Anh tìm người hợp tuổi tác, tính cách
Anh 33 tuổi, tự nhận thấy mình là người sống thiên về tình cảm và xem trọng những mối quan hệ gia đình.
Chào em, cô gái mà có lẽ anh đang tìm kiếm bấy lâu nay.
Anh nhớ từng đọc ở đâu đó một câu rằng mỗi người đều xứng đáng có một nửa của mình, vậy nên nếu bạn đang đi tìm một nửa, thì chắc chắn đâu đó ngoài kia, người ấy cũng đang đi tìm bạn.
Video đang HOT
Mọi người nhận xét anh hay quan tâm đến cảm xúc của người khác và bản thân anh cũng muốn làm người khác vui. Anh từng có khoảng thời gian học tập ở nước ngoài nên có thể tự tổ chức cuộc sống của mình rất tốt. Công việc hiện tại của anh ổn định và có triển vọng phát triển sự nghiệp. Gia đình anh đều ở Sài Gòn nên vấn đề an cư sau khi cưới là không phải bận tâm.
Khi người đàn ông đến một độ tuổi nào đó, anh ta bắt đầu nghĩ về người phụ nữ của đời mình, nghĩ về những đứa con và những bữa cơm ấm áp. Anh cảm thấy đây là thời điểm dành cho anh để đi tìm những điều đó. Anh mong muốn người con gái của mình sẽ là một người hợp về tuổi tác và tính cách, cũng có những điều kiện tương đồng như anh, cũng đang tìm kiếm những điều như anh, một người có thể cùng anh nấu cơm và lau dọn, một người có thể tận hưởng những khoảng thời gian rảnh rỗi cùng anh.
Anh nghiêm túc thật lòng và mong em cũng vậy. Nếu mọi chuyện tốt đẹp, cho phép anh mời em một buổi tối sau khi hết giãn cách xã hội để mình có thể trò chuyện nhiều hơn. Rất mong tin từ em.
Muốn giải thoát khỏi chồng
Tôi lấy chồng hơn 10 năm, sinh được một trai một gái. Tôi và chồng đều lớn lên từ nông thôn nghèo nên tuổi thơ vất vả.
Chúng tôi lớn lên tự bươn chải, vay mượn, tích góp, đã mua được nhà cửa ổn định ở thành phố. Tổng lương vợ chồng tầm 50-60 triệu mỗi tháng. Trừ chi phí sinh hoạt, tiền học của con, hàng tháng chúng tôi tích lũy được một nửa thu nhập để lo cho con cái sau này và hiện tại không còn khoản nợ nào.
Cuộc sống hiện tại của tôi không đến nỗi chật vật. Tính tôi thoải mái hơn chồng nhiều nên những khoản đáng chi tôi sẽ không tiếc như sắm sửa đầy đủ vật dụng gia đình, đầu tư các khóa học tiếng Anh cho bé lớn. Hầu hết nội thất và đồ dùng trong nhà do tôi tự tìm kiếm và sắm sửa. Tất nhiên những thứ quan trọng sẽ hỏi qua ý kiến chồng.
Chồng rất tiết kiệm, chủ yếu muốn để dành tiền, đồ dùng cá nhân anh cũng ít dám xài sang. Nhân viên của anh xài đồ còn cao cấp hơn sếp, tính cách này của anh ảnh hưởng nếp sinh hoạt từ nhỏ của gia đình. Ba mẹ chồng có tiền lương đủ cho cuộc sống thoải mái nhưng chỉ tiết kiệm, không mua sắm đồ dùng thiết yếu. Nhà ba mẹ chồng ở quê không có gì giá trị, giường tủ đã sắm cách đây 35 năm, mục nát rồi vẫn để xài. Tôi ngỏ ý đổi mới là bị mẹ chồng nói ngay. Mẹ chồng cằn nhằn nhưng tôi vẫn sắm một số đồ dùng sinh hoạt như máy lọc nước, đồ sinh hoạt cho ông bà mỗi dịp về thăm. Tôi không sắm thì ở nhà bố mẹ chồng và nhà chúng tôi sẽ chẳng có gì, lúc nào chồng cũng nói tiết kiệm tiền sướng hơn sắm những thứ đồ đó, mặc dù chúng rất thiết yếu.
