Bạc bẽo “nghề”… mại dâm
Hoạt động khá lâu năm nên mối mang của Vy ngày càng mở rộng và số lượng gái mại dâm lên đến cả trăm người. Khỏi phải nói cũng hình dung số tiền thu lợi bất chính của Vy là rất cao, song, lúc bị Đội 5 và Công an quận 3 phối hợp bắt giữ vào ngày 8/6/2011 thì Vy cũng “tay trắng hoàn trắng tay” vì theo Vy cho biết, số tiền kiếm được cũng dành hết để… nuôi trai!
Một thập kỷ trôi qua, một bộ phận gái mại dâm (GMD) bây giờ đã khác xưa nhiều, không còn đứng đường, chèo xuồng quanh các tuyến sông mời chào khách mà ngày nay ăn vận như người mẫu, một bước “xuống ngựa lên xe”, tiếp thị khách bằng ĐTDĐ, Internet. Đặc biệt hơn, họ còn tiếp cả khách nước ngoài và sẵn sàng đáp chuyến bay để phục vụ khách ở bên kia biên giới.
Đường dây sex tour giá ngàn “đô”
Về nhan sắc thì Nguyễn Hoàng Thụy Vy (25 tuổi; ngụ quận 3, TP Hồ Chí Minh) thuộc hàng “VIP” nhưng còn chuyện học hành thì chưa có điều kiện xóa mù. Năm 14 tuổi, nhờ sắc vóc như một thiếu nữ tuổi đôi mươi, Thụy Vy đặt hàng làm giả CMND (18 tuổi) để xin vào làm tiếp viên cho một quán karaoke ôm ở khu vực chợ An Đông, quận 5, TP Hồ Chí Minh.
Sau nhiều năm “làm dâu trăm họ”, cô đào xinh đẹp “qua tay” rất nhiều đại gia và Vy đã có số điện thoại của họ dày đặc cả cuốn sổ tay. Bên cạnh đó, nhiều cô đào thuộc dạng chân dài từng “đầu quân” cho quán karaoke này cũng được Vy lưu vào “bộ nhớ” để phục vụ cho toan tính sau này…
Năm 2006, Thụy Vy tròn 20 tuổi, nhan sắc chín mùi cũng là lúc có một đại gia trong ngành du lịch đắm say đến quên cả vợ con. Người đàn ông tuổi trung niên ấy muốn Vy là của riêng mình nên hết lòng cưng chiều, cung phụng và đưa Vy về công ty giao cho trọng trách làm thư ký để ngày ngày cận kề phục vụ sếp. Nói là thư ký cho oai chứ thật ra Vy chỉ là một bóng hồng theo chân sếp trong những buổi nhậu nhẹt với đối tác làm ăn. Chính trong thời gian này, Vy đã quen biết với khá nhiều đại gia khác và những lần như vậy Vy đều “tế nhị” xin họ số điện thoại và cũng không quên gửi lại tấm danh thiếp của mình kèm theo những câu nói lả lướt và cái nhìn đong đưa.
Thời gian mặn nồng với người tình chưa tròn năm thì tan rã vì đại gia kia không thể chịu đựng được nổi cảnh bị bồ nhí cắm sừng. Đến với nhau dễ thì chia tay cũng nhanh, như một trận mưa rào, cả hai chẳng ai muộn phiền, đại gia đi tìm người mới còn Vy quay lại với “cái nghiệp” của mình…
Tháng 5/2011, Đội 5, PC 45, Công an TP Hồ Chí Minh nhận được thông tin phản ánh có một đường dây sex tour trong và ngoài nước hoạt động với quy mô lớn có “trụ sở” đóng tại trung tâm TP Hồ Chí Minh. Ngay sau đó, Ban chỉ huy Đội 5 đã cử nhiều trinh sát giỏi tiến hành điều tra xác minh, nắm bắt quy luật hoạt động của đường dây này. Theo báo cáo của các trinh sát thì “tổng chỉ huy” của đường dây chính là Nguyễn Hoàng Thụy Vy.
