Anh cần thành công nên đã chia tay
Gia đình và họ hàng nhà anh đều muốn chúng tôi đến với nhau nhưng anh vẫn nói chia tay vào đúng sinh nhật tôi.
Ảnh minh họa
Gia đình tôi và anh có họ hàng xa. Anh hơn tôi hai tuổi, cái tuổi khá gần nhau, học đại học cùng trang lứa nên suy nghĩ của tôi và anh cũng khá tương đồng. Anh xuất thân từ gia đình làm nông, còn bố mẹ tôi đều là công nhân viên chức nhà nước. Nhưng chúng tôi được học hành tử tế và đã đi làm. Tính anh ham vui, trong lúc đi học thì vừa học vừa làm. Sau khi học xong, bố mẹ anh muốn anh ở gần và lấy vợ gần nhà nên anh đã về tỉnh tìm một công việc yêu thích.
Còn tôi, một cô gái 25 tuổi, cái tuổi được gọi là đẹp nhất, tôi có phần may mắn hơn anh là con đường sự nghiệp khá suôn sẻ, chưa vấp ngã trường đời như anh nên va chạm xã hội không sành sỏi. Tôi có cuộc sống gần như kiểu tiểu thư, cậu ấm. Nhưng do cuộc sống có quá nhiều rắc rối, tôi đã sống ích kỷ. Người nào không vừa ý là tôi không nói chuyện, tôi sống khá nội tâm.
Từ khi quen anh, tôi bắt đầu chia sẻ nhiều hơn. Hồi đầu chỉ là xã giao bình thường thôi (mặc dù cả hai đều biết ý định đến với nhau nhưng không dám bỏ qua giai đoạn). Chúng tôi tìm hiểu nhau một thời gian thì anh tỏ tình và có ý định tiến xa hơn. Lúc đó tôi cũng khá bất ngờ. Tôi đặt ra câu hỏi ngay là anh tỏ tình với tôi do bố mẹ ép hay tự nguyện (vì bố mẹ anh muốn anh lấy vợ)? Và anh bảo là anh tự nguyện. Lúc đó và cả sau này tôi vẫn tin anh tự nguyện.
Video đang HOT
Sau đó một tuần, anh bắt đầu có thái độ lẩn tránh, ít điện thoại hơn. Một buổi đêm, anh tự dưng gọi điện cho tôi (trước đó chúng tôi thách nhau là xem ai gọi điện trước, lần nào tôi cũng là người gọi trước nhưng hôm đó thì không) nhưng tôi lại không nghe. Sáng hôm sau, tôi gọi lại, anh bảo không có việc gì cả, không ngủ được thì gọi điện. Cả ngày hôm đó, chúng tôi không liên lạc với nhau nữa.
Tôi bắt đầu thấy có điều gì lạ nên hẹn anh đi chơi. Buổi sáng tôi nhắn mà tận chiều anh mới trả lời. Chúng tôi ngồi nói chuyện nhưng khi tôi bắt đầu tỏ thái độ và anh đã nói một câu là: “bỏ thì thương mà vương thì tội”. Lúc đó, tôi đã nghĩ ra lý do có thể là vì cuộc sống của tôi và anh khác xa nhau. Anh còn bảo là anh quá tham lam, anh sống vì bạn bè, anh cần thành công (hiện tại công việc của anh không thuận lợi) nên sợ tôi không chịu được và nhiều nhiều nữa…
Tôi không hiểu là do đâu mà anh nói như thế, đến giờ tôi cũng không hiểu. Sau đó vài hôm, tôi được biết bố mẹ anh ấy giục là nếu tôi đồng ý rồi thì xuống nhà tôi nói chuyện đi lại. Tôi nghĩ hay do nguyên nhân đó mà anh đã nói phũ phàng với tôi như thế? Tôi và anh không liên lạc vì anh bảo cần thời gian suy nghĩ và để tôi có thời gian học cho xong bằng hai. Thực ra, tôi biết kết quả ra sao rồi nhưng tôi thực sự không hiểu anh nghĩ gì, cần gì, anh tự nguyện hay do ép buộc?
Khi tôi tốt nghiệp xong, cái ngày đáng lẽ là tôi phải vui vì mình thêm một tuổi lại là ngày tôi nghe lời chia tay. Tôi đồng ý một cách vô thức vì tôi đã xác định trước đó rồi. Giờ đây, gia đình anh ấy vẫn muốn chúng tôi đến với nhau và cả họ hàng nhà anh ấy nữa, tôi và mẹ tôi rất khó xử. Tôi không biết anh ấy có muốn thế không hay lại vì gia đình nữa? Mong các bạn chia sẻ.
