Anh gây sự với tôi để kiếm cớ đi ngoại tình
Từ ngày về sống với anh như vợ chồng, anh bắt tôi nghỉ việc, bày đặt nghi kỵ này kia. Tất cả để che đậy chuyện lăng nhăng của anh.
ảnh minh họa
Ngồi nhớ lại những ngày tháng qua, tôi chua xót cho phận số mình bạc phước. Tôi phải sống làm sao với những ngày tháng tới cùng sự mất mát khi tin lầm vào người đàn ông bạc bẽo. Ngày tôi gặp anh cũng lại là cái ngày tôi làm khổ chính tôi.
Tôi lên thành phố đã gần 10 năm. Trong khoảng thời gian ấy, tôi đã chia tay một mối tình dài 5 năm đằng đẵng. Khi quên được người đó, tôi tự hứa với lòng sẽ không yêu nữa. Nhưng sự đời nào ai biết trước được chuyện xảy đến với mình để mà né tránh. Tôi thật không may khi công việc làm ăn thua lỗ. Tôi bị phá sản rồi chuyển qua nghề hát vì tôi cũng biết hát cải lương nhưng không đạt cho mấy. Tôi đi học thêm để hát, kiếm sống qua ngày. Tôi học được 3 tháng và đi làm. Tôi xin vào làm chỗ quán hát và tôi gặp anh tại nơi ấy.
Video đang HOT
Dù không thích môi trường nơi tôi làm nhưng vì muốn hát cứng nghề, tôi cố gắng chịu đựng những va chạm của khách không mấy lịch sự. Tôi làm được 3 ngày thì gặp anh, tiếp chuyện qua lại, tôi thấy con tim mình rung động khi anh hôn tôi. Tôi rất ghét những khách không lịch sự, vậy mà không hiểu sao tôi lại có cảm giác với anh như vậy. Rồi mỗi ngày anh đều đến quán và không cần tìm hiểu về anh như thế nào, tôi đồng ý làm bạn gái của anh. Chúng tôi chung sống cùng nhau như vợ chồng.
Thấy anh ghen quá nên tôi phải nghỉ làm ở quán hát nhưng tôi lại xin được vào làm quán nhậu. Ở đó lịch sự hơn và có nhóm nghệ sĩ cải lương riêng để hát phục vụ cho khách yêu cầu. Tôi rất hài lòng về chỗ làm và lại có tiền nhiều. Làm được một năm, anh bắt tôi phải nghỉ, không cho đi hát nữa vì anh ghen, sợ tôi bị cám dỗ. Tôi cũng vì hạnh phúc hai đứa nên nghỉ đi hát, mặc dù rất tiếc.
Lúc tôi nghỉ hát thì lại là cái ngày tình cảm chúng tôi rạn nứt. Anh luôn đi sớm về muộn, mặc cho tôi buồn bã hay cô đơn gì, anh cũng chẳng quan tâm. Anh hay cáu và đánh tôi mỗi khi tôi phàn nàn anh về chuyện anh không quan tâm đến tôi nữa. Anh không tôi cho dùng đến điện thoại, không cho tôi qua lại với bất kỳ ai ngoài anh. Tôi thui thủi trong căn phòng suốt một năm, không bước chân ra khỏi phòng vì tất cả mọi thứ anh đều mua để sẵn hết cả. Tôi chỉ quanh quẩn trong phòng, hết xem tivi rồi laptop, vậy mà vẫn bị anh cho là tôi cặp bồ với người này, người nọ.
Nhưng tôi thật không ngờ đó chỉ là che đậy sự phản bội của anh mà tôi không hay biết. Khi tôi đọc được tin nhắn trong máy anh với người phụ nữ xa lạ kia, tôi không dám tin vào mắt mình nữa. Tôi sợ mình nghi oan cho anh nên tôi muốn biết thật hư và nhắn tin lại cho số điện thoại đó xem sao. Một sự thật khiến tôi ngỡ ngàng. Hồi lâu, khi tôi lấy lại bình tĩnh và đợi anh về, tôi muốn nghe anh giải thích. Nhưng anh không nhận mà con chửi bới tôi ăn không ngồi rồi, ghen tuông gây áp lực cho anh này nọ. Tôi đòi gặp người phụ nữ đó thì anh lại ậm ừ và vẫn lén lút qua lại cùng người kia. Khi anh muốn qua đêm với người phụ nữ đó, anh lại kiếm chuyện chửi bới tôi để không về.
Sau đó, tôi lại biết thêm một người phụ nữ khác đang qua lại với anh. Tôi thấy khinh bỉ anh đến mức hèn hạ khi anh khen người phụ nữ kia là đàng hoàng. Còn tôi thì anh cho là không tốt. Anh kêu tôi nghỉ làm ở nhà, khi nào đến đám cưới em gái tôi, anh lo cho tôi vài chục triệu về quê cho tiền cha và mẹ. Vậy mà khi gần đến đám cưới em tôi, anh lại nói là lúc trước khác, bây giờ khác rồi, làm gì được anh. Tôi chết đứng vì câu nói của anh.
