Bà mẹ chồng tâm lý nhất năm vì ‘không muốn con dâu phải khổ như mình’
Mẹ chồng cũng từng nói với Quỳnh một câu khiến cô cảm động vô cùng và nhớ đến tận bây giờ. Bà bảo: “Mẹ đi làm dâu khổ nhiều rồi, giờ không muốn con dâu phải khổ như mình”.
Vũ Ngọc Quỳnh – cô con dâu “số hưởng” được cả nhà chồng và đặc biệt là mẹ chồng chiều
Vũ Ngọc Quỳnh (1991) và chồng là Hoàng Văn Mạnh (1987) lấy nhau từ năm 2011, đến nay đã được gần 6 năm. Trong mắt Quỳnh, chồng cô là một người đàn ông đáng để dựa vào, hiền lành, trách nhiệm. Mạnh chưa bao giờ mắng nhiếc chứ đừng nói là đánh vợ. Quỳnh thường được mọi người khen là may mắn vì lấy được chồng tốt. Nhưng thế đã là gì! Quỳnh về nhà chồng còn “lãi” thêm hai em bé kháu khỉnh, một cô em chồng tình cảm, dễ tính và đặc biệt là mẹ chồng tốt tính, thương con dâu như con gái ruột!
chuộng yêu thương như ruột thịt.
Nhớ lại hồi mới yêu nhau, hôm về ra mắt gia đình người yêu, Quỳnh bảo khi ấy lo lắng, ngại ngùng lắm. Nhưng mọi khoảng cách hoàn toàn được xóa bỏ khi bố mẹ Mạnh và cũng là ba mẹ chồng Quỳnh bây giờ chủ động bày tỏ tình cảm chân thành với cô. Chưa về chung nhà nhưng ông bà đối xử với Quỳnh rất tốt, đặc biệt là mẹ của Mạnh. Thời gian hai đứa yêu nhau, nhà cô gặp chút chuyện không vui, bà thường xuyên gọi điện hỏi han, bảo cô năng sang nhà chơi. Hồi ấy còn đi học, có lần từ trường lên rồi qua nhà Mạnh, Quỳnh còn ngủ lại với mẹ anh, thậm chí vô tư ôm bà ngủ đến sáng. Đến tận bây giờ thành người một nhà rồi, thỉnh thoảng nằm giường cô vẫn tình cảm ôm mẹ chồng.
“Mình là đứa vụng về trong tất cả mọi việc. Về nhà chồng hầu như phải học mọi thứ từ đầu. Cơm nước, giặt giũ, làm gà,… – tất tật đều do một tay mẹ chồng đào tạo. Có những lần mẹ bảo mà chưa hiểu, mình phải hỏi lại nhiều lần, thế mà mẹ vẫn kiên trì chỉ dạy. Mẹ hay nói to nhưng không phải mắng. Khi nào mắng thật thì nói xong là thôi, mẹ không để bụng, không có chuyện lúc khác không vừa ý lại mang chuyện cũ ra đay nghiến…” – Ngọc Quỳnh chia sẻ.
Video đang HOT
Mẹ chồng cũng từng nói với Quỳnh một câu khiến cô cảm động vô cùng và nhớ đến tận bây giờ. Bà bảo: “Mẹ đi làm dâu khổ nhiều rồi, giờ không muốn con dâu khổ như mình”. Quả thật, bà đã cư xử với dâu đúng như những gì mình nói.
Mẹ chồng Quỳnh đưa con dâu và cháu đi chơi trung thu.
Hai mẹ con tình cảm vô cùng. Quỳnh thỉnh thoảng lại ôm mẹ chồng ngủ và thủ thỉ với bà đủ thức chuyện.
