Anh trai tôi mới mất được hơn 100 ngày vậy mà mẹ tôi đã vội vàng bắt con dâu lấy chồng mới
Lúc đầu tôi nghĩ, có lẽ mẹ tôi đã thông suốt rồi. Anh tôi mất đi, bây giờ mẹ tôi xem con dâu như con gái cũng là lẽ thường tình.
Dù là người đã sinh ra mình nhưng tôi vẫn phải thừa nhận, mẹ tôi là một người ham vật chất. Có lẽ vẫn còn mang tư tưởng của những người phụ nữ xưa nên mẹ tôi cũng xét nét với con dâu từng chút một.
Anh chị tôi mới kết hôn được vài năm, kinh tế còn eo hẹp nên phải sống cùng bố mẹ tôi. Khi còn sống, anh tôi ra ngoài kiếm tiền, chị dâu thì mở một cửa hàng tạp hóa ở nhà. Đáng lẽ mẹ tôi phải thương con, bù đắp cho con. Đường này, mẹ tôi còn lấy tiền thuê mặt bằng của con dâu. Chị dâu tôi buôn bán cũng không lời lãi gì nhiều, vậy mà mẹ tôi cũng nỡ đòi tiền con dâu.
Mặc dù không xin tiền bố mẹ chồng nhưng trong mắt mẹ tôi, chị dâu như kẻ ăn bám. Anh tôi đi làm nên cũng có tiếng nói trong nhà và bảo vệ được vợ. Tuy nhiên, những lúc anh tôi đi vắng thì mẹ tôi lại chửi bới con dâu thậm tệ. Bà hay so sánh chị với con dâu nhà hàng xóm, rằng chị dâu tôi không cho bà được nhiều tiền như con dâu nhà người ta.
Anh trai tôi qua đời vì tai nạn lao động. Chị dâu tôi suy sụp lắm. (Ảnh minh họa)
Biến cố của gia đình tôi xảy ra cách đây vài tháng. Anh trai tôi qua đời vì tai nạn lao động. Chị dâu tôi suy sụp lắm. Vì lâu nay, chồng chị là trụ cột chính trong gia đình. Ấy vậy mà tiền bồi thường và bảo hiểm của anh, chị cũng không được nhận. Sống cùng với mẹ tôi nên khi được nhận tiền, mẹ tôi tìm đủ cách để chị phải đưa ra.
Sau khi anh tôi qua đời, cuộc sống làm dâu của chị tôi ngày càng khổ. Mẹ tôi suốt ngày chửi chị có số sát phu, sao chổi. Tôi thương chị vô cùng, nhiều lần chứng kiến mẹ chửi bới con dâu mà tôi không thể im lặng được.
Mấy hôm trước, tôi sang nhà mẹ thì thấy rất lạ. Mẹ tôi không còn khó khăn với con dâu như trước. Thay vào đó, bà ngọt ngào với chị dâu tôi lắm. Chị muốn ăn gì, làm gì bà cũng chiều.
Lúc đầu tôi nghĩ, có lẽ mẹ tôi đã thông suốt rồi. Anh tôi mất đi, bây giờ mẹ tôi xem con dâu như con gái cũng là lẽ thường tình vì sau còn phải dựa vào chị. Thế nhưng mẹ tôi tốt với chị như vậy, chị lại chẳng có chút nào vui vẻ, thậm chí chị còn khóc nhiều hơn. Tôi hỏi chị òa khóc và kể một chuyện khiến tôi chết điếng.
Tôi hỏi chị òa khóc và kể một chuyện khiến tôi chết điếng. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Thì ra mẹ tôi muốn chị dâu sang nước ngoài lấy chồng. Họ hứa nếu chị tôi sang nước ngoài, họ sẽ cho 200 triệu để làm của hồi môn. Mỗi tháng cũng sẽ gửi về Việt Nam tiền ăn tiêu cho bố mẹ tôi và con trai của anh chị.
Mẹ tôi tốt với chị dâu chỉ vì muốn số tiền kia. Bà sợ người ta sẽ tìm được cô gái khác thay thế nên tạo sức ép lên chị dâu tôi. Ác với con dâu đã đành, mẹ tôi còn ác với cả con trai vì anh tôi mới mất được hơn 100 ngày.
