Bài học đắt giá cho chàng công tử hào hoa năm lần bảy lượt tìm cách thử lòng người yêu
“Bọn gái quê giờ không như xưa đâu ông ạ, thực dụng lắm. Cứ phải thử mới biết!”. Quân đăm chiêu suy nghĩ về những lời nói của ông bạn trải đời. Có khi phải thế thật!
Ảnh minh hoạ
Quân hào hứng khoe với hội chiến hữu về nàng “gấu” mới. Quân rất tự hào vì có người yêu xinh đẹp, dịu dàng, nết na, đúng mẫu phụ nữ mà anh hằng mong đợi. Huy thấy bạn thân giới thiệu người yêu thì gật gù: “Cũng được đấy nhưng bọn gái quê giờ không như xưa đâu ông ạ, thực dụng lắm. Cứ phải thử mới biết!”. Quân đăm chiêu suy nghĩ về những lời nói của ông bạn trải đời. Có khi phải thế thật!
Quân trước đây quen Na qua một người bạn. Bạn Quân là chủ nhà trọ Na ở. Thấy cô bé xinh xắn lại được mọi người xung quanh hết lời khen ngợi nên Quân thử “cầm cưa” xem thế nào. Ai ngờ chưa đầy 1 tháng nàng đã liêu xiêu và nhận lời làm bạn gái chàng công tử hào hoa. Mới tiếp xúc một thời gian mà Quân ưng lắm, cũng đã nghĩ đến chuyện tương lai với Na. Có điều lấy vợ là việc hệ trọng nên anh không thể qua loa, nhất là với người có điều kiện tốt như Quân.
Trong 1 lần hẹn hò, Quân bảo muốn đưa Na đến một nơi có view rất đẹp, có thể nhìn thấy toàn thành phố, chắc chắn Na sẽ thích. Đến lúc chuẩn bị về, gọi thanh toán thì Quân giả vờ bối rối. Anh đi đi, lại lại tìm ví khiến cô người yêu tinh tế cũng nắm được tình hình. Trong khi nhân viên nhà hàng giục liên hồi thì Na bất ngờ có hành động khiến Quân phục người yêu sát đất.
Na quay sang nói với phục vụ: “Em cứ đi đi, anh chị muốn ngồi thêm lúc nữa!”. Rồi Na tủm tỉm cười đưa cho Quân tờ giấy ăn, nhắc khéo: “Anh lau mồ hôi đi!”. Quân đón lấy từ tay Na, anh định đưa lên lau thì đầu polime lộ ra. Hóa ra vì sợ Quân mất mặt trước mọi người và xấu hổ với cô nên Na đã khéo léo kẹp tiền vào từ lúc nào. Hành động của Na làm Quân rất hài lòng. Anh cũng không quên mời cô đi ăn bù để Na không nghĩ mình là kẻ keo kiệt.
Tuy nhiên Quân vẫn cảm thấy chưa đủ và muốn thử thêm. Màn kịch lần này có sự đầu tư công phu hơn. Quân bắt đầu tỏ ra suy sụp. Anh đổi xe, đổi cách ăn mặc. Khi Na hỏi thì Quân bảo gia đình gặp khó khăn, có thể sắp phá sản vì bố mẹ làm ăn thua lỗ. Vẻ khổ sở của Quân khiến cô bạn gái không chút nghi ngờ.
Nhưng lạ thay, cả tuần nữa trôi qua mà Na không có biểu hiện gì muốn chia tay, ngược lại còn quan tâm anh nhiều hơn. Thỏa mãn với phép thử của mình, Quân hợp lý hóa bằng câu chuyện có người giúp đỡ nên công việc làm ăn của gia đình anh được khôi phục lại. Và cô gái ngây ngô lại tin người yêu thêm lần nữa. Vậy là đã tròn 3 tháng hai người yêu nhau, Quân cảm thấy hạnh phúc và mãn nguyện vô cùng. Càng ngày Na càng làm anh say đắm nhiều hơn.
Video đang HOT
Hội bạn chí cốt lại gọi Quân đi nhậu. Sau khi nhìn thấy gương mặt rạng rỡ của kẻ si tình, Huy – bạn thân của Quân lại đưa ra những nhận định đầy trải nghiệm: “Con bé tôi mới quen, gái tỉnh lẻ, ngoan hiền lắm, tưởng nai thế mà 3 ngày là tôi rủ được đi nhà nghỉ ông ạ. Nó mà dễ được với mình thì nó chẳng khó với thằng khác đâu!”. Lại một lần nữa, lời nói của bạn khiến Quân do dự và bắt đầu có sự toan tính.
