Ảo ảnh tình yêu
Người ta yêu nhau, xa nhau rồi quên nhau. Quy luật muôn đời vẫn thế, anh cũng biết vậy mà tại sao mỗi khi nhớ tới em mắt anh lại cay xè.
Chưa hẳn vì tình yêu anh trao cho em là trọn vẹn mà có lẽ bởi anh làm em buôn nhiều quá. Anh không nghĩ tình yêu lại như thế. Anh như cơn bão, cuốn em đi. Rồi khi cơn bão qua rồi, anh đã đi xa, còn lại em vẫn ngơ ngác đứng đó.
Anh gom nhặt lại những mảnh kỉ niệm đã có với em và gọi đó là mối tình, mối tình giông bão, phải không em. Anh không chắc ở nơi xa xôi đó em có thể giữ những lời hứa với anh, ngay cả khi em nói điều đó với anh, cả em và anh đều hiểu rằng đó chỉ là ảo ảnh thôi. Cũng như tình yêu của hai ta chỉ là ảo ảnh trên bong bóng xà phòng, hạnh phúc nếu có được nơi em sao anh thấy mong manh quá.
Giờ anh lại trở về là anh trước khi gặp em. Cuộc sống lại tiếp tục nhịp sống thường nhật. Chỉ có điều trái tim anh giờ đây đã đằm sâu hơn vì một nỗi buồn. Nhưng em ạ, nỗi buồn ấy sẽ giúp anh cảm nhận đầy đủ hơn, trân trọng hơn và nâng niu hơn vị ngọt của tình yêu.
Dù gì, anh cũng muốn nói lời cảm ơn tới em. Em làm cho anh hiểu đã đến lúc anh khép lại thời hồn nhiên của mình. Ngày hôm nay anh đã là người cứng rắn hơn, mạnh mẽ hơn. Những anh cũng không biết có phải là chính anh nữa không hay anh đang ngộ nhận vì sự thay đổi đó, hãy trả lời cho anh biết em nhé,
Video đang HOT
Anh ra đi không phải là anh đã hết yêu em, yêu em nhiều lắm nhiều đến mức không có người con gái nào thay thế được hình ảnh của em. Và anh cũng biết, anh thật sự là người hạnh phúc vì anh biết rằng vẫn có một người luôn dành tình cảm chân thành cho anh.
Anh xa em đến nay đã 2 năm, nhưng em biết không lúc nào anh cũng nghĩ đến em. Em thật đẹp trong anh. Có lẽ em là cô bé đã mang lại cho anh cảm giác yêu thực sự, rung động thật sự.
Anh vẫn còn nhớ như in những kỷ niệm mình bên nhau, từ lần gặp đầu tiên. Anh sẽ không bao giờ quên được những câu chuyện vui mà em đã kể cho anh nghe bằng giọng ngọt ngào và rất dễ thương khi mình dạo quanh những con phố, thật lãng mạn phải không em?
Anh biết em cũng yêu anh nhưng có lẽ anh yêu em nhiều hơn em yêu anh phải không nhỉ? Khi còn ở bên nhau, anh lại không nhận ra điều ấy, đến khi anh xa rồi, xa em thật rồi anh mới biết anh đã quá yêu em.
Anh xa em hơn 2 năm thôi, đó là khoảng thời gian không thật dài nhưng cũng không quá ngắn. Anh vẫn nhớ em nói em sẽ chờ anh đi tiếp những chặng đường tương lai của chúng ta. Anh chỉ nghe nhưng anh không dám tin điều đó vì anh biết xung quanh em có rất nhiều người thích và yêu em như anh từng biết.
Nhưng không sao em ạ, dù có thế nào thì anh vẫn mãi yêu em cho dù mai này em có chọn ai khác. Em ơi anh viết lên những dòng này mà dường như anh muốn khóc quá. Trong anh cảm xúc trào dâng và anh ước gì lúc này có em kề bên, được ôm em vào lòng, được hôn em và được em béo má.Điều làm anh hạnh phúc nhất là mọi con đường anh đi trong cuộc đời này đều có sự hiện diện của em. Anh yeu em rất nhiều.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Gượng cười trong tình thương ảo ảnh
Ta gặp nhau trong tình cờ mà nghe như sắp đặt. Lần đầu tiên em làm tôi sợ hãi, lần thứ hai mắt em nói lời thầm kín. Anh bắt đầu rung động.
Tình yêu đến anh cảm nhận như chưa được yêu, đôi mắt nét mặt đượm vẻ u buồn làm anh se lòng, không gì tả nổi khi anh đã yêu em. Và em đã cho anh cơ hội để tin em, tin vào vị trí độc tôn mà hai ta đã dưòng như chắc chắn vĩnh viễn là của nhau.
Cuộc đời thật trớ trêu, tạo hoá hay cái gì đó thực nực cười khi tạo cho con người trí tuệ và sự ngu dốt. Em trách anh cũng không thông minh lắm vì sao em biết không vì anh luôn tin tưởng ở em, nhưng rồi chính em, lời lẽ của em làm cho anh ngờ vực hay em đã bật mí cho tôi.
Bằng ấy tuổi đầu tôi không nghĩ rằng cuộc đời lại có những người thống khổ đến vậy, em đã khổ và đau đớn hơn tôi nhiều. Đừng tưởng rằng chấp nhận tất cả để có tất cả, vạn vật đều thay đổi theo thời gian mọi thứ đều có mặt trái, đó là đạo lý sống, em cũng thừa hiểu vì chúng ta đều có học, em từng trải hơn anh nhiều.
Cám ơn em đã mang lai hạnh phúc ngắn ngủi đến cho anh, nhưng dường như anh chưa từng làm cho em hạnh phúc, duy nhất chỉ làm cho em cười, và tình yêu của anh đã làm cho em khóc. Anh biết em khóc, khóc cho sự tủi hờn của thân phận cái mà em bảo là số phận của riêng mình nhầm rồi "vợ yêu".
Em đẹp, tâm hồn em trong sáng chỉ mình anh hiểu được, cạnh em chỉ có những lời miệt thị bởi sự đố kỵ , bởi trong họ không có sự cảm thông và chia xẻ, sâu xa họ đâu biết gì họ chỉ biết bề nổi của số phận một con người.
Giờ đây ở hai phương trời cách biệt em hãy cố gắng sống hãy dành lại cho mình những gì mà em từng cam chịu. Biển Vũng Tàu làm thịt da anh mát lạnh, nhưng kỷ niệm bên em, nắng Sài Gòn chắc thiêu đốt con tim gỉ máu này.
Em cầu xin anh rời xa, lòng anh đau quặn, không lẽ giờ đây chỉ được nhìn em gượng cười trong tình thương ảo ảnh.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Trái tim anh mang một nỗi buồn Người ta yêu nhau, xa nhau rồi quên nhau. Quy luật muôn đời vẫn thế, anh cũng biết vậy mà tại sao mỗi khi nhớ tới em, mắt anh lại cay xè. Chưa hẳn vì tình yêu anh trao cho em là trọn vẹn mà có lẽ bởi anh làm em buôn nhiều quá. Anh không nghĩ tình yêu lại như thế. Em...