Anh là người yêu, bồ hay là chồng?
Nhìn anh đang ngủ say mà lòng chị rối bời. Biết gọi người đàn ông đang ngủ này là gì nhỉ, người yêu, bồ hay là chồng?
Đã nhiều lần chị băn khoăn, có lẽ nào mình đã bị lừa? (Ảnh minh họa).
Người yêu thì không phải vì anh chị đã trải qua giai đoạn ấy rồi. Bồ thì lại càng không vì chị chẳng bao giờ chấp nhận mình là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng còn chồng? Liệu có thể gọi người đàn ông ấy là chồng không khi anh chị sống với nhau đã 2 năm mà chưa đăng ký kết hôn?
Anh hơn chị 10 tuổi. Anh chị quen nhau trong một lần anh về Việt Nam thăm họ hàng. Quen nhau rồi yêu thương nhau lúc nào chẳng biết. Tình yêu đối với chị là những đêm khuya ngồi chờ anh online tán gẫu, là những buổi sáng mùa đông trùm chăn kín mít nói chuyện điện thoại, là những dòng email tâm sự dài bất tận.
Lần nào về Việt Nam, anh cũng tới thăm hỏi bố mẹ chị. Đôi khi, chị cảm thấy mơ hồ: Không biết chuyện tình cảm của mình sẽ tiếp tục như thế nào? Anh luôn là một ẩn số đối với chị.
Anh mua tặng chị những món quà đắt tiền, luôn yêu thương săn sóc chị từng chi tiết nhỏ nhặt nhất. Luôn động viên giúp đỡ chị bất cứ khi nào chị cần, luôn che chở cho chị như 1 người cha che chở cho đứa con gái nhỏ.
Nhưng điện thoại của anh, máy tính của anh, chị không bao giờ được đụng vào. Anh luôn có những tin nhắn lúc đêm khuya, những cuộc điện thoại thì thì thầm thầm đáng ngờ. Anh đang có những mối quan hệ bí mật.
Video đang HOT
Anh luôn có những tin nhắn lúc đêm khuya, những cuộc điện thoại thì thì thầm thầm đáng ngờ (ảnh minh họa)
Anh hiện đang định cư ở Pháp cùng mẹ và anh trai. Mẹ anh ghét chị ra mặt. Bà ra sức ngăn cản cuộc hôn nhân của anh chị. Không biết bao nhiêu lần, bà khiến anh chị cãi nhau kịch liệt tới mức suýt chia tay.
Ngày chuẩn bị lên xe hoa, anh chị đã ngồi thống nhất với nhau: do đặc thù công việc nên anh sẽ làm việc tại Việt Nam 6 tháng và về Pháp ở 6 tháng. Tạm thời anh chị chưa mua nhà mà sẽ thuê trong một chung cư cao cấp. Còn chuyện đăng ký kết hôn, do giấy tờ của anh trục trặc nên anh chị sẽ tổ chức đám cưới trước và đăng ký kết hôn sau.
Cô sinh viên mới tốt nghiệp đại học ngày ấy đã ngây thơ tin rằng đó là sự thật. Chị đã nói dối bố mẹ rằng anh chị đăng ký kết hôn rồi. Cưới xong, anh đưa chị đi chào hỏi một số họ hàng ít ỏi của anh ở Hải Phòng. 4 ngày sau khi cưới, anh chị trở lại với công việc như bình thường.
Lần nào hỏi anh về chuyện đăng ký kết hôn, câu trả lời chị nhận được cũng y như nhau: “Ừ, để khi nào về Pháp, anh sẽ cố gắng lo nốt giấy tờ thủ tục”. Chính câu trả lời đó khiến chị không dám có con, mà cũng chẳng thấy anh giục giã chuyện con cái bao giờ. Chị sợ con mình sinh ra sẽ không có cha…
Đáp lại nỗi sợ hãi của chị chỉ là chuỗi im lặng kéo dài. Đã nhiều lần chị băn khoăn, có lẽ nào mình đã bị lừa? Nhưng tại sao anh lại lừa chị? Đến tận bây giờ, ngoài chuyện đăng ký kết hôn và chuyện anh có những mối quan hệ chị chẳng bao giờ được biết thì anh luôn đối xử với chị như người chồng mẫu mực nhất. Với bố mẹ, họ hàng chị, anh cũng đối xử tốt y như vậy.
Lấy anh, nhưng chị vẫn tung tăng như 1 đứa chưa chồng. Chị có thể thoải mái về muộn, chẳng phải lo đồ ăn thức uống, có thể đi du lịch bụi như hồi sinh viên. Bạn bè ai cũng bảo chị sướng. Cuộc sống thoải mái, đủ đầy, chồng lại yêu thương và quan tâm hết mực.
Nhưng cuộc đời sao tránh khỏi chữ ngờ. Trong một lần anh về Việt Nam, chị thấy anh có điện thoại liên hồi, chuông báo tin nhắn không dứt. Lúc đó, chồng chị đang tắm để chuẩn bị ra ngoài. Chị sốt ruột cầm điện thoại đọc xem ai nhắn tin: “Anh yêu, anh trễ hẹn lâu quá. Em có việc phải đi rồi”.
Chị như chết đứng, trái tim như bị bóp vụn ra hàng nghìn mảnh. Cuộc sống của chị đang đối mặt với chuyện gì đây? Anh là người yêu, là bồ hay là chồng? Đến bây giờ, chị vẫn không thể trả lời được câu hỏi đó.
