Anh mặc cảm vì nghèo
Giá mà 10 năm trước anh đừng mang mặc cảm nhà nghèo. Tình cờ gặp lại em, anh giật mình. Sau 10 năm lấy chồng, từ một cô gái trẻ trung, xinh đẹp, em đã trở nên khô cằn.
Khi nghe anh hỏi chuyện gia đình, em cười buồn: “Em không có phúc trong đường tình duyên. Ai biểu hồi trước anh không cưới em?”. Câu hỏi nửa đùa nửa thật khiến anh nghẹn lòng.
Anh nhớ cái lần cùng anh Hai tiếp một đối tác làm ăn. Khi tiễn khách ra về, anh Hai nói: “ Cái thằng cha đó nói trọ trẹ, không nghe được gì hết. Thôi dẹp đi“, anh bỗng giật mình. Chỉ vì vị khách nói giọng khó nghe mà anh Hai quyết định không liên kết làm ăn với người ta. Vậy thì anh càng không có cơ hội trở thành em rể anh Hai vì anh với vị khách ấy là đồng hương. Anh sợ khi anh nói ra điều này, lời từ chối của anh Hai và gia đình em không chỉ làm anh tổn thương mà còn làm sứt mẻ tình bạn anh với anh Hai đã dành cho nhau bao nhiêu năm nay. Vậy là anh đành câm nín cho đến khi em hờn dỗi bỏ đi lấy chồng.
Anh chỉ biết đứng xa xa nhìn em và thở dài (Ảnh minh họa)
Video đang HOT
“ Sao ông không nói ông thương con Út? Ông nói là tôi gả liền” – anh Hai nói với anh như vậy sau khi “ván đã đóng thuyền”. Anh trách anh Hai: “Tại anh mà tôi không dám nói. Ai biểu anh mắng thằng cha Năm Eo ấy té tát khiến tôi sợ xanh mặt…”. Nghe vậy anh Hai thở dài. Anh Hai kể: Em đi lấy chồng nhưng không hạnh phúc. Chồng em là con nhà giàu nhưng không biết làm ăn, lại ham mê cờ bạc, nghiện ngập và chết khi chưa đầy 30 tuổi. Giờ em một mình vất vả nuôi con. Anh Hai hằng tháng phải trợ cấp thêm cho mấy đứa cháu.
Những điều anh Hai nói khiến anh nặng lòng. Giá mà 10 năm trước anh đừng mang mặc cảm nhà nghèo, dân Bắc Trung Bộ “chó ăn đá, gà ăn muối” thì có lẽ hôm nay chuyện chúng mình đã khác. Giờ thì “ván” anh cũng đã “đóng thuyền”. Anh chỉ biết đứng xa xa nhìn em và thở dài.
Thôi thì chỉ còn biết cầu mong cho em vượt qua những vất vả nhọc nhằn của duyên số…
Theo 24h
Chỉ cần mình yêu nhau là đủ
Bố mẹ chê anh nhiều nhưng chỉ cần hai đứa mình thực lòng yêu thương nhau là đủ. Đôi khi một vài suy nghĩ của anh khiến cho em cảm thấy buồn rất nhiều, nếu không muốn nói là thất vọng. Cuộc sống này có biết bao nhiêu điều không tuân theo ý ta muốn, bởi vậy nên viêc ta ta cứ làm, miễn là yêu thương không phai nhạt và cả hai luôn sát cánh, đồng lòng với nhau.
" Bố mẹ nào cũng đều muốn tốt cho con", đây chắc chắn không phải lần đầu tiên em nói với anh câu đó. Em mong anh hãy ghi nhớ thật kỹ và lấy nó ra để làm thước đo cho lời nói, hành động và cả những suy nghĩ, tính toán của bố mẹ em. Bố mẹ thương em nhất trên đời, vậy nên em mong anh đừng giận, hãy nghĩ rằng hai cụ đang cố tình thử tác động để xem tình yêu của hai đứa mình có vì thế mà bị lung lay, chia rẽ không thôi mà.
Ngày hôm qua anh buồn vì bị mẹ chê là "nhìn không phong độ". Có sao đâu chứ, bởi chỉ cần anh lý tưởng trong con mắt của riêng em là đủ rồi. Người mà sau này anh kết hôn là em, người sống cùng anh cũng là em, vậy thì tại sao anh phải bận tâm quá nhiều đến lời nhận xét của mẹ. Giá mà thay vào việc buồn bã vì lời mẹ chê, anh tập trung vào ăn uống nghỉ ngơi điều độ và bớt chút thời gian tụ tập với đám bạn sau giờ làm việc để đi tập thể hình. Chỉ cần chăm chỉ như vậy thôi, đảm bảo vài tháng nữa mẹ sẽ không còn chê anh vì lý do chẳng đâu vào đâu này nữa.
