Anh ta ‘thử nghiệm lên giường’ với tôi để chọn… vợ ngoan
Đang yêu nhau say đắm, thậm chí còn được nhà trai mang cau trầu tới hỏi, vậy mà đùng một cái, kẻ kia quay bước phản bội trong sự ngỡ ngàng của đối phương. Nỗi đau của người bị phản bội quả thật thấu trời.
Đã gần 4 tháng qua đi kể từ ngày bạn trai chuyển ra khỏi xóm trọ về quê lấy vợ, nhưng Hương vẫn chưa thể nào nguôi ngoai nỗi đau bị phản bội. Hiện tại, bạn thân của Hương phải chuyển đến sống cùng cô vì sợ cô ở một mình vì đau khổ quá mà làm điều dại dột. Hương cố gắng cân bằng lại cuộc sống, nhưng không biết đến bao giờ cô mới vượt qua được cú sốc này.
Hương và Bách sống thử với nhau từ năm thứ 3 đại học. Hai người học cùng lớp, gắn bó bên nhau nên nảy sinh tình cảm. Yêu nhau được hơn 3 tháng thì chuyển về sống cùng nhau cho tiết kiệm chi phí. Khi yêu, biết là quê quán xa cách nhưng vì Bách nói sẽ ở lại thành phố làm việc để được gần Hương nên cô cố gắng phấn đấu để tương lai của hai người được hạnh phúc bên nhau. Gia đình Hương có điều kiện hơn nên hàng tháng đều cung cấp tiền dư giả cho cô sinh hoạt trên thành phố. Nhờ số tiền đó mà cuộc sống của Bách với Hương cũng thoải mái hơn. Hương chiều chuộng bạn trai hết mực, Bách muốn gì cô cũng làm cho bằng được. Tới khi ra trường, Hương cũng nhanh chóng kiếm được việc còn Bách thì vất vưởng chưa xin được chỗ làm. Hương cũng chẳng vì thế mà nề hà, cô nuôi bạn trai từ A – Z.
Tôi cứ tưởng mình đã được chọn là vợ ngoan của anh. (Ảnh minh hoạ)
Video đang HOT
Cuộc sống cứ bình thường diễn ra như thế, Bách cũng đã đưa Hương về quê chơi vài lần. Theo như Hương cảm nhận, cô thấy mọi người trong gia đình Bách đều dễ chịu, không có ý cấm cản gì cả. Yên tâm với tình yêu của mình, Hương sống với Bách mà không hề nghi ngờ điều gì. Và cô cũng đang chờ đợi ngày cưới…
Cho tới cách đây khoảng 2 tháng, Bách thường xuyên về quê hơn. Khi hỏi thì Bách nói ở quê mẹ ốm nên phải về thăm. Vì bận đi làm nên Hương cũng không có thời gian về cùng Bách. Trong vòng 2 tháng đó, Bách về quê nhiều lần dù nhà khá xa. Hương không hề hay biết rằng đó là những lần Bách về để gặp mặt cô gái mà gia đình mai mối cho. Bách cũng đã lén lút làm đám cưới gấp rút sau đó vì hai bên gia đình ở quê thấy ưng thuận. Nhà Bách xin được công việc cho anh ở dưới quê, đợi cưới xong sẽ về quê làm việc. Cưới xong, Bách vẫn lên thành phố ở với Hương như bình thường.
1 tháng sau khi cưới, Bách quyết định dọn về quê để làm việc. Hương đau khổ, khóc lóc níu kéo bạn trai ở lại vì bao năm qua cô luôn cố gắng cho cuộc sống của hai người. Giờ đây, nếu Bách quyết về quê thì Hương cũng đành chịu theo anh vì muốn được sống cùng anh. Có ai ngờ, lúc này Bách mới thú nhận: “Anh có vợ ở quê rồi. Bọn anh cũng mới cưới được gần tháng nay thôi. Gia đình anh không chê trách gì em cả nhưng quê quán chúng ta quá xa nhau. Bố mẹ anh thì già, lại chỉ có mình anh nên muốn anh về gần nhà làm việc. Anh không thể ở trên này được nữa. Em hãy tìm người khác hợp với mình hơn. Chúc em hạnh phúc”.
