Anh phải chăm sóc cô ấy thật tốt nhé!
Ông xã à, sau khi em đi anh phải chăm sóc cô ấy cho thật tốt, biết không nào? Đừng nên làm tổn thương tình cảm của bất kì ai khác nữa. Nhất định phải đối xử tốt với cô ấy, giống như em đối với anh vậy.
Ông xã à!
Em xin lỗi, vậy là sau cùng em cũng tự dằn lòng mình nói lời chia tay với anh.
Từ trước tới giờ em vẫn luôn là người con gái hèn nhát. Em dốc lòng dốc sức gìn giữ cuộc hôn nhân của chúng mình, vì anh nấu những món anh thích, mua những chiếc đĩa CD mà anh thích nghe, vì anh mọi thứ em đều cố gắng làm thật tốt, chỉ mong đem đến cho anh hạnh phúc mà em có thể làm được. Vậy mà trước giờ em chưa từng có bất kì yêu cầu nào đối với anh, em sợ anh sẽ cảm thấy em phiền phức. Thế nhưng đến giờ em đã hiểu ra rồi, tình yêu dù có lâu dài đến thế nào đi chăng nữa cũng chẳng thể so bì được với tiếng sét ái tình chỉ trong khoảnh khắc
Lần đầu tiên trông thấy tấm hình của anh và cô ấy là ở trên website nhạc, lần đầu tiên trông thấy là khi cô ấy và anh bước ra từ nhà hàng, lần đầu tiên nghe thấy anh nhắc tới cô ấy là vào bữa tiệc kỉ niệm 3 năm ngày chúng mình cưới nhau… Cô ấy quả thật rất đẹp.
Em đã xem trộm lá thư anh viết cho cô ấy, từng câu từng chữ trong thư đều thật ngọt ngào, thật cảm động. Em cứ nhìn mãi nhìn mãi rồi lại khóc, em tự lừa dối bản thân mình, đây là thư anh viết cho em, mãi mãi anh chỉ yêu mình em mà thôi, tại sao anh có thể yêu người khác sâu đậm đến vậy? Đúng! Anh chưa từng nhắc tới chuyện li hôn, emlàm sao dám mở lời, em sợ nhỡ nói ra rồi sẽ thành thật, vĩnh viễn… vĩnh viễn không còn có anh ở bên nữa.
Ông xã à, em thật sự rất yêu anh, rất yêu mái nhà này. Bởi vậy anh không nói, em cũng chẳng dám hỏi, chỉ lặng lẽ khóc thầm mỗi lần anh yên giấc. Anh có biết không? Em nghĩ, anh đã ở bên em bao nhiêu năm rồi. Em biết anh rất yêu cô ấy, giống như tình cảm em dành cho anh vậy. Anh không hề nhắc đến chuyện li hôn, em đã rất hạnh phúc rối, chí ít thì anh còn trở về bên em, thưởng thức những món ăn do em nấu, nở nụ cười đáng yêu với em. Ít nhất anh còn nhớ lúc về nhà ôm chặt lấy em, nhớ tới sinh nhật của em! Em cảm thấy thế là quá đủ rồi, thật đấy. Em yêu anh, và bao dung với cô ấy. Em vẫn tưởng rằng chúng ta có thể yên ổn như vậy tiếp tục sống bên nhau. Mãi cho tới khi anh kể cho em câu chuyện tối hôm qua.
Anh nói: Anh có một người bạn, cậu ta lập gia đình đã 6 năm rồi. Cậu ta có một người vợ rất tốt, từ trước tới giờ rất yêu vợ, nhưng rồi cách đây 4 năm cậu ta gặp một người con gái rất xinh đẹp. Cô gái ấy đối với cậu ta rất tốt, đem đến một thứ tình cảm mà trước giờ người vợ ở nhà không có. Vì vậy bọn họ đã đến với nhau, tuy rằng lén lút nhưng lại yêu nhau vô cùng mãnh liệt. Cô gái ấy cũng hiểu chuyện, ở bên cậu ta bao lâu như vậy, thế nhưng trước giờ chưa từng nhắc đến chuyện kết hôn. Cậu ta vẫn yêu vợ của mình, chỉ là trái tim đã thuộc về cả hai người phụ nữ mất rồi. Cậu ta không thể nào bỏ rơi người vợ cũ, bởi lẽ cô ấy đối xử với cậu ta quá tốt, tốt đến nỗi chẳng tìm ra nổi 1 lí do để chia tay, chẳng tìm nổi 1 cái cớ để làm tổn thương cô ấy. Thế nhưng cô gái kia đã có mang. Cô ấy bèn nhắc tới chuyện kết hôn. Cô ấy theo cậu ta đã 4 năm trời, trao cho cậu ta thứ quý giá nhất của đời con gái, cậu ta chẳng cách nào cự tuyệt nổi cô ấy, nhưng cũng chẳng thể nhẫn tâm bỏ rơi người vợ ở nhà.
Video đang HOT
Câu chuyện tới đây kết thúc, anh hỏi: Em nói xem giờ phải làm sao?
