Anh chỉ yêu mình em, kể cả khi em còn sống!
“Anh chỉ yêu em 1 ngày, đó là ngày mà anh còn sống, và kể cả khi anh không còn sống nữa”, những dòng chữ như nhảy múa trước mắt cô. Đã rất lâu rồi anh không nhắn tin cho cô, tại sao anh lại nhắn những điều như vậy?
-Anh biết rồi,em ngủ đi, khuya rồi ! Anh không sao mà!- Ừ, em ngủ đây!
Chỉ ngắn gọn 2 câu thế thôi. Cô và anh chia tay. Không còn một lời dặn dò, không một câu chào tạm biệt. Anh bảo anh ổn nhưng đôi mắt thì đỏ hoe. Anh bảo anh ngủ nhưng trong lòng trống rỗng, anh lang thang khắp thành phố nhỏ, thẫn thờ không để ý những cơn gió rét đã về tự bao giờ… dù cho đường về còn rất xa. 5h chiều trên con đường tấp nập dòng người trở về nhà. Anh phóng xe trong cái giá rét lạnh lẽo của gió mùa cuối năm. Lúc đi vì quá vội vã, anh chỉ mang trên mình 1 chiếc áo sơ mi mỏng và 1 áo khoác. Trên đường đến với cô, anh chỉ để ý cột cây số bên đường, đếm thời gian để mong được gặp cô, để rồi dù cô chỉ cho anh 15 phút ngắn ngủi nhưng đối với anh, khi cô xuất hiện là lúc mọi lạnh giá đều tan biến đi đâu hết. Và rồi giờ đây, một mình trên đường về, anh mới cảm nhận được cái lạnh thấm vào xương thịt, nhưng là hơi lạnh thấm từ bên trong ra. Một chiếc xe tải đi cùng chiều, vượt bên phải, một tiếng còi rít vang, một cái vít ga lên và một cú va chạm vào hông chiếc xe máy… đó là tất cả những gì anh nhớ. Anh về nhà mà chẳng biết mình đã về bằng cách nào, và ngất lịm đi đến chiều hôm sau. 2 tháng trước cô đã bảo với anh, mọi chuyện phải dừng lại. Anh gặng hỏi nhưng cô không trả lời. Anh đã vội vã đến gặp cô sau 2 đêm thức trắng. Cuối cùng cô nói, cô còn nhiều việc cần phải làm. Cô còn nhiều thứ cần phải đạt được. Những điều đó bây giờ đối với cô còn rất quan trọng, và cô sợ nếu cô yêu anh nhiều quá, cô sẽ không thể có được những điều ấy. – Anh có hiểu cho em không? Anh đừng yêu em nữa, hãy quên em đi,anh sẽ tìm được người con gái khác tốt hơn em gấp chục lần mà! – Anh hiểu mà. Những điều đó tốt cho em… Em cần những cái đó. Nhưng em hãy nhớ, anh sẽ vẫn chờ em! Đó là những lời cuối cùng anh nói với cô, dù cho 2 tháng sau đó anh đã lại vội vàng phóng đến khi nghe cô gọi hỏi thăm trong điện thoại. Anh yêu cô nhiều quá! – Anh gặp em được không? Anh có chuyện muốn nói! Anh chỉ xin em 15 phút thôi! – Chuyện gì hả anh? Thôi được, tối nay em rảnh. 7h30 anh qua đón em nhé! Anh thở phào nhẹ nhõm, khi gọi điện anh chỉ sợ cô không đồng ý gặp mặt anh. Kể từ khi cô nhất định muốn chia tay, anh đã đau khổ, đã cư xử nhiều lúc như 1 đứa trẻ, dằn vặt vì không hiểu mình đã sai ở đâu. Cô đã buồn khi đã thốt nên những lời làm tan nát con tim anh ấy. Cô biết anh yêu cô nhiều, và mãi mãi anh cũng yêu cô như vậy. Mỗi khi buồn và cô đơn, cô lại nhắn tin cho anh. Dường như cô biết anh luôn chờ tin nhắn của cô, luôn ở bên cô lúc cô cần. Và cô thấy giận anh, khi 1 lần anh không gọi lại, dù lúc đó cô đang rất lạnh lẽo. Hôm nay anh hẹn gặp cô, và dường như cô cũng đoán được vì sao, hôm nay là ngày sinh nhật của cô! Anh đến, tặng cô những bông hồng nhung đỏ thắm, và muốn cô đi cùng anh đến 1 nơi. Một góc trong quán cafe lặng lẽ, ánh lửa của 18 ngọn nến soi rõ khuôn mặt của 2 người. Một chiếc bánh gato có lẽ hơi to dành cho cả 2. Anh cười và bảo, hơi to có lẽ vì tay nghề của anh hơi vụng. Anh đã hì hục cả buổi chiều để làm chiếc bánh này cho cô, có lẽ trong đời anh chẳng bao