Anh đến với tôi vào mùa xuân buồn nhất
Đó là cái Tết tôi nhớ nhất, vì nó xảy ra quá nhiều chuyện đau lòng trong đời tôi. Dường như mọi tai họa đều để dành để trút xuống vào năm ấy.
Năm ấy, gia đình tôi hồ hởi để đón Tết lắm. Hai em tôi đều đám cưới, chỉ có mỗi bà chị Hai là tôi vẫn nghe tiếp điệp khúc hối thúc của cha mẹ, họ hàng. Thú thật vì quá sợ viễn cảnh người thân đến chúc Tết cứ nhìn mình như người ngoài hành tinh, năm nào tôi cũng trốn lên Đà Lạt ăn Tết với bà ngoại. Thực ra bà chỉ là “bà lẽ” nhưng được cả nhà tôi quý mến, tôi thương bà vô cùng. Có tôi lãnh phần ăn Tết cùng bà, ai cũng an tâm.
Tôi không ganh tị với các em nhưng cứ thử tưởng tượng khi trong nhà ai về chỗ nấy, chỉ còn trơ mình mình thì tủi thân lắm. Tôi không vượt qua được chuyện đó nên mặt cứ như đeo đá khiến người nhà vừa thương vừa ngại. Mẹ tôi mắng “chỉ tại mày cứ mải lo công việc”. Nào tôi có muốn? Dù dốc toàn sức vào công việc nhưng tôi đã lãnh trái đắng khi bị đồng nghiệp chơi xấu.
Như nhiều công ty khác, năm ấy công ty tôi thua lỗ trầm trọng, bắt buộc phải cắt giảm nhân viên. Tôi có năng lực nên tin mình nằm trong vòng an toàn. Không ngờ đồng nghiệp vì sợ bị hất cẳng nên đã bàn bạc với sếp trực tiếp ra tay trước, đề xuất danh sách cắt giảm người của phòng. Một phần lỗi do tôi làm hư một bản hợp đồng quan trọng nên cuối cùng tôi đã mất việc, chỉ trước kỳ nghỉ Tết 3 tuần. Tôi suy sụp lắm, chạy như điên lên Đà Lạt như chạy trốn cái thực tại đáng ghét.
Bà đón tôi nửa vui nửa lo. Tôi kể hết và khóc trong tay bà như một đứa trẻ. Bà im lặng nghe tôi nói, rồi chỉ nhẹ nhàng bảo: “công việc rồi sẽ có việc mới, còn tình yêu là thứ không thể gấp cháu à. Ai cũng sẽ có, hãy chờ đến lượt mình”. Nhìn bà cười, tôi biết bà chưa từng hối hận vì tình yêu dành cho ông. Bản thân tôi cũng ước gì có thể yêu như bà.
Tôi thấy lòng vơi đi nhiều. Khi chưa kịp lau nước mắt tôi đã thấy bà đội nón, đi ra cổng dặn lại sẽ mua món ngon về cho ăn. Mệt quá, tôi thiu thiu ngủ và mơ thấy mình chạy trên ngọn đồi đầy hoa dã quỳ vàng cùng một chàng trai. Anh ấy cứ chạy phía trước không quay mặt lại còn tôi thì cố chạy nhanh hơn để nhìn thấy anh. Đúng lúc anh ta quay lại thì tôi nghe một tiếng động lớn, tiếng kính bể, tiếng la hét…Tôi choàng tỉnh dậy, chỉ kịp thấy đứa cháu họ chạy ào vào báo tin bà bị tai nạn mất trên đồi rồi chạy vụt đi.
Đêm 30, tôi ngồi trước bàn thờ bà mà nước mắt vắn dài, chưa từng bao giờ cảm thấy đau đớn đến thế. Tất cả những ngày sau đó, tôi cứ thơ thẩn trên ngọn đồi nơi xảy ra tai nạn để mong gặp bà. Rồi tôi gặp một người, tất nhiên không phải bà tôi mà là anh ấy.
Ban đầu tôi không chú ý, nhưng rồi nhận ra có người đi theo mình. Anh ăn mặc như kiểu công tử ngày xưa, áo sơ mi tay dài, gi-le chỉn chu, thêm cái khăn choàng, đúng là một hình mẫu đẹp, tuy có hơi già. Sau này tôi biết anh hơn tôi đến 10 tuổi.
Video đang HOT
Thấy tôi nhìn lại, anh bước tới nhìn thẳng vào mắt tôi. Trong ánh hoàng hôn lãng mạn đó, tôi im lặng, không lảng tránh vì nỗi đau trong lòng đè nặng, chẳng còn sức chứ thật tình không phải vì nhan sắc của anh. Còn anh cứ đứng như thế một lúc lâu rồi nói: “Tôi xin lỗi”. Thì ra anh là người đã chứng kiến tai nạn của bà tôi, biết tôi là cháu bà, lời xin lỗi hôm đó anh giải thích vì cảm thấy như có trách nhiệm với nét mặt vô hồn vì mất mát của tôi.