Em không trả lời. Em biết rõ hơn ai hết đây chính là câu chuyện của anh và người ấy. Và đây chính là lựa chọn khó khăn nhất cuộc đời anh.
Đêm hôm qua sau khi anh đã yên giấc, em ở bên cạnh ngắm nhìn anh, ngắm nhìn gương mặt tuấn tú của anh. Ngắm nhìn dáng anh đang say ngủ, quả thật anh ngủ rất ngon. Em hôn anh, bất giác hôn khắp người anh không biết bao nhiêu lần. Em hiểu rõ… đây là lần cuối cùng. Anh yêu ơi, từng giọt từng giọt nước mắt em lăn trên ngực anh, rồi dần dần biến mất. Mỗi lần nước mắt rơi là con tim em tan nát…
Anh yêu à, em đi đây. Em biết sự ra đi của mình mới là kết cục tốt đẹp nhất. Không có em bên cạnh, anh hãy tự chăm sóc bản thân. Em đã dọn dẹp nhà cửa gọn gàng cả rồi. Cơm trong nồi, khi nào về anh nhớ hâm nóng rồi hãy ăn nhé! Chắc đây là bữa cơm cuối cùng em được nấu cho anh ăn. Anh nhớ đừng vì công việc bận rộn mà bỏ ăn đó, thế không tốt cho sức khỏe đâu. Còn nữa, anh mắc bệnh dạ dày, nhớ đừng cùng bạn bè ra ngoài uống rượu, nhớ thuốc hút ít đi một chút. Em đã giúp anh đặt sữa cho cả năm rồi, bọn họ sẽ trực tiếp mang đến tận nhà, anh nhớ phải hâm nóng qua rồi hãy uống. Đĩa CD anh thích em cũng mua cả rồi, đặt trên bàn máy tính đó. Còn gì nữa nhỉ? Đúng rồi, em không đem theo thứ gì trong nhà đâu, trừ món qua lần đầu tiên anh tặng em, chú gấu bông đáng yêu đó, em đã quen ôm nó mỗi khi đi ngủ rồi. Sau này có nó ở bên, mỗi lần ôm nó em lại cảm thấy như có anh bên cạnh.
Em đi rồi, khi ra đi lòng em đau lắm. Căn nhà chúng mình sống chung suốt 6 năm trời, em phải nói lời tạm biệt với nó, tổ ấm mà em đã giữ gìn trong suốt 6 năm, giờ lại phải rời xa nó. Bao nhiêu năm nay em vẫn yêu anh, giờ chỉ muốn nói với anh một câu: chúc hạnh phúc!
Ông xã à, sau khi em đi anh phải chăm sóc người ấy cho thật tốt, biết không nào? Đừng nên làm tổn thương tình cảm của bất kì ai khác nữa. Nhất định phải đối xử tốt với cô ấy, giống như em đối với anh vậy. Thay em hôn con của hai người nhé, em nghĩ chắc hẳn nó sẽ rất xinh đẹp. Nhắn với cô ấy, em sẽ luôn chúc phúc cho cô ấy.
Em vẫn mãi yêu anh, chỉ có điều kể từ hôm nay trở đi mọi thứ sẽ không còn có anh nữa!
Theo Khampha
Mất người tình đại gia, cô gái như kẻ điên
Đứa con gái họ tin tưởng và hi vọng giờ trở thành người điên điên, dại dại vì tình yêu với gã đàn ông có vợ.
Tình yêu của kẻ thứ ba
Nguyễn Thị Hoa sinh năm 1979 bị tâm thần đã 3 năm nay. Hoa là con gái thứ 4 trong 5 anh chị em ở Hậu Lộc, Thanh Hóa. So với hai người chị gái, Hoa xinh xắn hơn hẳn với gương mặt trái xoan, dáng người cao ráo, nước da trắng hồng. Theo lời bà Đinh Thị Vân, mẹ Hoa thì cô rất thích tiêu tiền và ăn diện.
Sau khi học xong trung cấp, Hoa được anh cả xin cho vào làm kế toán ở một công ty vật tư ngành mỏ ở Cẩm Phả, thu nhập tuy không cao nhưng ổn định. Nhờ công việc này, Hoa quen Vũ Sỹ Phương. Dù biết Phương có gia đình, Hoa vẫn không ngăn được con tim của mình. Cô mê muội đem tình yêu trao cho người đàn ông có vợ.
Đổi lại, Phương lo cho Hoa mọi thứ và lấy lòng người đẹp rất chu đáo. Ngoài vẻ đẹp của Hoa, Phương còn cần cô "trợ giúp" chuyện làm ăn bởi thầy bói phán nếu có quan hệ với phụ nữ tuổi Kỷ Mùi sẽ giúp anh ta kinh doanh phát đạt. Từ khi gặp Hoa, anh ta thấy điều đó nghiệm. Nhờ thế Hoa vừa có tiền, vừa có mọi thứ cô muốn.