Theo VNE
Vợ còn trinh, lại nghi làm giả
Thật lòng, khi nói ra những lời này, tôi cảm thấy hổ thẹn với bản thân và thấy có lỗi với vợ mình.
Nhưng tôi đã từng không tin vợ, không tin vợ là một người con gái ngoan ngoãn, đoan chính. Vậy mà tôi vẫn lấy em làm vợ, chỉ vì, tôi cảm thấy, chuyện trinh tiết không còn quá quan trọng, và vì tôi yêu em. Nếu như may mắn lấy được người trong trắng thì tốt, còn không, tôi vẫn cam lòng.
Ngày đó, vợ tôi vốn là cô gái rất cá tính, mạnh mẽ. Vợ nói chuyện cũng bạo mồm lắm, nên tôi thường hay tếu táo vợ. Lâu dần, chúng tôi than quen nhau. Ai cũng bảo tôi là, yêu em thì hợp và nhiều người có ý tác thành cho tôi. Ban đầu tôi phân vân vì với một cô gái uống rượu giỏi, hát hò nhảy múa thỏa thích trên sân khấu lại có vẻ sống hơi suồng sã với bạn bè như em thì có thể là người ngoan hiền được không. Nhiều người nói em ngoan nhưng tôi không tin.
Thi thoảng đi cùng tôi, em có uống rượu say, thậm chí còn nôn tại trận, nhờ bạn bè đưa về. Với người con gái như thế, làm sao tôi có thể tin được là em ngoan ngoãn, hiền lành. Chẳng hạn gặp gã nào đểu cáng thì em chỉ có nước &'đi đời nhà ma'.
Thế nên, dù đã quý mến em nhưng tôi còn do dự, tôi nghĩ rằng, em không thể là người con gái tốt. Nhưng cái tính cách của em khiến nhiều gã đàn ông mê mệt, và khi có nhiều người vây quanh em, tôi mới thấy, mình cần phải kiên trì.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch.(ảnh minh họa)
Tôi đã theo đuổi em nhiệt tình hơn. Được tầm 2 tháng thì em yêutôi, tôi cũng đã tin tưởng và yêu thương em. Và hơn 1 năm, chúng tôi cưới nhau. Thực tình, thời gian đó, nhiều lần tôi muốn đi quá giới hạn với em nhưng em lại không đồng ý. Nhiều khi tôi nghĩ, có lẽ là em sợ tôi phát hiện em không còn trinh tiết nên không dám nói chuyện quan hệ trước hôn nhân.
Có khi em nói với tôi là em muốn giữ bản thân tới khi về nhà chồng làm tôi có chútkhinh khinh em. Trong thâm tâm, tôi luôn nghĩ, em đã không còn trong trắng nữa, giữ gìn gì chứ. Nhưng lại hiểu tâm lý con gái, sợ bị chồng phát hiện không còn trinh tiết, nên tôi bỏ qua cho em.
Ngày cưới nhau, tôi đã chuẩn bị một đêm tân hôn đầy lãng mạn. Khi gần gũi em, em sợ, bảo là chưa bao giờ làm chuyện này nên rất run. Lúc đó tôi đã cười nghĩ em cũng khéo đóng kịch. Nhưng thật không ngờ, đêm ấy, tôi biết được vợ mình còn trinh. Ban đầu, tôi còn nghi ngờ em dùng màng trinh giả, vì bây giờ, họ có thể lừa gạt người khác bằng chuyện này. Nhưng vì đã có tâm lý chuẩn bị trước, cũng đã cảnh giác nên tôi đã kiểm tra kĩ và đúng là, em còn trinh thật. Chứ nếu đàn ông đã muốn chú ý quan sát thì không có màng trinh giả nào lừa được họ.
Vậy mà thiếu chút nữa thì tôi đã nghi ngờ em. Nhìn những biểu hiện của em khi gần gũi tôi, rồi nỗi sợ hai của em khi được tôi chiều chuộng, tôi đã hiểu, thực sự là em không phải là cô gái hư hỏng. Em đúng là người con gái ngoan ngoãn, vậy mà tôi lại nghi ngờ em. Thật sự tôi quá có lỗi với vợ mình, tôi tin là em thật lòng yêu và dành cho tôi.
Thật may là tôi chưa làm gì dại dột. Từ giờ tôi phải yêu vợ, để bù đắp cho sự nghi ngờ sai lầm của tôi.
Theo VNE
Chấp nhận buông tay để em lấy chồng khác Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã dành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Em à! Có lẽ mỗi người ai cũng có số phận mà trời đã giành riêng cho họ, cả anh và em cũng không ngoại lệ. Mình đã là vợ chồng chung sống đầu ấp tay gối hơn mười...