Dưới trướng của Vy là hàng chục cô gái chân dài vốn là đồng nghiệp của Vy thời còn làm karaoke ôm ở khu vực An Đông mà Vy luôn nổ với khách hàng họ là người mẫu. Vì thế mỗi lần đi khách Vy đặt ra giá khá cao từ 200-300 USD/giờ, Vy hưởng tiền môi giới từ 40-60USD. Đặc biệt Vy còn tổ chức đường dây sex tour dành cho các doanh nhân, quan chức và người giàu có vốn là mối quen của Vy trước đây. Giá mỗi lần đi tour trong nước (Nha Trang, Đà Lạt, Phú Quốc…) từ 4-5 ngày từ 1.500-2.000USD/ GMD và ra nước ngoài (chủ yếu các nước Đông Nam Á như Sigapore, Malaysia, Thái Lan…) là 2.500 USD/GMD, Vy hưởng tiền “cò” 40%.
Do hoạt động khá lâu năm nên mối mang của Vy ngày càng mở rộng và số lượng gái cũng đông đáng kể, lên đến cả trăm người. Khỏi phải nói thì mọi người cũng hình dung số tiền thu lợi bất chính của Vy là rất cao, song, lúc bị Đội 5 và Công an quận 3 phối hợp bắt giữ vào ngày 8/6/2011 thì Vy cũng “tay trắng hoàn trắng tay” vì theo Vy cho biết số tiền mà chị ta kiếm được cũng dành hết để… nuôi trai!
Video đang HOT
Một số “tú bà” trong các đường dây mại dâm, đi tour bị bắt trong thời gian qua.
Bên cạnh đường dây này, trong 5 năm trở lại đây, Công an TP Hồ Chí Minh và các quận, huyện cũng đã triệt phá gần 30 đường dây mại dâm cao cấp, chuyên đi tour trong và ngoài nước. Nổi bật trong số này là đường dây do 3 má mì Hoàng Thị Thanh Dung (tức Dung “đầu to”, 29 tuổi, quê Hải Phòng), Nguyễn Hồng Trang (tức Trang “tôm”, 25 tuổi; quê Hà Nội) và Phạm Nguyễn Lê Phương (tức Phương “Đà Nẵng”, 25 tuổi) điều hành.
Dưới trướng của các ả luôn có từ 30 – 40 cô gái trẻ đẹp, giá đi khách dao động từ 150 – 200 USD/lần. Còn khách muốn đi tour du lịch nhiều ngày thì giá 500 USD/ngày. Mỗi lần đi từ 4 – 5 GMD, xuất cảnh qua cửa khẩu sân bay Tân Sơn Nhất và Nội Bài với lý do “đi du lịch”.
Một số đường dây khác là đường dây của Trần Thị Minh Đạo (ngụ quận Gò Vấp, TP Hồ Chí Minh); đường dây của Đặng Thị Phương (quê quán Nghệ An); đường dây của Ngọc “Quảng Ninh”… mỗi đường dây có từ 20-30 cô đào trẻ đẹp sẵn sàng đi khách “xuyên lục địa”. Tuy các vụ bị triệt phá là không ít, song, theo đánh giá của các chuyên gia trong lĩnh vực này thì đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Vì theo thống kê của Cục Phòng chống tệ nạn xã hội, cho đến thời điểm này, cả nước có gần 30.000 GMD thì chỉ riêng TP Hồ Chí Minh đã chiếm 1/6. Tuy nhiên trong số 5.000 GMD thì chỉ có khoảng 800 người có hồ sơ quản lý, còn lại là hoạt động tự do với hơn 94% GMD đến từ các tỉnh. Con số này cho thấy các đường dây mại dâm cao cấp nói riêng và mại dâm nói chung chưa bị triệt xóa là rất đáng lo ngại.
Nhà hàng phục vụ theo… quốc tịch!
Bên cạnh những đường dây sex tour, ở TP Hồ Chí Minh hiện cũng tồn tại loại mại dâm có yếu tố nước ngoài gây nhức nhối không kém và hoạt động ngày một tinh vi, khép kín hơn. Cụ thể là trong các năm từ 2008-2010, Phòng PC45, Công an TP Hồ Chí Minh triệt phá nhiều vụ mại dâm có yếu tố nước ngoài như đường dây mại dâm do Kim Ki-soo (54 tuổi; Quốc tịch Hàn Quốc) điều hành núp bóng dưới vỏ bọc là một nhà hàng nằm trên đường Trường Sơn, quận Tân Bình.
