Ảo giác
Lan dừng xe trước quán cà phê quen thuộc, nơi cô và Hùng vẫn thường hò hẹn. Từ sáng tới giờ, kể từ lúc nhận được tin nhắn, tâm trí của cô chưa lúc nào yên.
Họ gặp nhau khi cả hai đều đã có gia đình. Lan là người phụ nữ nhạy cảm và ưa “ngọt”. Hùng quá khéo léo. Những câu chuyện kể về gia đình của anh luôn có sức hút. Lan có thể ngồi hàng giờ bên ly cà phê nghe anh tâm sự và không ngần ngại kể anh nghe cả chuyện gia đình cô. Phụ nữ mà, nhu cầu chia sẻ luôn lớn, và chia sẻ được với nhau đã coi như tri âm, tri kỷ rồi.
Theo những câu chuyện của Hùng, thì vợ anh hiện ra là người phụ nữ hiện đại và phóng khoáng. Bên một bà vợ quá độc lập, thích kiếm tiền, ngại sinh con, Hùng như người thừa, như người đàn ông lẽ ra phải tràn trề sinh lực thì lại bị đối tác làm lơ, bỏ rơi vậy. Bản thân Lan cũng đang bế tắc trong cuộc hôn nhân nhạt nhẽo, trong khi ở Hùng có quá nhiều những cử chỉ ga lăng, những tin nhắn quan tâm, cả những món quà đắt tiền mà bất cứ người phụ nữ nào khi được nhận cũng mỉm cười thích thú. Tại sao vợ anh lại có thể dửng dưng trước một người chồng tuyệt vời đến vậy!
Mối quan hệ lén lút kéo dài được 3 tháng thì vợ Hùng phát hiện. Độc lập đến mấy, không cần chồng cách mấy thì cô ấy cũng làm ầm lên, người ta đang cướp của cô ấy thứ chắc chắn thuộc về cô ấy còn gì. Chưa hết, người đàn bà mạnh mẽ không ngại đến gặp cả chồng Lan để nói chuyện.
Điều khiến Lan kinh ngạc, xấu hổ ngàn lần là chồng cô đã không có, dù chỉ một lời sỉ vả vợ. Dẫu có hẫng hụt, anh chọn cách dang tay tha thứ. Hôm ấy, Lan đã quỳ xuống xin lỗi chồng, mong được hàn gắn để con không phải chịu tổn thương.
Sau cơn sóng gió, chồng Lan chủ động dành thời gian nhiều hơn cho vợ con. Lan biết ơn và tôn trọng anh, nhưng trái tim vẫn loạn nhịp mỗi khi nghĩ đến người tình.
Hôm nay là ngày sinh nhật của cô. Như một linh tính, lòng Lan nóng ran tựa lửa đốt. Đã 3 tháng nay cô cắt đứt liên lạc hoàn toàn với Hùng. Liệu anh có nhớ đến ngày đặc biệt này không?
Chuông báo có tin nhắn. Số điện thoại gửi khiến Lan run bắn cả người…
Và giờ cô lại ngồi đây, bên quán cà phê đã mấy tháng nay không lui tới, vẫn thấy nó thật thân thương, quen thuộc từ hàng ghế đến cách bài trí trên mặt bàn.
Video đang HOT
- “Em dùng trà gừng mật ong chứ?”, Hùng hỏi. Anh không quên mọi sở thích dù rất nhỏ của cô.
- “ Chúc mừng sinh nhật em”, Hùng tiếp lời, tay đưa ra bó hồng trắng gói trong giấy báo tím. Bên cạnh đó là hộp quà nhỏ thắt nơ màu đỏ sẫm.
Hai người lại say sưa truyện trò như chưa hề tồn tại 3 tháng vừa qua, với ánh mắt đam mê của kẻ si tình. Cũng có lúc trong lòng Lan thoáng dấy lên chút cảm giác tội lỗi, nhưng cô đang vui, thực sự rất vui sướng khi lại được ở bên Hùng.
