Anh nên quên em đi thì hơn!
Có ai chia tay rồi lại không còn lưu luyến chứ? Có ai chia tay mà không còn yêu còn nhớ chứ? Bởi chính cái cảm giác này mà em cũng băn khoăn không hiểu nổi chính mình, và nếu như em còn không hiểu nổi bản thân em hay cái cảm giác này là gì thì một người ngoài cuộc như anh. Sao có thể hiểu được?
Em cũng có nhiều dấu hỏi chấm trong cuộc đời mình những thứ trong quá khứ chưa rõ có thể bây giờ vẫn chưa thể hiểu, có những thứ hiểu rồi em mới thấy em khác trước nhiều rồi, em biết cách để tỏ ra mạnh mẽ và nếu có muốn khóc thì em sẽ khóc trong lòng không tiêu tốn thêm nước mắt của mình vì những chuyện không đáng để rơi nước mắt nữa. Và anh một người em chắc chắn rằng đang cố quên em đi mặc dù còn yêu em cũng đang tự hỏi rằng tại sao không quên được một con người như em – một con người đáng để quên đi, đáng để ghét chứ không phải để lưu luyến nhớ thương gì nữa
Cứ coi như con người em điên cuồng đến mức không thể hiểu nổi, em thay đổi nhanh đến mức chẳng ai lường trước, cứ như cơn gió vụt thoáng qua lạnh buốt vô hình có thể chạm tới nhưng không thể cảm nhận, như cơn sóng kia lúc dạt dào mạnh mẽ lúc lại yên bình thấy lạ bên cạnh nền trời trong xanh. Anh có biết rằng em không tự kiểm soát nổi cảm xúc của mình không?
Nhất là khi nhớ anh nhưng chỉ trong phút chốc rồi lại bỏ quên anh trong một cái hố sâu vô hình nào đấy mà người ta dùng để trôn vùi đi những kí ức đã cũ. Đó không phải là nơi mà em muốn đưa anh đến, nếu là trước kia em sẽ muốn cả hai đứa mình cả anh và cả em đi đến một nơi có hạnh phúc có buồn có vui để cảm nhận trọn vẹn cuộc đời, ở bên nhau một cách dịu dàng như chúng ta đã từng làm như thế, vậy mà cớ sao khi giờ mỗi đứa một nơi cả hai lại phải dùng chính cái tình cảm của mình để tự ngăn cản tình yêu này.
Em không thể đến bên anh vì em cảm thấy thật sự đã hết tình cảm ư? Hay là qua những tổn thương em đã trải qua trái tim em chai lì và không còn cảm thấy mình có thể yêu thêm một ai khác và ngay cả anh cũng thế! Em đã từng rơi vào phút khó khăn nhất của cuộc đời nhưng lúc đó anh không thể ở bên em và an ủi em nên phải chăng anh cùng những kí ức ấy đã bị đảo trộn với nhau?
Video đang HOT
Chắc ai cũng nghĩ mọi sự tổn thương đều khác nhau và nó không ảnh hưởng gì đến tình yêu cả, nhưng em khác, em chìm sâu vào sự tuyệt vọng, tuyệt vọng tới mức nếu bây giờ có ai đó yêu em thật lòng thì cảm giác đầu tiên của em sẽ là ” mình cũng sẽ làm tổn thương họ thôi, rồi họ cũng sẽ chán ghét bỏ rơi mình thôi “, anh thấy đấy mọi người bỏ rơi em theo cái cách mà một thứ đồ chơi cũ đã gắn bó lâu năm nay bị vứt trong xó cùng với bóng tối và bụi bặm ấy.