Vợ Kim Ki-soo là người Việt Nam, được chồng giao nhiệm vụ về các tỉnh miền Tây “tuyển chọn” gái đẹp làm tiếp viên cho nhà hàng “kiêm” bán dâm cho khách nước ngoài với giá từ 100 USD trở lên. Một ổ mại dâm khác cũng do người Hàn Quốc làm chủ đã bị triệt phá là Câu lạc bộ karaoke Giant với 43 cô đào xinh đẹp…
Sau khi những tụ điểm nói trên bị triệt phá thì hoạt động mại dâm của nhóm đối tượng này đã chuyển sang một hình thức khác hết sức chặt chẽ nhằm qua mắt cơ quan chức năng. Đó là chỉ tổ chức mua bán dâm cho khách nước ngoài theo từng quốc tịch riêng rẽ. Những người khác quốc tịch vào quán họ cũng tiếp như bao thực khách khác nhưng tuyệt đối không có tiếp viên nữ (là người Việt Nam) ngồi tiếp khách. Còn đúng đối tượng thì “vô tư”, bàn nhậu sẽ nơi chọn lựa, ngã giá và tất nhiên khi khách có nhu cầu thì “tùy nghi sử dụng” và bãi đáp thường là ở những khách sạn 4, 5 sao. Thậm chí họ còn đưa các cô gái Việt Nam về tận xứ sở của mình thông qua các tour du lịch.
Hiện tại “thiên đường” chính của loại mại dâm này là con đường Ngô Văn Năm chạy dài từ Lê Thánh Tôn đến Tôn Đức Thắng với hơn 10 nhà hàng, quán nhậu chuyên phục vụ khách nước ngoài.
Trung tá Nguyễn Văn Nừa, Phó Đội trưởng Đội 5, PC 45, Công an TP Hồ Chí Minh cho biết, để “lách luật”, người chủ quán (hầu hết là phụ nữ Việt Nam lấy chồng người nước ngoài có quốc tịch Trung Quốc, Hàn Quốc… sang sinh sống và làm việc tại TP Hồ Chí Minh) luôn tính hết tiền khách mua dâm trong hóa đơn buổi nhậu. Sau đó các cô gái sẽ làm một lá đơn xin nghỉ việc (tùy theo thời gian mà khách “thuê”) và “sổ lồng”. Nếu lỡ việc mua bán dâm này có bị phát hiện thì người chủ nhà hàng sẽ vô can vì họ viện lý do chỉ quản lý nhân viên trong giờ làm việc, còn khi nghỉ việc thì nhân viên đi đâu là quyền của họ. Đây chính là chiêu đối phó gây khó khăn cho cơ quan chức năng trong việc xử lý. Ngoài ra, nếu như trước đây, một nhà hàng dạng này có trên dưới 100 tiếp viên thì nay họ “xé lẻ” thành nhiều nhà hàng nhỏ nhằm tránh sự ồn ào cũng như dễ kiểm soát khách tìm đến. Đây chính là một sự nhân rộng đáng sợ, gây đau đầu cho nhà chức trách…
Cũng chỉ phục vụ cho khách “nước mình” nhưng còn cao siêu hơn là hàng chục tiệm hớt tóc, massage nằm trên đường Thăng Long, Giải Phóng… thuộc địa bàn phường 4, Tân Bình. Quản lý của những địa điểm này thẳng thừng từ chối nếu khách hàng không phải là người đúng quốc tịch mà họ chọn làm đối tượng phục vụ.
Theo báo cáo về công tác phòng chống mại dâm 9 tháng đầu năm 2011 của UBND TP Hồ Chí Minh thì hiện tại các đường dây mại dâm hoạt động liên tỉnh, đưa ra nước ngoài hoạt động mại dâm, mại dâm có yếu tố nước ngoài… đang có chiều hướng gia tăng. Đây thật sự là những khó khăn, thách thức rất lớn đối với công tác phòng, chống mại dâm trên địa bàn TP Hồ Chí Minh
Theo CAND
Người con gái bạc bẽo
Khi tôi dại dột lao xuống hồ vì quá đau khổ, em đã lạnh lùng đứng nhìn. Mẹ tôi chưa đến, em đã quay lưng bỏ tôi nằm đó rồi lên xe đi về. Chắc chắn những hình ảnh đó không bao giờ tôi quên nổi.