Phương và Hoa sống với nhau như vợ chồng. Anh ta mua cho Hoa một căn nhà ở thành phố Hạ Long, đây cũng là chốn đi về thứ 2 của Phương. Phương cho Hoa tiền đi cắt mí, nâng mũi và cô còn có tiền gửi về cho bố mẹ.
Trong thời gian yêu nhau, nhiều lần Hoa có bầu, Phương đều đưa tiền để cô đi giải quyết. Sau này, Phương bắt Hoa đi đặt vòng tránh thai để quan hệ tình dục an toàn, không lo để lại hậu quả. Gần chục năm làm bồ nhí, khi nhận thấy vị trí của mình mong manh, Hoa đòi một danh phận. Lúc ấy Phương nói anh ta không muốn mất gia đình. Mỗi lần gặp nhau, Hoa và Phương lại cãi cọ chuyện con cái. Hoa muốn có con để giữ chân người tình nên cô đã âm thầm đi tháo vòng để lừa Phương vào tròng. Nhưng Hoa không ngờ Phương đã giáng cho cô cái tát nảy lửa và tuyên bố không lo cho cô và con. Thấy Phương làm căng, Hoa vừa sợ Phương bỏ, vừa sợ mất tất cả nên một lần nữa cô lại đi phá thai.
Hơn 3 năm nay ngày nào Hoa cũng sống trong trạng thái mộng mị (Ảnh minh họa)
Phát điên vì đại gia dứt áo ra đi
Sau lần phá thai đó, tình cảm của Phương và Hoa bắt đầu xuống dốc. Phương luôn đề phòng Hoa, anh ta cũng ít gặp cô hơn và không ở qua đêm với cô như trước. Phương chuyển tên căn nhà đứng tên anh ta và Hoa cho riêng Hoa. Cô không biết rằng đây là những thứ mà Phương muốn bù đắp cho gần chục năm sống như vợ chồng.
Khi căn nhà sang tên cho Hoa xong cũng là lúc vợ Phương biết chuyện và thuê người dằn mặt Hoa vì tội cướp chồng. Hoa bị đánh thâm tím mặt mày, bị cắt tóc như đàn ông... Bà Vân chỉ nhớ khi từ quê ra thì con gái đã thân tàn ma dại, còn Phương thì "quất ngựa truy phong".
Từ đó Hoa chưa bao giờ gặp lại Phương. Anh ta cũng thay đổi luôn số điện thoại liên lạc. Mất người tình đại gia, Hoa như kẻ điên. Những ngày đầu Hoa bán hết tài sản, trong đó căn nhà được 2,3 tỷ đồng. Có tiền, Hoa đi mua sắm không tiếc tay, cô mua rất nhiều rồi sau đó lại đập phá. Hàng đêm cô khóc lóc vật vã khiến bố mẹ phải bỏ quê ra Quảng Ninh, mua một căn nhà cấp 4 ở tạm để giữ con. Có hôm hai vợ chồng già nuốt nước mắt trói con gái lại.
Chỉ tay vào mấy chiếc đồng hồ bị đập vỡ, bà Vân kể: "Có ngày nó mua cả chục cái. Con bé có sở thích đeo đồng hồ". Chỉ sau 3 tháng, Hoa đốt sạch số tiền cô bán căn nhà. Hết tiền, Hoa lại mang những đồ trang sức Phương tặng ra bán. Bà Vân chỉ mong con về quê nhưng Hoa kiên quyết ở lại, đòi đi tìm Phương. Gần một tháng, cả gia đình không biết Hoa đi đâu. Khi đưa được con gái về nhà, Hoa đã bị hoang tưởng nặng.
Hơn 3 năm nay ngày nào Hoa cũng sống trong trạng thái mộng mị. Cứ về đêm, Hoa lấy điện thoại, điện lung tung rồi gọi tên người yêu. Không gọi được, cô cười rồi khóc, quay ra chửi tục tĩu. Bà Vân nói: "Đưa nó về quê vài hôm nó lại trốn ra đây nên vợ chồng tôi phải ở lại với con. Khổ nhất là bố nó, 72 tuổi giờ vẫn phải đi mua cây tre, cây dùng về đan rổ rá bán cho người ta kiếm tiền".
Bố Hoa là bộ đội về hưu. Ông bảo ngày ở chiến trường, bom đạn không làm ông khổ mà giờ hòa bình, ông vật lộn với con vì điên tình. Hàng tháng ông vẫn đi xe buýt đến bệnh viện lấy thuốc cho con với hi vọng con gái tỉnh táo hơn để bố mẹ già bớt khổ.
Theo VNE
Choáng váng với lối sống quá Tây của mẹ chồng Sau khi làm con dâu bà, tôi đi hết ngạc nhiên này đến ngạc nhiên khác. Ngày tôi theo anh về nhà ra mắt mẹ, bà nhìn tôi từ đầu đến chân, nheo nheo mày rồi "phán": "Thời đại gì rồi còn quần bò, áo sơ mi cắm thùng. Ngày mai mặc váy đi cháu, chân dài thế kia mà không mặc váy...