Anh thích kiểu điềm đạm, nhẹ nhàng
Anh là Minh, 28 tuổi, sinh ra và lớn lên ở một tỉnh miền Trung đầy nắng và gió. Anh vẫn miệt mài tìm em giữa Sài Gòn tấp nập.
Gửi em – người anh chưa từng biết, chưa từng nói chuyện. Bấy lâu nay em ở nơi đâu, làm anh tìm em mãi. Đến hôm nay anh phải nhờ mục Hẹn hò đăng tin tìm em thất lạc. Để em dễ nhận ra anh hơn, anh nói về mình một chút.
Hiện tại anh định cư cùng gia đình ở Sài Gòn được một thời gian dài. Anh cao 1m68, nặng 68 kg, ngoại hình bình thường, không xuất sắc nhưng không đến nỗi nào, sức khỏe ổn định. Anh thuộc típ người thích kiểu điềm đạm, giải quyết mọi chuyện nhẹ nhàng nhất có thể. Người ngoài hay bảo anh hiền, tâm lý. Anh sống tình cảm, không theo đạo nhưng hướng Phật. Anh rất yêu chó mèo, thật tuyệt nếu em cũng yêu quý chúng. Anh thích chụp hình, thi thoảng rảnh rỗi anh cũng hay lang thang phố xá chụp chẹt dù anh chụp không “siêu”. Nếu có thể, sau này em cho anh mượn làm mẫu ảnh nhé. Anh thích thể thao, hát hò…
Về gia đình anh: Nhà anh có 3 chị em, anh là út, 2 chị gái đã lấy chồng và sống gần nhà anh. Ba mẹ vẫn khỏe em ạ và vẫn làm việc bình thường.
Về công việc của anh: anh đang kinh doanh lĩnh vực bản thân đam mê. Sau nhiều năm trải qua nhiều công việc văn phòng, trợ lý…, hiện tại anh đã tìm được mục tiêu, cố gắng cho công việc và có thể lo kinh tế được, em đừng lo nhé. Chỉ chờ em về và vun vén cho tương lai hai đứa thôi.
Với anh thì không có tiêu chuẩn hay chuẩn mực nào để chọn người yêu. Vì đó dường như không phải là yêu, giống mua bán bó rau ngoài chợ vậy. Khi yêu rồi mọi chuẩn mực sẽ gạt đi, phải không em? Chỉ cần em tâm lý, đi làm ổn định, cùng anh cố gắng vun vén cho tương lai là được. Nếu có thể, em ở gần thành phố mình càng tốt nhé, sẽ tiện đi về nội ngoại hơn sau này. Nhưng đó cũng không phải là vấn đề lớn em nhé.
Video đang HOT
Nếu em đã kiên nhẫn đọc đến đây thì đừng vội quay ra nhé, em sẽ bỏ lỡ một người mà biết đâu lại là một nửa đang thất lạc đấy. Anh biết sau kết hôn, sẽ có nhiều chuyện mình không tính được, nhưng quan điểm của anh là dù có xảy ra chuyện gì, hai đứa hãy đóng cửa bảo nhau, nói cho nhau nghe, bỏ cái tôi của mỗi người một chút, sẽ ổn thôi. Anh luôn coi gia đình vợ như gia đình mình và vợ mình cũng vậy, có như thế mới bền lâu em ạ.
Mấy hôm nay đi làm về, giữa cơn mưa chợt nghĩ, bao năm anh chạy một mình, lao đầu vào công việc, giờ nhìn lại bạn bè ai cũng đều có gia đình. Tiền bạc có thể kiếm bất cứ lúc nào nhưng không bao giờ quan trọng bằng việc xây dựng gia đình nhỏ hạnh phúc.
Nếu yêu anh sẽ không yêu quá lâu, chỉ cần hai đứa sẵn sàng là anh qua xin ba mẹ em rước em về. Nếu yêu quá lâu, người thiệt thòi nhất vẫn luôn là người con gái, anh không muốn em lỡ mất vài năm thanh xuân để theo những mối tình không đến đâu. Tất nhiên anh không hối em cưới khi em chưa sẵn sàng, em yên tâm nhé.
Nếu em đã đọc đến đây, đừng ngại gửi mail cho anh nhé. Hãy để cho mình cơ hội được nói chuyện, gặp gỡ, nghiêm túc tìm hiểu. Biết đâu bấy lâu nay hai đứa đều ẩn mình trên đây chờ duyên thì sao em nhỉ?
