Anh yêu em mà hờ hững như thể người dưng
Em đã từng rất nhiều lần nói với anh rằng, đến một lúc, khi em không thể chịu đựng thêm được nữa, khi những nỗi đau em mang lớn hơn cả tình yêu em dành cho anh, em sẽ biến mất mà không bao giờ trở lại.
Đừng tìm kiếm em nghe anh, em đã quyết định chấm dứt tình yêu 3 năm của mình với anh bằng cách bất ngờ nhất. (Ảnh minh họa)
Đêm hôm qua, em đã nói lời chia tay anh bằng một tin nhắn ngắn gọn rồi ngắt nguồn điện thoại và cắt đứt mọi liên lạc giữa hai ta. Chắc rằng sáng nay anh mới đọc được tin và đang tìm kiếm em ở đâu đó. Nhưng anh à, đến lúc này, em nghĩ rằng cả hai nên dừng lại. Em đã mệt và giờ chỉ muốn buông xuôi.
Đừng tìm kiếm em nghe anh, em đã quyết định chấm dứt tình yêu 3 năm của mình với anh bằng cách bất ngờ nhất. Chắc anh vẫn nghĩ rằng em là cô bé ngây thơ và yêu anh đến mù mờ như ngày nào anh vẫn thấy. Chắc anh vẫn cứ nghĩ rằng, dù anh làm gì sai, chỉ cần về xin lỗi đôi câu, em sẽ mềm lòng mà nghĩ lại. Tuyệt nhiên, anh không ngờ được, sẽ có ngày em nỡ dứt khoát với anh đến vậy, phải không?
Anh yêu em mà hờ hững như thể người dưng. Có được em rồi, anh chẳng còn trân trọng em nữa. Ngày lại ngày, tình yêu hai ta mỗi lúc một phai nhạt, em buồn anh chẳng thèm dỗ, em giận anh không còn bận tâm. Chúng ta xa nhau từ những lần cãi vã, chúng ta xa nhau bởi hờn ghen nhỏ nhặt, và chúng ta xa nhau, đơn giản vì đối phương không còn quan trọng với ta như trước nữa.
Video đang HOT
Em đã từng rất nhiều lần nói với anh rằng, đến một lúc, khi em không thể chịu đựng thêm được nữa, khi những nỗi đau em mang lớn hơn cả tình yêu em dành cho anh, em sẽ biến mất mà không bao giờ trở lại. Nhưng anh nào đâu có để tâm, anh vẫn vậy, vẫn ham chơi, vẫn lả lơi với người này kẻ nọ. Em đã từng nhắm mắt cho qua mọi chuyện, em tự an ủi mình rằng, chỉ cần em yêu anh chân thành và hết mực, dù anh đi đâu, cuối cùng anh vẫn về bên em thôi. Chỉ cần em nói sẽ đợi, chắc chắn anh sẽ về.
Anh yêu em mà hờ hững như thể người dưng. (Ảnh minh họa)
Vậy mà ngày đó chưa kịp đến, em lại chọn cách buông tay. Bởi bỗng một ngày, em thấy mình không còn vui như trước nữa. Những say mê của tuổi thanh xuân khờ dại em đã lỡ đánh mất đi đâu. Em không còn là em, không còn vô ưu vô lo như trước. Em muốn một điều gì đó chắc chắn, em muốn một ai đó cho em được bờ vai ấm để em dựa vào. Và dần dần, em nhận thấy người đó không phải là anh.
Em biết rằng không nên đứng núi này trông núi nọ, rằng mình cần phải biết nắm chắc lấy những thứ mình đang có. Nhưng mà, em nhận ra, hiện tại anh không còn là của em.
Anh có còn coi em là người quan trọng nhất nữa đâu, khi mà bạn bè anh đặt lên trên hết. Em buồn, em mệt, anh chỉ bảo là anh đi ngủ rồi em tự giải quyết thôi. Có những đêm em khóc đến ngày hôm sau sưng vù hai mắt nhưng anh nào đâu có biết. Anh cứ mải miết nhìn về một nơi nào đó mà không có em.
Dừng lại thôi anh, cho nhau một lối thoát. Từ giờ em sẽ không làm phiền anh nữa, sẽ không nhõng nhẽo mè nhèo hay giận dỗi linh tinh khiến anh mệt nhoài. Dừng lại thôi anh, hai ta sẽ là người lạ, hai người lạ không có cơ hội được làm quen nhau lại lần thứ hai.