Chiều ấy Lan về muộn, khi trời đã nhá nhem. Trong quán cà phê, thời gian dường như không tồn tại.
Cửa nhà vẫn khóa, bên trong không một bóng người. Giờ này lẽ ra hai bố con phải ở nhà rồi mới đúng. Lan thở phào sau thoáng ngạc nhiên. Dẫu sao sự trăn trở nghĩ cách nói dối của cô lúc trên đường về cũng là không cần thiết.
Trên bàn trang điểm có hộp quà nhỏ, bên cạnh là bức thư tay, những nét chữ quen thuộc của chồng: “Em đã đấu tranh 3 tháng nay để không quay lại đó. Anh gần như đã tin. Lẽ ra không nên có ngày hôm nay mới phải…”.
Bức thư còn gửi đến Lan lời chúc mừng sinh nhật kèm lời giải thích hai bố con đưa nhau về quê chơi mấy ngày, nhưng mắt Lan nhòe nước không còn thấy gì thêm. Cô phải đối mặt với chồng con thế nào trong những ngày sắp tới? Một lần tha thứ dường như cũng đã quá nhiều…
Theo Dantri
Tôi sinh ra là để hạnh phúc chứ không phải để đau khổ
Nếu có kết hôn thì chắc chắn đó phải là người tôi yêu và yêu tôi. Mặc cho anh đẹp trai hay không, giàu có hay không nhưng phải có lý do để tôi chọn người đàn ông này. Và nếu chọn sai, tôi sẵn sàng chọn lại, không đau đớn dằn vặt.
Tôi vẫn thường xuyên đọc mục Tâm sự, nhưng đây là lần đầu tiên tôi phản hồi ý kiến của mình.
Tôi năm nay 27 tuổi, cái tuổi không hẳn già nhưng chắc chắn cũng không còn trẻ. Cuộc sống của tôi từ nhỏ khá êm đềm, đi học sau đó đi làm. Tôi chưa kết hôn nên chẳng biết cuộc sống vợ chồng sẽ thế nào để mà bình luận.
Nhưng xung quanh tôi, bạn bè, người quen... nhiều người lấy chồng. Nhiều người đã và đang rất hạnh phúc nhưng cũng có người bất hạnh. Kết luận chung của tôi là xấu - tốt do mình mà thôi.
Trước đây, thời còn là sinh viên, tôi cũng từng đặt ra chỉ tiêu cho bạn trai của mình là không ai có thể chê xấu. Nói chung đó phải là người đàn ông đẹp trai, phong độ, thương yêu tôi. Rồi thì 1 số cuộc tình đến rồi đi không vết tích.
Sau đó tôi đi làm, gặp một người đàn ông cực phẩm: đẹp trai, nhà giàu, học giỏi, nhiều tài lẻ lại đào hoa. Nhưng lúc đó tôi lại là người không mấy tự tin về nhan sắc của mình. Thế nhưng tình cảm cũng kéo dài được khoản 3 năm với vài lần chia tay rồi quay lại, cuối cùng tôi phát hiện người đó dù có yêu tôi nhưng chắc chắn sẽ không cưới tôi vì môn đăng hộ đối.
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
Người như anh ta phải cưới những người có thể giúp đỡ cho sự nghiệp của anh ta. Biết được điều đó, tôi thanh thản ra đi.
Sau đó lại có 1 người đàn ông yêu tôi rất chân thành. Anh ta tha thứ dù biết rằng tôi vẫn nhớ đến người đàn ông cực phẩm của mình. Anh cũng là người làm tôi vui, làm tôi cảm động, là người khiến tôi nghĩ đến 1 mái nhà yên ấm của riêng hai đứa.
Nhưng cuối cùng vì hoàn cảnh, cả hai không thể đến được với nhau cho dù còn rất yêu nhau. Chúng tôi hứa sẽ giữ tình bạn cho đến hết đời.
