Án mạng đẩy những cô gái trẻ thành góa phụ
Họ đã không may trở thành những người góa phụ khi còn rất trẻ (Hình minh họa)
Chị chả dám thổ lộ cùng chồng mỗi buổi sớm mai thức dậy vì “ngượng lắm”. Giờ thì, chị không thể trực tiếp nói những lời tận đáy lòng, đầy sự tha thiết với chồng được nữa.
Góa phụ trong ngày báo hỷ
Ngày 14-3-2009, chị Trần Thị Quỳnh (SN 1991, Yên Châu, Sơn La) cùng chồng là Nguyễn Đức Thắng (SN 1985, trú tại Thượng Vực, Chương Mỹ, Hà Nội) bắt chuyến xe khách trong sương sớm, từ Sơn La về Chương Mỹ để làm lễ báo hỷ cho đám cưới tổ chức trước đó 9 ngày. Niềm vui xen lẫn sự háo hức khi lần đầu tiên ra mắt họ hàng nhà chồng khiến người vợ trẻ mang tâm trạng bâng khuâng. Lễ báo hỷ ấm nồng tình nghĩa diễn ra vào ngày hôm sau (15-3). Cuối ngày, cô dâu mới thở phào nhẹ nhõm khi mọi việc gần như đã xong xuôi.
Cô cùng chồng vào buồng nghỉ khi chuông đồng hồ báo hiệu 12g đêm. Nằm chưa ấm chỗ, hai người nghe tiếng kêu cứu thất thanh từ ngoài sân vọng vào. Nhận ra đó là giọng người bạn thân, anh Thắng chạy ra xem sự thể thì thấy Nguyễn Văn Sáu (SN 1983, người cùng làng) đang cầm bát, đĩa sứ đập vào đầu người bạn. Chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng anh Thắng từ tốn nói đừng gây nhiễu vì “nhà em có việc” nhưng Sáu không nghe, vẫn lời qua tiếng lại đôi co. Sáu còn nổi máu côn đồ, cầm chai thủy tinh đập nhiều phát vào đầu anh Thắng khiến nạn nhân bị tụ máu não, hôn mê sâu và tử vong sau hai ngày điều trị tại bệnh viện.
Vậy là, chưa đầy 10 ngày được làm vợ, cũng ngần ấy thời gian má ấp, vai kề với chồng, người vợ trẻ đã không còn có được một mái ấm cùng chồng.
Trong ký ức của Quỳnh, ngày cô gặp anh Thắng, anh là một thợ cắt tóc khéo léo, chuyên cần. Sau vài lần ghé quán anh, cô gái Sơn La đã đem lòng yêu chàng trai dưới xuôi lên đây mở hiệu. Qua những cuộc hẹn hò, tìm hiểu, hai người ước hẹn xây hạnh phúc cùng nhau. Một đám cưới ấm áp, đầy nghĩa tình được tổ chức tại Sơn La sau dịp tết Nguyên đán 2009. Cặp vợ chồng trẻ ấy có biết bao dự định cho tương lai, sau đám cưới cô dâu sẽ đi học nghề cắt tóc để mở một hiệu thật sang trọng. Hai vợ chồng sẽ cùng nhau xây đắp tổ ấm với những đứa con xinh…
Tất cả tan biến trong tích tắc. Ngày sự việc đau lòng xảy ra, người vợ trẻ chưa hiểu rõ phong tục quê chồng, vẫn nằm trong buồng. Chỉ đến khi, nghe mọi người hét lên: “Thắng ơi”!, Quỳnh cuống quýt chạy ra thì anh Thắng, chồng chị đã nằm đó với máu và mảnh vỡ của thủy tinh. Đôi mắt anh đờ đẫn, cơ thể anh mềm nhũn nhưng anh vẫn kịp cầm đôi bàn tay ấm áp của cô như muốn nói điều gì… Người vợ trẻ không kịp hiểu rõ chuyện, cô không tin vào những điều trước mắt.
Video đang HOT
Tình yêu của cô đối với chồng chưa kịp nở hoa hạnh phúc thì trong chốc lát, sự sống của anh đã quá mong manh. Hai đêm anh nằm cấp cứu tại bệnh viện là hai đêm Quỳnh không dám thở mạnh, chỉ ôm ngực cầu mong sự hồi tỉnh, qua khỏi của chồng. Nhưng rồi, mọi thứ vỡ vụn khi tấm khăn trắng được phủ kín lên cơ thể anh. Thế là, cô dâu 18 tuổi, ngay trong ngày báo hỷ của mình đã trở thành góa phụ tuổi 18. Hình ảnh người vợ trẻ ngồi trên chiếc ghế, nhìn về bàn thờ chồng, nơi ba nén hương đang cháy dở, sao chênh vênh và cay đắng quá.