Theo blogtamsu
Tôi có bầu dù anh bảo chẳng có khả năng sinh con
Anh bảo đã quyết định đi thắt ống dẫn tinh mấy tháng trước, làm tôi có thai là việc không bao giờ có thể xảy ra.
ảnh minh họa
Anh 32, hơn tôi 9 tuổi, chúng tôi yêu nhau sắp được 3 năm, đã đi quá giới hạn. Nhẫn anh cầu hôn tôi cũng đã đeo, anh quyết định sẽ tổ chức lễ thành hôn hai đứa vào đầu năm sau. Cứ tưởng mọi chuyện sẽ diễn ra tốt đẹp, vậy mà mọi thứ sụp đổ khi tôi nói mình có thai, bụng nghĩ anh sẽ vui khi biết tin mà ngược lại. Mặt anh xầm xì khi tôi nói mình hai vạch, anh nói tôi lỡ phản bội anh, người anh yêu và tin tưởng nhất, rồi anh chuyển về nhà bố mẹ.
Vì tuần trong tháng của tôi không đều dù bác sĩ nói cơ thể, sức khỏe bình thường. Luôn thay đổi mỗi khi thay đổi thời tiết hay cân nặng nên tôi không mấy để ý. Lúc đầu tôi đâu biết mình có thai, chỉ nghĩ anh cưng chiều quá, muốn ăn gì được nấy nên lên cân, nhưng để ý kỹ thì chỉ có bụng là có chút khác, lại "béo bụng" kiểu bất bình thường, tròn tròn. Tôi thử que thì hiện hai vạch, hớn hở cho anh xem, thành như thế này. Tôi một mình đi khám, bác sĩ nói thai nhi đã được 7 tuần tuổi.
Anh nói đáng ra nhà có ba anh chị em nhưng em út của anh sống chưa đầy một tuổi thì mất vì bệnh di truyền từ hai bố mẹ. Anh không bị nhưng do gene di truyền nên 50% con anh sẽ bị. Vì không muốn làm khổ vợ tương lai, vợ chồng phải nhìn con bị bệnh hành hạ nên anh đã quyết định đi thắt ống dẫn tinh mấy tháng trước, làm tôi có thai là việc không bao giờ có thể xảy ra. Cái thai là của anh, anh là người duy nhất tôi đi quá giới hạn, anh cũng biết tôi không phải người dễ dãi mà nói thế nào anh cũng không chịu tin. Tôi nói ca phẫu thuật của anh thất bại thì anh chỉ nhìn tôi thở dài.
Sau hai tuần bỏ mặc tôi, anh quay lại nói hãy khai thật cha đứa bé là ai, anh sẽ giúp tôi giải quyết. Anh vẫn lấy tôi, chấp nhận coi cái thai như là của anh vì anh quá yêu tôi nên không thể buông tay, thêm nữa tôi một mình đơn độc trên này sẽ khổ. Tôi thật sự tủi thân khi anh không tin tôi dù trước kia đã hứa có chuyện gì đi nữa anh vẫn luôn ở bên, tin tưởng.
Nghe anh luôn miệng nói như mình rõ mọi chuyện làm tôi càng giận. Khoa học phát triển nhiều, tôi chờ con lớn thêm chút nữa sẽ đi xét nghiệm ADN rồi mang kết quả xét nghiệm cho anh biết, khỏi bị mang tiếng là lăng nhăng. Tôi không thèm người đàn ông đó nữa, đã mệt mỏi đến mức muốn bỏ cuộc, không nhiều lời với người luôn nghi ngờ lời nói của tôi, cũng chẳng chấp nhận cuộc hôn nhân bố thí.
Theo Vietnamplus
Người đàn ông không bao giờ rời xa tôi... Lúc tôi biết yêu, Bố vui khi nhìn thấy ánh mắt tôi cười và Bố quặn đau khi thấy tôi đau khổ, Bố cứ thế âm thầm ủng hộ con gái dù thành công hay thất bại và luôn bên cạnh khi chúng tôi cần đến mà chưa một lần than vãn, kêu la. Ở độ tuổi đôi mươi, những câu chuyện của...