Giờ đây, chị đang sống với nỗi đau khổ không thể chia sẻ với ai. Hàng ngày, chị sống với một người là chồng của mình nhưng không thể hiểu được chồng mình đang nghĩ gì, đang làm gì?
Chị quyết định nói lời chia tay. Sẽ chẳng cần ra tòa, bởi anh chị làm gì có giấy đăng ký kết hôn.
Theo XH
Vì em quá yêu anh
Em nhớ tất cả những gì thuộc về anh... (Ảnh minh họa)
Anh yêu dấu! Anh đã quên em thật rồi sao anh? Chỉ có mình em nơi đây là vẫn nhớ nhung và yêu anh...
Anh quay lưng đi để em ở lại một mình nơi đây với một tình yêu nồng nàn và nỗi nhớ anh da diết. Vì sao anh đi quá nhanh? Sao anh không một lần nhìn lại phía sau - nơi đó vẫn luôn có em chờ anh. Mình xa nhau vì đâu hả anh? Phải chăng vì anh không yêu em? Nếu đã biết trước có một ngày anh sẽ rời xa em thì sao anh còn đến bên em, cho em cảm giác yêu và được yêu? Những giây phút bên anh, cảm giác hạnh phúc anh mang đến cho em chỉ là ảo thôi sao? Tình yêu giữa hai ta chỉ như là một giấc mơ sao anh? Không phải vậy phải không anh?
Em không thể sống thiếu anh được, anh có hiểu? Cuộc sống không có anh chỉ là những chuỗi ngày dài trôi qua, nó như một bức tranh thiếu đi một mảnh ghép và không trọn vẹn. Em nhớ tất cả những gì thuộc về anh, hạnh phúc khi bên anh vẫn như ngày nào. Anh vẫn luôn hiện hữu trong tâm trí của em, em không thể quên anh được. Vì em đã quá yêu anh nên em không thể dừng lại...
Dù em biết con đường anh đã chọn sẽ không có em chung bước, sẽ không như những lời anh nói rằng "anh sẽ mãi bên em". Em đã cố gắng quên anh, cố gắng thôi không nhớ anh nữa nhưng em đã chẳng làm được gì vì em nhận ra rằng anh là cuộc sống của em, là hạnh phúc, là người duy nhất mà em muốn được sánh bước đi đến hết chặng đường còn lại mà thôi. Em vẫn mong và đợi một ngày anh quay trở về bên em.
Anh nói rằng anh rời xa em vì không muốn em phải buồn, phải khổ vì anh. Nhưng anh có biết rằng em đã sống một cuộc sống nhạt màu và buồn tẻ như thế nào không khi thiếu vắng anh? Vậy anh hãy nói cho em biết con đường mà em phải đi như thế nào đây anh?
Em vẫn yêu anh như ngày nào và chỉ yêu mình anh thôi... (Ảnh minh họa)
Xin lỗi anh vì chia tay rồi mà em vẫn còn làm phiền anh, làm anh khó chịu bởi những tin nhắn hay cuộc gọi mà anh không muốn nhận, vì với anh khi đã kết thúc thì sẽ không bao giờ nhìn lại... Nhưng em không biết phải làm sao nữa. Em cũng không muốn mình cứ sống một cuộc sống như thế này đâu, nó có tốt cho một đứa con gái đâu anh.
Em đã khóc rất nhiều, những đêm dài không ngủ được rồi có những khi chợt tỉnh giấc vì nhớ anh, vì anh đã mãi xa em, vì em đã không thể giữ anh ở lại bên em... Em cũng đã tưởng rằng mình sẽ không thể khóc được nữa vì anh sau một thời gian dài em sống trong nước mắt nhưng đến ngày hôm nay, em có thể bật khóc bất cứ khi nào mỗi khi nghĩ rằng anh đã không còn bên em nữa. Em không vượt qua được để đủ dũng cảm chấp nhận rằng anh đã không còn bên em nữa và em sẽ không bao giờ có anh... cũng chỉ vì em đã quá yêu anh!
Em đã tự hỏi liệu em còn có thể yêu được một lần nữa không khi mà con tim đã quá yêu anh? Và rồi em sẽ ra sao khi mà trong tim vẫn mãi giữ hình bóng anh và chỉ anh mà thôi? Cần bao lâu nữa để em có thể quên anh, để em xóa hết những kí ức thuộc về anh? Em phải tính theo ngày hay tháng hay năm?
Sao anh không cho hai ta một cơ hội để được bên nhau? Sao anh lại dễ dàng từ bỏ tình yêu ấy vậy? Anh hãy quay trở về bên em nhé! Anh hãy nhớ rằng: "tiểu thư đất Hà Thành vẫn luôn yêu anh và chờ anh..."
Tình yêu em dành cho anh không hề phai nhạt theo thời gian, nó vẫn tồn tại trong con tim em. Em vẫn yêu anh như ngày nào và chỉ yêu mình anh thôi...
Gửi tới: Only_1719@yah...
chu_chuot_nho_1986@yahoo.com (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Khi đàn bà... thác loạn Đàn bà ăn chơi còn "tợn" hơn đàn ông... (Ảnh minh họa) Tôi than thở với chị bạn - là một ca sỹ đã hết thời - về chuyện chát chít của chồng. Chị cười phá lên bảo tôi: Em buồn làm gì, đây chị cho mượn mấy cậu trai trẻ chơi đi sẽ thấy thằng chồng em chả ăn thua gì. Cuộc...