Anh đến thăm tôi nhiều hơn, có ngày đến 2-3 lần. Dù thời gian đó tôi rất mơ hồ về mọi thứ, cũng rất vô cảm nhưng sự có mặt của anh khiến tôi đỡ phát điên vì cảm giác tuyệt vọng và cô độc. Ở Đà Lạt 2 tháng thì chúng tôi trở nên thân thiết. Anh chia sẻ cho với tôi rất nhiều, có lẽ vì là người từng trải. Ở bên anh tôi có cảm giác an toàn, thậm chí có lúc anh còn chọc được cho tôi cười. Kỳ lạ là khi tôi cười anh lại có vẻ đăm chiêu rồi lảng sang chuyện khác.
Có 1 tuần đột nhiên không thấy anh đến, tôi sốt ruột rồi sực nhớ ra mình chẳng hề xin số điện thoại để liên lạc. Chỉ biết chờ chứ không biết làm gì, tôi để cửa mở suốt cả ngày mà vẫn không thấy anh đâu. Sau 1 tuần “mất tích”, anh xuất hiện, tôi mừng quá nhưng chỉ biết ngồi khóc. Anh vội vàng giải thích rằng phải đi công tác đột xuất, chính anh cũng không có số điện thoại của tôi để gọi. Anh hỏi “mà tại sao em lại khóc?”. Lúc đó tôi cứng họng không nói được gì, chính tôi cũng đâu biết tại sao.
2 tháng sau gia đình gọi tôi về thành phố. Tôi nói điều ấy với anh.
Anh hỏi: em có muốn về không?
Tôi trả lời: không về thì ở đây làm gì?
Anh nói: ở đâu thấy vui thì em ở chứ làm gì.
Tôi cười nhẹ, nghĩ bụng ở đây có anh thì cũng vui nhưng chúng ta có là gì đâu. Bất ngờ anh nắm tay tôi rồi nói: “ Em có biết vì sao anh gặp em không?”
Tôi thật thà lắc đầu. Anh nói: “Vì anh thấy em rất đẹp”. Lúc này thì tôi đã cười lớn, lý do này nghe thật buồn cười, không thật và sến súa như cải lương. Anh nghiêm mặt , “nhưng em chỉ đẹp khi em buồn, còn khi em cười thì không”.
Câu nói của anh làm tôi tắt cười ngay lập tức.
“Thật à?”, tôi hỏi
“ Thật“, anh đáp
“Vậy chẳng lẽ anh muốn em buồn mãi cho đẹp?”, tôi hỏi
Anh thở dài, nhìn thẳng tôi như hôm ở trên đồi: “ Không, anh muốn em vui vẻ chứ. Nếu em vui thì nhìn em xấu cả đời cũng được”.
Hai chữ “cả đời” của anh đã khiến tôi – cô gái ngốc nghếch – hiểu ra anh muốn nói gì. Anh đã bước vào cuộc đời tôi như vậy đấy. Tình yêu của tôi đã đến vào lúc tôi đau buồn nhất, để bây giờ tôi luôn thầm cảm ơn sự xuất hiện đúng lúc của anh. Mùa xuân năm ấy bớt ảm đạm hơn, tôi như thấy một đồng hoa quỳ vàng sáng ấm ở phía xa. Tôi có thể đến được đó nếu bước qua được giai đoạn này của cuộc đời. Và sự thật là tôi đã đến được, cùng với bàn tay luôn nắm chặt của anh. Cảm ơn anh, cánh én “hơi già” của em, có anh mỗi mùa xuân của em đều ngập nắng.
Theo PLO
Đi đánh ghen nhưng bị mẹ chồng chửi cho mất mặt
Em thấy chồng em lại đi với cô ta nên điên tiết đến tận nơi để đánh ghen, không ngờ mẹ chồng em cũng đi theo và chửi em mất mặt ngay trước ả kia.
Em lấy chồng được 7 năm, cũng có một cháu bé rồi, vợ chồng em ở với mẹ chồng, bố chồng em mất sớm, bà không đi bước nữa. Chị gái chồng thì lập gia đình ở xa một năm mới về một lần. Vì chỉ còn mình anh làm nơi nương tựa nên mẹ chồng em cưng anh như trứng mỏng, muốn gì được nấy. Thậm chí ở nhà bà rất không hài lòng khi thấy chồng em động tay chân vào việc gì đó để giúp em.
Ngay khi em sinh con, dù đang đau đớn mệt mỏi như vậy nhưng bà cũng bắt tự tay em làm mọi chuyện chứ không muốn chồng em động vào vì bảo đó là những công việc đàn ông không nên động đến.
Cái gì chồng em nói bà cũng cho là đúng, còn cái gì em nói thì bà đều bảo rằng do em không biết cách cư xử, do em không khéo léo, do em thế này thế khác.
