì vào cốc nước hả. Sao anh lại tàn nhẫn như thế, sao anh lại giết con mình, tại sao?
Linh ngất lịm tỉnh dậy cô gào thét đau đớn, cô đánh đấm Tuấn trong vô vọng. Và đó cũng là lần cuối cô gặp anh ta, Linh sống như cái xác không hồn trong 1 thời gian dài. Nỗi đau vẫn âm ỉ khiến cô sợ hãi đàn ông, còn Tuấn anh kết hôn sau khi chia tay Linh được gần 1 năm.
Linh chỉ biết cười chua chát, 2 năm sau Linh cũng có tình yêu mới, đó là người đàn ông tuyệt vời. Anh ấy biết hết quá khứ của Linh và chấp nhận nó, thậm chí còn thương cô gấp bội. Sau những tổn thương chồng chất cuối cùng cô cũng tìm được bến đỗ bình yên.
Rồi 1 ngày cô hay tin Tuấn mất vì 1 vụ tai nạn, nghe đâu anh ta mất khi đi đánh ghen vợ với nhân tình. Họ cưới nhau 1 năm nhưng vẫn chưa có con vì cô vợ mải ăn chơi nên chưa muốn có con sớm.
(Ảnh minh họa)
3 tháng sau khi hay tin đó, Linh lại gặp mẹ anh lúc bà ta đi khám phụ khoa ở bệnh viện phụ sản. Lúc đó Linh mang bầu tháng thứ 5, vừa nhìn thấy cô mặt bà ta biến sắc. Linh nhìn người đàn bà đã ép chết con mình năm xưa rồi nhếch mép nói:
- Người ta bảo đời có quả báo là không sai bác nhỉ, giờ nhà bác tuyệt tự thật rồi đấy.
- Cô… cô dám…
- Ngày xưa bác ép con trai giết chết đứa con của anh ta cũng là cháu nội của bác đó, giờ thì sao chứ. Bác đã mất cả con lẫn cháu rồi đấy, nghe đâu cô con dâu của bác cũng đoan trang lắm phải không? Kể ra ông trời cũng thật có mắt bác nhỉ?
- Cô im đi.
Linh nhìn xoáy sâu vào mắt bà ta rồi bảo:
- Chắc bác cũng đi khám thai hả, khổ cái tuổi này rồi mà vẫn phải sinh con vất vả nhỉ. Gần 60 tuổi rồi… bác nhớ cẩn thận nhé, ăn ở có đức nó mới phải vậy đấy.
Nói xong Linh đi vào phòng khám đầy hả hê, còn mẹ Tuấn thì tức điên bỏ đi khỏi đó. Chắc bà ta cũng ân hận lắm vì những việc làm độc ác xưa kia của mình, còn Linh cô nghĩ đã đến lúc mình nên buông bỏ chuyện quá khứ để sống tốt với hiện tại bên người chồng mà cô yêu thương.
An Nhiên/ Theo Thể thao Xã hội
Chồng rước bồ bụng bầu về, vợ nói: Anh sẽ phải đến van xin tôi
Cứ tưởng cô chai mặt không chịu đi thì tôi nể tình cho làm ô sin trong nhà. Vậy nhưng cô cũng biết điều đấy, nể tình cô nghe lời ly hôn nên hàng tháng tôi sẽ chu cấp cho các con 5 triệu.
Sinh lần thứ 3 mà vợ vẫn chỉ biết đẻ toàn vịt giời khiến Khánh điên tiết vô cùng, đến tận bây giờ anh mới thấm thía vì sao ngày xưa mẹ mình một hai cấm cản không cho mình lấy Vân về làm vợ đến như thế.
Hồi đó sinh đứa con gái đầu lòng Khánh đã ngán ngẩm lắm rồi nhưng vì Vân van xin này nọ nên anh mới không ly hôn. Vậy nhưng đến bây giờ đứa con thứu 3 lại vẫn là con gái thì Khánh không tài nào chịu nổi, cứ ra đường là anh bị mọi người trêu ghẹo về việc không có con trai nối dõi tông đường. Thậm chí nhiều khi đi ăn cỗ người ta còn cố tình xếp anh ngồi chung mâm với mấy chị em phụ nữ.
Khánh hậm hực lắm thế nên bao nhiêu bực bội anh trút lên đầu Vân cả, cả đêm con khóc thay vì bế ẵm con thay vợ thì Khánh đay nghiến thậm tệ..
- Cô không thể làm cho nó nín được ạ, đi làm cả ngày đã mệt lắm rồi. Đến giấc ngủ mà còn không được yên..
- Anh chịu khó lên phòng trên ngủ, con nhỏ nên nó quấy khóc...
- Đúng là rách việc, cô sinh toàn con gái như thế thì sao không bóp chết nó từ đầu luôn cho rồi. Biết thế này thà chết không cưới cái ngữ như cô về làm vợ...
( ảnh minh họa )
Nghe những câu nói tàn nhẫn ấy của chồng mà Vân chỉ biết nuốt nước mắt vào trong, đã rất nhiều lần cô giải thích với chồng rằng cái việc sinh con trai không phải do mình. Vậy nhưng tính Khánh gia trưởng anh không đời nào chấp nhận, bản thân Vẫn cũng biết rõ chồng mình là con một trong gia đình nên cô vẫn cố sinh thêm con với hi vọng sẽ có con trai...vậy nhưng con cái là lộc trời cho làm sao có thể theo như ý mình muốn.
