Ăn cắp cuộc đời vợ!
Chị bước vào nhà, hốt hoảng vì căn nhà trống tuyềnh toàng, chiếc xe chị chắt bóp bao năm mới mua được cũng bay đâu mất…
Điều chị tiếc nuối, đa.u đớ.n không phải những thứ của cải anh đã khuân đi…
Chị quýnh quáng tri hô hàng xóm, định đi báo công an, thì bác tổ trưởng dân phố đã kéo chị vào nhà, trần tình sự việc bác và xóm phố phải chứng kiến chiều hôm trước…
Khoảng 2 giờ chiều, anh Tá, chồng chị, gọi một xe tải đến, rồi sai người khuân vác đồ đạc từ trong nhà ra xe, bác tổ trưởng sinh nghi, hỏi thì anh Tá bảo: “Dọn đồ để chuẩn bị sửa nhà”, mọi người hỏi; “ Sao không đợi vợ con về…”, anh Tá nổi đóa lên: “Chả nhẽ việc riêng của gia đình tôi, cũng phải trình báo với các ông các bà trước à, tôi làm gì đó là quyền của tôi…”. Bác tổ trưởng dân phố đã cẩn thận ghi lại biển số và số điện thoại ghi ở thành xe, phòng lúc chị về sẽ có chứng cớ mà tìm ra đầu mối…
Chẳng khó khăn gì để tìm ra số tài sản của gia đình, chồng chị đã đem đi đâu, cho ai, làm gì… Vậy là những lời anh Tá bóng gió răn đe, sẽ lôi hết của nả trong nhà đi xây dựng cuộc sống mới cuối cùng cũng được anh thực hiện một cách mờ ám.
… Chị 41 tuổ.i, cái tuổ.i đã toan về già. Chị là người quân đội, sống làm việc có trách nhiệm, quân hàm đại tá nhà nước phân cho chị cũng là cống hiến cả đời chị mới đạt được. Ở cơ quan, lời nói của chị “có gang, có thép”, tuy nhiên về nhà chị lại phải “nhũn như chi chi” vì ông chồng gia trưởng, độc đoán.
Anh Tá, xuất thân từ nông thôn, con trưởng của một dòng họ lớn, vì vậy cách sống từ ông nội truyền cho bố rồi truyền lại cho anh là cái cách “phu xướng, phụ tùy”, đã nói một lời phải được vợ con răm rắp nghe theo, đúng hay sai cũng không được cãi. Ở cơ quan chị mạnh mẽ, quyết đoán, quân lệnh bao nhiêu về nhà chị phải làm hoàn toàn ngược lại. Ban đầu cũng khó khăn cho chị, cũng cảm thấy trái khoáy và khó chịu, nhưng sau nghĩ nhịn vì gia đình, vì con cái, nên chị nín nhịn chồng hết mọi điều.
Nhưng chị càng nhịn bao nhiêu, chồng chị càng lấn lướt bấy nhiêu, trong gia đình, anh giống như ông vua con, thích ăn gì thì ăn, thích mặc sao thì mặc, thích ngủ, nghỉ, đi đâu, như thế nào vợ con cũng không tham gia được.
Chỉ nguyên cái chuyện ăn uống cũng khó chiều, anh thích ăn đồ rán, quay, thích ăn thịt lợn, trong khi chị và con cái lại thích ăn đơn giản như canh cua rau rút, canh hến nấu chua, …đến khi dọn mâm lên rồi, anh bảo hôm nay bụng dạ khó chịu, không ăn được những thứ này, thế là chị lại phải hì hục xuống bếp chế biến những món ăn anh thích…
Chuyện sinh hoạt vợ chồng, nói ra thì xấu hổ, anh Tá vẫn giữ nếp sinh hoạt “hai xoa ba đậ.p”, tối đến chân bẩn đi suốt ngày lại tếch lên giường, chẳng biết đán.h răng, xúc miệng là gì cả… Chị nhắc khéo thì anh chử.i là “đàng điếm, sĩ diện”. Cứ ham muốn thì kéo vợ lên giường, xong rồi lăn ra ngủ, chẳng cần biết đến cảm giác của vợ…
Video đang HOT
… mà là cả cuộc đời của chị đã bị anh đán.h cắp…
Bao nhiêu năm chị chịu đựng như vây, những tưởng sự hy sinh thầm lặng của chị như thế để đổi lấy một mái ấm cho các con. Nhưng đâu ngờ, cuối đời anh còn đốc chứng…
… Anh cặp bồ với con bé bằng tuổ.i con gái anh, ban đầu chị không tin, nhưng hỏi anh thừa nhận ngay. Bao tiề.n kiếm được anh mang cho bồ ăn diện, đi thẩm mĩ viện, anh Tá còn kêu ca con bé gầy quá, anh phải chăm sóc để nó đẻ cho anh vài thằng cu nữa… Anh thản nhiên như chuyện ấy đương nhiên chị phải chấp nhận vậy…
Anh đã bóng gió nói chuyện sẽ cưới con bé đó và đem về nhà chung sống. Dĩ nhiên là chị và các con đều kịch liệt phản đối.
