Anh chỉ “yêu” thân xác em thôi!
Những cơn dục vọng của anh luôn được em lấp đầy
Những cơn dục vọng của anh luôn được em lấp đầy, những khát khao yêu thương của anh đều được em đáp ứng đủ đầy… Em yêu anh nên sẵn sàng làm tất cả, chỉ cần mong anh hạnh phúc!
Cho đến bây giờ em vẫn không hiểu tại sao mình lại yêu anh nhiều thế! Anh chưa một lần ngỏ lời yêu em, chưa một lần quan tâm, yêu thương em như những đôi trai gái yêu nhau khác… Vậy mà em vẫn yêu, vẫn tin, vẫn hi vọng tình yêu của mình có thể cảm hóa được trái tim anh.
Yêu anh, em chỉ biết khóc một mình với những vui buồn của riêng em. Vì sao anh có biết không anh? Vì tình yêu anh dành cho em chỉ là tình yêu thể xác… Còn thứ tình yêu cao quý, đáng trân trọng kia, anh nào đâu dành cho em?
Những lần hẹn hò, chúng mình chưa một lần đi chơi công khai như những đôi tình nhân khác. Ngược lại, anh chỉ muốn ở cùng em trong căn phòng nhỏ của anh hay chăng là nhà nghỉ. Bao lần anh đòi hỏi, bao lần em chống cự trong yếu ớt… nhưng em nào có chống cự được những ham muốn của người đàn ông trong anh? Và rồi, chúng mình đã thuộc về nhau, hay nói đúng hơn, em đã thuộc về anh trọn vẹn… Còn anh, sau những say mê, chìm đắm trong khao khát dục vọng, anh lại thủ thỉ vào tai em những lời đường mật ngọt lịm “ Anh rất vui khi được bên em”. Những lúc đó, em dường như quên mất rằng, anh chưa lần nào nói lời yêu em, dù một lời nói dịu dàng em cần được nghe nhất. Và, em chỉ nghe được những lời dịu dàng ấy khi em đã là của anh, khi bản năng đàn ông của anh được thỏa mãn…
Anh nhắn tin. Những tin nhắn chỉ khao khát dục vọng, ham muốn chiếm đoạt mà chưa một lần em nhận thấy sự yêu thương, quan tâm từ anh. Chẳng một lời hỏi han, chỉ có tình dục và những cuộc hèn hò mời gọi đến phòng anh… Nhưng anh đâu biết rằng, em mong chờ một lời yêu thương chân thành từ anh, mong một lần được sánh bước bên anh trên những con phố, mong được đứng trước bạn bè anh và tự tin nói rằng “Em là bạn gái của anh” chứ không phải là sau những lần ân ái, anh bỗng quên em như một kẻ qua đường, như chưa hề quen biết.
Em đã hạnh phúc biết bao khi được ở bên anh, được tan chảy vào anh với những đêm yêu thương cháy bỏng ấy!
Phải chăng vì những lần gần gũi nhau như thế nên em đã nghĩ rằng, anh cũng yêu em! Những cơn dục vọng của anh luôn được em lấp đầy, những khát khao yêu thương của anh đều được em đáp ứng đủ đầy… Em yêu anh nên sẵn sàng làm tất cả, chỉ cần mong anh hạnh phúc!
Video đang HOT
Mỗi lần ngủ cùng nhau, em mới được nghe những câu nói mật ngọt, dịu dàng nhất của anh! Những câu nói đó khiến em đê mê đến sung sướng, nụ cười mãn nguyện… Em đã hạnh phúc biết bao khi được ở bên anh, được tan chảy vào anh với những đêm yêu thương cháy bỏng ấy!
Nhưng rồi… em chợt nhận ra, sự gần gũi, đam mê, ham muốn chỉ để thỏa cơn khao khát tình dục trong anh mà thôi! Anh chưa hề yêu em, chưa hề quan tâm em như một người yêu thực sự… có chăng, anh cũng chỉ yêu thể xác của em, chỉ biết mơn trớn, vuốt ve cơ thể em mỗi đêm gần gũi, và sau mỗi đêm như vậy, anh lại trả em về với cuộc sống của riêng em!