Trải qua nhiều cuộc tình, hiện tôi lại bắt đầu với một người đàn ông khác. Mọi chuyện chỉ mới bắt đầu, bản thân tôi cũng chưa biết chuyện sẽ đi về đâu nhưng tôi biết mình sẽ cố gắng để có được hạnh phúc.
Điều tôi muốn nói ở đây là trong mỗi chúng ta khi được sinh ra, giàu nghèo, đẹp xấu, cha mẹ... là những thứ không ai có quyền lựa chọn. Thay vì cứ tự hỏi sao mình không đẹp như bạn A, bạn B, không giàu có như bạn C...thì ta hãy tự làm đẹp cho chính mình.
Học cách lắng nghe bản thân mình, mình cần cái gì, mình muốn cái gì và phải làm gì để đạt được cái mình muốn. Chỉ khi làm chủ được cuộc sống và suy nghĩ của mình, bạn sẽ biết cách làm thế nào để hạnh phúc.
Có lẽ, tôi thuộc loại người sinh ra để sống hạnh phúc nên tôi chưa bao giờ biết đến khổ. Nhưng nói vậy không có nghĩa là hoàn cảnh của tôi tốt hơn người ta.
Cha mẹ tôi ly thân năm tôi 3 tuổi. Từ đó về sau, 1 mình mẹ nuôi 3 chị em tôi ăn học. Nhà tôi cũng nghèo. Tốt nghiệp 12 xong, chị cả đã phải đi làm tiếp tục nuôi 2 chị em tôi.
Lúc tôi và chị kế cùng thi đậu và học Đại học, mẹ đã bán đến mảnh đất cuối cùng của bà ngoại để lo cho chúng tôi. Chị tôi thì đi lao động ở nước ngoài để gửi tiền về nuôi chị em tôi ăn học.
Trải qua được thời gian khó khăn đó, tôi vô cùng biết ơn ông trời đã cho tôi một người mẹ và người chị tuyệt vời như vậy. Tôi hạnh phúc vì điều đó thay vì cứ day dứt tại sao gia đình tôi không như nhà người ta có đầy đủ cả cha lẫn mẹ.
(Ảnh minh họa - Nguồn: inmagine)
Là người lớn, trưởng thành từ sự hy sinh của người khác khiến tôi luôn biết trân trọng những gì mình đang có thay vì tiếc nuối những thứ mình không có hoặc đã mất đi. Tôi luôn biết rằng, bản thân mình phải tốt thì mới có thể không khiến người khác lo lắng, mình phải hạnh phúc thì mới có thể mang hạnh phúc đến cho người khác.
Sau này tôi biết, nếu tôi có kết hôn thì chắc chắn đó phải là người tôi yêu và yêu tôi. Mặc cho anh ta đẹp trai hay không, giàu có hay không nhưng phải có lý do để tôi chọn người đàn ông này. Và nếu chọn sai thì tôi sẵn sàng chọn lại, không cớ gì cứ phải đau đớn dằn vặt mãi vì cái đã rời bỏ ta, làm ta buồn khổ.
Cuộc sống quá ngắn ngủi, tôi sinh ra là để hạnh phúc chứ không phải để đau khổ. Và như đã nói ở trên, trong mỗi chúng ta khi được sinh ra, giàu nghèo, đẹp xấu, cha mẹ... là những thứ không ai có quyền lựa chọn. Nhưng chúng ta luôn có quyền chọn ai làm chồng mình, có đúng không mọi người?
Khi làm chủ được cuộc sống và suy nghĩ của mình, bạn sẽ biết cách làm thế nào để hạnh phúc.
Theo Afamily
Lỗi "chính chủ": Lập biên bản chứ không phạt? Người đó có thể không bị phạt nếu cảnh sát không có căn cứ chứng minh anh ta mua xe chậm sang tên đổi chủ. Dù lập biên bản lỗi chưa sang tên, có thể CSGT vẫn không đủ căn cứ xử phạt. Liên quan chuyện một người đi đường ngày 13/11 bị CSGT TP. Thái Nguyên lập biên bản về hành vi...