Anh trai tôi đột ngột lên cơn đau tim khi tôi dọa sẽ mang con đi thử ADN
Câu nói ấy vừa dứt thì mặt anh trai tái mét lại, chân tay run lẩy bẩy rồi đột nhiên anh ôm ngực, gục ra sàn nhà. Hốt hoảng tôi nhanh chóng gọi xe cấp cứu. Em cũng đột nhiên rơi nước mắt.
Gia đình tôi khá có điều kiện, nhà cửa rộng rãi, có cả sân vườn, bể bơi. Nên khi tôi có ý định lấy vợ, mẹ tôi đã đề nghị chúng tôi sẽ cùng chung sống dưới mái nhà này chứ không chuyển ra nhà riêng. Trong ngôi nhà này không chỉ có mình tôi mà còn có cả anh trai tôi nữa. Mà nói đúng hơn thì đó là anh trai nuôi của tôi.
Anh được bố mẹ nhận đỡ đầu vì mãi mà không có con. Và thật kì diệu, sau khi nhận đỡ đầu anh, bố mẹ đã sinh được tôi. Vì thế, mọi người, và cả tôi nữa, mặc nhiên coi anh là bùa hộ mệnh, là thần may mắn của tôi. Anh trai tôi chưa lấy vợ vì chưa tìm được người xứng đáng. Chúng tôi không ruột thịt nhưng lại vô cùng thân thiết nhau. Vì thế, chuyện yêu đương, tôi cũng thường xuyên tâm sự cùng anh.
Ngay cả chuyện sau khi kết hôn, vợ chồng tôi sẽ sinh sống trong nhà, tôi cũng hỏi anh vì lo sợ anh thấy bất tiện. Anh nói chỉ cần tôi hạnh phúc mà thôi, anh ra sao cũng được. Tôi cũng không cảm thấy lo lắng quá nhiều vì vợ tôi rất được lòng mọi người trong nhà. Rồi đám cưới của chúng tôi cũng được tổ chức. Em về làm vợ tôi trong sự chúc phúc và ủng hộ của tất cả mọi người.
Em vượt cạn, sinh cho tôi một thằng cu kháu khỉnh, bụ bẫm khiến tôi mừng rơi nước mắt. (Ảnh minh họa)
Cuộc sống hôn nhân của tôi khá êm ả, đúng với những gì mà tôi mong muốn. Em đảm đang, tháo vát lại dịu dàng nên rất được lòng mọi người. Bố mẹ tôi ưng lòng em lắm. Anh trai tôi cũng không có ý kiến gì. Chỉ có điều, công việc của tôi dạo này có chút trục trặc, phải thường xuyên xuống thực địa để giải quyết vấn đề. Có đợt đi tới cả tuần trời. Bỏ em ở nhà một mình lo toan mọi việc, tôi cũng thấy áy náy lắm nên cứ về nhà là tôi lại cố gắng bù đắp cho em tất cả.
Có vợ rồi, tôi cũng ít nói chuyện với anh trai hơn. Nhìn anh cứ lặng lẽ, lủi thủi một mình, tôi cũng thấy không vui nên đã đ.ánh mối cho anh rất nhiều cô nhưng anh không đồng ý. Anh nói, anh đã tìm thấy người trong mộng nhưng cô ấy đã có chồng nên anh đã quyết định sẽ ở như vậy cả đời. Tôi thấy lạ lắm vì chẳng mấy khi anh đi đâu, anh yêu khi nào mà tôi chẳng hề hay biết. Nhưng rồi guồng quay công việc, cuộc sống cuốn tôi đi khiến tôi chẳng còn thời gian mà nghĩ đến những chuyện đó nữa.
Chứng kiến cảnh tượng ấy, cơn say trong tôi hình như cũng tỉnh hẳn. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Rồi tôi đã vui mừng biết bao nhiêu khi em thông báo mình có thai. Em được cả nhà cưng như trứng mỏng. Việc duy nhất em làm chỉ là ăn uống tẩm bổ và dưỡng thai mà thôi. Em vượt cạn, sinh cho tôi một thằng cu kháu khỉnh, bụ bẫm khiến tôi mừng rơi nước mắt. Nhưng chỉ có điều, con trai tôi, hình như chẳng có đặc đ.iểm gì giống tôi cả mà nó lại nhang nhác giống anh trai tôi. Đây không phải cách nhìn nhận của riêng tôi mà ai tới thăm thằng nhỏ cũng nói như vậy. Lúc ấy tôi chỉ nghĩ đơn giản rằng trẻ con khó mà nói trước được, nhìn nhiều đứa còn giống nhau nữa cơ mà. Hơn nữa, em thế nào, chẳng lẽ tôi còn không hiểu. Nhưng rồi…
1 năm trôi qua, con trai tôi cũng tròn một t.uổi. Càng lớn những đường nét của nó càng giống anhh trai tôi. Nhất là khi nhìn cái cách mà anh quan tâm, chăm sóc con tôi. Mọi người bàn ra tán vào nhiều cũng khiến tôi khó chịu. Vì vậy, trong một lần nhậu say về nhà, thấy con đang chơi cùng anh trai, tôi liền nóng mặt, chỉ tay vào mặt em, thẳng thừng:
- Tôi sẽ mang thằng bé đi xét nghiệm AND để xem nó là con tôi hay con thằng nào?