Cảm ơn bạn đọc đã đọc hết tâm sự của mình. Chúc mọi người luôn may mắn.
Hãy yêu mình, sống rực rỡ lên
'Từ khi có bé Sony đến giờ, mình thấy Hương bớt sửa soạn hẳn. Áo quần cả năm chỉ mua vài ba bộ.
Coi này, da mặt sạm đi nhiều lắm nhé. Việc nhà cực lắm phải không? Hay xin việc làm lại đi Hương, ít nhiều gì có công việc vào người mình khác hẳn'. Lời quan tâm của cô bạn thân lâu ghé thăm nhà khiến Hương bối rối. Trong một thoáng, Hương nhìn lại khoảng thời gian qua.
Nhiều phụ nữ tham gia các lớp thể dục để chăm sóc sắc đẹp, giữ gìn vóc dáng
Chấp nhận lùi lại phía sau
Lấy chồng, có thai được 3 tháng thì chị Nguyễn Quỳnh Hương (34 tuổi, ngụ quận Tân Phú, TPHCM) bị động thai. May mắn đi bệnh viện kịp thời, giữ được đứa bé nên sau đó cả chồng và gia đình nội ngoại hai bên khuyên Hương nghỉ việc. Từ đó đến nay là 3 năm, sinh con xong, Hương tối ngày bận rộn với núi việc của phụ nữ nội trợ.
Chồng Hương làm cho một công ty nước ngoài, lương khá cao nên khuyên vợ ở nhà luôn. Con không ai chăm, việc nội ngoại một tay Hương lo lắng nên cô chấp nhận từ bỏ công việc của một nhà thiết kế. "Thật sự, nghỉ việc 3 năm, tôi mất hết tự tin trong nghề nghiệp. Các mối quan hệ trước đó ở bên ngoài cũng dần thu hẹp. Tôi chỉ còn biết nhà nội, nhà ngoại, chồng và con.
Những sở thích thời còn con gái như mua sắm, đi spa, tập yoga, tôi đều không có thời gian. Tới tận bây giờ, vóc dáng tôi không quay lại được như xưa nhưng không ai chăm con giúp để đi tập tành cải thiện vóc dáng. Có lúc bạn bè trêu mình xấu xí này nọ, cũng bực bội lắm nhưng thôi chịu", chị Hương kể.
Nhà không thuê người giúp việc, Hương quán xuyến tất cả công việc từ nấu cơm, giặt giũ, dọn nhà, chăm con... Vì quá bận rộn, Hương bớt trau chuốt, bớt làm đẹp, chỉ chú tâm chăm lo bữa cơm gia đình thật ngon, nhà cửa gọn gàng ngăn nắp... Riêng bản thân, Hương thường mặc quần áo ở nhà tiện lợi cho việc di chuyển nhiều. Điều này lâu dần khiến Hương mất vẻ quyến rũ như trước. Tuy nhiên, điều khiến chị buồn là chuyện khác.
Có lần, Hương vô tình nghe mẹ chồng "than" với hàng xóm: Con dâu ăn bám chồng, không làm ra được đồng tiền, chỉ biết ru rú ở nhà không được tích sự gì. Hương chực trào nước mắt. Chị tâm sự: "Có lẽ, tôi đã sai khi bỏ quên bản thân mình quá lâu, khi rời xa công việc và nhiều mối quan hệ bên ngoài. Chồng thì hiểu và thương vợ nhưng mẹ chồng lại có suy nghĩ khác. Việc chấp nhận ở nhà, hy sinh vì chồng vì con, giờ có lúc lại khiến tôi cảm thấy như mất đi giá trị, vô dụng. Có phải tôi nên thay đổi, cần yêu thương bản thân nhiều hơn chăng?".
Đến dự đám cưới lần hai của người bạn, nhìn đứa con của anh và người vợ trước cũng là bạn thân với mình, chị Nguyễn Thị Thanh Tâm (ngụ quận 9, TPHCM) rơm rớm. Chị kể: "Mới chưa đầy 1 năm trước, bạn mình qua đời để lại chồng và con bé 9 tuổi. Cô ấy bị bệnh nặng rồi đột ngột mất. Đó là một người phụ nữ đảm đang, chịu thương chịu khó, cái gì cũng suy nghĩ cho chồng con và người lớn trong nhà. Bệnh vậy mà không chịu đi khám rồi chữa trị, sợ chồng phải nặng gánh lo toan, rồi không muốn bỏ bê con nhỏ, cứ chịu đựng một mình. Cuối cùng thì sao? Ngày mất, chồng khóc ngất lên ngất xuống, bảo rằng không thể sống nổi khi thiếu vợ trong đời. Vậy mà giờ, chưa đầy 1 năm ảnh đã lấy vợ khác".