Liệu, anh từng trải qua giống em chưa? Chỉ muốn anh hãy dứt khoát với em, rời xa em đi và đừng quan tâm đến những giây phút đau đớn em từng trải qua, vì có thể khi mà trái tim không cảm thấy tình yêu thì nó sẽ bớt đau hơn, mặc dù đó là hành động tự giết chết tâm hồn mình. Em chỉ thấy mình không xứng đáng để được ai đó trao cho cái tình cảm thật tâm vì em biết rằng em sẽ cắt sẽ xé nó ra, một người không biết trân trọng tình cảm như em anh nên quên em đi thì hơn
Ai cũng có cảm giác là sau khi chia tay thì không thể quên được nhau. Em cũng thế từng nghĩ thế, bây giờ anh tồn tại trong kí ức em một cách không rõ ràng, em cũng muốn được biết nó là cảm giác gì, cảm giác gì mà lại vừa nhớ nhưng lại không thấy nhớ, yêu những lại có cảm giác hết yêu này là gì? Mơ đến anh nhưng không nhớ anh? Cảm giác nó trống rỗng như thế đấy và hình như vết sẹo mà họ để lại trong tim em giờ là một vết cắt sâu đau khi nhớ đến, buồn khi nhìn lại. Chắc sau này em sẽ hiểu thôi cũng như em hiểu mọi chuyện theo cách em hiểu trước đó, để thời gian chi phối đi
Phải chăng người ta có duyên sẽ gặp lại? Phải chăng khi con tim lành lại rồi sẽ lại cảm thấy tình yêu? Em cũng mong thời gian sẽ làm rõ, để trả lời khoảng trống trong tim em về anh, đến lúc đó có thể anh thật sự quên em rồi những em cũng sẽ vui vẻ vì anh quên được một người như em hoặc ít ra cũng giải đáp đươc câu trả lời trong tim mình về những tổn thương em gây ra cho anh, sau tất cả liệu em còn yêu anh chứ?
Theo iBlog
Vợ đi nâng ngực, bơm mông có phải là đang có người khác?
Có một điều điều khiến tôi rất khó chịu, đó là sau khi nâng ngực to thì cô ấy lại thích ăn mặc hở hang hơn, áo cái nào cũng rộng cổ, rồi quần thì bó sát nhìn rất khó chịu.
Vợ chồng tôi lấy nhau và đã có hai con, nói không phải tôi là người xấu bụng hay soi mói, nhưng trước đây cô ấy rất giản dị nhưng sau khi sinh con xong lại có vẻ thay đổi. Nào là đi hút mỡ bụng, rồi mới gần đây nhất là đi nâng ngực theo mấy cô sồn sồn trên cơ quan mặc cho tôi phản đối. Mà hiện giờ còn một điều khiến tôi rất khó chịu, đó là sau khi nâng ngực to thì cô ấy lại thích ăn mặc hở hang hơn, áo cái nào cũng rộng cổ, rồi quần thì bó sát nhìn rất khó chịu.
Tôi cứ góp ý thì vợ tôi lại bảo tôi khó tính rồi chưa già mà đã kiểm soát vợ, nhưng chị Tâm An ạ, tôi chỉ lo lúc ra đường đàn ông họ lại nhìn ngó rồi bàn tán chỉ trỏ, tôi đã từng nhiều lần tham gia bình luận kiểu như thế nên tôi biết, rất không hay ho tí nào. Mà dường như vợ tôi lại có vẻ hãnh diện về điều đó nên cô ấy thường thích mua những chiếc váy bó sát, rồi son đỏ chót mà tôi thấy không phù hợp với tuổi gần 40 của cô ấy.
Tôi không biết phải làm sao lúc này? Xin cho tôi một lời khuyên? Liệu có phải vợ tôi đang có người khác hay không nữa hả chị?
Qua chia sẻ của bạn, tôi phần nào hiểu được những cảm giác khó chịu khi thấy sự thay đổi của vợ mình, tuy vậy bất cứ sự bất đồng nào cũng cần có thái độ bình tĩnh, phản ứng tích cực và tìm hiểu kỹ càng mọi vấn đề để tránh cho mâu thuẫn thêm trầm trọng hơn.
