Bà nội đi chợ để lạc cháu gái, con dâu đánh mẹ chồng đến gãy chân
Mẹ chồng cố gắng tránh con dâu, đang giằng co qua lại thì con dâu đẩy mạnh mẹ chồng ngã nhào xuống đất, cả chiếc tủ chè đổ sập vào chân bà cụ,
ảnh minh họa
Ở xóm này không ai không biết Thư là một cô hàng thịt đanh đá chua ngoa, nhưng đối với người ngoài đã đành, đằng này với những người thân trong gia đình cô lại càng tệ bạc hơn..
Trước kia khi cô và chồng cưới về là chuyển lên thị trấn ở riêng, họ bỏ mặc bố mẹ chồng ở nhà không nhòm ngó đến. Nhưng từ khi bố chồng mất, chồng liền thỏ thẻ với Thư:
- Hay mình đón mẹ lên đây ở nhé.
- Anh nói cái gì??
Thấy vợ có vẻ phật lòng, chồng hí hửng nói:
- Bà lên đây mình vừa được tiếng hiếu thảo lại vừa có người chăm con cho chả sướng à, vài hôm nữa anh cũng đi làm xa rồi, mình em vất vả chịu sao nổi??
Nghe có lý, Thư gật gù đồng ý.
Ban đầu cũng chưa có chuyện gì to tát cho đến khi vợ chồng Thư bị vỡ kế hoạch sinh ra đứa con thứ 3, mà lại tiếp tục là con gái. Cũng từ đó quán thịt của cô ế khách hẳn, cô càng cảm thấy khó chịu với đứa bé và trở nên cáu bẳn, nóng tính.
Con gái sinh non nên cũng hay ốm đau quấy khóc về đêm, mỗi lần như thế Thư lại đánh con đen đét:
- Khóc cái gì.
Nhưng càng đánh thì nó càng khóc to hơn, mẹ chồng hớt hải chạy vào bế cháu rồi quay sang con dâu:
- Sao con lại đánh cháu thế, nó còn nhỏ có biết gì đâu..
- Bà giỏi thì chăm đi, mệt cả người, mang đi, mang đi.
Thư xua tay đuổi 2 bà cháu ra khỏi phòng. Thế là bà lại thức trắng đêm để dỗ dành cháu gái.
Video đang HOT
Cũng từ đó, Thư bỏ mặc con gái út cho bà nội tự chăm. Năm nó lên 4, một lần theo bà đi chợ phiên. Lúc quay về, hai bà cháu len ra khỏi dòng người thì ai cũng thấm mệt, bỗng nhiên bà khựng lại:
- Chết rồi, bà bỏ quên cái nón của mẹ cháu rồi, cháu đứng gốc cây này chờ bà, bà ra ngay. Đứng yên đó không được chạy lung tung nhé.
Con bé gật đầu. Còn bà vội vàng chạy vào chợ tìm nón, chưa đầy 2 phút sau đã quay ra nhưng hoảng hốt khi không thấy cháu đâu. Bà liên tục gọi tên cháu, rồi vứt cả đống đồ trên tay chạy khắp nơi tìm cháu, nước mắt và mồ hôi trộn lẫn nhễ nhại.
Đến sẩm tối, bà cụ về nhà trong tình trạng sợ hãi run rẩy.
- Bà đi đâu từ sáng đến giờ mới chịu về?? – Con dâu giọng lanh lảnh.
Mẹ chồng chưa kịp đáp, con dâu tiếp tục:
- Thế còn con út đâu?? Hai bà cháu nhà này định trốn việc nhà à??
Mẹ chồng rưng rưng nước mắt:
- Con út …nó..bị lạc rồi.
- Cái gì?? bị lạc á?? Bà coi cháu kiểu gì thế?? – Con dâu sửng cồ lên hét vào mặt mẹ chồng.
- Mẹ..mẹ..không biết, nó vừa đứng đấy mà…
Mẹ chồng càng ngày khóc càng to, còn con dâu thì nổi điên:
- Bà không biết thì ai biết?? Trời cao đất dày ơi, ôi, con ơi là con.
