Ấm ức vì phải bán hồi môn đưa tiền chi tiêu cho mẹ chồng
Tôi ấm ức và tiếc lắm vì phải bán tiền vàng hồi môn để đưa cho mẹ chồng chi tiêu vào những việc không đâu. Ở nhà chồng tôi, sao nhiều khoản chi tiêu tốn kém quá vậy hả trời?
ảnh minh họa
Chào bạn Cẩm Bình với tâm sự: “Ngã ngửa với sổ ghi tiền trông cháu cho con dâu của mẹ chồng”!
Đúng là khi chưa lấy chồng, tôi cũng không bao giờ nghĩ chuyện mẹ chồng nàng dâu lại là đề tài muôn thủa không bao giờ hết chuyện. Song có bước vào cuộc sống gia đình rồi thì mới biết, con dâu với nhà chồng có nhiều mâu thuẫn khó tránh lắm. Tôi cũng ước, mẹ chồng thương các con được 1 phần như mẹ chồng đã mất của bạn Cẩm Bình đây thì đã đỡ lo lắng, tủi thân hơn nhiều.
Vợ chồng tôi, hàng ngày ai nhìn vào cũng tưởng chúng tôi sung sướng. Bởi vì chúng tôi ở với bố mẹ chồng nên không phải mất tiền thuê nhà như nhiều cặp vợ chồng khác. Nhưng đi liền với nó là sự tốn kém mà tôi dù xoay xở và muốn tiết kiệm kiểu gì cũng không thể để ra được.
Hàng tháng, tôi vẫn phải về nhà mẹ đẻ xin ông bà 3-4 triệu để đóng góp vào tiền chi tiêu sinh hoạt ở nhà chồng. Chính tôi nhiều lúc cũng thấy ngượng với bố mẹ đẻ lắm vì con gái đi lấy chồng vẫn phải về nhà chìa tay xin tiền hàng tháng. Nhưng tôi chẳng biết phải xoay sở sao nếu không làm vậy.
Nhà chồng tôi gồm có 3 cặp vợ chồng sống với nhau trong một căn nhà 5 tầng rộng rãi. Tầng 1 là nơi sinh hoạt chung của các gia đình. Tầng 2, bố mẹ chồng tôi ở. Tầng 3 là vợ chồng nhà tôi và tầng 4 là gia đình nhà anh trai (đã có con gái 4 tuổi) ở.
Nói chung về nhà cửa, dù ở chung như vậy nhưng tôi không thấy chút bất tiện nào vì nhà chồng diện tích các tầng khá rộng rãi và khép kín. Sống cùng một nhà nên cả nhà chồng tôi vẫn đóng góp sinh hoạt phí và ăn chung với nhau.
Video đang HOT
Hàng tháng, dẫu chẳng phải tiêu gì nhiều nhưng các khoản tiền cố định cứ ngày càng nhiều hơn khiến cho vợ chồng tôi có muốn tiết kiệm phòng lúc ốm đau cơ nhỡ cũng chẳng biết tiết kiệm kiểu gì. Và đó cũng là lý do khiến tháng nào sau khi đã dành các khoản chi tiêu xong, tôi cũng phải về ngửa tay xin ông bà ngoại thêm.
Cụ thể, các khoản tiền gửi trẻ, tiền bỉm sữa, đồ ăn thêm cho con và tiền ăn trưa của 2 vợ chồng khi đi làm mỗi tháng cũng phải tiêu hết 6 triệu. Chưa kể, hàng tháng, vợ chồng tôi phải đóng khoản tiền ăn cố định cho mẹ chồng vào đầu tháng là 3,5 triệu. Tất nhiên, khoản tiền này chưa kể điện nước mỗi tháng. Hay khi cuối tuần, cả nhà ăn tươi thì mỗi gia đình phải đóng góp thêm.
Như vậy, ngoài các khoản cố định đưa cho mẹ chồng và lo cho con cái, số tiền hàng tháng của vợ chồng tôi đã mất khoảng 10 triệu. Trong khi đó, tổng lương của vợ chồng chỉ có 12 triệu. Do đó, cứ tháng nào lấy lương xong, sau khi chia hết cho các khoản là tôi còn dư 2 triệu. Xong số tiền 2 triệu này cũng chẳng trang trải đủ khi vợ chồng liên tục có những việc phát sinh: cưới xin, sinh nhật, thăm hỏi đau ốm, bố mẹ chồng về quê….