Chuyện xảy ra như một cơn ác mộng dài, mãi mãi không có hồi kết. Lần đầu tiên trong đời tôi yêu một cô gái đến vậy. Trước em, tôi đã gặp vài ba người, cũng có tình cảm đấy nhưng so với em thì chẳng là gì cả. Em kém tôi 2 tuổi, đang học năm thứ nhất đại học nhưng lại chững chạc và già dặn hơn hẳn lứa con gái bạn em. Bạn tôi nói em hơi đanh đá, sợ tôi sẽ bị "dắt mũi" và bắt nạt. Tôi lại không thấy vậy, bởi đã yêu nhau thì nhường người yêu một chút cũng chẳng sao. Đi bên em, tôi tự hào lắm. Người yêu tôi xinh xắn, tự tin, lúc nào cũng chủ động, không õng ẹo như đám Ex mà tôi chỉ quen vài tuần đã chán.
Tôi dắt em về nhà gặp bố mẹ, mọi người cũng quý em. Mẹ dặn tôi đừng làm gì đi quá giới hạn, hai đứa còn học hành, để chuyện gì xảy ra thì lỡ dở cho cả hai. Em học ở một trường đại học lớn danh giá, chương trình học lại nặng, vì thế, tôi lại càng hết sức giữ gìn, không để em phải phân tâm hay nghĩ ngợi gì về chuyện hai đứa cả. Em dường như cảm động lắm. Em nói với tôi là không nghĩ được rằng tôi có thể vì em nhiều đến thế.
Tôi có một đứa em trai. Em trai tôi đang học ở Úc lại phải bỏ giữa chừng vì không theo được. Chương trình học quá nặng, nó lại là thằng lông bông, mải chơi. Bố mẹ tôi nghĩ rằng sang nước ngoài sẽ giúp nó trưởng thành hơn, nhưng mọi người đã nhầm. Sau khi đốt hết mấy trăm triệu của bố mẹ, nó trở về với bộ dạng còn... tưng tửng hơn trước. Bố tôi thở dài "Thôi, coi như nuôi không nó. Miễn đừng nghiện là được". Cái suy nghĩ "miễn đừng nghiện" ấy càng làm nó được đà ăn chơi hơn. Về nước, nó chỉ tụ tập với bọn bạn, chẳng học hành gì.
Em đến nhà tôi chơi và gặp Tuấn (em trai tôi). Tôi vẫn nhớ hôm đó, em cứ nhìn Tuấn còn thằng em tôi lại không để ý đến em lắm. Tôi hỏi "Sao soi nó kỹ thế?", thì em cười "Trông Tuấn khác anh hoàn toàn nhỉ. Mặt kiểu chơi bời hơn, mà cũng đẹp trai hơn anh". Thấy tôi nhăn mặt, em lại cười làm hòa "Đùa anh đấy, tại em thấy 2 anh em không giống nhau. Kiểu con trai lông bông như Tuấn, có cho em cũng chẳng thèm". Tôi đã cười phá lên khi nghe em nói thế, thật ngây thơ. Tôi đâu biết rằng, ngay từ lúc đó em đã có ý với Tuấn, bởi vẻ đẹp trai, ăn chơi của nó rõ ràng đã ăn đứt ông anh "chẳng có gì nổi bật" như tôi.
Tôi đủ tỉnh táo để nhận ra rằng, từ hồi em gặp Tuấn và tiếp xúc nhiều hơn với nó, ở những dịp như đến nhà, rồi đi chơi cùng chẳng hạn, em đã phần nào bớt quan tâm tới tôi. Em cũng không còn giận dỗi nếu tôi lỡ ít chiều chuộng em như trước. Tôi quên mua bánh ngọt đem đến, em không dỗi, cũng chẳng "oder" mua tiếp. Trước khi đi ngủ, tôi ngại không lên chat, em cũng không nhắn tin hờn trách. Thế rồi chúng tôi bắt đầu xảy ra cãi vã vì tôi cho rằng em đang lạnh nhạt dần. Em thì cãi "Yêu nhau mãi rồi mà anh vẫn cứ muốn dính như hồi mới yêu. Em cũng phải có cuộc sống của em chứ!".
