Anh sắp lấy vợ rồi, sao còn nói yêu em?
Tôi nén nỗi đau nhìn anh đi lấy vợ sau 3 năm mặn nồng. Vậy mà anh quay về, nói yêu tôi, để con tim tôi lại rối bời. Tôi không muốn có tội với một người đàn bà khác!
Tôi đã từng hi vọng rất nhiều vào cuộc tình này. Anh là người đàn ông tốt, anh yêu tôi và chúng tôi rất hợp nhau. Hai đứa đã gắn bó với nhau cũng hơn 3 năm rồi … Vậy mà cuối cùng, vì gia đình, anh phụ tình tôi. Tôi cũng chẳng biết phải làm gì, trách anh cũng không được bởi vì chính bản thân tôi cũng không muốn vào làm dâu một gia đình coi thường mình.
Khi bắt đầu yêu nhau, tôi không biết gia đình, thân thế của anh giàu có cỡ nào. Chúng tôi chỉ đơn thuần thấy hợp nhau về tính cách thì yêu. Hơn 3 năm gắn bó, tình cảm giữa chúng tôi chẳng khác nào vợ chồng. Những gì quý giá nhất của đời con gái tôi cũng trao cho anh… Yêu anh, tôi hoàn toàn không toan tính thiệt hơn. Những năm tháng đó, tôi không lợi dụng, cũng chẳng được tiền bạc nào từ anh.
Vậy mà…
Hai đứa đã gắn bó với nhau cũng hơn 3 năm rồi … Vậy mà cuối cùng, vì gia đình, anh phụ tình tôi. Tôi cũng chẳng biết phải làm gì, trách anh cũng không được bởi vì chính bản thân tôi cũng không muốn vào làm dâu một gia đình coi thường mình. (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
Trong mắt gia đình anh, tôi là đứa con gái lợi dụng, bám lấy anh vì n hà anh giàu có. Khi theo anh về ra mắt, tôi đã choáng váng vì thái độ coi thường mà bố mẹ anh dành cho mình. Tôi đau khổ và cảm thấy tủi hổ vô cùng. Tất nhiên, gia đình anh không đời nào chấp nhận một đứa con gái bình thường như tôi về làm dâu.
Tôi chia tay!
Không phải vì tôi sợ mà vì tôi cảm thấy mình bị coi thường, cảm thấy anh không dám bảo vệ tôi, bảo vệ tình yêu này. Tôi thấy anh hèn nhát, kém cỏi… Tôi không hối tiếc vì đã yêu anh nhưng tôi hận vì anh đã giam hãm tuổi xuân của tôi suốt ngần ấy năm trời nhưng khi vừa bị ngăn cản đã hèn hạ, sợ hãi.
Tôi cố gắng bình thản, coi như không nhưng trong lòng tôi đau lắm. Thử hỏi có người đàn bà nào dành cả tuổi xuân, trinh tiết và mơ ước của mình cho một người đàn ông rồi bị phụ bạc mà không đau? Tôi đã cố gắng quên anh ta đi… Nhưng rồi anh ta lại tìm đến tôi, khóc lóc và nói yêu…
Lẽ ra tôi nên chiến đấu ngay từ đầu, nhưng tôi bỏ cuộc. Giờ thì tôi lại phải chấp nhận một thứ tình yêu rơi vãi và không danh phận… (Ảnh minh họa)
Anh sắp lấy vợ, tất nhiên là cô gái môn đăng hậu đối theo ý gia đình anh. Gần tới ngày cưới, hôm nào anh cũng tới tìm tôi. Mủi lòng, vì còn yêu thế nên tôi lại bên anh và biến mình trở thành người có lỗi với cô gái kia. Thứ tình yêu bị ngăn cấm lại bùng cháy lên dữ dội. Vậy là tôi và anh lại lén lút bên nhau.
Chỉ còn khoảng hơn tháng nữa anh chính thức lấy vợ và giờ tôi với anh vẫn là một thứ tình cảm không dứt ra được. Tôi giận bản thân mình nhưng lại không thoát ra được. Anh năn nỉ xin tôi đừng chia tay, anh muốn tôi làm người tình của anh…
Tôi phải làm gì đây? Lẽ ra tôi nên chiến đấu ngay từ đầu, nhưng tôi bỏ cuộc. Giờ thì tôi lại phải chấp nhận một thứ tình yêu rơi vãi và không danh phận…
Theo Khám phá
Anh có cô ấy, sao còn nói yêu em?
