Anh cần 5 năm để bỏ vợ và đến với tôi
Anh khóc rất nhiều, như một đứa trẻ, bảo không thể nào quên được tôi và không cho tôi nghỉ việc.
Hiện tôi như rơi vào cõi hư vô, không biết mình phải làm sao. Tôi rất cần một lời khuyên nhưng tôi cô độc khi chỉ có một mình. Đầu óc tôi như muốn nổ tung ra, mệt mỏi và buồn bã.
Khi chia tay với chồng cũ, tôi tưởng mình không thể có cảm giác với đàn ông nữa. Trong suốt một năm qua, cũng có hai người yêu và muốn đến với mẹ con tôi, nhưng tôi lại không tìm thấy lại được hai chữ “tình yêu” khi ở bên họ.
Tôi chỉ nghĩ, mình phải tìm được việc làm thật tốt để ổn định cuộc sống, nuôi con trưởng thành. Và để sau khi trả hết được số nợ hơn 10 triệu đồng (mà người chồng cũ để lại cho tôi và bắt tôi phải trả) thì sẽ chuyên tâm đi làm, dành dụm tiền để mai này lo cho con ăn học (vì đã một năm nay anh ta không có trách nhiệm gì với con trai hết, ngay cả đến mặt con anh ta cũng không thèm nhìn nữa). Vì vậy, tôi không hy vọng nhận được sự quan tâm của anh ta, tôi biết mình phải tự lập sống để nuôi con một mình thật vững vàng.
Cuộc sống của tôi yên bình trôi qua, tôi tưởng mình đã không còn cảm giác với đàn ông nữa, hai chữ “tình yêu” và sự rung động đối với tôi thật xa xỉ. Cho đến khi tôi gặp anh. Tôi đến công ty anh làm và đã quen anh. Lúc đầu tôi không để ý gì, nhưng càng ngày tôi càng quý mến và yêu anh từ khi nào cũng không hay.
Ảnh minh họa: Inmagine.
Video đang HOT
Ban đầu, anh chỉ trêu đùa tôi, không thật lòng với tôi, anh tưởng rằng anh có thể che giấu được chuyện tình cảm vụng trộm này với vợ mình. Nhưng khi vợ anh biết chuyện, anh tỏ ra hoang mang, bối rối. Anh hẹn gặp và nói lời xin lỗi tôi, anh nói tất cả là lỗi do anh. Anh bảo tôi hãy quên anh đi, sẽ có người khác đến với tôi. Anh trở về bên gia đình.
Vợ anh nhắn tin đòi gặp tôi. Tôi không quan tâm. Tôi yêu anh thật lòng, và tôi cần anh. Anh gục đầu vào vai tôi khóc rất nhiều, như một đứa trẻ, anh nói sẽ không thể nào quên được tôi và không cho tôi nghỉ việc. Tôi có lúc cũng nghĩ mình phải dừng lại, tôi không muốn mình có lỗi với ai hết. Nhưng cả anh và tôi đều không làm được, chúng tôi đã quay lại và yêu nhau càng sâu sắc hơn.
Anh nói cần tôi chờ đợi anh 5 năm. 5 năm để cho anh có thể rời xa người vợ đã chung sống với anh 8 năm, 5 năm để anh có thể thu xếp mọi công việc để chuẩn bị cho tương lai của hai đứa. Anh không muốn con tôi, con anh, rồi con chung của chúng tôi phải chịu khổ khi sống trong cảnh thiếu thốn. Anh rất yêu tôi, muốn chung sống với tôi nhưng anh lại mong tôi đừng làm khó anh, hãy cho anh thời gian.
Anh không muốn mọi người nói rằng, vì sự xuất hiện của tôi khiến anh phải bỏ vợ. Anh muốn tôi ở bên ngoài không liên quan gì đến chuyện này. Hiện nay vợ anh có thể đã nghĩ rằng anh quay trở về với gia đình rồi. Anh vẫn giấu chuyện quay trở lại với tôi. Lúc này tôi không biết mình phải làm sao nữa.
Tôi có nên sống lặng lẽ để chờ đợi anh 5 năm nữa không? Hay là chấm dứt tình yêu này tại đây trong đau khổ? Xin mọi người hãy cho tôi lời khuyên.
Theo Ngoisao.net
Hơn tình bạn nhưng chưa phải tình yêu
Khi cậu xa tớ hàng ngàn km tớ mới nhận ra mình mất đi một thứ vô cùng quan trọng, dù rằng nó chưa phải là tình yêu...
Không biết giờ này cậu đang làm gì, có khỏe không? Đã quen với cuộc sống ở nơi đất khách chưa? Một mình cậu nơi đó chắc buồn lắm nhỉ? Nhưng chắc cậu sẽ sớm làm quen được với cuộc sống đó thôi. Và từ đây có lẽ tớ cũng sẽ phải làm quen dần với cuộc sống không có cậu bên cạnh nữa.
Lạ quá, tớ thấy mình thay đổi nhiều quá. Trước đây tớ chưa bao giờ muốn quan tâm cậu làm gì và sống thế nào, ngay cả khi cậu ốm tớ cũng không quan tâm cậu thế nào.
Hôm sau tớ bị lạc đường lên đến muộn. cậu đợi tớ hơn 1 giờ, máy điện thoại tớ hết pin không liên lạc được. Sau đó, cậu phải quay về trường để học. Tớ biết cậu buồn lắm.