giờ anh nghĩ là mình sẽ chui vào bếp để làm việc này… vì một người. Anh yêu cô nhiều quá! Cô cười bảo, anh chỉ xin có 15 phút thôi đấy. Nhưng rồi cô đã ngồi cả buổi tối với anh. Cô biết là anh vẫn yêu cô, và cô hạnh phúc vì những gì anh đã làm hôm nay. Đôi mắt đẹp của cô ánh lên những tiavui vẻ. Anh ngồi, cười vì thấy cô cười, đã rất lâu rồi anh mới thấy cô cười, nghe cô ước điều ước sinh nhật. Nhưng đôi mắt anh trở nên sâu thẳm, và có lẽ rất buồn! Sau tối sinh nhật mình, cô thấy lòng bối rối. Dường như cô thấy mình vẫn rất cần anh, cô phân vân không hiểu mình làm thế có đúng không. Cô nói với anh rằng mình đã gạt hết chuyện tình cảm sang 1 bên, giờ chỉ còn là công việc, nhưng cô biết là không phải vậy! 12h30, cô gọi cho anh, cô không ngủ được, cô gọi để được nghe giọng nói của anh, để kể cho anh nghe rất nhiều điều, mà dường như cô cũng chẳng hiểu là mục đích để làm gì. Anh nghe cô nói, như anh luôn làm như vậy, anh biết cô không nói thật và chợt nhận ra, đêm đó là đêm ngày 01.04,Ngày nói dối. 2 tháng trước, cô đã gọi cho anh lần cuối cùng. Khi nghe giọng anh trong điện thoại “Em à! Anh nhớ em!” cô đã không chịu nổi. Cô như đang bị giằng xé, bởi tình cảm và bởi lý trí. Cô gọi cho anh và bảo rằng anh đừng làm thế nữa. Và cô chạy trốn, chạy trốn anh và chạy trốn bản thân mình!
Ảnh minh họa
Anh thấy mình thật là trẻ con, anh biết cô đang bối rối, vậy mà còn gọi cho cô, anh tự trách bản thân mình. Anh gọi cho cô, để xin lỗi vì đã cư xử ngốc nghếch. Nhưng không phải là giọng nói quen thuộc vang lên, đầu dây bên kia nói rằng anh là đồ tồi tệ,đồ dở hơi và yêu cầu anh đừng làm vậy nữa. Anh từ từ cúp máy, và nhắn tin rằng anh xin lỗi… 2 tháng cô bận rộn với công việc và cố gắng quên anh, và cô nghĩ rằng cô đã làm được. Nhưng rồi bất chợt cô thấy trống vắng trong lòng, thấy thiếu 1 điều gì đó. Những hình ảnh của anh lại ùa về trong trái tim cô, cô nhớ những khi được nghe anh kể những câu chuyện hóm hỉnh để cười, được nghe anh bảo rằng chỉ có mình cô trong trái tim anh, và nhớ lại một câu anh hay lặp lại làm cô hạnh phúc nhất “Anh chỉ yêu em 1 ngày, đó là ngày mà anh còn sống!”, và cô nhớ đến lần cuối cùng cô được nghe anh gọi “Em à!”. 2 tháng anh vùi đầu vào công việc, đôi lúc thấy cô online mà không dám hỏi thăm. Thỉnh thoảng anh muốn hỏi han nhưng lại thôi, anh biết như thế tốt hơn cho cô. Trong thâm tâm anh vẫn mong muốn cô vui vẻ, có được những điều cô mong muốn, và… sẽ trở lại với anh.
Trong tim anh vẫn chỉ có cô mà thôi. Anh biết anh sẽ vẫn đợi, đợi cô về bên anh! “Anh chỉ yêu em 1 ngày, đó là ngày mà anh còn sống, và kể cả khi anh không còn sống nữa”, những dòng chữ như nhảy múa trước mắt cô. Đã rất lâu rồi anh không nhắn tin cho cô, tại sao anh lại nhắn những điều như vậy? Cô gọi lại, theo thói quen, để bảo anh rằng anh đừng nhắn tin như thế nữa. Đáp lại chỉ là những dòng tút tút vô cảm, anh không nhấc máy. Điều này dường như rất khác lạ, vì anh luôn trả lời điện thoại của cô. Cô nhắn tin cho anh nhưng cũng không có hồi âm. Sáng hôm sau, cô thức dậy và thấy bồn chồn, cô chợt nghĩ ra 1 người bạn cũ, 1 người quen của cả 2, nhưng cô không có số điện thoại của người ấy. Đành đợi người ta online vậy. Cô ngồi đợi, và đêm khuya, khi nick người ấy sáng, cô đã vội vã hỏi về anh! Và những ai có thể nhìn vào mắt cô khi nhận được câu trả lời, chỉ có thể nói được 2 từ “Bàng Hoàng”.
