Anh đã xấu lại còn không bằng cấp
Lần đâu tiên mẹ em ghét 1 người con trai như thế. Anh ấy không bằng cấp, không dễ nhìn, khác xa những kì vọng mà mẹ đặt ở em.
Em 16 tuổi đã xa nhà ra Hà Nội học, 18 tuổi đi du học. Em vừa tốt nghiệp Đại học. Không hẳn là em giỏi giang, có lẽ vì bố mẹ kì vọng nhiều. Tính em cũng thích đi đây đi đó, nhà cũng có điều kiện, nên em cứ thế đi thôi. Trong 1 kì nghỉ về quê, qua 1 nhóm bạn em biết anh ấy. Lúc đầu cũng là những người bạn với nhau. Em kể với anh ấy về những người thích em. Nhiều câu chuyện khác nữa, rồi sau đó, chẳng hiểu yêu nhau từ khi nào. Em cũng chỉ để ý đến tính cách con người anh mà không để ý nhiều đến những cái khác. Anh ấy sinh năm 83. Lúc đó em mới biết anh ấy làm thiết kế ở công ty quảng cáo, nhưng làm thạo nghề thôi, chứ không có bằng cấp.
Rồi em có nhiều sự thay đổi, em hay đi chơi nhiều và ít ở nhà. Hồi đầu anh ấy qua đưa đón nên bố mẹ em có gặp, bố mẹ em đều không thích vì bảo anh ấy xấu. Nhưng từ hồi yêu em anh ấy đã chịu khó giảm hơn 10 kí, nên giờ dễ nhìn hơn nhiều. Rồi bố em lại biết sếp của anh ấy và biết anh ấy không bằng cấp, thế là mọi người cấm em và anh. Mẹ muốn em đi học tiếp, nước nào cũng được, để tránh xa anh ấy .
Giờ đây mọi chuyện với em rối tung rối mù. Trước học xong em vẫn định về Hà Nội làm việc, em cũng quen cuộc sống, lại có nhà ở đó. Nhưng khi găp anh ấy, em muốn về quê làm việc (quê em cũng là 1 thành phố). Tất nhiên cả gia đình em phản đối điều đó.
Anh ấy không có bằng cấp cao (Ảnh minh họa)
Em vốn là đứa con ngoan, thường nghe lời bố mẹ, nhưng em cũng bướng. Gia đình nói gì em cũng im lặng. Cuối cùng mẹ em bảo: “Cưới xin mẹ em không mời khách, cũng không tham dự”. Mẹ còn nói: “Con đi nhiều, biết nhiều, quen nhiều (trước đó em cũng nhiều người theo đuổi) ai con cũng không ưng, vậy giờ người con chọn chắc cũng hoàn hảo lắm rồi, sẽ lo đươc cho con, bố mẹ không phải lo gì nữa cả”. Bố mẹ em cũng là những người học thức, không chửi mắng , cấm đoán, chỉ nói và khóc, tỏ ra thất vọng vì em. Giờ em cũng không biết phải làm sao. Dù em biết tình yêu không phải tất cả nhưng có thể hạnh phúc với 1 người chồng trong khi mình vẫn yêu người khác không?
Video đang HOT
Từ hồi yêu em anh ấy cũng thay đổi rất nhiều, chỉn chu hơn, quan tâm tới tương lai nhiều hơn. Anh ấy cũng dự định đi học để lấy 1 cái bằng, 4,5 năm mới xong. Liệu lúc đó 35 tuổi, cái bằng đó có là muộn màng không?
Nhà anh ấy cũng không có điều kiện, em thì từ bé đến lớn không quá giầu có, nhưng vốn là đứa thích gì được đấy. Em cũng không biết mình có từ bỏ tất cả để đến với anh ấy được không . Thà anh ấy có điểm gì xấu, nhưng em chỉ thấy giờ anh ấy cố gắng để được sự chấp nhận của gia đinh em.
Dù mẹ em là người hiểu biết, giỏi giang, nhưng lần đâu tiên mẹ em ghét 1 người con trai như thế. Điều đó cũng làm em phân vân. Em biết vì anh ấy không bằng cấp, không dễ nhìn, khác xa những kì vọng mà mẹ đặt ở em. Giờ em phải làm sao đây, chạy trốn vài năm sang 1 nước khác, rồi dần dần có 1 tình yêu khác hay bất chấp gia đình, lấy chồng kể cả khi có sự phản đối của bố mẹ? Chắc chắn cuộc sống sẽ vất vả, nhưng biết đâu bọn em tu chí làm ăn rồi cũng khấm khá ?
Ai cũng bảo em thông minh, tự biết lựa chọn cho mình. Nhưng giờ em chỉ mong 1 ai đó nói với em, em phải làm gì?