Ngày nào cũng vậy, cứ tan giờ công sở là em đầu tắt mặt tối lao về đón con rồi cơm nước dọn dẹp, còn chồng em thì hết chơi tennis rồi lại đi nhậu nhẹt bia bọt với bạn bè đến khuya mới về, mà kể cả có đói thì mẹ chồng em cũng không cho cả nhà ăn cơm trước mà phải đợi con trai bà về bằng được thì mới ăn, dù là có đến 9h tối đi chăng nữa.
Chồng em ngoại tình, đó là một cô gái đồng nghiệp cũ của anh ấy. Em vô cùng tức giận và khó chịu khi anh ấy lén lút đi lại với cô ta, em nói chuyện với mẹ chồng em thì bà bảo "đàn ông ai chả thế, không khéo léo thì nó ngoại tình là đúng", em hết nói luôn với mẹ chồng em.
Cách đây một hôm, em biết được chồng em hẹn hò với cô kia nên em theo dõi và bắt quả tang hai người hẹn hò đưa nhau đi uống nước, em đã chụp được mấy bức ảnh tình cảm của hai người. Khi em nhảy vào chửi bới và định đánh cô kia thì không ngờ mẹ chồng em cũng xuất hiện. Bà không những không bênh em mà còn chửi em mất mặt, bà nói em con này con nọ và đứng ra bênh vực chồng em và dắt chồng em về. Hôm đó trước mặt rất nhiều người bị mẹ chồng chửi, chồng thì không thái độ gì còn cô gái kia thái độ vênh váo, em cảm thấy thật không muốn tiếp tục sống với những con người này nữa.
Em không có bất cứ quyền hành gì ngoài việc được nuôi con và dạy con, còn với chồng em thì anh ấy dường như là tài sản riêng bất khả xâm phạm của bà nên em không được động chạm đến và không được làm con bà tổn thương. Em phải làm sao đây chị?
Thật khó mà không bức xúc khi mà những người thân trong gia đình em thì lại đang cô lập em, mẹ chồng không tin em còn chồng em có vẻ anh ta cũng đang lúng túng hoặc bất lực chẳng biết làm gì để bảo vệ vợ (hay anh ta cũng chẳng muốn làm thế). Nhưng mong em hãy đủ sự bình tĩnh tỉnh táo để phân tích mọi việc rồi sẽ quyết định cho tương lai của mình.
Theo như em nói, chị đoán hoặc chồng em là người yếu thế (vì anh ta chịu sự bao bọc từ bé của mẹ và nghe theo mọi quyết định từ mẹ mình), hoặc là anh ta quá thảo hiếu (vì anh ta sợ mẹ buồn sợ mẹ tổn thương) hoặc anh ta nhu nhược (biết nhưng mặc kệ để mẹ và vợ tự giải quyết mọi vấn đề với nhau) và anh ta là người vô trách nhiệm: sẵn sàng đi chơi không chú ý đến gia đình và bỏ mặc mọi người ở nhà chờ đợi cơm nước.
Tất nhiên, trong đó cũng có một phần vì mẹ anh ta đã tự nuôi dưỡng thái độ đó, nhưng dù gì thì mọi thứ đều vô cùng tiêu cực. Để thay đổi những điều này không hề dễ dàng, nó đòi hỏi sự kiên nhẫn, khéo léo và mềm dẻo linh hoạt của em trong mọi vấn đề. Với một người như bà thì cần phải kiên trì, nếu em cũng thẳng tính và cứng nhắc thì sẽ rất khó để hiểu nhau, trừ khi em có kế hoạch riêng cho cuộc sống của hai mẹ con và điều này cần chuẩn bị lâu dài em ạ.
Cuộc sống luôn đầy những thách thức, nếu mệt mỏi quá không thể cố gắng được thì hãy buông tay để làm lại. Bởi nếu sau sự cố gắng của em mà mẹ chồng và chồng em vẫn không thể yêu thương em hơn được thì cũng nên tính cách khác cho cuộc sống của mình, em nhé!
Theo iBlog
Chỉ vì mất mặt với bạn, chồng nổi cơn điên đuổi vợ ra khỏi nhà lúc nửa đêm "Nếu anh cứ như thế này tôi và con sẽ đi. Con tôi không cần một người bố như anh đâu". Chẳng ngờ sau câu ấy của Thảo, Hưng đuổi đánh vợ ngay lập tức. Thảo bị bố mẹ người yêu chê nên suốt 5 năm yêu Hưng, 2 người đã phải cố gắng rất nhiều để được gia đình chấp nhận. Ngày...