Theo tôi hiểu và những gì bạn chia sẻ, thì sau khi sinh con xong có lẽ cô ấy thấy thiếu tự tin vì nhan sắc đã thay đổi. Thông thường sau khi làm mẹ, cơ thể hình dáng người phụ nữ thường không còn được hấp dẫn như trước, bụng nhiều mỡ hơn, ngực có thể bị chảy sệ và da dẻ cũng thay đổi hơn trước, sự thay đổi về ngoại hình khiến cho họ muốn thay đổi để khiến mình trở nên hấp dẫn hơn. Hẳn là bạn mới đồng ý với tôi điều đó chứ?
Ở đây tôi nghĩ suy nghĩ của bạn và vợ bạn đang khác nhau, cô ấy muốn mình thay đổi để hấp dẫn hơn với bạn, còn bạn lại nghi ngờ cô ấy có bồ, điều đó khiến bạn khó chịu và không hài lòng với sự thay đổi của cô ấy, nhưng tôi nghĩ có thể cách nói chuyện của bạn không tích cực đã khiến cô ấy tự ái và khiến cả hai không nói chuyện được với nhau.
Bạn thân mến! Việc cô ấy làm đẹp thì có gì là sai? Miễn là cô ấy cảm thấy tự tin với chính mình, khi họ tự tin, họ sẽ biết cách mang lại hạnh phúc cho gia đình và những người họ yêu quý. Chính vì bạn hay những người khác hay tham gia bình phẩm chê người nọ xấu người kia béo nên cô ấy hay rất nhiều những người phụ nữ khác cảm thấy mất tự tin, giá như chúng ta đừng làm điều đó nữa thì hẳn rằng cô ấy cũng như nhiều người khác không phải mất thời gian để thay đổi mình như vậy.
Có thể bạn là người suy nghĩ truyền thống, thích phụ nữ ăn mặc kín đáo nên sự thay đổi của cô ấy khiến bạn khó chịu, nhưng cô ấy cũng cần phải thay đổi để biết mình như thế nào chứ, có thể cô ấy cho rằng bây giờ cô ấy thấy ăn mặc như vậy là đẹp và chỉ có bạn là chê bai mà thôi. Liệu cô ấy có nghĩ bạn thực sự muốn tốt cho cô ấy hay không khi bạn luôn chê bai vợ mình? Và sẽ thật nguy hiểm cho cuộc hôn nhân nếu trong đó chỉ có chê trách phàn nàn mà không phải là những lời góp ý tích cực. Còn chuyện cô ấy có người khác hay không bạn cần phải có thời gian xem xét kỹ hành động thái độ của cô ấy mới kết luận được chứ đừng vội nghi ngờ để rồi có hành động phán xét cô ấy.
Cho nên, nếu muốn góp ý thì hãy động viên vợ bạn, bạn hãy đưa ra một lý do thuyết phục rằng cô ấy phù hợp với mặc đồ như thế này thế khác, thay vì luôn nói rằng cô ấy không được mặc đồ này đồ kia. Khi được động viên chia sẻ, cô ấy sẽ cảm thấy được yêu thương và tôn trọng, cô ấy cũng dễ dàng tiếp thu và điều chỉnh những hành động chưa phù hợp với mình và hơn nữa, cô ấy còn rất trẻ nên cô ấy có quyền đẹp theo mong muốn, phải không?
Theo iBlog
Tại sao cuộc sống không tồn tại hai từ "giá như"?... Mấy ngày này, em có cảm giác thật khó chiu. Em muốn gào khóc thật to, khóc đến khi nào không còn khóc nổi nữa rồi chìm sâu vào một giấc ngủ và không bao giờ tỉnh dậy nữa. Vậy mà chẳng rơi nổi một giọt nước mắt nào, có phải đau quá rồi nên mọi cảm xúc bình thường lại hóa hư...