Em là sinh viên học ở nước ngoài về (Ảnh minh họa)
Trả lời:
Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục. Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, vừa tốt nghiệp đại học ở nước ngoài về. Em đang băn khoăn về việc có nên tiếp tục yêu người con trai không có bằng cấp lại kém về ngoại hình hay không.
Quả thật, như những gì em nói thì anh ấy thua xa em. Trong khi em đi học ở nước ngoài, gia đình khá giả thì anh ấy lại quá bình thường, không học hành gì, chỉ làm ở công ty quảng cáo. Hình thức lại xấu, như vậy thì nếu không có chí tiến thủ sẽ thua em về mọi việc.
Bố mẹ em cho em đi học, để mong em tìm được người chồng xứng đáng. Chính vì thế, bố mẹ em sẽ rất buồn khi thấy em yêu một người như vậy. Tất nhiên, tình yêu thì không có lý do, nhưng nếu như em tự tin rằng mình thông minh, tại sao khi đó lại không suy nghĩ chín chắn hơn để tìm được người xứng đáng? Chị nghĩ em cũng chưa thật sự sâu sắc và suy nghĩ thấu đáo mọi vấn đề.
Giờ đây, tốt nhất em hãy dừng lại một thời gian để xem xét lại mối quan hệ này. Em và anh ấy nếu lấy nhau ban đầu sẽ có thể hạnh phúc, nhưng càng ngày, sống với nhau lâu, rắc rối nảy sinh, nếu anh ấy thua kém em dễ nảy ra xung đột. Anh ấy lại bị gia đình em phản đối, không có bằng cấp cao khó thăng tiến, giờ học cũng là để chống đỡ, như vậy rất khó cho tương lai về sau.
Em không cần thiết phải trốn chạy đi đâu, nếu đi học thì phải do thực sự ham muốn học chứ đừng vì để quên một người. Hãy cố gắng tạm xa nhau rồi thử đi gặp gỡ, hẹn hò người khác. Chắc chắn, em sẽ thấy cuộc sống thú vị hơn.
Chúc em may mắn.
Theo VNE
Con gái ơi, ba xin lỗi!
Hôm qua, thấy con khóc, không ăn cơm, ba rất giận. Ba nghĩ con cái bây giờ thiệt hết biết. Ba mẹ nói động chút xíu đã làm mình, làm mẩy, như vậy thì làm sao mà dạy dỗ?
Cổ nhân đã dạy "gần mực thì đen, gần đèn thì sáng". Con chơi với đám đó, không hư mới lạ! Thế nhưng, con lại bảo: "Sao ba không nghĩ con là đèn, muốn gần gũi để cảm hóa các bạn ấy? Các bạn đã bất hạnh, không có gia đình, mẹ cha; không ai thèm chơi. Con muốn an ủi, động viên các bạn vượt lên nghịch cảnh. Có phải con bắt chước học thói lêu lông của các bạn ấy đâu mà ba lại mắng con giữa mặt bạn bè như vậy?"- con vừa nói vừa khóc tức tưởi.
Lúc đó ba chỉ giận là con dám cãi lời, dám trả treo với ba chứ không nghĩ sâu xa những điều con nói. Mãi đến khi mẹ thủ thỉ: "Anh như vậy là sai rồi. Có gì thì về nhà nói với con, sao lại la mắng um sùm ngoài đường như vậy? Hơn nữa, bé Mai cũng ý thức được chuyện nó làm là muốn giúp đỡ, lôi kéo bạn bè đừng nghe theo bọn xấu... Chính cô bí thư Đoàn phường đã nói cho em biết. Người ta khen con mình hết lời, trong lúc đó anh lại la mắng nó".
Những lời mẹ nói khiến ba bừng tỉnh. Ba đúng là hồ đồ. Lẽ ra ba phải hiểu con, tin con và biết chuyện con làm, có đâu lại hời hợt, thậm chí thô lỗ với con và các bạn như vậy. Ôi, ba thấy thật xấu hổ! Ngày mai, ba sẽ đưa con tới nơi sinh hoạt với các bạn. Ba sẽ xin lỗi các bạn con về những lời nói nóng nảy của mình hôm trước.
Còn bây giờ, con gái ơi, ba xin lỗi con. Hãy xuống ăn cơm với ba mẹ và anh hai. Ba hứa từ nay về sau, làm gì, nói gì cũng sẽ suy xét thật cẩn thận...
Theo VNE
Kiểm đếm lại tình yêu "Anh có hối hận vì đã yêu em không?"- em nhìn sâu vào mắt anh. "Không có" - anh nói rất thật lòng. "Thế anh có biết tại sao mình chia tay?" - em lại hỏi. "Vì em không còn yêu anh nữa" - anh lại siết chặt tay em. Rất lâu rồi, mình mới có một bữa nói chuyện cởi mở như...