Anh hai lần bị người yêu bỏ vì tôi
Tôi đã có gia đình và giữa chúng tôi đơn thuần là bạn bè quan tâm đến nhau. Sự hiểu lầm của bạn gái anh khiến tôi rất áy náy.
Tôi gặp anh trong một chuyến du lịch. Anh là hướng dẫn viên của đoàn chúng tôi. Trước đó hai tháng, tôi vừa trải qua một cú sốc rất lớn trong đời, b.é t.rai đầu lòng của vợ chồng tôi đột ngột bỏ chúng tôi tôi đi vào ngày chuyển dạ. Tôi đã vô cùng đau đớn và suy sụp. Liền hai tháng sau đó, tôi sống mà không biết mình mơ hay tỉnh, tuyệt vọng và mất hết niềm tin. Tôi đã khóc, khóc rất nhiều, khóc đến khi hai mắt không thể nhìn thấy gì. Suốt một tuần liền sau đó, tôi sống trong bóng tối, gặm nhấm nỗi đau, cảm thấy cuộc sống thật sự tồi tệ. Tôi khoác ba lô đi du lịch mà không có chút hứng khởi nào cả, vậy mà…
Bước ra khỏi nhà ga sân bay, hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là anh, vai khoác ba lô, đầu đội mũ lưỡi trai, một tay cầm biển tên đoàn và liên tục nghe điện thoại. Cảm tưởng như anh rất bận rộn và gần như không để tâm đến xung quanh. Bất giác, anh quay qua nhìn tôi nở một nụ cười như từng quen biết. Tôi không kịp phản ứng gì, chỉ lặng lẽ tiến về phía anh, đứng bên cạnh. Từ giây phút đó, tôi gần như không xóa được nụ cười của anh ra khỏi trí nhớ. Suốt bốn ngày theo chân anh, tôi được chứng kiến anh làm việc, một công việc tưởng chừng như nhàn hạ lại vô cùng vất vả và bận rộn. Ngoài hướng dẫn cho đoàn tham quan anh còn phải lo từng bữa cơm, phòng ngủ, xe đi lại…
Tôi cảm nhận được anh là một hướng dẫn viên rất yêu nghề và thực sự tôn trọng nghề nghiệp. Ngoài kiến thức anh còn có một sức hút rất lạ. Anh không nói nhiều, hài hước nhưng lại rất nghiêm khắc. Quả thật, anh đã làm tôi thay đổi 180 độ, không còn cảm thấy buồn chán, không còn cảm thấy bế tắc. Anh như một nguồn khí lạ giúp tôi hồi sinh. Tôi nhận thấy cuộc sống này còn nhiều tươi đẹp lắm, còn nhiều điều ý nghĩa lắm. Tôi đã vui vẻ trở lại, yêu đời và hoàn toàn thay đổi suy nghĩ về cuộc sống.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Sau đó tôi chủ động liên lạc và giữ liên lạc với anh. Nhưng chỉ một thời gian ngắn sau, tôi đã rất buồn khi anh báo tin anh và bạn gái chia tay, lỗi một phần do tôi. Bạn gái anh đã ghen với những gì chúng tôi chia sẻ. Cô ấy đã gọi điện mắng tôi không tiếc lời và anh đã gọi điện lại xin lỗi tôi. Tôi thực sự rất buồn vì khi giữ mối quan hệ này, tôi luôn nhắc mình phải thận trọng không để xảy ra những hiểu lầm đáng tiếc nhưng tôi đã trở thành kẻ gây nên tội. Tôi rất áy náy. Sau đó một thời gian, anh nói với tôi anh đã có bạn gái mới. Bạn gái anh đã đi du học ở xa, tôi nửa ngờ nửa tin vì tôi nghĩ người như anh không dễ yêu, dễ bỏ đến thế. Cuối cùng tôi phát hiện ra anh nói dối tôi, có lẽ vì không muốn tôi bị dằn vặt với ý nghĩ mình là người có lỗi.
Đến bây giờ đã 5 năm trôi qua rồi, anh và tôi vẫn liên lạc qua chat hoặc điện thoại, chia sẻ những chuyện vui buồn trong cuộc sống. Anh là người sống khép kín, rất ít khi chia sẻ chuyện buồn với tôi. Anh nói anh không muốn tôi buồn và phải bận tâm. Còn tôi bất kể vui hay buồn đều chia sẻ với anh. Anh đã là một phần trong cuộc sống của tôi, anh luôn cho tôi niềm tin và vực tôi dậy mỗi khi tôi gục ngã. Tôi dành cho anh một tình cảm đặc biệt và tuyệt đối đó không phải tình yêu, anh có lẽ cũng hiểu được điều đó.
Thời gian vừa rồi tôi bị bệnh nặng và anh là nguồn động lực giúp tôi vượt qua những đau đớn. Có những lúc tưởng như tôi đã bị thần c.hết bắt đi nhưng rồi nụ cười cùng niềm tin của anh đã kéo tôi trở lại với cuộc sống. Hiện tại, tôi đã khỏe hơn nhưng đang rất buồn vì anh lại vừa chia tay bạn gái mình. Anh nói rằng anh và bạn gái không hợp nhau nên chia tay nhưng tôi không nghĩ vậy vì trước đó họ đã tính đến chuyện làm đám cưới. Có lẽ họ chia tay vì thời gian qua anh đã luôn chia sẻ động viên tôi lúc tôi bệnh. Tôi cảm thấy vô cùng áy náy và có lỗi.