Tôi hỏi liệu mẹ có còn nghĩ đến con trai không. Mẹ tôi nói bằng giọng tỉnh bơ: “Mày thì biết cái gì. Giờ anh mày mất, nó phải có trách nhiệm với bố mẹ. Nó đi sang đó có khi hạnh phúc, mà bố mẹ ở nhà cũng có tiền dưỡng già”.
Nguyên văn mẹ tôi nói thế đấy. Có phải mẹ tôi già đến mức lẩm cẩm rồi không? Mộ anh tôi còn nguyên đó, sao mẹ tôi lại nghĩ ra chuyện vô lý như vậy được cơ chứ?
Theo Afamily
Con trai nhập viện, mẹ chồng nhiếc con dâu là sao chổi, mở tivi lên thì bà sững người
"Nhiều lúc tủi thân, chị muốn buông bỏ tất cả để sống cho thanh thản. Nhưng nghĩ tới con chị lại không đành. Tiếc rằng chị càng nín nhịn thì mẹ anh càng làm tới..."
Ngày dẫn chị về ra mắt, mẹ anh đã chẳng ưa gì.
- Đàn bà mà gò má cao, lại tuổi hổ thì chẳng mang lại được tốt đẹp gì cho chồng con đâu. Tốt nhất, cô nên chia tay với con trai tôi đi.
Chị thật sự suy sụp trước những lời cay nghiệt của mẹ anh, nhưng vì tình yêu anh dành cho chị quá lớn nên chị chấp nhận vượt qua tất cả để làm đám cưới với anh.
Thấm thoát cũng gần chục năm trôi qua, chị luôn làm tốt vai trò vợ hiền dâu thảo, vậy nhưng mẹ anh chưa bao giờ chịu nhìn nhận chị. Lúc nào bà cũng coi con dâu như cái gai trong mắt.
Ảnh minh họa
Trước đây, bà nói tuổi chị với tuổi anh không hợp, chị giống như sao chổi chỉ phá nát sự nghiệp công danh của chồng. Vậy nhưng mấy năm sau cưới, nhờ có chị hậu thuẫn mà công ty anh mới phát đạt được như ngày nay. Không những thế, chị còn sinh cho anh 2 đứa con 1 trai 1 gái thông minh nhanh nhẹn. Bên ngoài nhìn vào ai cũng xuýt xoa khen anh khéo chọn vợ, vừa xinh đẹp lại vừa đảm đang. Riêng chỉ có mẹ anh là nguýt miệng quay đi.
Khổ nhất là chuyện bà suốt ngày ghen với con dâu, anh đi làm cả ngày thì không sao, chứ cứ hễ về nhà ngồi với vợ là bà lại đi ra đi vào lườm nguýt bóng gió các kiểu. Cuối tuần, bà luôn nghĩ cách chiếm hết thời gian bên con trai, nào là đưa mẹ đi chơi, hay ngồi tâm sự với mẹ về kỉ niệm của những ngày bố anh còn sống, vậy nên mẹ còn chị đành lủi thủi đi chơi công viên một mình. Anh nhìn vợ thương lắm, nhưng chẳng dám phật ý mẹ vì anh biết, nếu anh không làm bà vui, kiểu gì bà cũng sẽ đổ tội cho chị xúi giục chồng, rồi trách anh trọng vợ coi mẹ chẳng ra gì.
Nhiều lúc tủi thân, chị muốn buông bỏ tất cả để sống cho thanh thản. Nhưng nghĩ tới con chị lại không đành. Tiếc rằng chị càng nín nhịn thì mẹ anh càng làm tới.
- Tính mẹ vậy rồi anh cũng chẳng biết làm sao. Thôi thì phận làm con mình cứ nhịn đi một chút. Quạn trọng là vợ chồng mình hiểu nhau em ạ.