Hãy cứ sống thật lạc quan anh nhé! (Ảnh minh họa)
Hôm qua bố mẹ đã cố tình phản đối anh chỉ vì hai đứa mình cùng tuổi. Mẹ bảo rằng hầu hết mọi người phu nữ đều sẽ già trước tuổi sau khi sinh nở, thêm vào đó với bao nhiêu việc của cả gia đình và xã hội cần phải gánh vác nên mẹ sợ em sẽ già trước anh. Đừng trách bố mẹ anh nhé, bởi các cụ sợ nếu lấy một người bằng tuổi thì chỉ một vài năm nữa vì thấy em già và xấu đi mà anh sẽ chán em. Điều này thì thú thực đôi khi bản thân em cũng hơi lo, nhưng nghĩ đi nghĩ lại em mới nhớ ra rằng lý do anh yêu em không phải vì một khuôn mặt đẹp, bởi vậy nên chỉ cần em giữ cho tâm hồn mình luôn tươi trẻ thì chắc chắn anh sẽ yêu thương em mãi và không bao giờ có bất cứ lý do gì để chán được em.
Mặc dù chẳng nói ra nhưng em biết thừa rằng anh đang mặc cảm vì hoàn cảnh gia đình của hai ta không tương xứng. Em gần giống như một cô tiểu thư, còn anh lại sinh ra trong một gia đình làm nông nghiệp từ lâu đời. Anh đừng trách những gì mà hôm qua mẹ em nói, bởi mẹ sợ em chân yếu tay mềm, được nuông chiều từ nhỏ nên sẽ không đủ sức làm những công việc của nhà nông. Bố mẹ thương em nhất trên đời nên rất sợ nếu như sau này cô con gái cưng phải chịu khổ. Mẹ không muốn tay em lấm lem bùn đất mà chỉ muốn em được sống trong cảnh màn che trướng rủ suốt cả cuộc đời này.
Cứ nắm chặt tay nhau như thế này, em tin chúng ta sẽ vượt qua mọi thử thách (Ảnh minh họa)
Em cũng không biết phải nói với anh như thế nào, bởi vì những điều này anh chỉ nghĩ và kể với cô bạn thân mà chưa bao giờ tâm sự với em một cách trực tiếp. Nhưng em nghĩ rồi, mặc dù sức em yếu thật nhưng cả hai đứa mình đều được bố mẹ nuôi học hành tử tế và có một công việc đàng hoàng, bởi vậy nên khi cưới nhau về sẽ có rất nhiều cách để em giúp đỡ các cụ chứ không phải chỉ là ra đồng lội ruộng phải không anh. Hơn nữa, chỉ cần được sống với người mình yêu thương thì bản thân điều ấy đối với em đã là hạnh phúc. Về vật chất em có thể chịu khổ hơn bây giờ một chút, nhưng chỉ cần hai đứa mình luôn yêu thương và cùng giúp đỡ nhau cố gắng phấn đấu, biết đâu chừng ta còn có thể khá giả hơn cả bố mẹ em lúc này.
Anh là một người con trai tuyệt vời, ngoại trừ thỉnh thoảng những suy nghĩ của anh không được tích cực lắm. Lúc bình thường anh có đủ bản lĩnh để "hô mưa gọi gió", ấy vậy mà chỉ mấy câu nói của mẹ em lại có thể khiến anh suy nghĩ và muộn phiền. Hãy nghĩ rằng đó chỉ là những tình huống mà bố mẹ đang cố tình tạo ra để thử thách tình yêu của hai đứa. Bởi vậy nên yêu thương và gắn kết với nhau hơn nữa chính là cách tốt nhất để bố mẹ hiểu và tác thành cho hai đứa chúng mình. Ngay lúc này anh hãy vứt bỏ những suy nghĩ tiêu cực đi để toàn tâm toàn ý cho một cuộc sống lạc quan và tích cực, hãy nhớ là tương lai ra sao phụ thuộc vào chính những việc mà ngày hôm nay ta làm.
Theo Eva
Em thành con nợ vì lo cho người yêu Lúc anh không có tiền, em phải vay bạn bè lo cho anh từ cái quần, cái áo. Nhưng anh đi làm rồi thì lại đưa hết tiền cho mẹ. Mối tình đầu của em có muôn vàn sóng gió. Em yêu anh từ khi hai đứa còn học trung học. Ngày đó nhà anh giàu, anh học giỏi có rất nhiều người...