Anh làm cả tôi và cô ấy mang bầu
Nhưng anh lại chọn cô ấy và nói tôi hãy đi phá thai…
Đọc bài viết &’đau khổ phát hiện người yêu đang sống thử’, tôi thấy hình ảnh của mình trong đó. Thật tình, quá khứ gợi lại, tim tôi lại nhói đau vô cùng. Tôi thương chính bản thân mình nhưng không biết làm gì để thoát khỏi nỗi đau đớn này. Thời gian trôi đi, nó vẫn cứ ám ảnh tôi, khiến trái tim tôi buốt giá.
Ngày ấy, anh nói yêu tôi, trái tim tôi đập rộn ràng vì hạnh phúc. Cuối cùng, người đàn ông mà tôi thầm thương trộm nhớ cũng đã đến bên tôi và chủ động nói lời yêu thương. Tôi tưởng như mình đang mơ vì quá hạnh phúc. Chúng tôi yêu nhau như thế, trao cho anh mọi thứ và hi sinh, làm rất nhiều điều vì anh mặc dù những thứ xung quanh anh tôi chưa hề hiểu hết.
Video đang HOT
Chúng tôi yêu nhau như thế, trao cho anh mọi thứ và hi sinh, làm rất nhiều điều vì anh mặc dù những thứ xung quanh anh tôi chưa hề hiểu hết. (ảnh minh họa)
1 năm yêu nhau, tôi có những ngày tháng hạnh phúc vô cùng. Trong thời gian ấy, có một lần anh đưa tôi về gặp bố mẹ anh. Nhìn họ chân chất hiền lành, tôi càng tin tưởng anh hơn. Nhưng thời gian sau đó, tôi thấy anh lạnh nhạt, ít quan tâm tôi hơn, thi thoảng thờ ơ với tôi nên tôi cảm thấy nghi ngờ tình cảm của anh. Nhưng điều tôi nghĩ được chỉ là anh không còn yêu tôi như trước kia chứ không bao giờ nghĩ anh sẽ có người con gái khác. Khi đã trao cho anh cái quý giá của đời con gái, tôi lại càng lo sợ điều đó. Vì thế, quãng thời gian ấy tôi đau khổ vô cùng.
Sau lần ấy, anh càng lạnh nhạt với tôi. Tôi quyết định điều tra anh. Và điều tồi tệ hơn cả, tôi biết được anh đã từng sống thử với một người con gái, và bây giờ họ đã quay lại. Cô gái ấy đang mang trong mình đứa con của anh. Và tôi nữa, tôi cũng đang mang thai với lời hứa hẹn sẽ cưới tôi nếu có bầu sau khi anh đã tha hồ ân ái. Tôi đau khổ cùng cực. Thì ra, anh đã lừa dối tôi. Thời gian anh và cô gái kia trục trặc, anh đã có ý đồ tán tỉnh tôi. Khi biết tôi cũng yêu anh, anh càng có cớ lợi dụng tình cảm của tôi và giờ thì anh phũ phàng bỏ rơi tôi dù biết tôi có thai đứa con của anh.
Lúc này anh lại nói tôi phá thai đi vì người con gái kia đã vì anh chịu khổ nhiều, cô ấy đã yêu anh mấy năm nay, thời gian quá lâu rồi nên anh không thể phụ cô ấy. Vậy còn tôi thì sao? Anh coi tôi là cái thứ gì chứ, chẳng lẽ tôi không đau khổ, tôi không yêu anh và còn đứa con của anh thì sao. Lúc này, tôi không biết nên làm gì, phá thai ư, tôi không thể làm. Còn sinh con và làm mẹ đơn thân ư, tôi sợ lắm. Sợ người đời cười chê, sợ thiên hạ nhìn ngó và sợ mất mặt bố mẹ tôi. Trời ơi, sao số tôi khổ thề này. Tôi phải làm gì để vượt qua tình cảnh này đây, xin hãy giúp tôi.
Theo VNE
Người xa, tình cũng xa
Giờ đây, anh chỉ còn biết giữ cho riêng mình một góc trời kỷ niệm. Cứ mỗi lần nghe bài hát ấy anh lại thấy lòng nôn nao. " Cái chợ có hôi nào và bao nhiêu tuôi? Mà ai cũng bảo rằng Chợ Mới quê hương.
Ở nơi đó tôi có môt người thương. Cứ chiêu chiêu nàng ra bờ sông ngôi giặt áo...". Ừ, ai đó khéo đặt tên để một vùng quê trẻ mãi không già. Ở nơi ấy, anh cũng đã từng có một người yêu chiều chiều ra sông giặt áo. Nhưng câu chuyện của chúng mình lại không có hậu như hai nhân vật trong bài hát kia. Ngày anh trở về thì em đã sang sông...
Nhàn ơi, có phải tình yêu của chúng ta không đủ lớn để cho em đợi chờ? Hay thời gian làm nhạt phai những dấu yêu của một thời ngây dại? Dẫu nhủ lòng đừng trách người đi nhưng đêm đêm khi nỗi nhớ dội về, anh vẫn thấy buồn thương ướt nhòe trên gối. Những giấc mơ có người con gái tóc dài giặt áo bên sông ám ảnh anh suốt những năm dài xa nhớ.
Có phải tình yêu của chúng ta không đủ lớn để cho em đợi chờ? (Ảnh minh họa)
Người ta nói con trai mau quên, dễ lạc lòng nhưng với anh thì không như vậy. Kỷ niệm cứ như những con sóng cồn cào, lúc dữ dội, khi dịu êm nhưng lại làm quay quắt lòng người. Mỗi lần về qua nơi ấy, anh lại thấy lòng mình rưng rưng. Đứng bên này sông nhìn sang bên ấy, ngôi nhà xưa giờ hoang vắng tiêu điều. Người xa, tình cũng xa...
Tình cờ gặp lại em, anh ngỡ ngàng khi ký ức hiện về trong veo như những làn nắng sớm. Anh không biết em có cùng tâm trạng ấy hay không? Anh tự hỏi và tự trả lời, chắc là không bởi nhìn vào mắt em, anh biết những nồng nàn xưa cũ giờ đã trao cho người khác. Một chút buồn. Một chút vui. Buồn vì người ta chẳng còn vương vấn. Vui vì ngày ấy em đã có một chọn lựa đúng khi không đợi chờ...
Giờ đây, anh chỉ còn biết giữ cho riêng mình một góc trời kỷ niệm. "Ơi dòng sông, mang nước đi nơi nào? Có vê quê em ghé thăm đôi điêu, rằng anh nhớ thương em nhiêu...".
Theo VNE
Anh vẫn yêu Anh lặng thầm nhìn vào một góc xa xăm mà thấy lòng trống rỗng và cô đơn làm sao. Ngồi một mình trong căn phòng thân thuộc giữa cái lạnh của mùa đông làm anh đau đáu một nỗi sầu, một nỗi buồn "Lửa thiêng"... Với anh, 9 tháng là cả một sự đợi chờ trong mòn mỏi, vô vọng và tuyệt vọng....