Vậy là vì anh, chị lại gắng gượng. Song thật không may, công ty anh làm ăn mỗi ngày một khó khăn. Sau một thời gian cầm cự, anh đành tuyên bố phá sản. Cuộc sống gia đình bắt đầu đi vào khó khăn, bao nhiêu tài sản trong gia đình đều bị mang đi gán nợ. Rồi vì áp lực công việc mà anh đột quỵ phải vào viện cấp cứu. Vậy là mọi gánh nặng đè cả lên vai chị, vừa lo kinh tế gia đình, vừa lo tiền viện phí cho anh. Đã vậy, tiền phẫu thuật cho anh lên tới cả trăm triệu. Nếu là trước đây, số tiền này với nhà chị không có gì đáng nói, nhưng bây giờ, đến lo 3 bữa cơm cho gia đình chị còn xoay tới bạc mặt thì chị biết kiếm đâu ra trăm triệu.
Trong cảnh cùng đường này, mẹ anh không những không thương chị mà còn liên tục hất &'nước lạnh' vào con dâu.
- Tôi đã nói rồi, chị đúng là sao chổi hại đời con trai tôi trắng tay mà. Giờ không có tiền phẫu thuật cho nó, tất cả là tại thứ đàn bà oan nghiệt như chị mà.
- Con xin mẹ đừng nói vậy mà tội nghiệp con. Chồng con bệnh phải nằm cấp cứu con cũng đau xót lắm. Giờ con đang cố xoay tiền để lo viện phí cho anh ấy đây.
- Sao chổi như cô thì lo được gì, tốt nhất cô biến khỏi nhà này đừng hại đời con trai tôi nữa.
Nghe mẹ chồng đay nghiến, chị chỉ biết ôm mặt chạy về phòng mà nức nở. Chị thương anh cũng là thương bản thân vô cùng.
Sáng ngày hôm sau, chị ra ngoài từ sớm tới quá trưa mới về:
- Tôi tưởng chị dọn khỏi nhà này rồi chứ, còn vác mặt về đây làm gì?
Chị nhìn mẹ chồng, gạt nước mắt:
- Số tiền trong túi này đủ để lo viện phí phẫu thuật cho chồng con, mẹ cầm để chăm lo cho anh ấy. Con sẽ đi khỏi nhà này.
Đặt túi tiền vào tay mẹ chồng, chị lặng lẽ quay đi.
Còn anh, may mắn có số tiền của chị mà được cứu chữa kịp thời. Vài tuần sau, anh được xuất viện.
- Mẹ ơi, sau mấy bữa nay con không thấy vợ con đâu vậy?
Nghe con trai hỏi, bà ậm ờ, vòng vo cho qua chuyện.
- Nó vừa xin đi làm ở công ty mới nên bận lắm, không ở nhà mấy khi.
Còn đang loay hoay chưa biết giải thích thế nào với con trai, thì vô tình bà nhìn vào màn hình ti vi trước mặt.
- Kia chẳng phải là con Vy sao? (Vy là tên của chị)
Thấy con dâu trên tivi, bà vội vàng lại xem. Thời sự đang nhắc đến vụ việc mua bán thận trái phép và cả người bán lẫn người mua đều bị áp giải lên đồn công an để làm việc. Trong ti vi, hình ảnh của chị liên tục đập vào mắt bà; ánh mắt thất thần sợ hãi và mất sức của chị nhìn xung quanh rồi ngồi co ro 1 góc. Đánh rơi cả điều khiển, bà hoảng hốt.
- Trời ơi, con dâu tôi...
Không chần chừ nửa giây, bà cuống cuồng lao ra khỏi nhà đi tìm con dâu. Vừa đi bà vừa khóc. Chưa bao giờ bà thấy thương chị tới vậy. Bà biết mình đã ngàn lần có lỗi với con dâu nên nhất định bã sẽ đi tìm chị về và dành hết phần đời còn lại của mình để yêu thương trân trọng chị.
Theo WTT
Cay đắng bị đòi sính lễ chỉ vì...gò má cao! Ngày cưới đã định sẵn thế nhưng đùng một cái bố mẹ anh đến đòi lại sinh lễ chỉ vì cái lý do vô cùng ngớ ngẩn, tôi là đứa con gái "sát phu". Tôi và anh yêu nhau được 1 năm thì quyết định đi đến hôn nhân. Anh 30 tuổi, đã có vài năm làm việc ở nước ngoài nên có...