Anh đâu biết được rằng, trái tim em, tâm hồn em đau đớn như thế nào khi em không nhận được sự yêu thương của anh? Chưa một lần anh đứa em đi chơi, chưa một lần anh giới thiệu em với bạn bè mình, chưa một lần em nhận được bó hoa của anh… Không một tin nhắn dịu dàng hỏi han, không một lời chúc ngủ ngon buổi tối… Em không nhận được bất cứ một điều gì từ anh ngoài những lần qua đêm với anh trong căn phòng thiếu vắng tình yêu ấy…
Cho đến một ngày, em chợt nhận ra người phụ nữ khác ở bên cạnh cuộc đời anh. Người phụ nữ ấy được sánh bước đi chơi cùng anh, được nhận những bó hoa và những lời nói yêu thương ngọt ngào của anh, được nắm tay anh ở những chốn đông người… Đó mới chính là người yêu anh và người anh yêu tha thiết! Và cũng chẳng mấy chốc, anh sẽ cưới người phụ nữ ấy làm vợ. Còn em, sau bao nhiêu năm tháng gần gũi nhau, tưởng chừng như em đã thuộc về anh và trái tim anh cũng đã trọn vẹn trao cho em… Nhưng nào đâu biết được, đến một ngày, em chợt nhận ra mình chỉ là người tình của anh, một cô người tình chỉ biết làm tình, không hơn, không kém…
Em có còn gì nữa đâu anh?
Tối nay, em lại nhận được tin nhắn của anh “Chỉ có em mới chiều được anh! Bản năng dục vọng của anh chỉ được thỏa mãn khi có em bên cạnh thôi”… Chẳng nhẽ em chỉ đáp ứng được ham muốn đàn ông của anh thôi sao? Chẳng nhẽ em chỉ là một thứ đồ chơi tình dục thôi sao? Khi cần thì anh dùng, khi chán thì anh vứt để vui vẻ bên người phụ nữ khác… Em yêu anh mà đâu biết được rằng, với anh, em chỉ làngười tình, chỉ được đón nhận sự dịu dàng của anh mỗi khi ở trên giường ân ái, chìm đắm trong cơn đê mê dục vọng cùng anh mà thôi. Những khi cô đơn, buồn tủi, em nhắn tin chỉ mong nhận lại được sự quan tâm từ anh thì nào đâu thấy?
Giờ đây, tâm hồn em trống rỗng… Em không còn gì cả, không còn gì hết! Anh đâu phải là người đàn ông của riêng mình em? Anh bây giờ đã thuộc về người phụ nữ khác, đang hạnh phúc bên cô ấy… và chẳng bao lâu nữa, cô gái ấy cũng sẽ dâng hiến trọn vẹn thể xác của mình cho anh thôi!
Em ngốc quá phải không anh? Em lỡ trao tình yêu cho một người chưa bao giờ em hiểu để giờ đây, em phải đau đớn gào lên trong sự nuối tiếc về những gì đã qua, về những mất mát và sự lỡ làng của người con gái… Em có còn gì nữa đâu anh, ngoài một thân xác hoang tàn và một tâm hồn đã bị đánh mất từ ngày yêu anh!
Hana (Theo Bưu Điện Việt Nam)
Chị dâu "giăng tình"... em kết nghĩa
Sự gần gũi cùng với sự nhiệt tình hết lòng của Thanh khiến vợ tôi nảy sinh tình cảm... (Ảnh minh họa)
Biết là có lỗi với anh, nhưng thanh niên cường tráng chưa từng trải trong chuyện tình cảm nên Thanh không thể cưỡng lại được lưới tình giăng sẵn của người chị dâu đa tình...
Cùng đồng cam cộng khổ một thời ở biên giới nên tôi nhận Thanh làm em kết nghĩa. Thanh ít hơn tôi 5 tuổi, vốn hiền lành và sống rất tình cảm.
Những lần rỗi rãi, Thanh thường kể cho tôi nghe về miền quê nghèo tận Thanh Hóa. Cảm thương hoàn cảnh của cậu em kết nghĩa nên tôi rủ Thanh về phố huyện của mình hùn vốn mở cửa hàng gạo làm ăn chung. Những gì trải qua trong quân ngũ cộng với tấm lòng yêu thương nhau thật lòng nên nhìn bề ngoài chúng tôi chẳng khác gì anh em một nhà. Thanh quý tôi và chị dâu nên rất tận tình với công việc.