Thứ Bảy tuần tới là sinh nhật Quân. Anh nói với Na muốn xa rời thành phố ồn ào. Tiệc tùng với anh chả còn ý nghĩa gì nữa, chỉ cần được bên người anh yêu là món quà vô giá rồi. Quân rủ Na đi chơi xa 2 ngày, sau một hồi lưỡng lự Na cũng đồng ý.
Đến nơi, Quân vào đặt phòng khách sạn, do có sự sắp xếp từ trước nên nhân viên nói chỉ còn đúng 1 phòng giường đôi. Thật lạ là Na chấp nhận ngay mà không đòi Quân đưa đi chỗ khác. Bao câu hỏi bắt đầu hiện lên trong đầu Quân, liệu Na có giống những gì Huy nói.
Sau khi đi chơi, ăn uống, thăm thú phong cảnh thì giờ phút Quân chờ đợi nhất cũng đã đến. Ban đầu hai người thống nhất nằm hai giường, họ trò chuyện rất vui vẻ nhưng đến khi ánh đèn tắt Quân mon men sang giường bên cạnh. Anh nhẹ nhàng vuốt tóc, mơn man làn da trắng mịn của Na, vòng tay ôm chặt nàng từ phía sau rồi thì thầm: “Anh yêu em!”.
Thấy cô người yêu nằm im không phản ứng gì, Quân lại lấn tới. Na khẽ thì thào: “Em chưa sẵn sàng, anh đừng làm thế”. Quân vẫn tiếp tục với những lời nói ngọt và cử chỉ ve vuốt. Khi anh chạm tay vào chiếc cúc áo của Na thì bất chợt…
Na lao ra bật công tắc điện và hét lớn: “Anh làm cái gì vậy?”. Quân sửng sốt trước phản ứng của Na: “Chúng ta yêu nhau mà em, sớm muộn gì anh cũng sẽ lấy em, không phải em cũng thoải mái nên mới đồng ý đi qua đêm với anh sao?”.
Cô người yêu chân quê, mỏng manh của Quân bỗng chốc trở nên mạnh mẽ lạ thường. “Em đã nói chưa sẵn sàng, sao anh không tôn trọng em? Chúng ta mới chỉ yêu nhau 3 tháng, anh căn cứ vào đâu để khẳng định sẽ có trách nhiệm với em? Đàn ông các anh, con gái thật lòng dâng hiến thì bảo dễ dãi, mà giữ mình thì các anh kêu yêu không chân thành. Chúng ta kết thúc ở đây thôi!”. Lời nói đanh thép của Na như sét đánh ngang tai khiến chàng trai chưa từng thất bại trong tình yêu như Quân phải tối mặt.
Và đó cũng là lần cuối cùng Quân được gặp Na. Sự đa nghi và lập trường không vững vàng đã khiến Quân mất đi người mình yêu mãi mãi.
Theo Afamily
'Lương anh ấy cao nhất, để anh ấy trả tiền'
Năm lần bảy lượt đi ăn tôi đều phải là người móc ví trả tiền vì lý do rất buồn cười - lương tôi cao nhất hội.
'Nhiều lần tôi phải trả tiền vì tôi có thu nhập cao nhất hội'. Ảnh: Huffingtonpost
Hồi sinh viên đại học, lớn hơn các bạn cùng lớp 5 tuổi nên được bầu làm "đàn anh". Làm anh thích lắm, các em răm rắp dạ vâng, chuyện lớn chuyện bé trong lớp cũng được hỏi ý kiến, nhưng đúng như dân gian nói, "làm anh khó lắm, phải đâu chuyện đùa".
Chuyện gì khó, việc gì khổ anh cũng phải đứng mũi chịu sào. Nhất là chuyện tiền nong, đi ăn đi chơi với các em bao giờ tôi cũng là người chi hoặc góp nhiều hơn cả.
Đến khi đi làm, họp mặt lớp lần nào cũng thế, "tăng một" ăn uống - đầy đủ cả lớp thì chia tiền, "tăng hai" chỉ còn khoảng một nửa tham gia. Lúc đi hát thì năm lần bảy lượt đều là tôi trả. Vì sao? Vì mọi người cho rằng tôi đã lên chức quản lý và lương cao nhất hội, một vài đồng tiền hát cỏn con có đáng là bao.