Thế rồi, thừa dịp mẹ con chị đi nghỉ mát, anh ta ở nhà khuân hết đồ đạc đi cho bồ. Rồi anh ta ở hẳn đó cũng nên. Chị biết tính chồng quá mà! Vậy thì làm sao mà chấp nhận được? Con cái anh nó sẽ nghĩ gì về bố nó?
Chị phải làm gì? Kiện chính chồng mình ư? Để đòi lại số tài sản chị đã đổ bao công sức mới mua sắm được? Nhưng chị có yêu gì anh ta nữa đâu. Từ lâu rồi tình yêu của chị đã chế.t theo thói độc đoán, gia trưởng của chồng…
Theo VNE
Muốn chia tay bạn gái vì ngực "màn hình phẳng"
Lúc này thì tôi cáu thật sự. Ở đâu có cái kiểu dẫn bạn gái ra gặp bạn bè mà tụi nó chỉ nhìn ngực bạn gái mình. Tôi bực mình cúp máy luôn mà không thèm chào.
Tôi biết khi đọc vài dòng đầu, nhiều người sẽ nghĩ tôi là đứa chỉ chơi bời chứ chẳng yêu thương thật lòng gì, vì thế mới chăm chăm vào cơ thể của bạn gái. Thật ra mọi chuyện không phải chỉ có vậy.
Cách đây ba tháng, tôi có làm quen với một bạn nữ qua Facebook. Em ấy giới thiệu tên là V., năm nay 20 tuổ.i, là sinh viên kiến trúc. Vì chúng tôi nói chuyện khá hợp nhau và cũng có chung nhiều sở thích nên thân rất nhanh và đi đến quyết định tìm hiểu.
Trao đổi số điện thoại với nhau được hai tuần, tôi và V. hẹn nhau gặp mặt trực tiếp. Trước đó tôi đã biết mặt V. qua một vài tấm hình tự chụp đăng trên Facebook và cũng có gửi hình cho V. xem.
Vì có tình cảm với nhau nên gặp mặt chỉ là hình thức, sau đó tôi và V. chính thức quen nhau.
V. khá gầy, cao, cứng tướng. Tính cách thì khá nhút nhát và ít nói. Tôi cũng chẳng phàn nàn gì về những điều đó, nghĩ chỉ cần hiền lành và thật thà là được. Chỉ đến khi tôi dẫn V. đến gặp bạn bè và về nhà gặp người nhà thì những vấn đề mới xuất hiện.
Ảnh minh họa
Lần đầu dẫn V. đi chơi với bạn bè, vốn tính ít nói nên chuyện ngồi một góc im lặng cũng chẳng có gì lạ, ai hỏi gì cô ấy cũng đáp nhẹ nhàng rồi cười trừ cho qua chuyện. Bạn bè tôi cũng chẳng tỏ thái độ gì. Hỏi han một vài câu rồi thấy trầm quá nên cũng thôi. Buổi đi chơi kết thúc, tôi đưa V. về rồi háo hức gọi điện cho thằng bạn thân nhất.
- Mày thấy V. thế nào? (Nó vừa nghe máy là tôi hỏi luôn. Trong nhóm đứa nào cũng F.A, có bạn gái như tôi là rất oai).
- Tao nói thật nhé! Bây giờ người ta thích màn hình phẳng thật đấy, nhưng mà là Tivi cơ, không phải người. Người yêu mày nhìn như con cá khô vậy. Thật tình nhìn đằng trước đằng sau chả khác nhau chỗ nào - Giọng bạn tôi có vẻ nghiêm túc. Lúc ấy tôi còn nghĩ nó trêu mình.
- Cái đấy có quan trọng đâu mà. Miễn hợp tính nhau là được rồi! - Tôi chống chế.
