Ăn trái đắng vì phụ lời hẹn ước làm dâu nhà giàu
Ba năm qua rồi nhưng vẫn chưa thấy anh Trai trở về, trong thư anh cho biết vì còn đang làm nhiệm vụ trong chiến trường Tây Nam. Tuy xa nhau về khoảng cách nhưng hai người vẫn say đắm với nhau qua những lời hẹn hò trên…giấy.
Ảnh minh họa
Anh Trai và chị Gái là đôi bạn chơi thân từ nhỏ. Lớn lên hai người có tình cảm với nhau, hai bên gia đình đã bàn bạc và hứa hẹn ra giêng sẽ tính chuyện trầu cau.
Nhưng chưa kịp ra giêng thì anh Trai lại trúng tuyển nghĩa vụ quân sự. Trước ngày tuyển quân một tuần, gia đình nhà trai đã tiến hành lễ nạp tài, mục đích là để hai con của họ tin tưởng lẫn nhau và hứa hẹn khi nào anh Trai trở về sẽ làm đám cưới.
Ba năm qua rồi nhưng vẫn chưa thấy anh Trai trở về, trong thư anh cho biết vì còn đang làm nhiệm vụ trong chiến trường Tây Nam. Tuy xa nhau về khoảng cách nhưng hai người vẫn say đắm với nhau qua những lời hẹn hò trên…giấy, bà con xóm giềng cứ ngỡ sớm muộn gì rồi mình cũng sẽ được ăn đám cưới hai người.
Đùng một cái đám cưới được tổ chức. Chú rể không phải anh Trai mà là một người lạ hoắc. Cô dâu đẹp lộng lẫy, bước chậm song hành cùng chú rể, họ cùng nhau bước lên chiếc xe được trang trí ngập đầy hoa tươi. Đoàn xe rước dâu có cả chục chiếc, tiếng pháo nổ giòn bung mình bay tứ tung hòa lẫn vào dòng xe đón dâu, lũ trẻ con chạy bộ phía sau để nhặt những viên pháo chưa kịp bén lửa. Hai họ lần lượt lên xe và từng cánh cửa bắt đầu đóng lại, đoàn xe từ từ lăn bánh…
Video đang HOT
Đêm hôm đó, cả xóm đang ngon giấc bỗng giật mình vì nghe tiếng chó sủa vang và có tiếng người gọi từ xa vọng lại. Bà con trong xóm nhốn nháo bước ra đầu ngõ. Lúc này tiếng chó sủa càng lớn hơn, cuối cùng thím Sáu nghe được tiếng người đàn ông gọi tên con mình. Thím Sáu thốt lên: “Chị Tám ơi, thằng Trai về”. Cô Tám đi về hướng chó sủa: “Gái ơi, anh về tới rồi. Cô chín, thím ba ơi, con về rồi”.
“Đúng là thằng Trai rồi” Cô Tám nhào vô ôm con mình. Giờ phút tương phùng mỗi người một câu, có người “mít ướt” khóc ồ lên. “Ủa, bà con đông đủ như vậy còn em Gái của con đâu? Gái ơi! Anh có mang quà về cho em đây…” Anh Trai chưa nói hết lời thì thằng Nhóc em chị Gái lẹ miệng lên tiếng: “chị Gái ở bên nhà chồng đâu có về mà anh gọi, anh…”. Thím Ba vội đỡ lời: “Thằng quỷ vật, không phải chuyện của mày, đi vô”.
Buông thõng hai tay, anh ngồi bệt xuống đất ngồi lặng thinh như kẻ mất hồn. Vài phút sau anh lôi ra từ trong ba lô một tập giấy, trong màn đêm chỉ có ánh sáng của những vì sao nhưng mọi người biết đó là những lá thơ tình. Anh Trai chìa vào tay của bà mẹ vợ, anh lặp bặp chưa nói thành lời thì đã khóc òa. Đến nước này cũng không còn gì để giấu nữa, thím Sáu đành vắn tắt với lý do: “Vì chờ con lâu quá, con Gái ở nhà nhiều chỗ ngắm, nó đã sang nhà con trả lại vàng cưới, và…”. Anh Trai kéo vạt áo lên lau nước mắt, sau đó đáp lời mẹ vợ bằng một câu duy nhất: “Tại con”.