Cuối cùng rồi kẻ ra đi cũng là kẻ đến sau, kẻ chen chân vào hạnh phúc người khác. Em ra đi không phải vì em hết yêu anh, mà em ra đi để trả lại hạnh phúc vốn dĩ đã là của cô ấy. Sự thật nó nghiệt ngã bao nhiêu, thì con người ta phải mạnh mẽ bấy nhiêu. Vì một khi đã gục ngã.. thì khó mà đứng dậy, để có thể lại bắt đầu.
Đôi lúc con tim bất chợt quặng đau từng cơn như muốn bật ra khỏi lồng ngực. Nắm đôi bàn tay cố kìm nén cảm xúc để nước mắt khỏi phải rơi vì những điều vô nghĩa. Nhưng lý trí thì sao cản nổi sự uất nghẹn của con tim...nước mắt chảy dài em chỉ biết mỉm cười để dịu đi cái cơn đau ấy....
Anh thật quá nhẫn tâm khi đưa em vào vòng xoáy của một chuyện tình đã xác định được hồi kết. Anh đã có cô ấy.. Hai người chỉ tạm thời giận nhau, hoặc bất chợt có những ngày ngừng yêu để lấy lại cân bằng cảm xúc. Ấy vậy mà, anh đến bên em như cô ấy chưa từng tồn tại. Anh đến bên em và cho em bao nhiêu ước mơ, hy vọng và cả cái hạnh phúc vô định kia. Em tin anh tin vào cái mối tình đầu mà em cho là hoàn hảo nhất. Em đâu biết rằng trong tâm trí anh, thì em chỉ là một kẻ thay thế cho một bóng hình...
Người con gái khi yêu là yêu hết mình, tin hết mình.. và em cũng là một cô gái ngây ngô như thế. Khi yêu, con người ta sợ nhất là mình chỉ là người thay thế, hạnh phúc và niềm vui mình nhận được là do mình là kẻ thế vai người khác, mình nhận thay họ rồi cũng sẽ trả lại cho họ trong một ngày nào đó không xa. Cái giá của một kẻ thay thế là sự tổn thương sâu sắc và đau đớn đến tột cùng. Hạnh phúc có bất chợt trong phút giây rồi cũng sẽ chợt tan biến khi mọi thứ trở về đúng với vị trí của nó..
Và..người thay thế...cũng chính là kẻ phải ra đi.. Em phải trả những thứ thuộc về cô ấy.
Anh nằm tay cô ấy thản nhiên bước đi như em vô hình trong không gian. Cái khoảnh khắc ấy nó ám ảnh, nó bám díu em, nó dai dẳng... và nó...nó đau lắm, anh ơi!
Con người ta thật khó hiểu,đã yêu và đang yêu một người, ấy vậy mà lại còn có thể nói tiếng " yêu" với người khác. Có công bằng với cô gái ấy không? Có quá nhẫn tâm với cô ấy không? Sự không công bằng hay sự tàn nhẫn đó không phải của một..mà là của hai cô gái... Không ai có thể ngờ người yêu mình lại như vậy, và cũng sẽ thật khó nghĩ là bạn trai mình cũng đang yêu một cô gái khác...
Cuối cùng rồi kẻ ra đi cũng là kẻ đến sau, kẻ chen chân vào hạnh phúc người khác. Em ra đi không phải vì em hết yêu anh, mà em ra đi để trả lại hạnh phúc vốn dĩ đã là của cô ấy. Sự thật nó nghiệt ngã bao nhiêu, thì con người ta phải mạnh mẽ bấy nhiêu. Vì một khi đã gục ngã.. thì khó mà đứng dậy, để có thể lại bắt đầu.
Theo Guu
Chồng đại gia nhưng đếm từng xu với vợ Nhìn chồng tôi một bước lên xe, ăn mặc sang trọng là vậy nhưng anh đã từng gào lên kinh ngạc: "Em làm gì mà tháng tiêu hết 4, 5 triệu bạc?". Đi đâu tôi cũng được mát mặt với bạn bè, người quen vì có một ông chồng thành đạt. Nhưng thực sự bên trong, tôi có một nỗi khổ vô cùng....