Tôi nào dám can thiệp gì vào cuộc sống của em?? Nhưng tôi cảm nhận rõ ràng rằng em ít muốn trò chuyện với tôi, cũng không đến nhà, vào phòng để tôi có thể ôm em như trước. Em hay cáu, hay sai vặt tôi hơn. Ngày trước, em chưa bao giờ chê tôi điều gì thì bây giờ, em đã sẵn sàng nói "Anh bỏ cái kiểu ăn mặc như dở hơi đi. Đi với anh nhiều lúc em ngượng với bạn bè quá!". Tôi buồn, và hoang mang lắm. Thằng em tôi thì lại bận rộn với một đứa con gái nào đó (nó nhất định không nói với tôi, mặc dù trước đây nếu "cua" ai, nó đều kể ầm ỹ cả anh em bạn bè), nên tôi chẳng biết tâm sự với ai. Tôi cứ ấm ức nhìn em thay đổi, cho đến khi thằng bạn thân gọi điện nói thẳng sự thật mà có chết, tôi cũng không dám tưởng tượng.
"Này, hôm qua tao nhìn thấy con Vân đi với thằng em mày vào khách sạn ở Đầm Trấu. Đúng lúc tao đi đá bóng về, nhưng bọn nó không nhìn thấy tao". Nhà bạn tôi ở ngay cạnh đó, và chẳng có lý do gì để nó bịa chuyện cả. Tôi thấy đầu mình như nổ tung, uất ức và cay đắng mà không làm gì nổi. Luống cuống, tôi chẳng biết làm gì ngoài gọi cho em như vô thức "Em đang ở đâu đấy? Sao cả ngày không gọi cho anh?", giọng em thật đanh đá, như đốp chát lại "Bận, anh không có tay bấm số mà gọi à, cứ phải đợi em gọi chắc? Mệt!". Chán nản, tôi gọi sang cho Tuấn thì máy tút dài mà chẳng thèm nhấc. Lẽ nào nó đang đi chơi với em??
Thằng bạn tôi muốn tôi tận mắt thấy nên ngày nào, vào tầm chiều tôi cũng đến nhà nó để "rình". Trò rình rập này không hay ho chút nào, nhưng lại đem đến một kết quả rõ ràng hơn bao giờ hết. Tầm 5h chiều, Tuấn đèo em phi vào cái khách sạn ấy, mặt cả 2 đều vui vẻ, thoải mái vô cùng. Mặt tôi tím lại, nỗi ức chế, ghen tuông và hơn nữa là sự nhục nhã đã khiến tôi, lần đầu tiên trong đời biết thế nào là khóc. Thằng bạn muốn xông lên để lôi hai đứa ra "cho một trận", nhưng tôi vẫn cản nó. Như thế này chưa đủ nhục cho tôi sao mà còn muốn làm ầm lên?
Thằng em ăn chơi, đẹp trai, với cái mác đi du học về đã "nẫng tay trên" chỉ sau 1 tháng quen người yêu tôi... (Ảnh minh họa)
Sự thật phũ phàng và cay nghiệt khiến tôi không còn là mình nữa. Sĩ diện của một thằng con trai khiến tôi điên lên, tôi gọi cho em rồi nói em không ra gì, tôi sỉ vả, gọi em bằng những từ ngữ khinh miệt nhất. Thật đáng sợ, đáp lại tôi chỉ là sự lạnh lùng của em "Cái loại như anh tôi không thèm chấp. Biết được chuyện rồi thì anh làm gì? Đánh em anh hay đánh tôi? Tốt nhất là ngậm đi cho lành". Những đứa bạn từng khuyên tôi "nhìn nó đanh đá, với cả mắt cứ đá hình "zai" thế thì mày yêu làm gì cho khổ", vậy mà tôi lại bỏ qua hết chỉ vì tôi quá yêu em. Tôi cũng giữ gìn sự trong trắng của em, để rồi nhận lại được gì?? Thằng em ăn chơi, đẹp trai, với cái mác đi du học về đã "nẫng tay trên" chỉ sau 1 tháng quen người yêu tôi. Có trời mới biết chuyện gì đã xảy ra sau mỗi lần họ vào khách sạn...
Nỗi nhục của tôi không để đâu cho hết. Bố mẹ tôi cũng loáng thoáng biết chuyện, còn thằng em tôi thì vẫn tỏ ra tưng tửng như không có chuyện gì. Nó nói với ông anh đang cay đắng đến tận cùng bằng cái giọng tỉnh bơ "Em tưởng anh định chơi bời với nó, vì nó nhắn tin rủ rê em suốt. Thôi bỏ đi anh ơi, em cũng yêu đương gì đâu. Thiếu gì!". Tôi không trách em mình được, người tôi hận là em kia. Chính em đã chủ động làm quen, rồi cưa cẩm Tuấn vì cái mác du học "bóng sáng" của nó. Không hiểu em có biết rằng với Tuấn, em cũng chỉ như hàng chục đứa con gái xung quanh nó. "Chơi thì phải vui, còn chán thì bỏ", nếu em biết nó suy nghĩ về con gái như thế, thì liệu em có cay đắng không?
