Ám ảnh vì người yêu bị người lạ cưỡng hiếp
Sẽ có nhiều người nguyền rủa tôi bởi đó là một tai nạn và cô ấy không muốn như vậy, cô ấy đã bị tổn thương rất nhiều, tôi nên bù đắp cho cô ấy, nhưng tôi không làm được.
Ích kỷ bản thân, ám ảnh khiến tình cảm trong tôi chết dần. Và tôi không biết đó có phải là lý do tôi đã hết yêu cô ấy hay không, hay chỉ là sự việc diễn ra đúng lúc tình cảm của tôi đã hết.
Cô ấy đã suy sụp rất nhiều, nếu tôi từ chối kết hôn sẽ là cú sốc tiếp theo (ảnh minh họa)
Chúng tôi yêu nhau từ những năm học cấp 3, cuộc tình trong sáng cứ kéo dài và không có sóng gió gì. Tôi tốt nghiệp đại học và em cũng chuẩn bị tốt nghiệp cao đẳng, một đám cưới đang âm thầm được chuẩn bị. Nhưng rồi tôi chợt nhận ra tôi đã yêu cô ấy ít hơn tôi tưởng, tôi bắt đầu rung cảm bởi những mối quan hệ khác. Nhưng mọi thứ vẫn chưa rõ ràng, tôi và cô ấy vẫn yêu nhau, không vượt quá giới hạn.
Video đang HOT
Một tai nạn ập đến, khiến cả tôi và cô ấy bàng hoàng. Hai gã thanh niên đã làm nhục cô ấy trên một đoạn đường vắng khi cô ấy đang trên đường về nhà.
Tôi nhận được cuộc gọi của cô ấy lúc 11h đêm, cô ấy chỉ còn biết khóc nấc lên trong điện thoại, tôi hỏi chuyện gì xảy ra cô ấy không nói chỉ khóc. Tôi liền lấy xe đến phòng cô ấy trong lòng đầy ngổn ngang. Tôi vẫn sợ cô ấy phát hiện ra rằng tôi đã hết yêu cô ấy. Nhìn cô ấy quần áo xộc xệch, dính đầy bùn đất, mắt nhòe đi, tôi lờ mờ nhận ra điều kinh khủng ấy. Tôi ôm cô ấy vào lòng, vỗ về, an ủi. Tim tôi như thắt lại khi cô ấy khẽ nói: “Em bị làm nhục, mất trinh rồi, anh còn yêu em không?”. Tôi im lặng, nước mắt cô ấy rơi lã chã thấm ướt cả áo tôi. Tôi còn biết nói sao đây? baonhiêu năm tình nghĩa, giờ tôi bỏ cô ấy thì tôi là một kẻ vong ơn. Tôi lại là người cô ấy tin tưởng biết được bí mật động trời kia. Bây giờ tôi không ở bên cô ấy thì tôi là một kẻ tội đồ. Tôi chỉ còn biết im lặng và im lặng.
Thời gian trôi qua, cô ấy dần lấy lại được tinh thần bởi tôi luôn là người động viên, giúp cô ấy xóa bỏ mặc cảm kia. Rồi cô ấy cũng nói đến chuyện kết hôn.
Tôi có nên kết hôn với bạn gái đã từng bị cưỡng hiếp (ảnh minh họa)
Nếu cứ mãi là tri kỷ giữ kín bí mật của cô ấy thì tôi có thể làm nhưng nếu tôi là chồng, là người đầu ấp vai kề suốt quãng đời còn lại thì tôi không thể. Tôi vẫn chưa nói với cô ấy rằng tôi đã không còn yêu, chuyện kết hôn tôi đã không còn nghĩ đến. Thực tình mà nói, nếu không có chuyện cô ấy bị cưỡng hiếp có thể tôi sẽ cân nhắc để lấy cô ấy làm vợ vì dù sao tôi cũng chỉ mới đứng giữa sự lựa chọn. Nhưng tôi e rằng chúng tôi sẽ không hạnh phúc khi sống bên nhau bởi những ám ảnh tâm lý.
Tôi sẽ sống thể nào khi gần gũi vợ mà biết rõ cô ấy đã không còn trinh và còn bị cưỡng hiếp? Tôi biết tôi là một kẻ vong ơn, một người đàn ông hèn nhưng tôi không thể giải thoát mình khỏi những ý nghĩ ấy.