Chồng tôi rất khô khan, yêu công việc và có thể làm ngày đêm. Anh có chuyên môn cao, được cấp trên tin tưởng. Anh chưa từng chủ động chia sẻ việc nhà với tôi. Hơn 10 năm chung sống, mọi việc lớn nhỏ trong gia đình đều một tay tôi lo liệu, kể cả chăm con. Lúc ốm đau tôi vẫn phải lọ mọ nấu ăn cho cả nhà. Tôi từng khóc lóc, nói đủ cách nhỏ to, mềm cứng mà anh không thay đổi, chắc bởi anh được chiều từ nhỏ. Mỗi khi có mẹ chồng, nếu tôi nhờ vả anh gì là bà sẽ mắng tại sao lại bắt anh làm. Về quê, mình tôi phải dậy sớm giặt quần áo cho cả nhà, nấu nướng, rửa chén bát, dọn nhà cửa. Chồng và em chồng có quyền ngủ trễ, ăn xong đứng dậy ngay. Dịp Tết, tôi mà về nhà mẹ đẻ hoặc thăm họ hàng nhiều là mẹ chồng tỏ thái độ không vừa lòng ngay.
Chồng hay đi công tác xa, mình tôi vừa đi làm vừa đưa đón các con đi học rồi làm việc nhà. Nhiều lúc quá mệt mỏi, tôi thuê người dọn nhà theo giờ, chồng lại trách mắng, kêu phí tiền, có tí việc mà cũng không làm được. Tôi đề nghị anh phụ giúp, anh không làm. Gần đây do dịch bệnh và muốn cải thiện kỹ năng nói ngoại ngữ của con gái, tôi đăng ký cho con học online face to face với giáo viên bản ngữ, phí trả góp hàng tháng là 3 triệu. Tôi đóng gói cả năm, tổng cộng bằng 2/3 tháng lương của anh. Anh lại chửi bới tôi sống không tiết kiệm, vài tuần lại nhắc về việc này, vợ chồng lời qua tiếng lại căng thẳng. Tôi vừa xin làm việc tại nhà, vừa chăm con rồi làm việc nhà, chồng biết tôi cực nhưng không phụ. Lần này anh tự đề nghị tôi tìm người phụ trong thời gian nghỉ dịch, tôi lại không muốn thuê người lạ vào lúc này vì rủi ro dịch bệnh.
Thời gian gần đây, vợ chồng có những mâu thuẫn trong cuộc sống hàng ngày, không gần gũi nhau. 2, 3 năm nay hầu như anh thích ngủ riêng, không có nhu cầu gần gũi vợ, thi thoảng có chuyện đó là do tôi chủ động. Chúng tôi ít tâm sự, chia sẻ, anh thường gắt gỏng với vợ con, một phần do áp lực công việc, một phần do tính anh khá khó chịu. Tôi nghĩ tình cảm của anh không còn như trước. Tôi mở lời tâm sự để cả hai tìm cách tháo gỡ mà anh thường không lắng nghe, bảo tôi điên khùng, rảnh rỗi nên suy nghĩ vớ vẩn. Quá mệt mỏi, tôi chủ động đề nghị ly hôn. Anh xin thời gian để thay đổi, chủ động giúp tôi một số việc nhà và tình cảm hơn với vợ khoảng 2 tuần. Sau đó mọi chuyện lại trở về như cũ. Tôi to nhỏ nhắc khéo nhiều lần và anh đều lơ đi.
Thực sự tôi rất muốn được giải thoát, kéo dài thêm tôi sợ không thể chịu đựng được. Tôi có thể chịu đựng áp lực công việc, cực khổ một chút nhưng không khí căng thẳng trong gia đình và sự lạnh lùng của chồng khiến bản thân thật khổ tâm. Mong được các bạn chia sẻ cùng, chân thành cảm ơn.
Duyên
Em là cô gái mê trồng hoa Em thích dành khoảng thời gian rảnh rỗi trong ngày để đọc sách, may vá và thêu thùa. Anh! Anh có thích nghe em kể chuyện không? Hôm nay, em đã dậy từ rất sớm mặc dù đêm qua em thức rất khuya và dẫu biết rằng hôm nay mình được nghỉ. Trời se se lạnh, chim hót líu lo, có chút mưa...