Câu nói ấy vừa dứt thì mặt anh trai tái mét lại, chân tay run lẩy bẩy rồi đột nhiên anh ôm ngực, gục ra sàn nhà. Hốt hoảng tôi nhanh chóng gọi xe cấp cứu. Em cũng đột nhiên rơi nước mắt. Chứng kiến cảnh tượng ấy, cơn say trong tôi hình như cũng tỉnh hẳn. Một kẻ thông minh như tôi lẽ nào còn không nhìn thấy được sự khả nghi trong đó. Nhưng tôi sợ, nếu sự thật đúng như tôi nghĩ thì mọi chuyện ra sao đây? Tôi không muốn mất đi tất cả? Hay là cứ nhắm mắt buông xuôi, cho tất cả mọi chuyện trôi đi trong gió đây.
Theo Một thế giới
Không bước nổi bằng hai chân khi vợ sề đột ngột đổi cách “chăm” chồng
Tới 1 giờ sang thì thay vì đi bằng hai chân, Quang lại bò ra khỏi nhà vệ sinh và gục luôn trên sàn nhà vì lả.
Mai mới sinh con thứ hai được chừng 1 năm nên thân hình nhìn vẫn còn phì nhiêu ghê lắm. Sinh đứa thứ nhất xong, cân nặng còn chưa xuống được thì đã mang thai đứa thứ hai. Trước khi có con, Mai có 45 cân, thế mà bây giờ đã ngót nghét tới 65. Chiều cao thì chỉ có 3 mét bẻ đôi, thành ra nhìn Mai giống hình vuông hơn là hình chữ nhật.
Trong khi Quang, chồng Mai thì... Quang đi với Mai bây giờ, Mai mà đứng trước thì sẽ không thấy Quang đứng đằng sau nếu như Quang không cao trên mét bảy. Cao lêu ngêu mà chỉ vẻn vẹn có 50 cân nên nhìn Quang giống như cây khô trong gió nắng. Nhiều lúc Mai cũng ước mình có thể chia bớt cho Quang ít mỡ, ít thịt. Mà cũng tại Mai, bận rộn chuyện con cái quá nên chẳng có thời gian mà chăm sóc Quang, cả về vật chất lẫn tinh thần.
Hai đứa con còn nhỏ cũng đã đủ chiếm hết thời gian của Mai rồi. Đến thời gian chăm mình, Mai còn chẳng có thì lấy đâu ra thời gian mà chăm Quang. Chính vì thế mà cái thân hình phì nhiêu của Mai nó cứ mãi phì nhiêu như thế đấy chứ. Mai cũng lo sợ lắm. Mấy chị ở cơ quan Mai không ngày nào là không đề cập đến chuyện chồngngoại tình vì vợ sau sinh xấu xí và không đáp ứng nổi nhu cầu chăn gối. Bản thân Mai thì luôn tin tưởng Quang. Bởi từ khi yêu đến khi về chung sống và đã có mới nhau hai mặt con, Quang chưa từng làm bất cứ điều gì khiến Mai phải buồn tủi cả.
Chỗ thức ăn ấy hình như dạ dày hết chỗ chứa, cứ thể đẩy lên cổ của Quang, khó chịu vô cùng. (Ảnh minh họa)
Nhưng nghe mấy chị nói nhiều quá, Mai cũng thấy hoang mang. Thà cứ phòng trước còn hơn chữa sau. Mà có khi để thành bệnh nan y rồi thì còn khó chữa hơn ấy. Tuy nhiên mọi chuyện cũng cần phải thật khéo léo để Quang không cảm thấy bị tổn thương lòng tự trọng. Mai ngồi vắt óc suy nghĩ và cuối cùng cũng tìm được một kế sách vẹn cả đôi đường. Không biến được mình nhỏ bớt đi thì Mai sẽ làm cho Quang phải to lên. Nghĩ là làm luôn, tối hôm ấy...
