Anh à, hãy về nhà mỗi đêm!
Em làm vợ anh nhưng lại chẳng dám mơ ước điều gì cao siêu hơn thế! Em chỉ dám ước điều mà bất cứ người phụ nữ nào khi có chồng cũng có được. Đó là, mong anh hãy về nhà mỗi đêm. Vậy mà em lại không có được là sao hả anh?
Anh à, chúng mình đã từng yêu nhau như thế. Cuộc hôn nhân ấy đâu phải chóng vánh hay vội vàng gì. 3 năm tìm hiểu và yêu thương nhau mặn nồng, cuối cùng chúng mình mới cưới nhau. Vậy mà chỉ được một năm sau ngày cưới, anh đã thành con người khác hoàn toàn. Anh không còn yêu em, không còn nói những lời quan tâm, chia sẻ với em nữa. Em và anh chưa thể có con, một mình em chăn đơn gối chiếc đã không biết bao đêm rồi.
Ngày đó, anh luôn gọi điện cho em báo bận. Rằng anh phải đi với bạn bè, nhậu nhẹt. Rồi mỗi lần anh về đều đầy men rượu, người thì say mèm. Anh không buồn nói với em một câu, cũng không hay biết ai đã đưa anh vào giường ngủ. Anh ngủ li bì, người đầy mùi rượu, rồi hôm sau lại dậy đi làm vội, không kịp ăn sáng, cũng không kịp nhìn vợ một cái.
Không biết từ bao giờ chúng mình đã thành ra thế này. Em thì vẫn thế, vẫn một lòng, một dạ yêu anh, thương anh. Vậy mà anh không đáp lại, anh chỉ biết nhậu nhẹt. Và biết đâu, trong cơn say ấy, anh cũng không biết người nào đưa anh vào giường.
Em thật chẳng giống người được làm vợ. Ai lại đi mong chồng về nhà mỗi đêm. Chồng không ngủ với vợ thì còn gì là chồng nữa, vậy mà em vẫn nhịn. Anh không thấy đáng thương cho em sao?(ảnh minh họa)
Em chưa sinh được con chứ không phải là không sinh được con anh ạ. Mới có hơn một năm, có cần vội vàng như thế không anh? Rồi em cũng sẽ sinh con. Anh chưa cố gắng sao lại bảo là không thể. Có thể là vì lý do đó nên anh đã quên em, đã đi theo người con gái khác. Em đã cảm nhận được anh có bồ, anh đã khác xưa rồi.
Video đang HOT
Giờ thì anh thường xuyên không về với lý do nhậu quá say, ngủ lại nhà bạn. Nhưng em biết, có thể đêm ấy anh đang đi với người đàn bà khác. Không sao, em chịu được, nhịn được. Em chấp nhận sự đau khổ này, hi vọng anh sẽ sớm quay về bên em. Nhưng mà giờ đây, ngay cả đi thông đêm, anh cũng không còn nói với em nữa. Anh cứ mặc em vậy, ngủ một mình, chờ anh về mà không một lời nhắn nhủ. Anh sa đọa quá rồi, anh không còn coi em là gì nữa.
Bây giờ em phải làm sao đây? Hằng đêm em nằm ôm gối khóc, chỉ hi vọng anh sẽ về bên em. Em chỉ cần có thể, chỉ ước rằng, mỗi đêm không phải đợi anh nữa, chỉ mong anh sẽ nói với em một lời, rằng anh sẽ về lúc mấy giờ. Em sẽ chờ anh, dù là đói, vẫn cứ chờ anh về ăn cơm.
Em thật chẳng giống người được làm vợ. Ai lại đi mong chồng về nhà mỗi đêm. Chồng không ngủ với vợ thì còn gì là chồng nữa, vậy mà em vẫn nhịn. Anh không thấy đáng thương cho em sao?
Anh à, hãy tỉnh lại đi. Những mối tình bên ngoài chỉ là phút vui đùa, nông nổi. Rồi anh sẽ nhận ra, người anh yêu là vợ, người bên anh lúc khó khăn nhất cũng là em. Anh đừng làm em đau lòng hơn thế. Không có người vợ nào lại cam chịu như em đâu. Nên anh đừng đùa với sức nhẫn nại của em. Hãy suy nghĩ kĩ anh nhé, đừng để &’giọt nước tràn ly’.
Theo VNE
Đợi anh, anh ngủ với người
Yêu nhau được 2 năm, chúng tôi quyết định thưa chuyện với bố mẹ cho hai đứa cưới xin.
Từ ngày yêu nhau, chúng tôi sống hạnh phúc, thông cảm và sẻ chia, chưa có điều tiếng gì. Anh lúc nào cũng quan tâm, lo lắng cho tôi. Anh không muốn tôi phải vất vả nên có gì anh cũng giúp tôi. Nhiều khi thuê nhà khó khăn, anh đều lo cho tôi mọi thứ, từ thức ăn thức uống đến quần áo. Khi nào thấy lạnh là anh sắm cho tôi đồ ấm. Anh lo lắng cho tôi không chê trách vào đâu được.