Mặc dù cô bác họ hàng hết lời động viên nhưng suốt ngày anh cứ mang cả chồng thư ra ngoài hè ngồi đọc rồi khóc, khóc rồi đọc. Anh khóc cũng phải, vì thư nào chị Gái cũng thề rằng: “Em một lòng yêu anh, sẽ chờ anh, bây giờ và mãi mãi em vẫn là của anh…”. Nói thật ai có đọc hết toàn bộ 43 bức thư ấy mới thấy đau lòng. Thề hẹn với người ta làm chi, hứa hôn để làm gì rồi mình phụ bỏ người ta để chạy theo danh vọng, tiền tài?
Nhưng rồi, nhân chứng cũng không bằng trời chứng. Tiền tài và địa vị ở đâu không thấy, chỉ thấy mỗi lần chị Gái về nhà mẹ ruột thì phải mang theo cả…vết bầm. Có nhiều lần đích thân bà mẹ chồng chị Gái qua nhà chị Gái chửi bới thô tục, mạ sát. Và cũng không ít lần chị Gái phải vào bệnh viện cấp cứu do bị nhà chồng hành hung. Có lẽ do hổ thẹn với anh Trai nên những năm sau này chị ít về quê, nghe thím Sáu nói lại ngay cả bây giờ cũng vậy, mỗi bữa cơm chị Gái vẫn phải lấy nước mắt làm canh, chắc là nó bị ông trời trả báo.
Theo VNE
Trả giá vì tham lam làm dâu nhà giàu
Ở đời, ai chẳng muốn lấy được người chồng giàu có, gia cảnh tốt, sung túc để cuộc sống sau này vui vẻ, hạnh phúc.
Mẹ còn nói, nhà mẹ không thiếu gì những thứ đó nên không cần ai phải mua cho. Mẹ không hiểu tấm lòng của tôi. (ảnh minh họa)
Lấy chồng giàu, nhiều người ước mong
Ở đời, ai chẳng muốn lấy được người chồng giàu có, gia cảnh tốt, sung túc để cuộc sống sau này vui vẻ, hạnh phúc. Phụ nữ mong muốn duy nhất là có một mái ấm, có người chồng yêu thương mình, còn chuyện giàu sang phú quý cũng là điều kiện đủ. Nói chung, chẳng ai từ chối một điều kiện tốt đến với mình.
Tôi cũng là một cô gái, nhưng tôi không phải người con gái thành phố. Vốn xuất thân là cô gái tỉnh lẻ, đi học và kiếm việc như bao người. Tôi khao khát lấy được người chồng tốt, có điều kiện kinh tế tốt, nhà cửa đàng hoàng thì thật chẳng gì bằng. Nhưng chẳng phải ai mong cũng được. Vậy mà số tôi may mắn, yêu được một người đàn ông gia cảnh tốt, có nhà cửa ở thành phố và thương tôi chân thành. Tôi cũng yêu thương người đó hết mực, sau hơn 1 năm gặp gỡ và hẹn hò, chúng tôi đã tính chuyện cưới xin.
Ban đầu, bố mẹ anh không đồng ý vì nói gia đình tôi không môn đăng hộ đối. Với lại mẹ anh lo tôi vì gia cảnh của anh mà quyến rũ anh. (ảnh minh họa)
Bố mẹ, gia đình và người thân, bạn bè mừng rỡ cho tôi lắm. Ai cũng nói chúng tôi xứng đôi, vì tôi vốn là một cô gái ngoan ngoãn, học hành giỏi giang (theo nhận xét của nhiều người). Ban đầu, bố mẹ anh không đồng ý vì nói gia đình tôi không môn đăng hộ đối. Với lại mẹ anh lo tôi vì gia cảnh của anh mà quyến rũ anh. Tôi cũng gặp nhiều khó khăn nhưng vì anh kiên quyết lấy tôi nên bố mẹ anh cũng phải chấp thuận.