Ký ức nghẹn lòng
Hỏi thăm đường về nhà anh Ngô Văn Duẩn (SN 1975, Nguyên Khê, Đông Anh, Hà Nội), nạn nhân đã bị tên Nguyễn Kim Dũng (SN 1972, Việt Yên, Bắc Giang) đâm một nhát vào ngực dẫn đến tử vong ngày 13-9-2010 tại cánh đồng Nguyên Khê, người dân chỉ vào ngôi nhà khang trang 4 tầng bên cạnh đường cái lớn. Một người phụ nữ bé nhỏ, thắt khăn tang, nước da ngăm ngăm bước ra “Cho tôi hỏi thăm vợ anh Duẩn”- “Tôi là vợ anh Duẩn đây”, người phụ nữ đó cất lời. Giọng nói tỉnh táo, bình tĩnh của chị Nguyễn Thị Lụa khiến người đối diện hiểu rằng chị là người mạnh mẽ. Khi biết tôi đến chia sẻ với gia đình, người phụ nữ ấy nắm tay tôi, dắt vào phòng ngủ, nơi lưu biết bao dấu yêu của vợ chồng chị.
Chị kể, chị và anh Duẩn yêu nhau lắm. Anh ấy đẹp trai, cao to, có duyên và nhiều tài lẻ, còn chị là người phụ nữ nhỏ nhắn, yếu đuối. Anh chị đến với nhau đã 12 năm nhưng đến tận hôm nay, hai người luôn vẹn nguyên một tình yêu thương nồng đượm. Nói với tôi, chị da diết kể về những đức tính tốt của chồng lúc anh còn sống. Ánh mắt chị nồng nàn khi nhìn anh qua khung hình để trang trọng trong tủ kính. Tôi thầm cảm phục sự mạnh mẽ của chị. Hiếm thấy người vợ nào có thể tỉnh táo trước sự mất mát lớn lao được như thế. Bất chợt, người phụ nữ ấy hét lên một tiếng chói tai rồi ngồi bần thần đếm đốt ngón tay.
Thì ra, từ hôm chồng chị mất đến giờ, thần kinh chị trở nên bất ổn. Chị đang sống bằng những hoài niệm đẹp đẽ về anh. Chỉ khi nghĩ về anh, chị mới có thể vững vàng, đằm mình như thế. Cũng phải thôi. Bởi khi nghe tin chồng bị nạn, chị lập cập đi xe máy đến hiện trường tận mắt chứng kiến, máu ròng ròng chảy từ người anh xuống thành một bãi rộng bên cạnh ruộng lúa đang trổ hạt. Đó cũng là hình ảnh cuối cùng của chị về người chồng rất đỗi thương yêu của mình.
Nghe người nhà kể, ngày gia đình, bè bạn đưa anh Duẩn về nơi an nghỉ cuối cùng, cơn mưa nặng hạt như tiếc thương người đàn ông phận mỏng đó. Chị Lụa bị kích động mạnh, nhất quyết đòi tiễn đưa anh. Trời mưa, chị đi chân đất, theo sau quan tài. Chị không khóc mà chỉ cười và hát. Chị hát những bài mà anh thích. Rồi chị nói to bằng những đoạn hội thoại cùng chồng. Chị còn hét lên những lời yêu thương cùng người chồng quá cố: “Anh Duẩn ơi!Em yêu anh vô cùng!”, đó là những lời mà khi còn sống, chị chả dám thổ lộ cùng chồng mỗi buổi sớm mai thức dậy vì “ngượng lắm”. Giờ thì, chị không thể trực tiếp nói những lời tận đáy lòng, đầy sự tha thiết với chồng được nữa.
Ngồi bên chị, chị nắm tay tôi thật chặt, như thể đang níu lại những sợi yêu thương cùng chồng. Mắt chị đăm đắm nhìn về khoảng xa xăm miền ký ức. Chị cười, rồi khóc như những đợt ý nghĩ xen kẽ giữa quá khứ và thực tại. Chị cầu xin mọi người xung quanh hãy nghe chị kể về anh. Lặng lẽ ngồi bên chị, lắng nghe chị nói, nhiều người không ngăn nổi những giọt nước mắt.
Chẳng gì có thể so sánh được với sự mất mát. Chỉ biết rằng, những giọt nước mắt của người phụ nữ, người vợ yêu chồng tuôn rơi đến khi cạn kiệt. Cũng như tình yêu của các chị dành cho chồng khó lòng diễn tả bằng lời. Mãi mãi tình yêu tốt đẹp đó dành trọn vẹn cho chồng. Nếu người chồng ra đi đớn đau, oan ức và đột ngột thì nỗi lòng người vợ cũng đau đớn khôn nguôi. Mới hay, trong cuộc sống bộn bề, nhiều toan tính này, sự trọn vẹn, đủ đầy của mỗi con người, mỗi gia đình có giá trị biết bao! Chớ có coi thường những xích mích, dù là nhỏ.