Tôi muốn chết đi cho khỏi phải chứng kiến con người độc ác của anh, để không thấy mình bị tủi thân khi gặp phải con người dã tâm đến như vậy. Rồi đây tôi phải làm sao để có tiền về quê mừng đám cưới em tôi ngoài hai bàn tay trắng khi ngày cưới đã gần đến? Tôi mất hết phương hướng và chán nản, không còn tia hy vọng nào nữa cho cuộc đời mình. Với sức lực nhỏ bé, không ai bên cạnh can thiệp giành quyền lợi cho tôi và tôi chỉ biết ngậm ngùi chịu đựng vì anh rất hung dữ, tính tình háo thắng. Tôi không biết phải làm gì để được thoát khỏi kẻ độc ác như anh. Tôi thật sự sợ hãi khi phải sống tiếp tục với con người mất hết lương tri như vậy. Tôi chán nản vô cùng khi thấy tương lai mình mờ mịt quá!
Theo VNE
Mẹ chỉ muốn em lấy chồng gần nhà
Mẹ nghe nhà anh ở tận miền Trung đã gạt đi ngay lập tức. Mẹ muốn em tìm hiểu những người ở gần nhà, tử tế.
Em quen anh được hơn 3 năm khi lên Sài Gòn học và anh vào Sài Gòn làm. Quê em ở tận cùng của miền Nam đất nước, còn anh ở miền Trung xa xôi. Trong thời gian quen nhau chúng em xác định rõ tình cảm, sẽ tiến tới hôn nhân, cả hai đều đặt niềm tin vào đối phương. Hai đứa hiểu và chia sẻ với nhau mọi thứ, dù đôi lúc có xảy ra mâu thuẫn nhưng vẫn biết không thể sống thiếu nhau. Em trao cho anh tất cả vì nghĩ anh sẽ là người sống với em đến hết cuộc đời này.
Chưa bao giờ anh để em lo lắng hay bất an vì mọi thứ đều dành cho em, dù có bao nhiêu cô gái hơn em về tiền tài, nhan sắc anh cũng không màng tới vì khi yêu, anh chỉ muốn dành hết tình cảm cho một người. Em đã tốt nghiệp và đang học thêm Anh văn, chưa có công việc ổn định ở Sài Gòn. Tháng trước về nhà đột nhiên mẹ muốn em bắt đầu tìm hiểu ai đó vì đã học xong, con gái để lâu mất duyên mất sắc.
Em không nói với gia đình chuyện quen anh vì bố mẹ khi cho em lên Sài Gòn học không muốn em quen ai để tập trung vào việc học, em quen ai bố mẹ sẽ bắt về quê ngay. Bố mẹ rất khắt khe cũng vì sợ em hư hỏng, 22 tuổi đầu có bạn tới nhà chở đi chơi cũng phải xin, đồng ý mới được đi. Nhưng tình yêu mà, đâu phải ai cũng có may mắn gặp được người mình yêu và yêu mình nên em đã lén lút quen anh sau lưng ba mẹ. Em biết mình có lỗi, dù sao cũng đâu phải em ăn chơi hư hỏng, em và anh quen nhau một cách nghiêm túc và thật lòng.
Mẹ muốn em quen ai phải dẫn về cho xem mặt, tính cách thế nào mới được quen. Em dự định cuối tháng sẽ dẫn anh về. Anh hiền lành, tử tế, có công việc ổn định, đồng ý theo đạo của em, chịu về quê em nếu em muốn lập nghiệp ở quê nhà. Chỉ có điều em lo nhà anh ở xa và gia đình không khá giả, anh còn phải phụng dưỡng bố mẹ, em biết lấy anh sẽ phải gánh gồng nhưng nghĩ mình có thể làm được vì có anh.
Em gọi điện có ý với mẹ để báo ngày dẫn anh về thăm nhà, mẹ nghe nhà anh ở tận miền Trung đã gạt đi ngay lập tức. Dù anh có được như thế nào mẹ cũng không quan tâm. Mẹ nói không muốn em khổ, gia đình người ta ở xa mình biết thế nào mà dám gả con. Gả con đi là mất con luôn, mẹ không muốn. Còn biết bao nhiêu người ở gần nhà tử tế muốn quen em, mẹ không thể nhìn em chịu khổ được. Mặc dù em đã phân bua rằng anh sẽ về quê cùng nếu em muốn, mẹ nhất định không đồng ý. Em biết mẹ thương em, từng lời mẹ nói ra nghe rất nhẹ nhàng và lại có sức thuyết phục.
Điều em thấy khó khăn ở đây là không biết làm cách nào để thuyết phục được mẹ, mẹ nghĩ em chỉ mới biết chứ chưa yêu anh. Mẹ lo cho em tất cả mọi thứ và hy vọng về em rất nhiều. Nếu bây giờ em cứ cố chống đối, chắc mẹ sẽ rất đau khổ vì em. Anh chị của em rất nghe lời mẹ, bây giờ gia đình hạnh phúc, kinh tế ổn định vì được mẹ dẫn dắt, lo toan. Mẹ không phải người độc đoán nhưng em chẳng có lý lẽ gì để chối được với mẹ. Bây giờ thực sự em không biết phải làm thế nào? Mong anh chị cho em lời khuyên! Xin cảm ơn anh chị đã lắng nghe tâm sự của em.
Theo VNE
Đàn ông tiếp cận tôi chỉ vì sex Người chưa vợ cũng như có vợ, lớn tuổi hay kém tuổi chỉ chăm chăm vào "sex" khi làm bạn với tôi. Tôi sinh ra và sống ở Hà Nội, ăn chay trường từ nhỏ do sợ thịt cá. Học xong lớp 12, tôi học tiếp trung cấp và chơi thân với một cô bạn cùng lớp rất xinh tên Hoa. Vì bạn...