Anh từng kết hôn và đã có con
Em và anh quen nhau qua điện thoại. Anh chủ động liên lạc, nhắn tin và gọi điện hẹn gặp em. Ban đầu em từ chối nhưng sau đó cũng đồng ý. Sau thời gian tìm hiểu, em nhận lời yêu anh. Nhưng khi về quê ‘ra mắt’, em mới biết sự thật rằng anh từng có vợ và một cô con gái 8 tuổi. Em thấy rất rối và đau khổ.
Thời gian yêu nhau, em rất hạnh phúc, gia đình em cũng rất quý anh. Em càng yêu anh hơn khi được biết anh là người tự lập từ lúc trưởng thành. Anh sinh ra trong một gia đình gia giáo. Tuy nhiên, những lần ở bên nhau, anh thường hay nói đùa: “Nếu anh có vợ con rồi thì em có yêu anh nữa không. Yêu anh, em quan trọng là hiên tại thôi phải không em? Quá khứ thì ai cũng có nhưng hãy để nó ngủ yên”. Lúc đó em chỉ nghĩ anh nói đùa nên đã cười cho qua. Nhưng Tết dương lịch vừa rồi, anh đưa em về thăm quê, em rất vui vì lần đầu tiên được về nhà người yêu “ra mắt”. Chuyến đi có nhiều hứa hẹn và vui biết bao nếu không có chuyện đó xảy ra.
Trong khi nấu ăn, em và em dâu của anh ngồi “tám chuyện” vu vơ, cô ấy vô tình nói anh đã có vợ và một con gái rồi, nó năm nay khoảng độ 8 tuổi. Họ nói tưởng đâu anh đã nói hết với em nên không giấu. Lúc đó, trời đất như sập xuống trước mặt em, em không tin vào tai mình nữa. Em cố hỏi đi hỏi lại để xem mình có nghe nhầm hay không nhưng sự thật đúng như vậy. Em chạy đi như người vô hồn và ngất xỉu trước sân. Lúc tỉnh dậy mọi người đều ở bên còn anh đứng ở ngoài, không dám vào.
Video đang HOT
Sau hồi trấn tĩnh, mẹ anh khuyên em hãy suy nghĩ thật kỹ, nếu chấp nhận và bỏ qua quá khứ đó thì đến với nhau, còn không thi tùy em lựa chọn. Em khóc rất nhiều, em khóc vì tại sao anh lại không chịu nói rõ ràng với em và trong lúc em đau đớn như vậy thì anh lại làm thinh đứng nhìn. Rồi hai ngày nghỉ cũng qua, lúc anh đưa em từ Lâm Đồng xuống thành phố, trên đường đi em đã khóc và hỏi sao chuyện lớn như vậy mà anh lại giấu em, thà anh thành thật ban đầu thì em có thể tha thứ cho anh được “cây kim trong bọc lâu ngày cũng lòi ra”. Đến giờ phút này, thật sự em đã mất lòng tin ở anh. Anh nói anh giấu em là bởi anh không muốn mất em, vì em là người anh yêu nhất từ trước đến giờ. Anh khẳng định nó không phải là con của anh và chuyện này chỉ có anh là người biết, ngoài anh ra không ai hiểu được cả.
Anh nói không làm gì có lỗi với em cả, anh yêu em thật lòng và tính đến tương lại với em cho dù em có nhắc đến chuyện đó thì anh cũng xem như không bởi vì nó không quan trọng với anh. Anh kể năm 17 tuổi, trong lần xem hát, có người Việt kiều mới về quê và muốn nghe lại tiếng sáo của rừng núi, anh tình nguyện lên thổi bài “Tiếng chày trên sóc Boom Bo”. Lúc ra về, có người con gái chủ động đến và làm quen với anh. Hai người quen nhau và anh vẫn xem cô ta là bạn thôi. Trong lần đi dự sinh nhật người bạn, do khuya quá mà nhà lại xa nên đám bạn nghỉ tại nhà của một người bạn ở thị xã. Trong lúc mọi người đã say mềm, anh cũng say và ngủ, trong cơn mớ ngủ anh thấy có người nào đó nằm kế anh nhưng vì đang mớ ngủ nên anh không quan tâm và ngủ đến sáng. Mấy hôm sau cô ta nói là đã mang thai với anh, cái thai đó là của anh – kết quả của một lần say xỉn.