Nhiều lúc tủi thân lắm nhưng thương con nhưng vì muốn giữ gìn hạnh phúc gia đình nên Vân phải cố chịu đựng. Vậy nhưng cái đức tính hi sinh của phụ nữ ở đời mấy khi đạt được kết quả mà họ mong muốn, bản thân Vân cũng vậy cô nhẫn nhịn vì chồng vì con nhưng lại không hề biết rằng càng như thế chồng càng coi thường minh.
Việc vợ mãi chỉ sinh toàn con trai nên Khánh tự cho mình cái quyền ra ngoại cặp kè kiếm đứa con trai. Anh ngoại tình một cách ngang nhiên chứ không phải lén lút như nhiều gã đàn ông khác, và chỉ sau 2 tháng ngoại tình thì cô bồ trẻ của Khánh đã báo tin mừng mang thai con trai. Chỉ đến đó thôi Khánh đã vui sướng đến tột cùng, để chiều lòng cô bồ nên anh quyết định rước bồ về nhà ly hôn với vợ. Mặt khác bây giờ có con trai rồi nên Khánh cũng chẳng ham hố gf mẹ con nhà Vân.
Ngay trong tối hôm đó Khánh về nhà ném đơn ly hôn vào mặt vợ rồi tuyên bố ly hôn, Vân đau đớn đến tuột cùng. Vậy nhưng cô vẫn tự nhủ mình sẽ không ra đi một cách dễ dàng như vậy, thế nhưng với cái ham muốn rước bồ về thì dù cho có đánh đập vợ Khánh cũng sẽ vẫn làm. Cho vợ thời hạn đúng 1 tuần thu dọn rồi bước ra khỏi nhà...đã nói là làm..
Ngày hôm đó Khánh hí hửng rước bồ về nhà định bụng trêu tức vợ vậy nhưng khi vừa bước vào thì Khánh kinh ngạc thấy cô vợ đã xếp sẵn va ly...
- Cứ tưởng cô chai mặt không chịu đi thì tôi nể tình cho làm ô sin trong nhà. Vậy nhưng cô cũng biết điều đấy, nể tình cô nghe lời nên hàng tháng tôi sẽ chu cấp cho các con 5 triệu.
- Tôi đủ sức nuôi các con....vậy nên chắc không cần dùng tiền anh đâu. Cơ mà nói gì thì nói...trước khi đi tôi vẫn muốn hỏi lại anh một câu đó là đuổi mẹ con tôi ra đường thì anh có ân hận không?
- Ân hận ư? Vậy thì cô quá mơ tưởng rồi đấy...
- Thật sao? Tôi thì lại nghĩ khác...tôi đang lo đến ngày cô bồ của anh đi đẻ anh lại chạy đền quỳ sụp van xin mẹ con tôi thôi.
- Cô nghĩ gì mà tôi lại làm cái việc đó. Đã vậy thì cứ chờ xem nhé.
( ảnh minh họa )
Thấy chồng hùng hổ như vậy Vân chỉ cười khinh bỉ rồi dắt các con về nhà bố mẹ của mình sinh sống, Vân chắc chắn một điều chưa cần đến việc cô bồ đi đẻ thì chỉ cần mấy tháng nữa thôi là Khanh phải đến quỳ xin cô tha thứ....Mặc kệ chồng hả hê sống bên cô bồ...mẹ con Vân vẫn rất hạnh phúc với niềm vui nhỏ của mình.
Và rồi điều gì đến cũng đến, và đặc biệt là đúng như lời Vân nói khi cô bồ của Khánh mang thai ở tháng thứ 8 thì bỗng tối hôm đó Khánh chạy thục mạng đến quỳ trước nhà xin Vân tha thứ...
- Anh đến sớm hơn tôi dự định đấy chứ nhỉ? Thế nào bây giờ thì ai mới là người cần phải hống hách...
- Anh xin lỗi....anh thật sự không ngờ cô bồ lại gian sảo như thế. Nể tình mấy năm vợ chồng lại có con chung em hãy cứu anh đi. Cứ tưởng cô ta sinh cho anh đứa con trai nên anh sang tên hết tài sản lẫn căn nhà cho cô ta rồi. Hóa ra cô ta bắt anh "đổ vỏ" đã vậy giờ còn đuổi anh ra khỏi nhà. Em hãy cứu anh đi...
- À...vậy sao....
- Sao em bình thản như vậy...chẳng lẽ em đã biết...
- Tất nhiên là tôi đã biết hết, từ cái lúc anh rước cô bồ về cơ. Chính tôi đã cảnh báo anh rồi còn gì...
- Em...em....
- Cơ mà tài sản của anh thì cô bồ có thể lấy đây, nhưng riêng căn nhà thì tôi đã cầm giấy tờ gốc còn cái tờ giấy anh đưa cho cô ta chỉ là àng giả mà thôi. Vậy nhưng anh nên nhớ...tôi cũng sẽ không bao giờ tha thứ cho anh đâu. Mẹ con tôi sống tốt hơn khi không có anh..
Nói rồi Vân đóng cửa để mặc cho Khánh chết điếng trước quả báo mà anh đang nhận lấy, thế mới nói đàn ông ngoại tình chỉ có mất hết...còn phụ nữ thì họ càng mạnh mẽ hơn mà thôi...
An Vy / Theo Thể thao Xã hội
Cãi lời bố mẹ, bỏ nhà theo trai, tôi nhận được cái bụng bầu và khoản nợ kếch xù Chiếc két sắt bị mở tung, toàn bộ số tiền tôi lấy từ bố mẹ mang đi đều mất sạch. Trên bàn anh ta để lại mẩu giấy với vài dòng ngắn ngủi: "Anh không muốn làm bố lúc này". Yêu anh ta tôi bắt đầu biết đến những thú vui xa xỉ. Có thể nói anh ta là người đã đưa tôi...