Anh chia tay sau nửa năm mua tặng ôtô theo sự đòi hỏi của tôi
Anh nói không thích và không tôn trọng những ai lợi dụng tiền bạc khi yêu, mà đã không tôn trọng thì chẳng thể yêu tiếp.
Tôi được nhận xét là xinh đẹp và giỏi giang, chắc vì thế mà tôi luôn bắt người yêu phải chiều chuộng tôi vô điều kiện. Còn anh cũng là một người con trai có bản lĩnh và khá thành đạt, dù anh xuất thân từ một gia đình không lấy gì làm khá giả. Có lẽ xuất phát từ cuộc sống khó khăn nên anh sống rất điềm đạm, quan tâm, giúp đỡ và thông cảm với mọi người. Yêu anh, anh chủ động mua tặng tôi mọi thứ từ điện thoại, váy áo, mỹ phẩm, đồ trang sức, tất cả đều là những hàng hóa có thương hiệu. Ngược lại, yêu nhau mấy năm mà tôi chưa tặng anh một món quà gì, dù là một chiếc áo sơ mi, đôi giày hay một chiếc cravat. Bạn bè luôn tấm tắc khen tôi có người yêu đáng mơ ước.
Mọi chuyện sẽ chẳng có gì nếu cô bạn tôi không được chồng tặng chiếc ôtô nhân dịp kỷ niệm một năm ngày cưới. Tôi nghĩ mình xinh đẹp hơn, người yêu mình cũng khá giả, sao mình lại không có xe? Tôi đề nghị, đúng hơn là yêu cầu anh mua xe. Nghe xong, anh im lặng hồi lâu rồi cũng đồng ý. Ngày cuối tuần anh đưa tôi ra showroom chọn. Sau việc đề nghị mua xe, có lẽ hình ảnh của tôi trong mắt anh đã thay đổi khá nhiều, không còn là cô gái nhõng nhẽo chỉ cần được chiều chuộng mà đã trở thành kẻ biết tính toán, lợi dụng.
Nửa năm sau anh đề nghị chia tay, anh nói không thích và không tôn trọng những ai lợi dụng tiền bạc khi yêu, mà khi đã không còn tôn trọng thì chẳng thể yêu được nữa; yêu mà nghĩ nhiều đến tiền bạc thì lúc anh khó khăn liệu tôi có còn bên anh? Lòng kiêu hãnh của tôi trỗi dậy nên đồng ý chia tay ngay lập tức, nghĩ anh sẽ phải hối tiếc vì dám chia tay tôi. Chiếc xe ôtô anh bảo tôi giữ lại mà dùng, anh không tiếc chiếc xe mà chỉ tiếc phải nói lời chia tay với người anh từng hết lòng yêu thương. Anh không thể tiếp tục yêu tôi nữa bởi hình ảnh tôi trong anh không còn đẹp. Hàng ngày tôi vẫn sử dụng chiếc xe đó đi lại, mỗi lần ngồi trên xe nghe những bản nhạc mà hai đứa hay nghe, tôi nhớ anh đến nao lòng. Giá như tôi đừng đòi hỏi và kỳ vọng quá nhiều vào anh thì anh đã không rời xa tôi.
Video đang HOT
Theo VNE
Anh ấy không "mạnh mẽ" như vẻ bề ngoài
Là một phụ nữ mạnh mẽ và lãng mạn, tôi không thể chấp nhận đời sống tình dục tẻ nhạt như vậy.
Tôi quen anh ấy ở phòng tập thể hình bởi vẻ đẹp mạnh mẽ của anh ấy. Anh ấy cao 1m82, cơ thể cường tráng, khuôn mặt khá hoàn hảo và tính cách vui vẻ. Tôi cũng là một cô gái có hình thể khá chuẩn do chăm luyện tập thể dục thể thao, chiều cao cũng tương xứng với anh ấy. Tôi tự "chấm điểm" 9 nếu như tôi và anh ấy kết hợp thành đôi.
Khi đó anh 30 tuổi, còn tôi 27, cũng là lứa tuổi đẹp và đủ chín chắn cho một mối quan hệ lâu bền. Tuy nhiên, anh khá hờ hững, tôi thì cho rằng anh đẹp trai nên anh kiêu. Tôi đã chủ động "tấn công" anh ở phòng tập thể hình bằng cách nhờ anh giúp dạy tôi mấy bài tập khó. Anh vô tư giúp đỡ và không hề có ý định tán tỉnh. Tôi nghĩ, người đẹp trai như anh chắc chắn có bạn gái rồi. Tôi khá thất vọng nhưng có vẻ như đã tương tư người đàn ông này nên tôi bất chấp, thể hiện tình cảm bằng nhiều cách, bất cứ khi nào có thể tiếp cận.