Ban đầu anh từ chối nhưng sau này cô ta kiên quyết nói nếu anh không chịu cưới cô ta thì cô ta sẽ chết. Nói là cưới cho sang chứ thực ra tuổi anh chưa đến vị thành niên, nhờ quen biết với chính quyền địa phương nên gia đình làm thủ tục nhỏ để rước dâu. Sau ngày đó, cô ta về sống với mẹ đẻ và sinh con, còn anh đi làm công nhân và ở với bạn ở Gia Lai. Khi con lớn, cô ta gửi cho ngoại và lên Gia Lai ở cùng anh. Nói là sống chung nhưng cô ta thường xuyên đi qua đêm không về, mà có về thì cũng không ăn chung, phần ai nấy ngủ. Không chấp nhận người vợ mất nết như vậy nên anh đã viết đơn ly hôn.
Hiện tại, em chúng em sắp cưới nên đã sống cùng nhau, tuy cuộc sống không khá nhưng hạnh phúc. Từ ngày biết chuyện đến giờ, vì yêu anh nên em cố tỏ ra vui vẻ để anh yên tâm trong công việc nhưng tận sâu trong lòng, em luôn sống trong nỗi ám ảnh về quá khứ của anh, nhiều đêm thức giấc, em lại khóc một mình. Có đôi lúc vì không chịu nổi em đã khóc và chỉ trích anh, em dằn vặt anh bởi chuyện cũ. Lúc nào em hỏi, anh cũng chỉ trả lời có câu “Anh khẳng định những gì anh nói với em là sự thật, nó không phải là con của anh, không yêu cô ta nên chuyện vợ chồng đó là không có. Trong chuyện này gia đình anh không ai rõ, họ chỉ thấy cô ta lên đó tìm anh rồi nghĩ là con của anh thôi. Ngoài anh ra không ai hiểu được cả. Cho dù em có nhắc đến quá khứ gì đi nữa thì anh thấy rất bình thường bởi vì nó không quan trọng với anh”.
Vì yêu anh nên em tin và tiến đến tương lai cùng anh nhưng có đôi lúc em lại rất buồn và chưa tìm được câu trả lời: “Vì sao chuyện quá khứ đó, anh và gia đình lại có cách nói khác nhau như vậy? Anh nói không có chuyện đó thì tại sao gia đình anh lại cho rằng đứa bé là con anh? Tại tòa án, cô ta nói không phải là con anh, con để cô ta nuôi thì sao lúc em gọi hỏi sự thật thì cô lại nói “nó là con anh”? Em rất đau khổ, xin cho em lời khuyên để em thoát khỏi ám ảnh này. Em chân thành cám ơn
Theo VNE
Chồng tôi sàm sỡ ô sin
Tôi thật sự bị sốc khi gặp lại cô bé giúp việc trước đây và biết vì bị chồng tôi sàm sỡ nên cô bé mới bỏ việc. Mọi thứ như sụp đổ dưới chân bởi tôi luôn nghĩ mình may mắn vì có một người chồng chu đáo, tốt bụng.
Tôi lấy chồng được 6 năm và luôn nghĩ là mình hạnh phúc nhất khi xung quanh, nhiều bạn bè thân của tôi đều lận đận hay dang dở về hôn nhân. Tôi luôn tự hào trước bạn bè hay người thân vì chồng mình là một người nấu ăn giỏi, chăm sóc con cái chu đáo, không rượu bia, thuốc lá... Nhưng hôm vừa rồi, tôi thực sự bị sốc khi gặp lại cô bé người làm cho tôi.
Tôi hỏi nó vì sao làm cho tôi được một tuần thì không làm nữa? Vì tôi không trả lương không bằng chỗ khác sao? Cô bé giải thích là bị chồng tôi sàm sỡ nên ra đi càng nhanh càng tốt. Trời đất như sụp đổ dưới chân mình, tôi vội cảm ơn và xin lỗi cô bé. Cảm ơn cô bé đã cho tôi biết một sự thật dù điều đó thật phũ phàng đối với tôi. Bây giờ, mỗi lần nhìn chồng tôi, tôi thấy thất vọng ê chề, tôi không biết đây là lần đầu hay là sự việc diễn ra thường xuyên với những cô bé làm cho nhà tôi. Nhà tôi lúc nào cũng có người làm.
Nếu đó là cái tật của chồng tôi thì tôi phải làm sao? Tội cho những cô bé không dám lên tiếng nói sự thật. Tôi phải giải quyết như thế nào? Có nên nói cho chồng tôi biết những sự thật tôi đã biết hay không? Gia đình tôi sẽ như thế nào, tôi cảm thấy rất lo sợ? Xin hãy giúp tôi và cho tôi một lời khuyên.
Theo VNE
Chồng cư xử ích kỷ và vô học Mình lấy chồng được 4 năm và có một bé trai hai tuổi, không khí gia đình sau khi kết hôn không giống như lúc quen biết. Anh ấy luôn theo sát vợ, là một người rất gia trưởng lại không có học thức. Vào năm thứ ba đại học, mình gặp người chồng bây giờ. Mình học ngành sư phạm và công...