Trách đàn ông cũng không được, bởi người mất thì đã mất, người sống vẫn phải tiếp tục cuộc đời. Với nhiều phụ nữ, việc lo cho gia đình là nghĩa vụ phải thực hiện, đến mức quên đi bản thân. Mà nào phải cứ hy sinh là tốt, cứ nhịn ăn nhịn mặc lo chồng con, còn mình ăn gì cũng được, mặc gì ra đường cũng xong là hay.
Bỏ khái niệm hy sinh
Chị Lê Thị Lan Anh (29 tuổi, ngụ quận 3, TPHCM) chia sẻ: "Đó giờ, tôi thường hay nghe ba mẹ nói, sau này lấy chồng phải biết hy sinh, biết nhẫn nhịn, nghe lời chồng như chị gái, nếu không sẽ ế suốt đời. Nhưng khi nhìn chị gái tôi suốt ngày bận rộn phía sau gian bếp, thấm đẫm mồ hôi và nhiều nhọc nhằn, ít ngày vui, nhiều ngày buồn, tôi từng tự hỏi: Sống như chị có hạnh phúc thật không?".
Lan Anh nói thêm về quan điểm của mình: Phụ nữ bây giờ đã không quá nặng nề kiểu cam chịu. Tôi khác chị hai và tôi cũng không muốn chỉ ở trong bếp. Mình có khả năng mà, phải ra xã hội nhiều hơn, làm này làm kia, có vị trí nhất định trong xã hội. Phải yêu thương mình, dám thể hiện mình. Mỗi phụ nữ đóng vai trò quan trọng lắm, nên là kiểu gì cũng phải khỏe đẹp, tự tin làm tốt công việc của mình, sau đó chăm sóc cho những người khác. Còn sau này có gia đình, nếu thấy không được trân trọng, không tìm được tiếng nói chung thì tôi cũng sẵn sàng từ bỏ.
Theo chuyên gia tâm lý Phạm Thị Thúy, trong xã hội hiện đại, tùy thuộc vào hoàn cảnh của mỗi gia đình mà người phụ nữ có thể lùi lại chăm lo con cái, chăm lo chuyện bếp núc, hoặc có thể ra xã hội nhiều hơn. Nhưng nhìn chung, xu hướng phụ nữ hiện đại ra ngoài phát triển chuyên môn ngày càng nhiều. "Nếu có lời khuyên rằng phụ nữ hãy hy sinh bản thân thì đó là lời khuyên không đúng. Chúng ta quên đi bản thân là tự mình rời bỏ hạnh phúc của chính mình. Không có khái niệm hy sinh mà là chuyện vợ chồng cùng nhau phát triển, cùng phấn đấu, cùng giúp đỡ nhau. Chuyện một người hy sinh, một người không sẽ làm mất cân bằng trong gia đình. Một bên sẽ càng trở nên yếu thế, mất dần tiếng nói. Bên còn lại cũng sẽ không cảm thấy thoải mái, thậm chí là khó chịu nếu như mình không đối tốt lại được. Sự hy sinh này sẽ làm khó cho cả hai. Phụ nữ cần phải chăm lo thật tốt cho bản thân mình trước, sau đó toàn vẹn cho gia đình", chị Thúy chia sẻ.
Phụ nữ hôm nay đã, đang có những bước chuyển mình rõ rệt, biết chăm sóc sức khỏe, quan tâm đến bản thân nhiều hơn từ ngoại hình cho đến đời sống tinh thần. Họ năng động, tự lập tài chính, độc lập trong suy nghĩ và có vị trí ngoài xã hội. Dù có như thế nào cũng đừng đưa khái niệm hy sinh vào đời sống gia đình nữa. Hãy yêu mình, sống rực rỡ lên.
Có nên tiếp tục tha thứ lần thứ 3? 17 năm chung sống nhưng đã 2 lần vợ bỏ nhà đi một thời gian rồi lại quay về. Nay lại còn nhắn tin xưng chồng - vợ với người đàn ông khác.... Năm nay tôi 41 tuổi. 17 năm trước, tôi kết hôn với người con gái cùng làng kém tôi 2 tuổi. Vợ tôi là người không xinh đẹp nhưng ưa...