Xin nói thêm là tất cả các khoản thu chi của nhà chồng tôi đều bổ đầu công khai hàng tháng cho các gia đình. Về các khoản đóng góp này, tôi cũng không dám có ý kiến thắc mắc. Nhưng điều khó chịu nhất là, vợ chồng tôi đã không có tiền, lại phải nuôi con nhỏ, song không tháng nào với bố mẹ chồng tôi lại không có thêm khoản phát sinh đến một vài triệu nữa.
Chẳng hạn như, bố chồng tôi rất ham mê đánh chắn, tá lả với mấy ông bạn cùng khu phố. Hầu như ngày nào ông cũng ngồi. Những lúc, ông chơi thua, ông sẵn sàng gọi con trai, con dâu xin 500k hoặc 1 triệu để đánh tiếp. Vài lần các con hết tiền không có đưa, ông sẽ mắng luôn là con cái bất hiếu, không nghĩ tới niềm vui tuổi già của ông. Rồi ông cằn nhằn cả ngày là các con tiếc bố.
Chưa kể, mẹ chồng tôi tuy năm nay đã 65 tuổi song bà vẫn ăn chơi và giữ dáng cẩn thận. Từ trước tới nay, bà không bao giờ có thói quen gội đầu ở nhà. Hàng ngày bà vẫn đến các phòng tập gym 2 tiếng để tập luyện. Chi phí cho việc làm đẹp này của bà, bà cũng bổ đầu 2 con trai phải lo.
Chán ngán nhất là gia đình đã không có tiền, song mua gì mẹ chồng toàn sĩ diện mua đồ đẹp. Cuối tuần vừa rồi, nhà không có tiền, nhưng mẹ chồng nhất quyết đòi thay salon, tivi mới ở phòng khách để trang hoàng lại nhà cửa đón Tết đến thêm lịch sự, trang trọng.
2 con trai méo mặt bảo mẹ cần gì phải thay mới thì mẹ chồng nói, phòng khách là bộ mặt của cả nhà nên phải thay. Mà đã thay là phải thay nội thất đắt tiền. Cả bộ salon và ti vi ở phòng khách bà đã nhắm trước và thông báo hết 120 triệu.
Số tiền này cũng được chia ra cho 3 cặp vợ chồng. Tính ra mỗi cặp vợ chồng phải đưa bà 40 triệu. Vợ chồng không còn tiền, mà chạy về hỏi bố mẹ đẻ ngại nên tôi đành bàn với chồng đi bán của hồi môn 2 năm trước. Hôm vợ chồng mang tiền vàng hồi môn đi bán, mẹ chồng biết nhưng vẫn mặc kệ, không một lời khuyên can. Khi về, bà vẫn cầm tiền vẻ mặt tươi như hoa.
Hôm vợ chồng mang tiền vàng hồi môn đi bán, mẹ chồng biết nhưng vẫn mặc kệ, không một lời khuyên can. Khi về, bà vẫn cầm tiền vẻ mặt tươi như hoa (Ảnh minh họa)
Tôi ấm ức lắm và tiếc lắm vì phải bán hồi môn đi để đưa cho mẹ chồng chi tiêu vào những việc không đâu. Ở nhà chồng tôi, sao nhiều khoản chi tiêu tốn kém quá vậy hả trời. Dù đã xoay đủ kiểu nhưng tháng nào tôi vẫn phải ngửa tay xin mẹ đẻ thêm 3-4 triệu. Như thế khác gì lấy tiền nhà mẹ đẻ để nuôi nhà chồng.
Cứ tình hình chi tiêu này, tôi thấy không ổn. Song tôi cũng không thể góp ý hay có ý kiến gì với mẹ chồng về các khoản đóng góp kia để chi tiêu hợp lý hơn. Còn với nhà ngoại, đấy là bố mẹ tôi đang có thì mới cho được. Lần nào sang nhà ngoại xin, mẹ tôi chẳng ngao ngán thở ngắn thở dài. Tôi tự biết, mình chẳng thể bấu víu bố mẹ cả đời được.
Tuần vừa rồi, tôi đã bàn với chồng chuyện vợ chồng xin ra thuê nhà ở riêng bên ngoài. Thế nhưng anh mắng tôi ở chung còn chẳng để ra được, ra ngoài thuê nhà còn tốn kém hơn? Thấy chồng nói cũng có lý khiến tôi lo lắng lắm. Song ở nhà chồng mà quá nhiều khoản chi tiêu hàng tháng theo bố mẹ chồng, tôi thấy mệt mỏi về tiền quá!
Theo VNE
Chị dâu tặng hồi môn nặng trĩu giá khoảng trăm ngàn đồng
Tôi vẫn cứ thắc mắc tại sao chị dâu là người keo kiệt mà sao có thể lên tặng tôi món hồi môn giá trị đến vậy trước bàn dân thiên hạ trong ngày cưới của mình. Chỉ đến khi vào thay đồ cưới, tôi mới vỡ lẽ mọi chuyện.