Cậu hẹn hôm sau sẽ gặp tớ nhưng cậu sắp bay nên thời gian cũng không có nhiều, cậu phải đi khám sức khỏe. Người ta thông báo cậu bị viêm phổi vì bị lạnh và ho quá lâu. Cậu phải về quê để chuẩn bị cho chuyến bay. Vậy là tớ và cậu lại lỡ hẹn một lần nữa. Cậu về quê 4 ngày. Chỉ còn 3 ngày nữa là câu sẽ bay. Tớ đã mua sẵn quà để tặng cậu. Tớ hẹn cậu tối đi làm về sẽ vào chỗ cậu chơi nhưng cậu lại phải đi khám sức khỏe.
Trước đây, tớ vốn chỉ quan tâm đến cậu như một người bạn (Ảnh minh họa)
Đêm đó tớ nhắn tin hỏi thăm tình hình cậu thế nào, cậu bảo sáng mai sẽ bay sớm, nhớ ra tiễn nhé. Tớ thấy khóe mắt cay cay, cả đêm không ngủ được. Sáng hôm sau tớ dậy sớm để kịp vào tiễn cậu, mọi người trêu tớ là bạn gái cậu nhưng có lẽ cậu sợ tớ ngại nên không nói gì. Cậu mải chụp ảnh với mọi người nên không có thời gian nói chuyện với tớ, chỉ chụp với cậu 1 kiểu ảnh tập thể nhưng luôn giữ 1 khoảng cách. Trời sắp mưa cậu sợ tớ về sẽ bị ướt nên bảo tớ về. Tớ chỉ kịp dặn cậu giữ gìn sức khỏe và quay đi.
Tớ trở về. Trời bắt đầu đỏ cơn mưa to. Trong đầu tớ lẫn lộn bao nhiêu suy nghĩ không diễn tả nổi. Đi đường tớ không còn để ý đến những chiếc xe đang phóng nhanh. Tớ dã bị ngã, từ hôm cậu đi mới có 4 ngày mà tớ đã 2 lần bị ngã xe. .Sắp đến sân bay cậu nhắn tin cho tớ dặn tớ ở nhà giữ gìn sức khỏe và chờ cậu 3 năm. Sang đến nơi cậu sẽ gọi điện về cho tớ, vậy sao cậu không gọi? Chắc sự vô tâm của tớ đã làm cho cậu xa tớ dần. Tớ buồn bã ngày nào cũng mở mail mong nhận được thư hồi âm của cậu, đợi điện thoại của cậu nhưng không có hồi âm gì.Tớ cũng không biết tình cảm tớ dành cho cậu là tình bạn hay là cao hơn tình bạn nữa.
Khi chúng ta còn học chung lớp tiếng Nhật , cả lớp chỉ có 3 người con gái và đều có ý định đi tu nghiệp sinh, chỉ riêng tớ là không. Tớ lại là người ít nói, ít cười. Ngày mới bước vào lớp, lúc tan học cậu luôn đi cùng tớ và xin số điện thoại. Ấn tượng ban đầu, cậu không đẹp trai và không có gì nổi bật để tớ phải chú ý và nhớ đên cậu. Thậm chí vài ngày sau, tớ còn không nhớ nổi tên và khuôn mặt cậu. Ttớ chỉ biết có một người mà mỗi khi tớ lên bảng luôn pha trò làm tớ cười rát nhiều.
Nhưng khi cậu ra đi thì tớ thấy mình mất một thứ gì đó (Ảnh minh họa)
Ba tháng sau cậu ngỏ lời muốn tớ làm bạn gái cậu, tớ không đồng ý và muốn cậu là người bạn tốt để tớ tập trung vào việc học, khi nào đi làm tớ mới tính đến chuyện yêu đương. Cậu nhận lời làm bạn với tớ nhưng từ ngày đó, tớ thấy có khoảng cách xa với cậu hơn.
Tớ không thích cậu vì cậu hay tụ tập bạn bè uống rượu và hay hỏi tớ đèo về mỗi lần cậu say. Cậu biết thầy giáo dạy tiếng của mình có tình cảm với tớ nhưng tớ không đáp lại, 2 người còn hay nói chuyện với nhau và thầy còn hỏi thăm tình hình của tớ qua cậu khi thầy không còn dạy, chính vì vậy àm cậu cảm thấy không còn cơ hội với tớ. 11 tháng quen nhau tớ tính cũng phải đên trên 10 lần cậu rủ tớ đi chơi nhưng số lần tớ nhận lời chỉ có... 1. Chắc cậu cũng buồn lắm???
Từ lần đi chơi đó, 2 tháng sau tớ với cậu mới gặp lại vào ngày 20/10. Cậu tặng tớ 1 bông hoa có bọc hộp rất cẩn thận rồi phải quay về học luôn vì lịch bay của cậu đến rất gần.
Tớ thấy buồn vì chỉ có riêng mình cậu nhớ đến tớ những người mà tớ luôn mong đợi thì lại không có ai cả. Thực ra, tớ cũng rất quan tâm và trân trọng cậu, có điều cậu không biết mà thôi.
Hôm nay khi cậu đã ở một nơi cách tớ hàng nghìn km tớ mới nhận ra rằng tớ đã mất đi một thứ rất quan trọng, có lẽ từ giờ tớ sẽ phải quen dần với cuộc sống không có cậu ở bên. Hãy giữ gìn sức khỏe nhé - Người hơn tình bạn nhưng chưa phải là tình yêu của tớ!
Theo Bưu Điện Việt Nam
Chuốc say tôi... anh giở trò đồi bại Sau khi chuốc cho tôi uống rượu say, anh đã bắt taxi đưa tôi vào nhà nghỉ và cướp mất đời con gái của tôi. Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình không hạnh phúc khi bố tôi có một người con riêng ở ngoài, còn mẹ tôi bị bệnh rối loạn tiền đình đã 6 năm nay. Gia đình...