Trong lúc đang bối rối, đau khổ, tôi đã có một quyết định ngu xuẩn vô cùng. Cách đây 1 tuần, tôi gọi em đến quán nước ven hồ Tây nói chuyện. Khi nghe em nói thẳng thắn rằng em đã "xxx" với Tuấn, và em yêu nó chứ không thích kiểu "đụt đụt" như tôi, tôi quả thực không kiềm chế nổi. Đầu óc tôi trống rỗng, mắt tôi hoa lên và tim thì nghẹn lại, tôi như người vô thức lao thẳng xuống hồ. Đoạn nước ấy không sâu, nhưng vì không biết bơi nên tôi cứ chới với. Mọi người trong quán kêu ầm lên, đổ xô nhau ra. Tôi như bừng tỉnh hẳn, và giữa sự sống với cái chết, tôi đã cố hết sức đạp nước ngoi lên. Vài người bảo vệ quán lao xuống đỡ được tôi đúng lúc nước lạnh tràn vào khắp mũi, miệng và tôi sắp ngạt thở. Họ dìu tôi lên bờ, xung quanh đông đúc ồn ào đến phát sợ.
Tôi cứ nằm thở như thế, nghe mọi người bàn tán "Đầu chảy máu kìa, chắc va vào đá", "Sao dại dột quá cháu ơi!", "Người yêu kiểu gì mà thấy nó lao xuống hồ lại đứng khoanh tay nhìn thế kia?"... Nghe đến câu ấy, tôi quay sang tìm em thì đúng là em đang khoanh tay, bĩu môi "Đàn ông con trai đi tự tử vì đứa con gái, đúng là hèn!". Phải rồi, tôi quá hèn mới chọn đến cách này. Nhưng thật đau đớn khi sau đó tôi mới biết rằng, 15 phút sau khi tôi dại dột nhảy xuống nước, em đã điện thoại cho mẹ tôi đến đón, em nói "Bác đến đón P về đi ạ, Anh ấy đòi tự tử để níu kéo cháu, nhảy xuống hồ rồi kìa. Cháu và anh ấy hết rồi, không còn tình cảm gì nữa đâu ạ. Nên cháu chỉ có thể gọi cho bác để bác tới đón anh ấy". Sự phũ phàng của em đã khiến mẹ tôi phải khóc lúc ngồi trên taxi ra về, câu nói của mẹ như thức tỉnh sự ngu ngốc, dại dột trong tôi: "Bố mẹ nuôi mày đến từng này, lại định tự tử vì đứa con gái như nó. Mày không thương mẹ à con"...
Lúc này thì tôi đã hoàn toàn bình tĩnh. Tôi ân hận vì đã hành động thiếu suy nghĩ, đã thể hiện một cách hèn hạ trước mặt em. Nhưng tôi còn ân hận hơn bởi phút bồng bột khiến bố mẹ phải phiền lòng. Mẹ nói đúng, chính bố mẹ, gia đình mới là điều quan trọng nhất đời tôi, chứ không phải một người con gái bạc bẽo như em. Khi tôi dại dột lao xuống hồ vì quá đau khổ, em đã lạnh lùng đứng nhìn. Mẹ tôi chưa đến, em đã quay lưng bỏ tôi nằm đó rồi lên xe đi về. Chắc chắn những hình ảnh đó không bao giờ tôi quên nổi.
Tôi không còn dám tin vào sự chân thành, vào tình yêu thực sự nữa. Làm gì có cái gọi là "yêu tưởng chết", "yêu thật lòng" thời buổi này. Chỉ còn những cô gái như em, lạnh lùng và tàn nhẫn, phũ phàng và giả tạo mà thôi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Phận bạc sau nghề mẫu khỏa thân Vẽ người mẫu khỏa thân là môn học quan trọng không thể thiếu được của các trường mĩ thuật, là niềm cảm hứng vô tận cho người nghệ sĩ sáng tạo tác phẩm... Có thể nói rằng người mẫu khỏa thân đã góp phần làm nên nền mĩ thuật. Thế nhưng, nghề người mẫu cũng rất nhọc nhằn, bấp bênh và bạc bẽo....