Tiêu điểm
Tin đang nóng
Tin mới nhất

Người yêu có rất nhiều ước mơ, hoài bão tương lai, nhưng lại không có tôi trong đó

Mẹ chồng muốn "đền bù" cho tôi tiền tỷ để chia tay chồng

Con trai gửi tôi 400 triệu nhờ giữ giúp, sau khi cưới, con dâu đòi tôi 900 triệu, lý do con đưa ra làm tôi hoảng loạn

Gia đình tan vỡ, tôi ở cùng mẹ 20 năm, nhưng đến lúc lấy chồng lại bị bố bắt dựng rạp bên nội mới cho cưới

Vợ ở nhà nội trợ lâu ngày khiến tôi không còn muốn làm "chuyện ấy"

Người phụ nữ lạ mặt vác bụng bầu đến bắt đền, mẹ chồng nói một câu cô ta đi ngay còn tôi vội vàng viết đơn ly hôn

Thức trắng đêm xem phim 'Sex Education', tôi ân hận vì câu nói với con: 'Chuyện này không dành cho con nít'

Bữa cơm ra mắt rất vui vẻ nhưng bạn trai bất ngờ đòi chia tay tôi chỉ vì... 5 miếng thịt gà

Mới quen chưa bao lâu, bạn trai đã rủ đi chơi xa

Bố chồng nhờ con dâu rút 100 triệu tiền tiết kiệm về sửa nhà, con bật khóc và nói lời xin lỗi làm tôi choáng váng đầu óc

Mẹ chồng suốt ngày chì chiết con dâu hoang phí, tôi đưa ra một bằng chứng khiến bà chết lặng!

Soi camera thấy bố chồng U80 xồng xộc vào phòng con dâu đang mang bầu, chồng tức tốc lao về nhà
Có thể bạn quan tâm

Nghe ngay album mới của Jennie: Nhạc chất nhất BLACKPINK, hở bạo khoe dáng "khét lẹt" hứa hẹn gây bão!
Nhạc quốc tế
07:49:46 07/03/2025
Tổ tiên loài người đã chế tạo công cụ từ xương cách đây 1,5 triệu năm
Thế giới
07:48:27 07/03/2025
Những nghệ sỹ tài năng, nổi tiếng quê Bắc Ninh
Sao việt
07:42:07 07/03/2025
Mâu thuẫn phân chia tài sản, anh đâm chết em trai rồi tự sát
Pháp luật
07:41:56 07/03/2025
Hậu giảm cân, nhan sắc của 'công chúa' Selena Gomez ngày càng thăng hạng
Phong cách sao
07:38:12 07/03/2025
Những chặng đường bụi bặm - Tập 5: Hũ tro cốt của bố Nguyên bị đánh cắp
Phim việt
07:32:04 07/03/2025
Cha tôi, người ở lại: Bằng tuổi Trần Nghĩa nhưng Trung Ruồi ngậm ngùi vào vai bác
Hậu trường phim
07:15:29 07/03/2025
Nam nghệ sĩ gây chú ý qua album tái hiện Hà Nội bằng nhạc điện tử
Nhạc việt
07:05:21 07/03/2025
Hốt hoảng với gương mặt sưng vù, đơ như tượng sáp của Trần Kiều Ân
Sao châu á
07:00:23 07/03/2025
Mê mẩn với những mâm cơm nhà hấp dẫn của mẹ đảm Hà thành
Ẩm thực
06:08:38 07/03/2025