Anh đã phụ bạc tôi quá cay đắng
Tôi choáng váng khi anh nói lời chia tay. Đối với tôi mà nói, chuyện tình yêu hợp rồi tan là chuyện quá đỗi bình thường, tôi hoàn toàn có thể chấp nhận được. Nhưng hoàn cảnh của tôi thì lại khác, vì tôi đã 30 t.uổi, nếu không muốn nói là 31.
Ở cái t.uổi này, lẽ ra người ta phải có gia đình, con cái đàng hoàng rồi. Còn tôi, vẫn chờ đợi, vẫn mong mỏi một đám cưới mà chưa nhận được câu trả lời dứt khoát từ anh.
Chúng tôi yêu nhau đã được 3 năm rồi, thời gian trôi đi, mặc dù biết tôi không còn trẻ nhưng anh hứa hẹn sẽ lấy tôi, rồi mong tôi chờ đợi anh thêm 1, 2 năm nữa để chúng tôi ổn định sự nghiệp, công việc, nhất là phía anh. Mặc dù cũng hơi lo lắng nhưng tôi chấp nhận vì thật sự công việc của tôi cũng vướng bận nhiều, nên tôi cũng chưa chuẩn bị tâm lý lấy chồng ngay dù đã không còn trẻ nữa.
Ảnh minh họa
Video đang HOT
Lẽ ra, chúng tôi cưới nhau khi tôi 29. Nhưng rồi anh lại lui lại, nói 30 t.uổi cưới cho đẹp. Tôi đồng ý vì việc đó cũng là hợp ý tôi. Nhưng rồi, đùng một cái anh nói lời chia tay, lý do anh không cho tôi biết rõ, nhưng tôi hiểu anh đã có người con gái khác.
Còn gì chua chát hơn, cay đắng hơn lúc này. Tôi thật sự hoang mang, không biết phải đối diện với sự thật ấy ra sao. Tôi đau khổ suốt bao tháng ngày, tôi van xin anh quay lại, níu kéo anh và hạ thấp lòng tự trọng của mình. Vì tôi sợ, sợ cảm giác bị bỏ rơi, sợ ế chồng.
Với tôi mà nói, 30 t.uổi không còn trẻ trung nữa. Tôi đã đ.ánh đổi mấy năm nay để chờ đợi ngày cưới, vậy mà anh phụ bạc tôi cay đắng thế sao?
Đúng là cuộc sống không nói trước được điều gì. Người mà tôi tin tưởng, để tôi có động lực lao vào công việc, yên tâm về tương lại thì lại nói lời chia tay tôi cay đắng. Dù có muốn tha thứ tôi cũng không thể nào. Tại sao anh không nghĩ cho tôi, tại sao anh lại làm khổ tôi? Tôi đâu còn trẻ nữa để cho anh bông đùa. Anh phải nghĩ được rằng, nếu bỏ rơi tôi, tôi sẽ yêu ai, lấy ai, chọn ai làm chồng khi t.uổi đã quá lứa nhỡ thì?
Vì bản thân mình, tôi cũng đã hạ hết sĩ diện, van xin anh quay lại, vậy mà anh phũ phàng. Tình yêu chỉ đến thế thôi sao?
Tôi sẽ mất bao lâu để vơi đi nỗi đau này, mất bao lâu để tha thứ cho người đó, và liệu tôi có đủ dũng khí để đối diện với sự thật này không? Tôi sợ rằng, thời gian ấy quá lâu, tôi sẽ già nua, sẽ chẳng yêu được ai nữa và khó mà có thể lấy chồng. Hoặc là tôi sẽ nhắm mắt, gật đầu với một gã mà tôi không hề yêu thương. Thật khổ cho tôi quá, tôi mệt mỏi quá rồi!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Tôi không sốt ruột chờ lời cầu hôn
Mặc cho bạn bè và người thân hối thúc đám cưới, tôi chẳng có vẻ gì là lo lắng hay sốt ruột, tôi không muốn làm xáo trộn cuộc sống của anh.
"Em hãy cưới anh nhé?"
Đó là lời cầu hôn anh cố ý dành cho tôi sau bao nhiêu năm tháng bạn bè và người thân hối thúc, còn anh vẫn "bình chân như vại". Riêng tôi chẳng có vẻ gì là lo lắng hay sốt ruột.
Anh hỏi tôi, sao ngần ấy năm vẫn không giục chuyện cưới xin, trong khi bạn bè đã có nơi, có chốn hết cả. Tôi cười. Không phải tôi không muốn cưới hay không yêu anh nhiều như anh nghĩ, đơn giản tôi không muốn làm xáo trộn cuộc sống vốn đang rất vui vẻ của anh. Tôi không muốn vì tôi mà anh bận tâm, lo lắng rồi xao nhãng công việc. Tôi muốn anh thoải mái, là anh như anh mong muốn, không vướng bận, không mệt mỏi, buồn phiền. Và hơn hết là tôi không có quyền đòi hỏi anh bất cứ điều gì, kể cả bắt anh yêu tôi thật nhiều. Tôi chỉ có thể bên cạnh anh, cổ vũ cho anh, mong anh bình yên và vui vẻ.
Ảnh minh họa: IM.
Tôi vẫn tự hỏi mình, nếu tôi có cuộc sống gia đình hạnh phúc, bố mẹ che chở và yêu thương tôi thì liệu tôi có đòi hỏi những điều đó ở anh không? Không phải tôi không đủ tư cách, hay bản thân tôi làm điều gì có lỗi với anh, chỉ có điều, tôi không đủ bản lĩnh vượt qua sự tự ái của bản thân.
Gia đình anh hạnh phúc, ông bà, bố mẹ, anh em trong nhà thương yêu nhau, đó là niềm mơ ước của tôi. Anh đẹp trai, công việc tốt, là người đàn ông giỏi giang, bản lĩnh vượt qua khó khăn mà tôi yêu thương. Càng yêu anh, tôi càng sợ mình sẽ làm tổn thương anh với cuộc sống vốn không trọn vẹn của mình. Không phải tôi không có niềm tin với anh, nhưng tận sâu trong đáy lòng, tôi sợ sự đổ vỡ.
Tôi không nén nổi lòng mình, để rồi òa khóc trước mặt anh như một đ.ứa t.rẻ. Anh ôm tôi vào lòng và nói: "Anh biết và anh hiểu những dằn vặt, lo lắng trong em. Nhưng anh không thể chia sẻ với kẻ bướng bỉnh như em được, chỉ biết chờ đợi thời gian sắp xếp lại tất cả trong em".
Theo Bưu Điện Việt Nam
Sốc khi chồng chụp ảnh ngủ chung với gái Ngỡ ngàng, chị không dám tin vào mắt mình nữa, chị không muốn nghĩ đó là chồng chị. Anh đang ngồi ôm một cô gái lạ chụp hình trong tình trạng không mảnh vải che thân. Rồi tiếp tục là những đoạn clip cảnh hai người quan hệ. Chị tối sầm mặt, vừa bủn rủn cả người, vừa muốn ngất đi vậy. Lật...