Nghĩ đến bây giờ mà tôi vẫn vừa giận vừa buồn cười vì ngày kết hôn đó của mình. Giận vì nghĩ nhà chồng coi tôi như thế nào mà lại có thể bảo chị dâu tặng tôi món quà đó. Buồn cười vì có một vài người biết chuyện hay trêu chọc tôi là của hồi môn đeo nặng trĩu cổ mà giá trị có khoảng trăm ngàn.
Tôi kể đến đây chắc các bạn cũng biết của hồi môn của tôi giá trị như thế nào rồi. Đó là của hồi môn "giả". Chẳng thế mà hôm ấy tôi vẫn cứ thắc mắc tại sao chị dâu tôi là người keo kiệt mà sao có thể lên tặng tôi món hồi môn giá trị đến vậy trước bàn dân thiên hạ ngay trong ngày cưới của mình. Chỉ đến khi vào thay đồ cưới, tôi mới vỡ lẽ mọi chuyện.
Chồng tôi bảo vợ tháo hết trang sức mọi người tặng đi để ra ngoài tiếp khách cho thoải mái. Nên trong lúc nhờ chồng tháo hộ đồ, tôi khen là dây chuyền của chị dâu cho đẹp thế thì chồng bảo đây chỉ là dây chuyền mỹ kí thôi.
Lúc đó tôi không hỏi thêm câu nào nữa vì tôi không muốn ngày vui của mình lại tức giận. Lúc biết là dây chuyền mỹ kí, tôi cho rằng nhà chồng đã coi thường tôi nên mới làm vậy.
Dù giận chồng chuyện hồi môn ngày cưới, nhưng chúng tôi đã thành vợ thành chồng hơn một năm nay và sống hạnh phúc (Ảnh minh họa)
Dù giận nhưng đợi đến 3 ngày sau khi 2 vợ chồng về lại mặt nhà gái, tôi mới hỏi chồng có biết dây chuyền đó là giả không thì chồng tôi bảo có. Nhưng vì biết nhà vợ có nhiều của hồi môn cho con gái hơn nên nhà anh ngoài số vàng thật mẹ anh tặng thì đã đề xuất để chị dâu lên tặng cho tôi món hồi môn này để "môn đăng hộ đối".
Tôi giận chồng lắm vì chồng là người hiểu tính cách tôi nhất. Tôi thích sống thật với tất cả mọi thứ và ghét nhất: "Thùng rỗng kêu to". Tôi giận nhưng là chuyện đã rồi nên bỏ qua.
Nhưng cái bi kịch đằng sau dây chuyền mỹ kí hồi môn đó thì vẫn còn tiếp diễn. Khi tôi về nhà ngoại mọi người không biết đó là "giả" nên họ hàng rồi hàng xóm bảo chị dâu chồng quan tâm thế tặng cho dây chuyền chắc đến một cây vàng nhỉ? Tôi vẫn cứ phải ậm ừ là vâng cho qua chuyện.
Một thời gian sau khi vợ chồng tôi cần tiền để kinh doanh thì mẹ đẻ bảo bán số trang sức đi để lo chuyện. Thế nên lúc này, tôi cũng phải thú thật rằng dây chuyền đó là giả nên không có giá trị.
Mẹ tôi khi nghe tôi nói vậy cũng không vui. Nhưng bà động viên bảo tôi rằng nghe nói ở tỉnh đó người dân thích khoe mẽ chứ không phải riêng nhà chồng tôi đâu. Thế nên bà bảo chuyện này tôi không phải nghĩ ngợi làm gì.
Dù giận chồng chuyện hồi môn ngày cưới, nhưng chúng tôi đã thành vợ thành chồng hơn một năm nay và sống hạnh phúc. Do đó, chuyện ấy tôi đã không nghĩ đến nữa. Nhưng thỉnh thoảng nhìn thấy cái dây chuyền giả hồi môn đó, tôi lại thấy buồn cười các bạn ạ.
Theo VNE
Nhà chồng rắp tâm chiếm đoạt tiền hồi môn của tôi Khi biết được tất cả sự thật, tôi xác định sẽ không đời nào đưa số tiền hồi môn ấy cho chồng hay nhà chồng tôi. Nhưng tôi muốn trước khi biến khỏi ngôi nhà chỉ biết đến chữ tiền này, tôi muốn "chơi lại" hay cho họ 1 bài học thích đáng. Yêu nhau hơn 1 năm, số lần tôi sang nhà...