Anh nghe lời mẹ thì mình chia tay!
Anh à. Chúng mình bên nhau cũng đã gần hai năm. Trải qua bao sóng gió, buồn vui, trồng cây đã gần đến ngày hái quả. Vậy mà giờ đây mình đã chính thức mất nhau.
Không phải bởi hết yêumà bởi định kiến gia đình, bởi sự cầu toàn và rất nhiều điều khác nữa mà chúng mình không đến được với nhau.
Em, một người yêu anh chân thành, chỉ biết yêu anh, đợi chờ, rồi hi vọng. Bởi em không phải ngươi giỏi lấy lòng người khác. Đặc biệt là người lớn t.uổi bởi em chỉ nghĩ màu mè mà làm gì, mình cứ sống thật lòng mình, sống thật với con người mình thôi là mọi người sẽ hiểu. Nhưng cuộc sống không như con người ta mong đợi anh nhỉ?
Em đã thất bại khi về ra mắt mẹ anh. Em đã không đủ thông minh và khéo léo để làm vừa lòng mẹ anh. Em đã sống quá thật với con người mình. Em không màu mè, hoa lá. Đó là thất bại và cũng là một bài học lớn cho em.
Vượt qua được khó khăn đó, chúng mình muốn lấy nhau, sống cuộc sống vợ chồng thì….sóng gió lại một lần nữa kéo đến.
Em và em gái anh bằng t.uổi, cùng đến t.uổi lấy chồng, cùng được t.uổi kết hôn. Nhưng mẹ anh luôn miệng nói rằng em anh là con gái, nên phải lo cho em của anh trước, phải lo xin công xin việc, lo mua xe máy cho em ấy rồi lo đám cưới cho em ấy nữa. Lo xong cho em ấy thì mẹ anh không có đủ khả năng về kinh tế để lo cho chúng mình nữa. Hơn nữa, mẹ anh muốn anh lấy 1 người có công ăn việc làm ổn định, phải là người nhà nước thì sau này chế độ ưu đãi tốt, anh mới đỡ khổ. Mà em thì chỉ làm thêm cho tư nhân, lương tháng chỉ đủ tự nuôi mình ăn ở và học tập tại mảnh đất thủ đô xa hoa này.
Video đang HOT
Anh biết gia đình em nhiều áp lực như thế nào nhưng anh vẫn lựa chọn theo cách mẹ anh đã quyết định. (ảnh minh họa)
Anh cũng nhiều lần phân tích để mẹ anh .Có vẻ như cố gắng của anh cũng đã tạm thời có kết quả khả quan. Nhưng chuyện cưới xin là chuyện cả đời người., hạnh phúc của anh, tình yêu của anh bây giờ là do mẹ anh quyết định. Anh có nói tìm được 1 người yêu và hiểu mình không hề dễ. Nhưng mẹ anh vẫn giữ quan điểm, vẫn muốn nếu yêu anh, em phải đợi chờ. Lại một lần nữa anh tôn trọng ý kiến của mẹ anh, em không dám nói gì. Em chấp nhận.
Mẹ anh bảo yêu thương nhau thì đợi chờ thêm vài năm nữa có đáng gì. Nhưng anh ơi, em năm nay 27 t.uổi, em gái anh đã. Em cũng vậy nhưng đám cưới không dành cho em. Hết năm 27 t.uổi rồi thì lại một năm nữa trôi qua vì em 28 t.uổi không được t.uổi cưới. Vậy là 2 năm, rồi lại 1 năm nữa đến khi em 29 t.uổi. Khi đó mẹ anh sẽ tổ chức nếu chúng mình vẫn yêu nhau. Em chỉ ước giá như em 18 t.uổi để đợi anh.
Anh biết gia đình em nhiều áp lực như thế nào nhưng anh vẫn lựa chọn theo cách mẹ anh đã quyết định.
Em còn có thể nói gì nữa đây anh? Buông tay thôi!
Để anh làm tròn chữ hiếu, để cả 2 ta đau 1 lần rồi thôi. Em không thể cố gắng được nữa anh ạ!
Làm con thì phải làm tròn chữ hiếu. Em biết điều đó nên sẽ không làm anh khó xử. Chỉ một lần này nữa thôi em rơi lệ, tự hứa với lòng mình để quên anh. Mình xa nhau anh nhé. Để sau này, như mẹ anh nói, vài năm nữa mẹ anh sẽ tổ chức được 1 đám cưới đàng hoàng cho anh.
Thật lòng em mong anh hạnh phúc với những gì mẹ anh mong muốn.
Theo VNE
Mẹ dọa t.ự t.ử nếu như tôi lấy anh
Yêu nhau 2 năm, những tưởng hạnh phúc sẽ mỉm cười với chúng tôi nhưng chẳng thể ngờ, đời không như những gì ta nghĩ.