Nhờ sự năng nổ và khéo léo của vợ tôi nên cửa hàng gạo của chúng tôi trở thành đại lý cho rất nhiều cửa hàng nhỏ lẻ ở các huyện lân cận. Mỗi lần áp tải hàng cho các đại lý, tôi cũng phải mất ba bốn ngày mới về. Mọi việc ở nhà may mà có Thanh đỡ đần vợ tôi.
Nhìn Thanh như con thoi hết việc ở cửa hàng lại chạy về nhà phụ với chị dâu mọi việc. Ai cũng ngợi khen tình cảm kết nghĩa của chúng tôi vì trong cuộc sống anh em ruột nhiều khi không được như thế. Tính Thanh thật thà nên rất được vợ tôi quý mến. Cô ấy luôn miệng bảo tôi khéo chọn em kết nghĩa, có được người em trai như Thanh quả là của trời cho.
Là thanh niên chưa có gia đình nhưng Thanh lại rất quý và khéo chăm sóc trẻ con. Vì thế hai đứa con của tôi cũng yêu quý Thanh đặc biệt. Rất nhiều lần cả hai anh em đi làm về mệt nhoài chỉ muốn nằm nghỉ nhưng Thanh vẫn cố gắng đáp ứng tất cả yêu cầu của bọn trẻ một cách nhẫn nại. Thỉnh thoảng tôi còn thầm tự thấy xấu hổ với bản thân vì mang tiếng là bố của chúng nhưng tôi vẫn chưa chiều và gần gũi các con như cậu em kết nghĩa của tôi đã làm cho chúng.
Thanh không thể cưỡng lại được lưới tình giăng sẵn của người chị dâu đa tình... (Ảnh minh họa)
Tôi biết nếu không có tình cảm yêu thương chúng thật lòng thì Thanh sẽ không bao giờ làm được điều ấy. Vợ chồng tôi đã bàn tính chuyện sẽ cố gắng tìm vợ rồi xây dựng cho Thanh một cơ ngơi trên này thay vì về quê lập gia đình như ý định của cậu ấy. Trong thâm tâm cả tôi và vợ đều nghĩ Thanh là em trai của mình chứ không chỉ đơn thuần là một cậu em kết nghĩa.
Từ ngày có Thanh trợ giúp, cửa hàng gạo vợ chồng tôi càng làm ăn phát đạt. Điều đó cũng có nghĩa là chúng tôi nhận được nhiều hợp đồng giao hàng xa nhà ngày càng nhiều. Vốn thông thạo thị trường nên chuyện giao nhận ký hợp đồng mình tôi quán xuyến, mọi việc ở nhà tôi giao hết cho vợ và Thanh. Nhưng thật không ngờ khi tình cảm của anh em tôi càng gắn bó hơn cũng là lúc một mầm mống bất hạnh nảy sinh.
Sự gần gũi cùng với sự nhiệt tình hết lòng lo cho chị dâu thay anh trong những lần tôi vắng nhà một cách đặc biệt đã khiến cho vợ tôi nảy sinh tình cảm với cậu em kết nghĩa của chồng. Cô ấy càng ngày càng viện cớ con còn nhỏ để nhờ em kết nghĩa đến nhà giúp đỡ việc này việc nọ nhiều hơn.
Biết là có lỗi với anh, nhưng thanh niên cường tráng chưa từng trải trong chuyện tình cảm nên Thanh không thể cưỡng lại được lưới tình giăng sẵn của người chị dâu đa tình. Cuộc tình vụng trộm của họ kéo dài trong nỗi ăn năn của Thanh và sự tham lam dục vọng vô độ của vợ tôi. Vì quá tin tưởng vào vợ cũng như tình cảm tốt đẹp của em kết nghĩa nên tôi không hề nghi ngờ cho đến khi sự việc vỡ lở.
- Em ngàn lần xin lỗi anh, anh cứ trừng phạt thế nào em cũng chịu. Chỉ xin anh tha lỗi cho chị dâu để gia đình không tan vỡ, các cháu khỏi bơ vơ.
- Cậu biết như thế sao lại còn làm chuyện tày đình thế, lẽ ra cậu không được phạm sai lầm ấy. Nếu chị dâu có làm điều gì khiến cậu khó xử thì cậu phải nói với anh. Sao cậu lại để cho cô ta dẫn dắt...?