Có lần một bạn nữ lần đầu tham gia cùng nhóm hát thắc mắc: "Sao không chia ra mà để anh Hùng trả hết?", một người khác đã nhanh nhảu trả lời "Anh ấy là sếp mà, lương cao nhất hội, để anh ấy trả".
Đi ăn với đồng nghiệp cùng phòng cũng vậy, mọi người sẽ đóng một khoản cố định, còn lại thiếu thì tôi bù. Nhiều lần tôi buộc phải trả gấp ba, gấp bốn lần người khác vì tôi "là sếp mà".
Chắc đọc đến đây mọi người sẽ bảo "không muốn trả thì sao không nói thẳng ra để mọi người chia". Khó lắm, chuyện chia tiền với văn hoá người Việt đâu có dễ.
Suy nghĩ "người giàu hơn trả tiền", "vài đồng bạc cỏn con thì thấm tháp gì với thu nhập cao như thế" đã ăn sâu vào tiềm thức của mọi người. Họ mặc định cứ mang hoá đơn ra là đưa cho người lớn tuổi nhất, người thu nhập tốt nhất hội.
Tôi không phải dạng keo kiệt, đã rất nhiều lần tôi bỏ tiền túi ra mời cả hội đi ăn nhà hàng, đi hát, có khi tốn cả tháng lương. Nhưng việc lần nào cũng là người trả tiền khiến tôi cảm thấy không thoải mái và cảm giác như mình bị lợi dụng. Tôi thấy mình được mọi người gọi đi ăn như chỉ để có người trả tiền vậy.
Nói ra thì sợ mọi người bảo keo kiệt, tính toán, không nói thì tôi cảm thấy rất ức chế, vì đồng tiền mình làm ra, là mồ hôi nước mắt của mình chứ không phải nhặt được từ trên trời rơi xuống.
Trong nhiều tình huống người có thu nhập thấp hơn lại tự tạo ra phân biệt đối xử. Họ cho phép mình đóng góp ít hơn, người thu nhập cao hơn thì bắt đóng cao hơn trong khi ăn uống ngồi cùng một bàn, dùng cùng một loại thức ăn. Ngay cả đàn ông và phụ nữ cũng vậy, phụ nữ muốn bình đẳng với đàn ông nhưng lại không muốn trả tiền khi đi ăn với nhau.
Tôi viết những lời này không phải để khoe mình giàu có, mình vung tiền bao bạn bè. Tôi chỉ muốn mọi người hiểu nỗi khổ của những người làm anh, của những người được cho là "thu nhập cao" mỗi lần tụ họp ăn uống.
Bạn hãy đối xử công bằng với tất cả mọi người, cùng ăn cùng chịu, trừ khi người ta tự nguyện, chứ đừng mặc định mang hoá đơn ra là đưa cho người nhiều tiền nhất trả. Bạn cũng đừng vì đi ăn cùng anh, cùng chị, mình ít tuổi hơn nên đương nhiên mình không có trách nhiệm trả tiền.
Là con gái đi ăn với bạn trai cũng vậy, bạn đừng ngại móc ví ra thanh toán. Bởi điều đó thể hiện tính tự chủ của bạn, không lệ thuộc vào bạn trai. Đương nhiên người con trai cũng sẽ không bao giờ để bạn thiệt, bạn trả một kiểu gì anh ấy cũng sẽ trả hai, trả ba...
Tình huống nào, hoàn cảnh nào cũng vậy, đôi bên cùng đóng góp, cùng chia sẻ sẽ đẹp lòng cả đôi. Tôi mong rằng người Việt mình sẽ dần học được cách sống sòng phẳng , chia tiền ngay tại bàn ăn như người phương Tây.
Theo Dân Trí
Đi xe wave, nói dối lương 4 triệu 1 tháng để thử lòng người yêu và cái kết đắng chát Tôi vốn là cháu đích tôn trong một gia đình có điều kiện. Bố mẹ tôi trước đây cũng là con nhà nông dưới quê lên nhưng sau mấy chục năm cố gắng cuối cùng cái xưởng gỗ năm nào nay đã trở thành công ty nội thất đồ gỗ cao cấp có tiếng ở khu vực. Và tất nhiên, sống trong gia...