Cuối cùng anh cũng để mắt đến tôi và cùng tôi hẹn hò. Anh vốn lạnh lùng với phái nữ là thế nhưng khi yêu cũng rất lãng mạn và nồng nhiệt. Anh thường xuyên nói lời yêu và than thở nhớ nhung nếu như vài ngày chúng tôi không gặp. Tôi bắt đầu chiếm ưu thế trong tình cảm với anh, hay nói cách khác là tôi đã chinh phục được anh.
Mặc dù yêu tôi say đắm nhưng anh chưa bao giờ cố bắt tôi "đi quá giới hạn" cho đến khi cưới. Điều kỳ lạ là anh chưa "quan hệ" với bất cứ cô gái nào trước khi quan hệ với tôi. Anh lý giải điều đó rằng "vì anh chưa muốn có con". Tôi cảm thấy buồn cười trước sự ngây ngô của anh, bởi có con hay không phụ thuộc vào biện pháp tránh thai chứ không phụ thuộc vào "quan hệ".
Nhưng vấn đề mà tôi quan tâm nhất chính là anh rất "kém khoản ấy". Ban đầu tôi nghĩ anh chưa có kinh nghiệm, nhưng nhiều lần, nhiều tuần, nhiều tháng trôi qua, anh cũng không thể làm cho tôi hạnh phúc. Anh không chú tâm lắm vào việc có một cuộc sống chăn gối lãng mạn, anh dường như tỏ rõ quan điểm "làm chuyện ấy" chỉ để duy trì nòi giống.
Là một phụ nữ mạnh mẽ và lãng mạn, tôi không thể chấp nhận đời sống tình dục tẻ nhạt như vậy, nên tôi có giận dỗi và hờn mát anh mỗi khi anh "yêu" không đến nơi đến chốn, cụ thể là không quá 3 phút mỗi lần "giao ban".
Vì quá chán chường, nên tôi chọn cách lặng im mà không đòi hỏi gì nữa, cuộc sống vợ chồng từ đó cũng như thể đóng băng lại, nhưng anh thì lại ghen tuông vô cớ. Khi "yêu" thì anh hời hợt, nhưng nếu tôi không "đòi hỏi" thì anh lại ghen bóng gió. Anh cho rằng tôi không yêu anh vì chắc lại thích một anh nào đó có thể hình đẹp hơn. Có lần cãi cọ, anh còn nói: "Ừ thì anh bị yếu sinh lý bẩm sinh đấy, em muốn đi với ai khỏe mạnh và thỏa mãn thì cứ đi, nhưng đừng có làm chuyện gì sau lưng anh. Không yêu nữa thì chia tay cũng được".
Đương nhiên là tôi vẫn yêu anh, làm sao có thể vì chuyện đó mà chia tay được. Nhưng khi tôi khuyên anh đi khám thì anh cứ một mực bảo là mình "yếu bẩm sinh" cho nên không cần đi khám. Nếu tôi chấp nhận được thì sống tiếp, nếu không thì có thể đi tìm "thú vui" nơi khác.
Tôi cảm giác như mình đang rơi vào cảnh bế tắc. Nếu hối thúc quá hay cằn nhằn quá thì anh sẽ tự ái, còn nếu cứ để như vậy thì tôi thấy không hạnh phúc chút nào. Sự thật thì có phải anh yếu sinh lý do bẩm sinh không? Tôi thấy anh hoàn toàn khỏe mạnh không có bệnh tật gì, lẽ nào điều anh nói là thật. Liệu yếu sinh lý bẩm sinh có thể chữa khỏi?
Lẽ ra tôi và anh đã là một cặp hoàn hảo, nếu như "chuyện ấy" thực sự hoàn hảo như vẻ bề ngoài tương xứng của chúng tôi.
Theo GĐVN
Làm sao với người chồng hết yêu vợ? Nói chung vợ chồng mình dần mất đi tình cảm, sống ít nói chuyện với nhau, không tôn trọng, không hiểu và cũng không chia sẻ với nhau như bao cặp vợ chồng khác. Mình năm nay 30 tuổi, lấy chồng đã được 3 năm, có 1 bé trai 20 tháng tuổi. Từ khi lấy chồng đến nay hình như cuộc sống của...