Quỳnh và chồng lấy nhau đến nay đã gần 6 năm. Cô không phải đi làm, chỉ ở nhà cơm nước, làm việc nhà, trồng hoa. Như nhà khác là ít nhiều cũng có lời ra tiếng vào nhưng cả nhà Quỳnh và đặc biệt là mẹ chồng chưa bao giờ nặng lời về chuyện này. Sáng ngủ dậy, mẹ mua sẵn thức ăn, Quỳnh chỉ việc bắt tay vào nấu. Sinh được hai cô công chúa thì phải nuôi sữa ngoài cả hai, mẹ chồng thương con thương cháu lại cho tiền mua sữa. Bà còn hay cho con dâu tiền tiêu, đi đâu cũng sắm sửa quần áo, đồ ăn ngon cho cô như chăm con gái ruột. Hôm nào rảnh rang, mẹ chồng con dâu đưa nhau đi may quần áo thì bà lại là người trả tiền. Mà đặc biệt là đi đâu chơi hai mẹ con cũng dính lấy nhau, có tâm sự gì cũng chia sẻ như Quỳnh ở nhà vẫn thủ thỉ với mẹ đẻ. Mạnh – chồng Quỳnh làm được bao nhiêu tiền, mẹ để hai đứa giữ bấy nhiêu, không phải đóng góp gì hết, vợ chồng trẻ muốn tiêu gì thì tiêu.
“Anh em, bạn bè luôn ghen tị vì em lấy chồng hiền lại có được mẹ chồng tốt. Họ bảo chỉ ước được… một nửa của mình. Mẹ chăm lo cho từng tí mà, Con dâu ốm là bà vào bếp nấu cháo, cho uống thuốc giống như con còn bé bỏng lắm!” – Quỳnh cười tươi kể lại. Quỳnh cũng bày tỏ rằng thân là con cái trong nhà, cô cũng luôn cố gắng làm một người con dâu tốt, cố gắng để mẹ con, gia đình không xảy ra bất hòa. Khi mắc lỗi cô chủ động xin lỗi mẹ ngay. “Gìn giữ mối quan hệ tốt thì khó, chứ rạn nứt thì dễ lắm. Một khi đã có vết nứt thì tình cảm khó lòng tốt đẹp như lúc đầu”, Quỳnh bảo vậy.
Ban đầu khi chia sẻ với chúng tôi, Quỳnh khiêm tốn nói “chuyện nhà mình chẳng có gì đâu, cũng giống như bao nhà khác nên chẳng biết lên báo có được không nữa”. Tôi cho rằng cô nghĩ thế cũng dễ hiểu. Quỳnh lấy được chồng tốt chồng hiền, hai vợ chồng lúc nào cũng như là một đứa cáu thì đứa kia phải nhịn. Cô em chồng thì dễ tính, chẳng làm khó chị dâu bao giờ. Bố chồng ít nói, mẹ chồng thương yêu con dâu có khi còn hơn cả con gái ruột. Cả nhà ai cũng hiền lành, tốt tính, nghĩ cho nhau như thế nên đương nhiên sóng gió sẽ chẳng xảy ra, nên mới có cái sự “chẳng có gì” đáng ngưỡng mộ như vậy!
“Ngày trước ai cũng “dọa” mình sau này về làm dâu khổ lắm vì mẹ chồng ít nhiều đều khó tính. Trước lúc cưới chồng cũng “cảnh báo” như vậy làm em tái mặt. Nhưng bây giờ thì ngược hẳn lại. Tóm lại không biết sau này ra sao nhưng hiện giờ em rất hài lòng với cuộc sống của mình bên nhà chồng” – Quỳnh tươi cười nói.
Theo Afamily
Vợ của tôi không tôn trọng nhà chồng
Từ lúc tôi và vợ trả tiền cho bố mẹ tôi (lúc mua nhà vợ chồng tôi vay) cũng là lúc thái độ của vợ không tôn trọng với nhà chồng nữa.
Ảnh minh họa
Tôi và vợ năm nay đều 32 tuổi, kết hôn được 4 năm, có một con trai hơn 3 tuổi. Chúng tôi đều không phải là mối tình đầu của nhau, đến với nhau qua sự giới thiệu của người bạn. Khi đó tôi là giảng viên một trường đại học còn vợ là cán bộ ngân hàng lớn. Có lẽ do đến tuổi lập gia đình và công việc ổn định nên quan hệ tình cảm tiến triển rất nhanh. Chúng tôi ra mắt, gia đình hai bên đều ủng hộ và rồi đi đến kết hôn. Cuộc sống gia đình chúng tôi khá suôn sẻ. Rồi vì hoàn cảnh 2 vợ chồng cùng công tác ở thủ đô nhưng khoảng cách khá xa nhau, khoảng 25 km nên chúng tôi quyết định ra ở riêng.