Bị sỉ nhục vì làm dâu nhà giàu
Lấy nhau, tôi càng biết nhà anh đúng là một gia đình giàu có. Bố anh làm giám đốc một công ty lớn, đó là chuyện trước giờ anh không kể. Mẹ anh cũng làm ăn giỏi, phụ giúp chồng nhiều chuyện. Nhưng anh vốn không theo nghiệp bố mẹ nên không nhúng tay vào kinh doanh. Anh lại là người không thích khoe khoang, thế nên, chuyện bố mẹ anh giàu có, anh cũng không bao giờ kể với tôi. Tôi chỉ biết anh đang ở riêng, có nhà cửa đàng hoàng ở thành phố.
Thật ra, so về điều đó anh đã hơn hẳn tôi. Ngày yêu nhau tôi quyết tâm bao nhiêu thì khi về làm dâu tôi lại rụt rè bấy nhiêu. Nhà anh có điều kiện hơn tôi tưởng. Tôi lo lắng quá, mẹ anh thì lại khó tính và không ưng gì tôi.
Những ngày về mẹ anh nói bóng gió là tôi tham giàu, nên mẹ không bao giờ tiếp lời bất cứ câu hỏi hay câu nói nào của tôi. Tôi không được quyền tham gia ý kiến gì cho gia đình hết. Mẹ nói tôi yêu con trai mẹ, lấy anh thì cứ an phận mà sống với anh, còn đừng can dự vào chuyện gia đình mẹ. Tôi buồn bực vô cùng.
Thậm chí, mẹ không cho chúng tôi một xu nào cả từ ngày lấy nhau. Mọi thứ phải tự lập, chắt chiu từng đồng mà sống, nuôi nhau. Tôi cũng không phàn nàn nhiều chuyện đó nhưng nghĩ lại thấy tủi thân vô cùng. Mẹ anh không cho phép tôi tới nhà, hai đứa chỉ được ở cái nhà riêng mà bố mẹ mua cho, còn lại khi nào bố mẹ cần gọi về thì tôi mới được đi cùng, không thì chồng tôi đi một mình. Thân làm con dâu mà chưa bao giờ thoải mái gọi tiếng mẹ. Có đồ gì tôi mua tới, nếu chồng nói là tôi mua thì mẹ không bao giờ nhận. Tôi thấy mình bị xúc phạm vô cùng.
Mẹ còn nói, nhà mẹ không thiếu gì những thứ đó nên không cần ai phải mua cho. Mẹ không hiểu tấm lòng của tôi. Từ ngày làm dâu, tôi đã bao giờ xin xỏ hay đòi hỏi mẹ gì đâu. Tôi đau lòng quá!
Những ngày giỗ chạp, mẹ chưa bao giờ cho tôi về nhà. Mẹ toàn nói với họ hàng là tôi đi vắng, bận việc để bôi tiếng xấu cho đứa con dâu như tôi. Chỉ như thế thôi đã thấy tôi ngạt thở trong cái gia đình này lắm rồi. Chồng tôi cũng chỉ là biết vậy, biết động viên tôi chứ không làm được gì hơn. Tôi cảm thấy tủi thân lắm, tôi thật muốn đoạn tuyệt với nhà chồng nhưng còn anh, tôi thật lòng rất yêu anh. Chỉ mong một ngày mẹ hiểu được tấm lòng của tôi, tôi không phải vì tham giàu mà lấy anh, bởi bản thân tôi cũng không biết gia đình anh giàu có như thế. Tôi đau khổ quá rồi.
Theo VNE
Cay đắng phận con dâu nhà giàu Ngày Nhung lấy chồng, ai cũng bảo số cô sướng khi được gả vào gia đình nhà giàu, chồng lại đẹp trai phong độ biết kiếm tiền. Bản thân Nhung cũng thấy mình thật may mắn, cuối cùng thì cô cũng được đổi đời. Ngày đầu tiên về nhà chồng, Nhung choáng ngợp với cách sống xa hoa của gia đình chồng. Bố...