Video đang HOT
Rồi cô gục xuống và khóc! Anh đã rời xa cô mãi mãi, anh đã ra đi trong một tai nạn giao thông, 1 chiếc xe tải, không phải quệt ngang xe anh như lần trước, mà đã đâm vào anh. Dòng tin nhắn đó là điều cuối cùng anh cố gắng gửi lại cho cô. Anh đã từng nói, đàn ông đã hứa thì phải giữ lời, và anh đã giữ lời hứa của mình, anh vẫn yêu cô cho đến những phút giây cuối cùng anh sống. Cô nấc lên trong tiếng khóc “Tại sao hả anh? Anh đã bảo sẽ đợi em quay về cơ mà?” Cô giận mình đã quá cực đoan, luôn chỉ làm theo ý mình. Anh đã yêu cô rất nhiều, đã luôn chiều cô hết sức, vậy mà giờ đây, đến đám tang của anh cô cũng không thể có mặt. Và cô chỉ biết khóc. Mặt trời đã lên bên ngoài cửa sổ, đêm qua cô đã khóc rất nhiều và thiếp đi lúc nào không biết. Trong mơ cô gặp lại anh, một nụ cười tươi như anh vẫn thế, vẫn là đôi mắt sâu thẳm và buồn, và anh nói với cô câu nói anh vẫn thường nhắc “Anh là gió, gió có mặt khắp mọi nơi… Bất cứ khi nào em thấy gió, là anh đang ở cạnh bên…” Cô choàng dậy, đến bên và mở toang cửa sổ, một cơn gió mạnh tràn vào, gió lồng lộng khắp căn phòng nhỏ bé…
Theo Iblog
Chứng kiến vợ sinh nở đau đớn, chồng vừa khóc vừa nói: "Con gái hay con trai cũng được...
"Vợ à, em cố lên. Dù sinh con con gái hay con trai cũng được, miễn sao vợ còn sống là tốt lắm rồi. Xin vợ, xin vợ hãy mạnh mẽ vượt qua nỗi đau này. Anh không muốn mất vợ đâu vợ à".
Anh không muốn mất vợ đâu vợ à (ảnh minh họa)
Là cháu đích tôn của cả dòng họ nên trách nhiệm sinh con trai nối dõi tông đường là 1 áp lực rất lớn với vợ chồng Hùng. Mới mang bầu 2 tháng thì hết người này người kia rồi đến bố mẹ chồng suốt ngày nói sa sả vào tai Thắm: "Cô phải sinh con trai, đẻ con gái là tôi đuổi thẳng. Phụ nữ mà không biết đẻ thì không có cái quyền ở trong nhà này nữa". Bị mẹ chồng ngày nào cũng nói, Thắm áp lực lắm.
Ngày đi siêu âm cô lo lắm. Là con gái, cái thai phát triển tốt lắm, nhưng nếu biết tin này cả nhà chồng sẽ sốc và đuổi cô đi mất. Cứ thế, Thắm phải nhờ cậy bác sĩ nói dối kết quả siêu âm để mẹ con cô được yên thân. Được bác sĩ giúp đỡ nên thời gian mang bầu nhà chồng chăm cô như đúng rồi đấy, mẹ chồng thì lúc nào cũng đi khắp xóm khoe cô sắp đẻ con trai các kiểu.
9 tháng mang thai cũng đến ngày Thắm vượt cạn, đêm đang ngủ bất chợt Thắm lên cơn đau đẻ quằn quại khiến Hùng phải gọi cấp cứu đưa vợ đi đẻ ngay lập tức. Chuyển vợ vào phòng đẻ, anh thấy vợ cứ gào khóc, đau đắn vật vã mà mãi không sinh được. Nhìn vợ như thế anh thương lắm, các bác sĩ thì cứ rối hết lên vì ca đẻ thường này của vợ rất khó.