Trai bao 'rao tình' trong nhà vệ sinh công cộng
"Chị em nào là góa phụ có nhu cầu hãy liên hệ với tôi qua số điện thoại... đảm bảo chất lượng và phục vụ chu đáo...". Đó là một trong những dòng rao tình nhan nhản trong các nhà vệ sinh công cộng ở bến xe, trạm điều hành xe buýt ở TP.HCM.
Tại Bến xe Miền Đông, vừa bước vào nhà vệ sinh, một dòng chữ ghi bằng mực bút bi đập vào mắt chúng tôi: "Anh em nào muốn giải quyết vấn đề, hay đi chơi tập thể hãy liên hệ với tôi qua số điện thoại 09178... đảm bảo gái chất lượng tuổi từ 18 - 20".
Chung quanh các vách tường trong nhà vệ sinh chi chít những dòng chữ cũ, mới với đủ kích cỡ, nội dung từ hoa mỹ gợi tình đến thô tục, chửi bậy... Các nhà vệ sinh tại Bến xe Miền Đông tràn ngập những lời chào mời gây sốc. Anh Chỉnh, một người chạy xe ôm tại đây cho biết: "Bến xe Miền Đông có sáu nhà vệ sinh, việc rao tình ở đây đã có từ lâu nhưng không thấy ai giải quyết. Ở các cửa ra vào, chân cầu thang trong nhà chờ cũng đầy những câu rao tình lộ liễu, dơ bẩn".
Vừa bước ra khỏi nhà khu vệ sinh dành cho nữ tại Bến xe Miền Đông, chị Thủy - một hành khách bức xúc: "Hết chỗ chào mời hay sao mà vô những nơi này viết những câu bậy bạ, gạ tình công khai thật mất văn hóa". Một nhân viên nhà vệ sinh tại bến xe cho biết: "Chúng tôi cũng bất lực với nạn viết bậy bạ trong nhà vệ sinh. Mới tẩy rửa buổi sáng thì buổi trưa lại thấy nữa rồi. Họ viết bằng bút mực lên tường làm sao tẩy sạch được. Để làm sạch chỉ còn cách cạo lớp sơn bên ngoài ra, nhưng cạo rồi họ lại tiếp tục viết!".
Nằm ngay trung tâm thành phố, trạm điều hành xe buýt Sài Gòn (phường Bến Thành, Q1) cũng đầy những câu gạ tình. Cánh cửa nhà vệ sinh đóng sập lại, dòng chữ ghi bằng bút lông còn mới toanh: "Chào các bạn, mình là gay kín, body chuẩn, cao 1m73, nặng 62kg, da trắng, mong được làm quen với các bạn qua số điện thoại 0156218..." hiện ra trước mắt chúng tôi.
Cảnh tượng gai mắt này cũng tồn tại ở nhà vệ sinh trong Ga Sài Gòn, Bến xe Miền Tây, Chợ Lớn... Không chỉ gạ tình, nhiều nhà vệ sinh đã trở thành bến đỗ của con nghiện. Bơm kim tiêm được vứt ngay dưới sàn nhà.
Mọi lúc mọi nơi
Gọi vào số điện thoại 0122674... lấy trong nhà vệ sinh Bến xe Miền Đông, đầu dây bên kia vang lên giọng trong veo của một cô gái: "Chuyện gì chứ chuyện đó là ok anh ơi! Anh đi bao nhiêu người để em kêu thêm đào? Em đang ở gần ngã tư Hàng Xanh, có nhu cầu thật sự thì 12 giờ trưa mai anh đến khu vực cầu Thị Nghè đón em, giá 300k (300 ngàn). Tiền phòng, nước uống em lo hết".
Chúng tôi hỏi sao không đi ban đêm mà đi trưa làm gì cho nóng, cô ta giải thích: "Đêm bận đi làm ở quán, khuya lại đi khách không có thời gian, anh thông cảm. Nếu các anh bo cho em kha khá thì em sẽ nghĩ lại, chứ thật sự không thể sắp xếp được". Đúng 12 giờ trưa, chúng tôi đến trạm xe buýt gần cầu Thị Nghè. Vừa nhấc máy gọi, một cô gái mặc áo hồng, quần kaki đỏ đáp lại: "Kiều đây! Các anh gọi em?". Kiều tự giới thiệu quê tận Cà Mau, 25 tuổi. Thấy chúng tôi chần chừ Kiều hối: "Đi thôi anh, nắng lắm rồi". Chúng tôi tỏ vẻ không ưng ý và xin phép cáo từ. Xe chúng tôi vừa chạy, cô chửi theo với lời lẽ không thể viết lên mặt báo.