- Ờ thì hợp. Thế giờ thử nghe mười đứa nói như tao xem mày còn thấy hợp không. Không cần đến mức như người mẫu nhưng mà con gái thì cũng phải có một tí "lồi lõm" để mà phân biệt với đàn ông chứ. - Bạn tôi cãi.
- Mày chỉ biết có mỗi ngực thôi. Tao chả nói với mày nữa. - Tôi cúp máy luôn.
Sau một hồi đắn đo, tôi quyết định gọi cho thằng bạn thân khác. Nó bắt máy, nói đến người yêu tôi ngay khi tôi chưa kịp hỏi.
- Bữa nay oai ta, có người dẫn ra mắt anh em luôn.
- Chuyện! Anh mày mà. - Tôi âm thầm vênh mặt. - Thấy chị dâu chú thế nào?
- Như đàn ông - Nó nói rồi cười phá lên.
- Sao tụi mày chỉ biết nhìn vào ngực con gái vậy?
- Chứ mày bảo phải nhìn cái gì? Thằng nào nhìn gái chả nhìn vòng một đầu tiên. Em của mày lép xẹp. Nhìn còn nam tính hơn mày đấy. Muốn lên mặt với anh em cũng không cần miễn cưỡng vậy đâu.
Lúc này thì tôi cáu thật sự. Ở đâu có cái kiểu dẫn bạn gái ra gặp bạn bè mà tụi nó chỉ nhìn ngực bạn gái mình. Tôi bực mình cúp máy luôn mà không thèm chào. Đồng ý là V. rất gầy, mặc áo nhìn không thấy ngực đâu, nhưng mà tụi nó như vậy thì quá đáng lắm.
Mấy hôm sau ngồi uống café với hai thằng bạn, tôi lại nghe chúng nó bàn về bạn gái mình. Tụi nó gọi V. là "cô gái chung thủy".
- Sao tụi mày biết V. chung thủy? - Tôi thắc mắc.
- Thì "trước sau như một" không chung thủy là cái gì.
Tụi nó phá lên cười với nhau.
Đúng là mấy thằng con trai chỉ biết có vòng một, vòng ba thôi. Tôi chả thèm nghe tụi nó nữa, dẫn về nhà gặp mẹ cho được việc. Mẹ tôi là người nhìn người chuẩn nhất mà tôi thấy.
Hôm về gặp mẹ, bà rất vui vẻ nói chuyện, hỏi han V., còn khen V. hiền, tôi cũng thấy mát trong lòng. Thế nhưng khi V. về, mẹ tôi đợi tôi ngay ở cửa nói luôn:
- Quen thì quen vậy thôi nha con. Không có cưới đâu đấy.
Khi thấy tôi tỏ vẻ ngạc nhiên, không hiểu chuyện gì, mẹ mới trầm giọng phân tích: "Nó như vậy sau này sao mà nuôi con nổi. Rồi sinh ra đứa con gái lại hai lưng giống mẹ nó thì sao?". Tôi buồn rũ rượi bước lên phòng. Tối hôm đó sau khi nhắn tin chúc ngủ ngon với cô ấy, tôi trằn trọc mãi không ngủ được. V. là cô gái tốt, tôi thấy rất hợp với tôi, nhưng mà hết bạn rồi đến mẹ can ngăn như thế nên tự nhiên trong lòng cũng thấy nản.
Mẹ rất thương tôi, nhà có mỗi tôi là con trai nên việc tôi yêu và lấy ai làm vợ thì mẹ cũng phải vừa lòng đã. Tôi thấy khó xử vô cùng. Tôi quyết định tránh mặt V., không nghe điện thoại, không trả lời tin nhắn và cũng không onlline Facebook để có thêm thời gian suy nghĩ và xem tình cảm thực sự của mình đã đủ lớn chưa. Nhưng tôi không biết phải tránh mặt đến bao giờ, tình cảm mới chớm nở đã bị lụi tàn ngay vì những lí do như vậy khiến tôi khó chịu. Tôi nên hành động như thế nào cho hợp lý đây?
Theo VNE
Xấu hổ vì má.u Hoạn Thư của vợ Thiện vừa bước ra từ ô tô, còn cô thư kí chỉ mới kịp sửa sang váy áo bước xuống xe đã bị Giang túm lấy tóc, kéo đi xềnh xệch. Đứng ở sân bay, Giang tức tốc gọi điện thoại thông báo: "Tôi sẽ ra nước ngoài sinh sống, cho anh thoải mái với nhân tình của mình. Khi nào anh muốn...