Lát sau bác sĩ đi ra và trực tiếp gặp Hùng đề nghị để Thắm mổ đẻ vì xương chậu của cô rất hẹp nên khó đẻ thường. Đồng ý với bác sĩ mổ đẻ, anh xin bác sĩ vào nhìn vợ. Thấy vợ mướt hết mồ hôi, tay bám chặt vào quần áo mà dặn đẻ nhưng không được. Thấy vợ đau đến nổi ấy, Hùng bật khóc nức nở cầm chặt tay vợ nói:
- Vợ à, em cố lên. Dù sinh con con gái hay con trai cũng được, miễn sao vợ còn sống là tốt lắm rồi. Xin vợ, xin vợ hãy mạnh mẽ vượt qua nỗi đau này. Anh không muốn mất vợ đâu vợ à.
Bị bác sĩ đuổi ra ngoài thì lúc này Thắm ngất đi vì kiệt sức. Ngồi ngoài đợi vợ đẻ mà Hùng nóng ruột quá. Anh chỉ lo vợ có mệnh hệ gì thì anh ân hận cả đời, chưa bao giờ anh thấy phụ nữ sinh đẻ lại đáng sợ như thế này. Nếu như có thể, anh chỉ ước được ghánh chịu nỗi đau kia thay vợ thì tốt biết mấy. Cứ ôm đầu ngồi ngoài chờ trong lo lắng và sợ hãi thì chừng 30 phút sau tiếng trẻ con khóc ré lên trong phòng khiến Hùng mừng rỡ.
Chạy vội đến cửa phòng đẻ nhòm xem thế nào, nhưng anh không thể nhìn được gì vì cửa kín quá. Lát sau bác sĩ bế đứa bé vừa mới sinh đỏ hỏn ra trao cho Hùng. Là con trai, là con trai thực sự. Cu cậu giống Hùng quá, nó cười nhoẻn miệng cười với Hùng kìa. Ôm lấy con Hùng bật khóc sung sướng mà khoe với bác sĩ mình đã lên chức bố rồi. Cảm giác đó thật tuyệt vời.
Đang vui sướng vì được bế thiên thần nhỏ trên tay, bất giác Hùng nhớ đến vợ. Anh liền chạy tới hỏi bác sĩ tình hình vợ ra sao rồi. Nghe bác sĩ bảo vợ anh mất máu và kiệt sức nên tạm thời chưa thể tỉnh ngay được. Nhưng may là ca mổ đẻ mẹ tròn con vuông không sao cả, khiến Hùng nhẹ hết cả lòng.
Tất cả đã qua rồi vợ, em đừng lo gì nữa (ảnh minh họa)
Đưa con cho mẹ bế thay Hùng vội chạy vào phòng với vợ. Cô ấy vẫn ngủ, ngủ trong đau đớn nhưng có lẽ vợ sẽ rất hạnh phúc vì đứa nhỏ đã ra đời và đặc biệt nó là con trai nữa. Cứ thế, Hùng lau mồ hôi trên trán vợ và nắm chặt tay vợ không rời nửa bước.
Lúc lâu sau Thắm mới tỉnh lại, thấy chồng đang nhìn mình mắt vẫn ướt. Cô vội hỏi anh con đâu rồi. Hùng mỉm cười trong nước mắt bảo vợ.
- Con khỏe mạnh và được 3,5kg vợ à. Nó giống anh lắm, à vợ ơi là thằng cu thực sự ấy.
- Anh bảo sao cơ? Con trai, con trai thật ư?
- Ừ, con trai vợ à. Nhưng lúc vợ nằm trong phòng này đẻ thì anh đã không quan trọng trai gái nữa rồi. Anh chỉ cầu mong sau vợ sống vậy là đủ rồi. Hay mình chỉ đẻ 1 đứa thôi vợ nhé, đừng đẻ nữa anh chứng kiến cảnh vợ đẻ mà anh thương vợ lắm.
- Thật sao? Nhưng em muốn vợ chồng mình đông con, dù có phải đánh đổi cả mạng sống của mình thì em vẫn muốn anh và con vui. Với em thế là đủ rồi.
Nằm viện 1 tuần thì Hùng đón mẹ con Thắm về nhà. Nhìn đi lại khó khăn vì vết mổ đẻ mà anh thương vợ quá. Nhìn cu Tít mà anh thấy thêm yêu vợ con hơn. Người ta nói đúng, dù sinh con trai hay con gái không quan trọng, quan trọng là hạnh phúc và nuôi nấng chúng thành người có ích cho xã hội.
Theo blogtamsu
Phụ nữ cần đề cao cảnh giác với người đàn ông nói 7 câu này Có tới 90% các chàng sẽ nói những câu này với phụ nữ, các nàng chớ dại mà tin nhé. Anh chỉ yêu mình em thôi Khi đang cưa cẩm cô nàng nào đó, nhiều chàng trai không tiếc lời mà "ban phát" những câu nói ngọt lịm, những lời thề thốt trên trời dưới biển và một trong những câu phổ biến...