Trong nỗi đau của một người đàn ông bị vợ phản bội và bị chính người em kết nghĩa của mình "đâm lén" từ sau lưng, tôi đã đánh cho Thanh một trận nhừ tử rồi cắt đứt mọi quan hệ làm ăn cũng như mối tình anh em mà tôi cứ ngỡ sẽ bền chặt đến hết cuộc đời này. Chuyện tình cảm dan díu kia cũng lọt ra ngoài, tôi như con thú bị thương hết lần này đến lần khác.
Trước kia người ta khen tình cảm tốt đẹp của chúng tôi bao nhiêu thì bây giờ lại quay sang chỉ trích bấy nhiêu. Vết thương của tôi không thể lành nổi khi đi đến đâu người ta cũng dành cho tôi ánh mắt thương hại lẫn mỉa mai. Tự nhiên lại vẽ chuyện kết nghĩa kết tình cho vợ theo trai, đúng là đem mỡ dâng miệng mèo.
Đã gần chục năm trôi qua, cứ tưởng gia đình tôi sẽ trở lại bình yên sau lỗi lầm vợ tôi rất thành tâm hối cải, hết lòng với gia đình. Nhưng thật ra trong tận đáy lòng, tôi đã không thể tìm lại cho mình sự bình yên. Cay đắng hơn là sau sự cố ấy, vợ tôi có thai và sinh thêm một đứa con gái. Cô ấy hi vọng đứa con sẽ là cầu nối giúp cho tình cảm vợ chồng hàn gắn trở lại.
Nhưng hình như cả hai chúng tôi càng hàn gắn thì vết nứt lại càng sâu thêm. Nguyên nhân là sự bán tín bán nghi của tôi dành cho đứa con gái út. Tôi không biết đó có phải đích thực là con gái tôi hay là giọt máu "rơi vãi" của cậu em kết nghĩa như lời người thân nói lại.
Cuộc tình vụng trộm của họ kéo dài trong nỗi ăn năn của Thanh và sự tham lam dục vọng vô độ của vợ tôi... (Ảnh minh họa)
Vết thương quá sâu nên từ chỗ trút nỗi giận lên vợ giờ tôi lại trút lên đứa con gái út. Mỗi lần nghe người ta nói hình như nó không giống bố, rồi thì chắc gì đó là con thật của tôi. Một nghi mười ngờ, cộng thêm con bé càng lớn lại chẳng có nét gì giống bố mà giống mẹ nhiều hơn nên sự nghi ngờ lại càng lớn lên theo.
Chỉ khổ con bé mỗi khi bố có giận gì mẹ hay chuyện công việc không êm xuôi là thế nào cũng bị bố chì chiết. Ban đầu còn bé nó không hiểu nổi tại sao mỗi lần đến gần bố muốn được bố âu yếm lại bị từ chối, hoặc đang nằm trong lòng bố lại thấy bố bần thần nhìn nó thật kỹ rồi lại thở dài nói ra những câu khó hiểu.
Lớn lên một chút nó bắt đầu lờ mờ hiểu ra sự phân biệt tình cảm của tôi đối với nó. Biết làm như thế là không công bằng đối với một đứa trẻ vô tội nhưng trong lòng tôi không thể nào gạt bỏ được tất cả. Con bé trở thành chướng ngại vật trong cuộc sống của tôi từ đó.
Vợ tôi cũng đau khổ không kém, cô ấy nhiều lần bảo tôi nếu không tin tưởng thì đi làm xét nghiệm ADN để trả lại cho đứa con sự công bằng. Nó không đáng bị bố đẻ của mình đối xử như thế. Tôi nửa muốn làm xét nghiệm, nửa lại không. Bởi sự thật nào bây giờ đối với tôi cũng đều phũ phàng.
Tôi không còn đủ sức để tha thứ cho vợ cũng như người em kết nghĩa kia. Nhưng chọn con đường ly hôn lại càng không thể vì như thế thì tôi chẳng khác gì một người đàn ông bại trận, mất cả chì lẫn chài. Tôi phải làm sao đây để lấy lại niềm tin và cuộc sống gia đình bình yên?
Theo ĐSGĐ
Sợ hãi vì người yêu quá "từng trải" Tôi thực sự rất sợ hãi khi nghĩ đến cảnh cô ấy làm chủ "cuộc yêu" của mình Tôi thực sự rất sợ hãi khi nghĩ đến cảnh cô ấy làm chủ "cuộc yêu" của mình, sợ sự quấn riết, bò trườn của cô ấy khắp cơ thể tôi... để rồi, tôi hổn hển thở khi mình không còn một chút sức lực...