Tôi đã nghĩ đến chuyện không liên lạc với anh nữa nhưng dường như điều đó rất khó. Mỗi khi có chuyện vui buồn gì, tôi đều nghĩ đến anh để chia sẻ, tôi có quá ích kỷ không? Tôi phải làm sao đây, các bạn hãy giúp tôi với ạ? Tôi hoàn toàn không có ý giữ anh cho riêng mình mà luôn muốn anh hạnh phúc và sớm tìm được một nửa yêu thương của mình.
Theo Bưu Điện Việt Nam
Muốn dâng hiến sự trinh trắng trước khi lấy người không yêu
Tôi chỉ muốn dâng hiến cho anh sự trinh trắng của mình trước khi phải lấy người mình không yêu.
Khi tôi ý thức được cuộc sống vất vả này cũng là lúc tôi nhận ra rằng, tôi có lỗi với anh rất nhiều... vì tôi đã không dám yêu anh hết lòng mình.
Những lúc ở bên anh, tôi thấy mình hạnh phúc biết nhường nào! Tôi thầm cảm ơn anh vì anh đã mang lại cho tôi hương vị của tình yêu, mang lại cho tôi niềm vui trong cuộc sống này!
Ba năm yêu anh, đủ để tôi hiểu tình cảm của anh dành cho tôi lớn lao như thế nào... và cũng để tôi biết được mình cần và yêu anh biết bao! Nó không sâu đậm như người ta vẫn thường nói, tình yêu là phải biết quan tâm, chia sẻ... vì ở anh, tôi không thấy điều đó. Nhưng tôi vẫn cảm nhận được một tình yêu sâu thẳm trong đôi mắt anh.
Đôi khi yêu nhau, người ta quên cả lối về... nhưng từ ngày yêu anh, tôi vẫn ý thức được hoàn cảnh của mình mà giữ gìn bản thân. Tôi yêu anh nhưng bên cạnh đó, tôi cũng phải vực dậy vì cuộc sống đầu thiếu thốn của gia đình. Tôi phải nghe lời mẹ lấy một người đàn ông mình không yêu thương để "thoát khỏi cuộc sống khổ sở".
Ừ thì... anh ta không phải là người tôi yêu nhưng ngoài tình yêu anh ta dành cho tôi thì anh ta lại là người rất giàu có, điều mà người yêu tôi không bao giờ có được. Tôi đã rất đau khổ khi nghĩ đến cảnh mình phải chung sống với người đàn ông mình không thương yêu... nhưng nếu không lấy anh ta, bố mẹ tôi sẽ rất buồn lòng vì đứa con gái "bất hiếu" như tôi.
Tôi không thể trách gia đình mình được vì mọi người làm thế cũng chỉ muốn tốt cho tôi, muốn tôi có được một cuộc sống tốt. Nhưng lúc này đây, tình yêu tôi dành cho anh không thể nào diễn tả được. Tôi cảm thấy hạnh phúc biết bao khi nhận được những cái ôm siết chặt của anh, những ánh nhìn ấm áp và nụ hôn ngọt ngào của anh.
Đôi khi suy nghĩ, sau này chúng tôi không còn được ở bên nhau nữa, tôi chỉ muốn dâng hiến cho anh tất cả, muốn anh là người được sở hữu sự trinh trắng của tôi... nhưng rồi, lý trí lại thôi thúc tôi phải dừng lại. Tôi không được phép hồ đồ, không được phép bán rẻ hạnh phúc và tương lai của mình. Nếu tôi cho anh tất cả, tôi không còn nguyên vẹn đến bên người đàn ông đó nữa thì cuộc sống sau này của tôi sẽ ra sao? Cả gia đình tôi nữa... nếu bố mẹ phải liên lụy vì sự "hư hỏng" của tôi thì làm sao họ sống nổi?
Bây giờ tôi đang chuẩn bị làm lễ cưới với người đàn ông mình không yêu. Cảm giác chông chênh, trống trải khiến tôi không thể nào kiểm soát được nỗi nhớ anh! Tôi yêu anh, cần anh... nhưng tôi lại không đủ can đảm vứt bỏ mọi thứ để đến với anh.
Phải chăng tôi là người con gái quá nhẫn tâm và đáng khinh bỉ? Tôi sẵn sàng vứt bỏ tình yêu của mình, vứt bỏ người đàn ông tôi yêu thương hết mực để đến với người đàn ông tôi không yêu nhưng lại có thể cho tôi một cuộc sống giàu sang?
Tình yêu của tôi và anh không được trọn vẹn, tôi cũng không cho anh được nếm trải tất cả sự ngọt ngào của tình yêu. Nếu phải xa anh, xa mối tình đầu tiên của mình thì tôi xin giữ lại những kỷ niệm đẹp và tình yêu của hai đứa trong trái tim mình mãi mãi...
Tôi yêu anh... yêu không hối tiếc. Tôi chỉ tiếc vì hoàn cảnh không thể cho tình yêu của chúng tôi tồn tại... Nhưng trong trái tim tôi, từng giây, từng phút, từng ngày vẫn mãi tồn tại tình yêu thuở ban sơ ấy!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Nhà chồng âm thầm dành bất ngờ cho tôi Phòng tân hôn được trang hoàng bằng hoa và nến lung linh, khiến tôi rơi nước mắt vì sung sướng trước món quà gia đình chồng tặng mình. Đêm tân hôn là một đêm mà suốt cuộc đời của mỗi con người đều không thể quên, tôi cũng vậy. Tôi và anh quen nhau gần ba năm, cũng không biết bao nhiêu buồn...