Liên hệ qua số điện 0156218... chúng tôi hẹn gặp M. một "gay kín" được giới thiệu tại nhà vệ sinh công cộng trong trạm điều hành xe buýt Sài Gòn. Trong góc công viên 23-9, M. tâm sự: "Thật sự mình cũng đâu có muốn, đôi lúc thấy tủi thân và cô đơn đến tuyệt vọng. Bạn bè ngày càng xa lánh, người thân không thèm nhìn mặt. Mình muốn tìm người thật sự hiểu mình để sẻ chia những nỗi niềm". M. năm nay 22 tuổi là sinh viên năm cuối một trường đại học tại Q1. Sau hơn một giờ nói chuyện, M. chào tạm biệt chúng tôi để đến lớp. Trước khi đi M. vừa cười vừa bảo: "Khi nào các anh buồn thì gọi em".
Để tiếp cận các "trai bao" được rao tình nơi nhà vệ sinh công cộng nữ, chúng tôi nhờ cô bạn gọi vào số máy 0165745... Đầu dây bên kia một thanh niên bắt máy, tự giới thiệu tên Tuấn đang phụ bán quán cà phê tại quận 3. Nghe chúng tôi hỏi về giá cả và thắc mắc về ngoại hình, tuổi tác, Tuấn nói thẳng thừng: "Em năm nay 25 tuổi, cao 1m70, nặng 65kg, chưa có người yêu nhưng rất có kinh nghiệm trong chuyện ấy. Nếu bà chị ok thì sau 11 giờ đêm gọi lại cho biết địa điểm em sẽ tới phục vụ bà chị từ a - z. Tiền bạc chị cho bao nhiêu em nhận bấy nhiêu". Vừa dứt câu, Tuấn xin phép cúp máy vì đang kẹt.
Hạ nhục nhau bằng rao tình
Nửa đêm đang ngon giấc, điện thoại của chị T.H (quận Bình Thạnh) bỗng reo ầm ĩ. Giật mình tỉnh giấc khi nghe bên kia đầu dây giọng đàn ông say rượu lè nhè: "Anh đang có nhu cầu, em ở đâu để anh tới đón đi chơi qua đêm". Chị hoảng hồn nói: "Dạ! anh nhầm số rồi", sau đó là tiếng tút tút. Cứ tưởng đó là sự nhầm lẫn hy hữu, nhưng không, cứ mỗi buổi chiều, tối, khuya, điện thoại của chị T.H lại reo lên với những nội dung tương tự.
Lúc này chị đặt câu hỏi: "Một người nhầm đã đành, sao lại nhiều người cùng nhầm mà toàn là đàn ông lúc có hơi men?". Sau nhiều cuộc gọi đến, chị T.H mới hoảng hồn biết số điện thoại của mình được đính kèm dưới dòng chữ rao tình đầy gợi cảm trong nhà vệ sinh công cộng nam tại Bến xe Miền Đông.
Suốt hai năm trời, chị sai người đến tất cả các nhà vệ sinh nam trong Bến xe Miền Đông để tìm xóa dòng chữ rao tình đính kèm số điện thoại của chị mà ai đó đã nhẫn tâm để lại, nhưng vô vọng. Hai năm, cũng là ngần ấy năm chị sống trong khổ nhục và tức tối. Chị T.H cho biết: "Có nhiều lúc tức điên lên khi phải nói chuyện với đàn ông say rượu, có người nói họ hiểu, có người thì cho rằng mình xạo sau đó còn nhắn tin với những lời lẽ vô văn hóa".
Chị T.H cho biết, là một chủ doanh nghiệp lớn với đối tác làm ăn trong và ngoài nước nên việc thay đổi số điện thoại liên lạc là điều không thể. Việc này chị cũng không dám cho chồng, con và những người thân biết vì sợ họ hiểu nhầm.
Chị Lê Thanh Tú ngụ phường Tân Quy, quận 7 cũng "sống dở chết dở" vì bỗng một ngày nhiều số điện thoại lạ gọi đến mời mọc đi chơi, tin nhắn thô tục ngày càng nhiều. Chị Tú nói: "Lúc đầu mới biết chuyện, chồng tôi không hiểu nên nhiều lúc dẫn tới cãi nhau to tiếng. Nhưng về sau anh hiểu và góp ý tôi nên thay sim mới, kể từ đó mới yên thân được". Chị Tú tâm sự: chị là dân buôn bán ở chợ nên việc mất lòng một số người là không thể tránh khỏi.
Theo Công an TPHCM
Đám tang kỳ quái Một phụ nữ trẻ đi ngang qua phố chợt để ý đến một đám tang rất kỳ lạ. Hai chiếc quan tài màu đen nối đuôi cách nhau khoảng 15m. Ngay theo sau cỗ quan tài thứ hai là một góa phụ mặc đồ tang đi cạnh một con chó chăn cừu trông rất hung dữ. Góa phụ và con chó này đang...