Ban đầu tôi thuê một căn hộ ở gần cơ quan vợ để thuận tiện công việc và chăm sóc con nhỏ. Sau đó tôi mua căn hộ chung cư thu nhập thấp cũng ở gần cơ quan vợ. Hai bên gia đình đều ủng hộ việc này và có giúp đỡ về tiền bạc dưới hình thức cho vay dài hạn, mâu thuẫn bắt đầu từ đây. Sau thời điểm tôi mua nhà ra ở riêng là anh trai tôi làm ăn thua lỗ, bố mẹ tôi phải chạy đôn chạy đáo đi vay họ hàng để trả khoản nợ hơn 300 triệu đồng của anh. Trước đó vợ chồng tôi có góp vốn làm ăn với bố mẹ vợ và việc kinh doanh đang thuận lợi, tôi bàn với vợ là rút tiền làm ăn về trả tiền cho bố mẹ chồng thanh toán nợ nần. Vợ tôi đồng ý, tôi rất mừng khi vợ biết chia sẻ và thông cảm với hoàn cảnh bên nhà chồng. Tuy nhiên sự việc sau đó diễn biến khiến tôi không kiểm soát được.
Từ lúc chúng tôi trả tiền cho bố mẹ cũng là lúc thái độ của vợ không tôn trọng với nhà chồng nữa. Bố tôi là cán bộ về hưu nhưng tính khí hơi gia trưởng và bảo thủ cực đoan, như mọi người vẫn nói là "Khẩu xà tâm phật". Từ ngày anh trai tôi làm ăn thua lỗ, bố lại càng khó tính hơn. Mẹ tôi hiền lành, chịu thương chịu khó, ít khi cáu gắt ai, từ lúc vợ sinh đến khi con 2 tuổi tôi nhờ bố mẹ qua trông nom và chăm sóc cháu. Ai ngờ cuộc sống sinh hoạt chung khiến vợ và bố tôi không hài lòng về nhau.
Vì tôi không muốn mất tình cảm nên lấy lý do cháu có thể đi mẫu giáo được rồi, ông bà có thể về quê sống cho thoải mái. Bố mẹ tôi đồng ý và thi thoảng qua thăm cháu. Sau những lần ông bà sang chơi với cháu tôi phát hiện ra vợ thường có thái độ né tránh và không chào hỏi gì các cụ, tôi có góp ý tế nhị lúc 2 vợ chồng nhưng không được. Vợ tôi bảo là bố mẹ ăn ở không công bằng, vì anh trai tôi vừa được ở nhà bố mẹ, vừa được bố mẹ trả nợ, bảo là bố không coi trọng con dâu, vì có lần vợ vô tình nghe bố tôi nói "Con dâu khác máu tanh lòng".
Bố mẹ tôi buồn lắm nhưng cũng động viên, về tài sản thì nhà ở Hà Nội và nhà ở quê giá trị như nhau nên có đi đâu mà thiệt. Tôi cũng hay ngồi nói chuyện để ông bà thông cảm với con dâu, vì vợ chồng tôi cũng bị nhiều áp lực công việc và tiền vay mua nhà. Mặt khác tôi cũng cố gắng thuyết phục vợ thay đổi cách ứng xử để tôi khỏi "Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn". Nhưng cứ lần nào vợ chồng nói chuyện với nhau về vấn đề này, vợ tôi đều chốt một câu: Em sẽ không thay đổi cách ứng xử, anh thấy không chịu được thì ly hôn.
Tôi vì thương con nên đã cho qua vài lần như thế. Ly hôn hay không ly hôn là câu hỏi mà tôi thực sự bối rối. Hồ sơ thì đã làm xong, ngày mai có nên đi nộp ra tòa nộp không? Tôi thực sự cần sự tư vấn của các bạn.
Theo VNE