Tôi và anh quen nhau trong một dịp rất tình cờ, cả hai cùng tham gia một đội tình nguyện của thanh niên trong trường. Qua nhiều lần đi tình nguyện, gặp gỡ và nói chuyện, tôi thấy mến tính cách của anh. Anh là người cởi mở, ăn nói dễ nghe, lại am hiểu nhiều thứ. Anh hát hay, nên thường tham gia các phong trào tập thể. Tôi cũng biết hát nên chúng tôi là một cặp song ca nổi tiếng của đội tình nguyện ấy.
Và cứ như vậy, duyên số thế nào gắn kết chúng tôi đến với nhau. Tôi và anh yêu nhau từ những ngày tháng như vậy, tình cảm thời sinh viên thật thắm thiết, hạnh phúc.
Ngày ra trường, chúng tôi cùng nhau tìm việc. Tôi cũng cố gắng rất nhiều để tìm được công việc tốt. Chúng tôi cùng là người tỉnh lẻ, bôn ba lên thành phố làm việc nên mọi thứ đều vô cùng khó khăn, đều phải trải qua những ngày tháng vất vả. Chúng tôi gắn bó với nhau, san sẻ những vui buồn, hạnh phúc có nhau. Quãng thời gian đó là quãng thời gian hạnh phúc nhất của tôi.
Anh là mối tình đầu của tôi, nên những cảm xúc lần đầu ấy thật khó quên. Chúng tôi là một cặp hạnh phúc, ai nhìn cũng phải ghen tị. Anh luôn dành cho tôi những cử chỉ quan tâm, yêu thương. Chúng tôi còn thuê nhà trọ ra sống cùng nhau, vì để chăm sóc nhau tốt hơn và cả hai cũng muốn tiết kiệm.
Sau khi ra trường đi làm được một thời gian, tôi bắt đầu công khai người yêu với gia đình. Chúng tôi dẫn nhau về ra mắt bố mẹ. Gia đình anh rất qúy mến tôi, họ không nói gì nhiều về tôi. Bảo nếu yêu nhau thì tính chuyện cưới xin thôi. Nhưng có một điều lạ là, khi anh về ra mắt gia đình tôi, bố mẹ tôi lại không đồng ý.
Mẹ yêu quý tôi nên không cho tôi lấy anh vì sợ tôi khổ (ảnh minh họa)
Nhìn khuôn mặt anh, mẹ tôi bảo không có cảm tình. Khi biết t.uổi của anh thì mẹ tôi càng phản đối mạnh hơn. Mẹ tôi bảo, hai đứa mà lấy nhau thì nhất định không thể sống hạnh phúc được, và tôi sẽ là người đau khổ. Mẹ bảo, mẹ đã đi xem bói, và mẹ nhất định không bao giờ chấp nhận cuộc hôn nhân này.
Ngay cả khi tôi nói chuyện chúng tôi đã sống thử thì mẹ vẫn không chấp nhận. Mẹ mắng nhiếc tôi, mẹ khóc lóc làm tôi cũng mệt mỏi vô cùng. Cả nhà tôi nghe mẹ, hùa vào ngăn cấm tôi. Bảo sống thử rồi cũng không sao, vẫn có thể lấy chồng tốt. Chứ lấy người đó thì tôi không bao giờ ngóc đầu lên được. Tôi cũng không hiểu vì sao mẹ lại phản đối ghê gớm như vậy. Dù là có chuyện xem bói thì đâu phải dữ dội như thế.
Khi tôi nói, bố mẹ không đồng ý thì chúng tôi sẽ tự tổ chức lễ cưới cho nhau, không sao cả. Thế mà mẹ tôi làm um lên, mẹ bảo, mẹ sẽ t.ự t.ử nếu như tôi không nghe lời. Giờ thì tôi mệt mỏi quá, không biết phải làm thế nào. Mẹ thực sự sẽ làm điều đó sao? Dù là tôi không tin nhưng tôi cũng không dám đ.ánh liều với chuyện này. Nếu như mẹ tôi có làm điều gì dại dột thì cả đời này tôi sống cũng không yên. Sao bố mẹ lại làm khổ con cái như vậy, sao lại khiến con cái đau lòng thế chứ? Thật sự, tôi không hiểu nổi, đằng sau chuyện không hợp t.uổi còn có bí mật gì nữa không?
Theo VNE
Mang thai 2 tháng, anh đòi hủy hôn Cái bụng tôi càng ngày càng to, còn anh chỉ một câu hỏi &'em phá chưa'. Chào tác giả bài viết &'sắm váy cưới rồi anh còn đòi hủy hôn'. Tôi đã rớt nước mắt khi đọc bài viết của bạn, bởi tôi nhìn thấy hình bóng của mình trong đó. Giờ thì tôi càng hiểu ra, trên đời còn rất nhiều người...