Hương đã ngất đi vì bị sốc khi hai người vẫn sinh sống bình thường như vợ chồng mà Bách đã cưới vợ từ bao giờ cô không hay. Có lúc Hương nghe Bách nói với bạn bè rằng, anh ta lấy cô ra làm thước đo, sống thử, tập tành cuộc sống vợ chồng để sống với vợ ở quê cho ra ngô ra khoai. Khi nghe được chuyện, Bách biến Hương “làm nền”, nhất là chuyện lên giường, cho có kinh nghiệm ấy làm cô đau đớn muốn chết. Thế nhưng, bạn bè khuyên bảo, cô gượng dậy, nhận ra chân lý rằng, hóa ra đàn ông như Bách chỉ lấy cô làm “thử nghiệm” để chọn vợ.
Theo Ngoisao
Cay đắng thân phận gay
Khi biết em là gay, chính bố mẹ em cũng đã hắt chân em ra ngoài đường, huống gì là người xa lạ?
Cuộc sống luôn có những điều mà em không bao giờ nghĩ được, nó sẽ diễn ra như thế này! Ngày đó, trong lúc cô đơn nhất, em đã tìm đến anh. Vì không muốn giấu anh về thân phận của mình nên em đã thú nhận "Em là gay". Và cũng từ ngày đó, em đã vụt mấy anh. Gia đình em biết được điều này cũng hắt chân ra ngoài đường... nhưng không vì thế mà em nhụt chí, không dám sống đúng thân phận của mình. Giờ đây, em vẫn sống, sống rất mạnh mẽ... và cho tới giờ phút này, em vẫn rất yêu anh!
Trời cũng đã bắt đầu vào xuân, những cơn gió se lạnh cứ thi nhau ùa vào tim em mỗi khi đi làm về khuya. Những lúc đó, em càng nhớ đến anh nhiều hơn, anh yêu à!
Em biết sẽ chẳng có ai có thể chấp nhận một người bạn như em. Gia đình em còn không chấp nhận được em thì làm sao em có thể trách anh được, đúng không? Nhưng dù bố mẹ, bạn bè hay cả thế giới này không cần em thì em vẫn sống anh ạ!
Em biết những gì anh dành cho em chỉ là tình người với người thôi (Ảnh minh họa)
Em biết anh không mắng mỏ em, không trêu chọc em như họ nhưng em biết rất rõ, đôi lúc anh vẫn rất chán và ghét em. Vậy nên khi mọi người quay lưng, ghét bỏ, hắt hủi em... thì điều đó với em cũng đâu có gì là lạ?
Đã có những lúc em muốn tìm đến bước đường cùng nhưng anh đã ngăn em lại. Em biết, hành động đó chỉ là tình người dành cho nhau nhưng với em, đó là một nguồn động viên rất lớn lao từ anh.
Cuộc sống của em giờ đã khác nhiều rồi... Em không có gia đình, không bạn bè, chẳng ai quan tâm tới em nhưng ở đâu đó, em vẫn cảm nhận được mình có anh.
Cứ mỗi lần em bị đuổi ra khỏi nhà trọ, em cảm thấy tủi lắm anh ạ! Có nhiều lúc em đã không kìm được sự tủi thân và khóc thành tiếng trước mặt mọi người. Những lúc đó, em lại nhớ đến anh, lại gọi tên anh và mong anh hãy đến để giúp em thoát khỏi hoàn cảnh này.
Theo VNE
Lần đầu gặp gỡ đã trao thân Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả bản thân mình để "yêu anh". Em gặp và yêu anh trong một hoàn cảnh khá bất ngờ: Anh là sếp của công ty đối tác nơi em làm việc. Lần đầu tiên mình gặp gỡ cũng là lần đầu tiên em buông thả mình cho những cám dỗ...