Quang vừa đi làm về thì Mai đã đon đả ra xách cặp cho Quang, lại còn âu yếm hôn lên má Quang một cái:
- Anh đi tắm mau rồi xuống ăn cơm nhé! - Mai dịu dàng
Quang có chút sững sờ. Lâu lắm rồi Quang mới thấy Mai nhẹ nhàng như thế. Như thể người trước mặt Quang bây giờ không phải là cô vợ sề hai con hay cáu bẳn, gắt gỏng ấy. Nhưng mọi chuyện chưa hết, tới bữa cơm.
Nhìn mâm cơm đầy ú ụ thức ăn, 10 món thì có tới 5 món là hải sản đa phần liên quan đến hàu. Quang bắt đầu nhăn mặt vì từ trước tới nay Quang vốn không thích hải sản. Nhưng Mai thì vừa nũng nịu, vừa cứng rắn:
- Vì anh không chịu ăn nhiều đồ bổ nên người ngợm nó mới quắt queo như thế đấy. Mà thôi cố gắng ăn hết nhé, phí công phí sức em làm lắm. - Mai cười khúc khích
Mai đã nói thế, Quang lỡ lòng nào mà từ chối. Quang tích cực ăn, ăn đến nỗi cái bụng căng phình, trương to như bụng con ếch mà Mai vẫn cố ép Quang tiếp tục:
- Tha cho anh đi, anh chịu hết nổi rồi, không ăn thêm được nữa đâu! - Quang nài nỉ
Mai không nói không rằng, rời khỏi bàn ăn ra chơi với con. Quang thừa biết hành động ấy của Mai có ý nghĩa gì. Để Mai giận dỗi thì đi dỗ dành còn khổ hơn nhiều ấy. Vậy là Quang đành phải cố sống cố c.hết nhồi nhét hết chỗ thức ăn còn thừa kia. Chỗ thức ăn ấy hình như dạ dày hết chỗ chứa, cứ thể đẩy lên cổ của Quang, khó chịu vô cùng. Và tối ngày hôm ấy mới là thảm họa.
Cứ như thế, gần như trọn một đêm, Quang chỉ chạy ra chạy vào nhà vệ sinh ấy. (Ảnh minh họa)
Mai đã chuẩn bị sẵn sàng để hai vợ chồng gần nhau và cũng là để Quang giải phóng năng lượng cho chỗ thức ăn hồi tối. Nhưng Mai chưa kịp leo lên giường thì Quang đã phi ngay từ giường vào nhà vệ sinh, nôn ọe dữ dội. Mai tái mặt, có thể nào do chỗ thức ăn hồi tối mà Mai ép Quang không? Chưa dừng lại ở đó, Quang còn ngồi lỳ luôn trong nhà vệ sinh vì trên ra, dưới cũng ra. Lả người bước ra ngoài, vừa uống được cốc trà gừng Mai đưa, Quang lại ba chân bốn cẳng chạy vào ôm lấy cái bồn cầu. Cứ như thế, gần như trọn một đêm, Quang chỉ chạy ra chạy vào nhà vệ sinh ấy.
Tới 1 giờ sang thì thay vì đi bằng hai chân, Quang lại bò ra khỏi nhà vệ sinh và gục luôn trên sàn nhà vì lả. Mai mới đổi cách "chăm" Quang có một tối thôi mà Quang đã không bước nổi bằng hai chân thế này. Nếu mai mà tiếp diễn, chắc Quang khỏi bước xuống giường luôn ấy.
Tỉnh dậy thấy Mai cứ khép lép, nét mặt đầy lo lắng Quang lại thấy thương. Mai cũng bày tỏ thật luôn vì sợ Quang ngoại tình nên Mai mới làm như thế. Quang nghe xong thì cười như nắc nẻ rồi ôm chặt lấy Mai:
- Vợ ngốc này. Chẳng có ai giữ chồng kiểu như em cả. Có ngày hại c.hết chồng luôn ấy!
Nhìn sâu vào mắt Mai, Quang thì thầm:
- Anh xin thề, suốt đời suốt kiếp này anh chỉ yêu mình em mà thôi! Vợ sề ạ!
Theo Một thế giới
Thấy ô sin ôm miệng nôn ọe, cả chồng lẫn anh trai chồng tôi đều làm rơi cả bát cơm trên tay Trái tim tôi vụn vỡ, bước ra khỏi phòng để che giấu giọt nước mắt rơi vội thì tôi bắt gặp chị dâu chồng tôi. Chị cũng như tôi, bước đi lầm lũi, tay đưa lên quệt ngang mặt. Gia đình chồng tôi nổi tiếng khắp cả vùng này vì là gia đình gia giáo, nề nếp. Mấy thế hệ chung sống dưới...