Thật không ngờ, bố mẹ anh phản đối vì tuổi tác chúng tôi không hợp nhau. Anh lại là trai Hà Nội, nên bố mẹ anh chưa sẵn sàng đón nhận một cô con dâu tỉnh lẻ như tôi. Nhưng nhờ sự cương quyết của anh, và anh hứa hẹn với bố mẹ chuyện nhất định sẽ mang lại hạnh phúc cho tôi nên cuối cùng, chúng tôi được chấp thuận. Ngày cưới, tôi hạnh phúc vô cùng, vui vì đã được sống cùng người tôi yêu thương. Tôi đã khát khao được làm vợ anh từ rất lâu rồi. Chưa bao giờ tôi vui như thế. Bạn bè, người thân chúc tụng, ai cũng tự hào vì tôi lấy được chồng Hà Nội và người đó lại rất yêu thương, cưng chiều tôi.
Công nhận là anh chưa bao giờ to tiếng với tôi dù chỉ một lần. Tôi thương anh, yêu anh, anh cũng dành cho tôi nhiều tình cảm. Ngày bị mẹ anh phản đối, tôi đã đau khổ rất nhiều. Khi anh kiên quyết chứng minh tình cảm của mình dành cho tôi, tôi càng hạnh phúc. Tôi thật không ngờ, anh lại yêu tôi nhiều như thế. Anh càng làm tôi cảm mến, thấy tự hào vì anh hơn.
Nhưng tôi vẫn không yên tâm, vì thời gian nửa năm sống cùng nhau, tôi thấy anh đã thay đổi nhiều. (Ảnh minh họa)
Về làm vợ anh, tôi thực hiện đúng trách nhiệm của người làm vợ. Tôi học thêm nấu ăn, chu đáo, đảm đang với gia đình anh. Bố mẹ anh từ không ưa tôi, giờ cũng đã hài lòng, thậm chí còn quý mến tôi. Mẹ anh hay khen tôi nấu ăn ngon và nói với anh rằng, tôi rất chịu khó, việc nhà, việc cửa tôi lo hết.
Nhưng tôi vẫn không yên tâm, vì thời gian nửa năm sống cùng nhau, tôi thấy anh đã thay đổi nhiều. Anh không còn yêu thương và quan tâm tôi nhiều như trước nữa. Những ngày lễ tết, anh cũng quên tất cả, anh không còn nhớ để mua quà cho tôi, không còn nhớ để nắm tay tôi đi dạo phố mỗi tối. Bây giờ, anh dành nhiều thời gian cho các cuộc nhậu hơn.
Tôi còn nghe nói, có một cô ở công ty rất mê anh. Dù biết anh có vợ nhưng cô ấy vẫn tán tỉnh anh. Anh nhìn phong độ, đẹp trai nên rất nhiều con gái thích. Họ hay gán ghép này kia, chỉ là trêu đùa nhưng lâu dần, hay đi chơi cùng nhau, anh cũng hay được nhiệm vụ chở cô ấy về, anh đã hoàn toàn thay đổi.
Bây giờ, cứ mỗi tối, tôi níu kéo anh bằng chuyện nấu ăn ngon, rồi tạo không khí lãng mạn, đợi anh về ngủ nhưng anh đi ngủ với người con gái khác. (ảnh minh họa)
Có vẻ như anh đã thích người con gái đó. Nghe bạn bè anh nói, thích thì... nhích, có mất gì đâu. Thế nên, anh đã nghe lời họ và cặp bồ. Đó là câu chuyện mà một chị bạn rất thân với tôi ở cùng công ty anh kể lại. Mấy lần đến nhà tôi chơi, chị ấy quý mến tính tôi hiền lành, có gì ngon tôi cũng hay cho chị, nên chị cũng đối xử tốt với tôi. Tôi nói với chị về chuyện của chồng mình nên chị đã kể hết với tôi.
Anh về nhà, tôi cau có khó chịu. Tôi nói với anh rằng mình đã biết hết mọi chuyện, nhưng anh làm như không. Anh nói với tôi rằng, "đàn ông ai cũng vậy, yêu vợ thương con nhưng vẫn có bồ. Em ra ngoài thì 100 thằng phải có 90 thằng như vậy". Tôi nói: "Không cần biết đàn ông như thế nào nhưng đã là chồng em thì không được như thế".
Anh có vẻ không hài lòng về tôi. Thấy tôi hiền nên anh càng làm tới. Anh nói, nếu như tôi không muốn thì cứ việc làm gì thì làm. Anh công khai chơi bời.
Bây giờ, cứ mỗi tối, tôi níu kéo anh bằng chuyện nấu ăn ngon, rồi tạo không khí lãng mạn, đợi anh về ngủ nhưng anh đi ngủ với người con gái khác. Anh có bồ nhí, còn tôi thì trơ trọi một mình. Không ngờ anh lại đổ đốn ra thế. Sao anh lại đối xử với tôi như vậy, tôi đã làm gì sai. Anh bảo tôi hiền quá nên anh không thích. Anh thích người vợ phải có chính kiến, sắc sảo hơn. Anh đúng là &'được voi đòi tiên', tôi chán lắm rồi.
Giờ, cuộc sống của tôi không ra sao cả. Tôi lại đang có bầu, còn anh đi với gái. Vậy tôi phải làm sao đây, hay là cứ nhịn để sinh con xong rồi tính?
Theo VNE
Đêm nay anh vẫn không về Em ngồi trước cửa, nghiêng tai lắng nghe tiếng xe máy từ xa. Không có tiếng xe nào quen thuộc. Không có tiếng xe nào của anh. Anh có thể giận em, có thể cho rằng em ích kỷ, có thể không yêu em nữa như lời anh nói trước lúc ra đi nhưng hãy một lần nghe em nói. Chỉ một lần...