Thư khóc lóc la làng rồi lao đến xô mẹ chồng dúi dụi:
- Bà tìm con về cho tôi ngay, bà không đẻ ra nó nên bà không xót đúng không??
Mẹ chồng cố gắng tránh con dâu, đang giằng co qua lại thì con dâu đẩy mạnh mẹ chồng ngã nhào xuống đất, cả chiếc tủ chè đổ sập vào chân bà cụ, xương kêu răng rắc.
Con dâu tái mặt, đưa mẹ đến trạm xá bó bột. Sau lần bị gãy chân bà đi lại rất khó nhưng vẫn không thể ngồi yên khi cháu gái chưa về. Bà dồn hết tiền lương hưu tiết kiệm bao lâu lẳng lặng lên huyện thuê 1 cái chòi ngay sát chợ để tiện tìm cháu. Từ đó, ngày nào bà cũng ra chợ ngồi ngóng mong sẽ tìm được cháu.
Ròng rã 2 năm trôi qua, một hôm bà cụ đang lang thang cạnh hàng rau thì bị ngất, mọi người trong chợ xúm đông xúm đỏ lại. Đúng lúc vừa tỉnh dậy, bà thấy đứa cháu gái thất lạc bấy lâu đang nắm tay 1 người phụ nữ trung niên đi tới. Bà cụ ngồi bật dậy hớn hở:
- Cháu, cháu..út ơi, đúng là cháu rồi, cuối cùng bà đã tìm được cháu.
Đứa bé nhìn thấy bà cũng lao tới rất nhanh và òa khóc:
- Bà, bà ơi…
Hai bà cháu ôm nhau chặt cứng, người phụ nữ bên cạnh lên tiếng:
- Đây là cháu gái bà sao??
- Đúng, đúng là cháu tôi, đứa cháu 1 tay tôi chăm bẵm từ khi mới sinh.
- Mẹ ơi, bà của con. – Đứa bé 1 tay túm áo mẹ 1 tay vẫn nắm chặt lấy tay bà cụ.
- Cô là..?? – Bà cụ thấy cháu mình gọi nhìn người phụ nữ xa lạ kia là mẹ thì khó hiểu. Người kia vội vã đáp:
- Năm ấy, cháu dọn hàng rất muộn thì thấy con bé đang ngồi thu lu ở góc tối sau nhà thờ kia. Thấy con bé đói rét lại không nhớ đường về, cháu đã dắt nó về nuôi.
Bà cụ vui mừng cảm ơn rối rít rồi kéo tay cháu:
- Đi, đi về với bà.
Người phụ nữ kia nhanh tay giữ lại:
- Bà muốn mang con bé đi đâu??
- Tôi mang nó về nhà, nó là cháu tôi mà
Đứa bé lúc này cũng kéo bà lại, dường như nó không muốn đi.
- Bà ơi, mẹ nuôi cháu rất thương cháu..nếu cháu bỏ đi bây giờ thì..
Người phụ nữ nghe con gái nói thế thì vuốt má con rồi quay sang nói với bà cụ:
- Tôi là người đàn bà bất hạnh, mấy chục năm nay kháo khát có 1 đứa con mà không thể sinh nở được. Ông trời đã cho tôi gặp con bé, âu cũng là cái duyên. Tôi xin bà cho tôi được làm mẹ con bé được không??
Thấy mẹ nuôi khóc, con bé lau nước mắt rồi ôm mẹ an ủi:
- Mẹ ơi, mẹ đừng khóc, con ..sẽ không đi đâu.
Rồi nó quay sang nhìn bà:
- Bà ơi, cháu..sợ ..mẹ đẻ lắm.
Nhìn cảnh này bà cụ mới chợt hiểu ra có lẽ nên để con bé sống với người cần nó sẽ tốt hơn là một người mẹ vứt bỏ khinh ghét nó. Bà nghĩ thế và gật đầu đồng ý cho cháu gái ở lại cùng mẹ nuôi. Từ hôm đó bà cụ cũng sống thanh thản hơn.
Theo Blogtamsu
Bà dỗ cháu bằng cách tìm roi đánh mẹ, con dâu bức xúc
Mỗi lần bà nội nghe thấy cháu khóc đều chạy đến ôm cháu hỏi: "Ai trêu con?", rồi dỗ cháu: "Cháu đem cái thước ra đây để bà xử lý mẹ. Mẹ Minh hư quá!".
"Hôm ấy, con gái em gần 4 tuổi không chịu tắm, mè nheo, gào khóc. Rồi khi con tắm xong lại không chịu mặc quần áo, vì còn muốn ở trong nhà tắm để nghịch nước. Em nịnh con không được nên quát con, để con mặc quần áo. Vậy mà bà nội lại dỗ cháu tìm roi đánh mẹ" - Nguyễn Thu Minh, ở Q.Đống Đa, Hà Nội bức xúc chia sẻ.
Minh cho biết, không phải 1 lần này, mà lần nào cháu khóc, bà nội cũng dỗ cháu như vậy. Con gái cô đã học theo, cứ ai quát con, là con đi tìm thước, tìm roi để đòi đánh mẹ, đánh bố.
"Có lần em nhắc bà nội, bà đừng dậy cháu như vậy, cháy học theo sẽ hư. Hơn nữa, con đang mè nheo mà có bà bênh kiểu đó, con sẽ hờn và khó dạy bảo" - Minh kể.
Chỉ có vậy mà bà nội bảo em là con dâu láo: "Mày bảo tao bằng ngần này tuổi mà dạy con mày hư à?"
Minh cho biết: "Từ ngày mới về làm dâu, em lúc nào cũng nghĩ và chiều chuộng, mua sắm mọi đồ dùng để chăm sóc bố mẹ chồng. Vì ở nhà chồng, ông bà chỉ có chồng em là con trai, còn lại 2 chị gái của chồng đã có gia đình riêng và ở xa. Một mình em làm dâu, nên lo gánh vác trách nhiệm của người làm dâu con với nhà chồng".
Từ trước tới giờ, em chưa làm gì để bố mẹ chồng nói là quá đáng cả. Đến những lời khó nghe của bà nội, em cũng nhịn hết để yên cửa yên nhà. Có hôm đi làm về, đúng ngày rằm, bà nội đi mua con gà về cúng rằm. Em rất ngỡ ngàng và thầm cảm ơn bà, vì mọi ngày bà không làm việc đó, chợ búa ra sao đều do em đảm nhiệm. Vậy mà ăn cơm xong, lúc em đang rửa bát, bà đưa ra hoá đơn đi chợ do bà ghi chép lại, gồm tiền gà, tiền rau, tiền hành, cà chua... Tất cả hơn 300.000 đồng, đòi em trả tiền. Em nghe mà giật nẩy mình. Em cứ nghĩ, tháng nào em cũng thay chồng biếu ông bà tiền tiêu riêng rồi, giờ có 1 hôm đi chợ giúp, bà đòi tiền ngay, cứ như ông bà nội không phải là ruột thịt của chồng em vậy.
Thật sự, em rất mệt mỏi, ức chế nhiều lắm, muốn sống riêng cho yên ổn. Nhưng chồng đều gạt đi, rằng em đừng chấp nhặt với mẹ, mẹ già rồi. Sống riêng thì nhà chưa có, đi thuê lấy đâu ra tiền sinh sống, nuôi con? Tiền lương của 2 vợ chồng đều công chức, nên vô cùng khó khăn.
Giờ em không biết phải làm sao để thoát khỏi cảnh này? Ức chế nhất là việc dạy con vô cùng khó khăn, khi ở chung với mẹ chồng như thế này.
Theo Bảo Vy (Phụ Nữ Việt Nam)
Bực bội khi bị ép hầu hạ mẹ chồng lú lẫn, con dâu đưa bà đi chợ rồi bỏ mặc Mẹ chồng với cô cũng không đến nỗi gây thù chuốc oán gì với nhau cho cam. Chỉ có điều đến khi chăm sóc người mẹ chồng già lẫn cô mới thấy bực bội vô cùng. Thật ra chuyện tình yêu hoàn toàn khác với chuyện hôn nhân. Chuyện tình yêu thì chỉ do hai người ở bên nhau. Sau này khi kết...