Theo VNE
Bao giờ mới hết cô đơn?
3 năm qua, tôi chôn vùi môi tình cũ với bao cay đắng ngâm ngùi, không thê yêu ai. 26 tuôi, chẳng còn trẻ đê mơ mông những môi tình lãng mạn nữa, cũng chẳng còn nhiêu bạn bè đê tụ tâp chơi bời với mình. Thê nên, tôi bắt đâu thâm dân sự trông trải và cô đơn, bắt đâu sợ sẽ chỉ còn lại mình mình bước đi trên con đường này.
3 năm qua, tôi chôn vùi môi tình cũ với bao cay đắng ngâm ngùi. Rôi những người đàn ông đên với tôi, theo đuôi tôi, tán tỉnh tôi nhưng đêu bị tôi từ chôi môt cách vô lý. Họ là những người tử tê, có công ăn viêc làm ôn định, muôn tán tỉnh môt cách nghiêm túc và lây vợ, thê nhưng tôi đã khước từ hô không lý do. Đơn giản vì tôi chưa muôn lây chông. Thê nhưng, thực chât không phải vây. Phải chăng tôi quá câu toàn, tôi cân môt người đàn ông hiêu tôi, yêu thương tôi và khiên trái tim tôi rung đông như môi tình đâu. Nhưng cảm xúc tình đâu thât khó kiêm và nôi đau ây cũng thât khó quên.
Môi lân nhân thiêp cưới của bạn, tôi lại chạnh lòng khôn tả. Thê là, lại môt người nữa theo chông bỏ cuôc chơi. Tôi bắt đâu thây lo lắng cho tương lai khi ai đó hỏi, 'bao giờ em cưới?'. Tôi cảm thây mọi thứ đên quá nhanh và cũng trôi đi quá nhanh, đúng, cứ thê này không biêt bao giờ mình cưới?
Môi lân nhân thiêp cưới của bạn, tôi lại chạnh lòng khôn tả. Thê là, lại môt người nữa theo chông bỏ cuôc chơi. (ảnh minh họa)
Gái lớn thì phải lây chông, bô mẹ cũng mong ngóng con gái môt lân dân người yêu vê ra mắt. Thê nhưng, cứ chờ đợi mỏi mòn, chờ đợi mãi không thây con ý kiên gì. Bạn bè đã từ chôi lời mời cà phê, cũng chẳng còn ai chơi với mình, người ta cũng bân trăm công nghìn viêc, cũng lo toan gia đình và đi chơi cùng chông con, còn đâu thời gian dành riêng cho mình. Thê là, tôi thành người cô đơn. Ngôi cà phê môt mình trong quán quen, tôi thoáng giât mình khi thây ai đó giông bóng hình người cũ. Và tôi lại nhớ vê mình, nhớ vê bản thân những ngày bên anh. Thì ra, tôi vân chưa quên được tình cũ.Trớ trêu thay, người cũ đã đi lây vợ và sinh con. Vây tại sao tôi còn ngôi đây mà ôm mông tưởng. Tại sao tôi không tìm cho mình môt hình bóng mới, tay trong tay những ngày cuôi tuân đê cảm thây tâm hôn mình không còn cô đơn lạnh giá. Tôi muôn làm thê nhưng con tim không cho phép.
Tôi viên vông quá, sông mơ hô quá. Hôm nay tôi phải đôi diên với sự thât, phải sông thât tỉnh táo, nhìn vê tương lai. Vì tôi không còn ai bên cạnh nữa, cảm giác cô đơn tôi đang thâm dân. Nêu môt ngày mọi người đi hêt, tôi sẽ sông ra sao đây? Nhưng giờ, tìm môt người đàn ông tôt đâu phải dê, tìm môt người yêu thương mình thât lòng, chân thành thì càng khó hơn. Tôi lo lắng quá, tôi sợ rôi mình sẽ nhắm mắt đưa chân mà đi lây chông. Nêu như thê, tôi không biêt tương lai mình có hạnh phúc hay không?
Phải lây chông thôi, nhât định tôi phải đi lây chông, tìm cho mình môt mái âm như bao người con gái khác. Nhưng tôi thây cô đơn quá, bao giờ mới lây được chông, mới có môt bóng hình đi bên cạnh. Thât ra, tôi đã nhân ra môt điêu, tôi tìm vui bên bạn bè thực chât là vì tôi quá cô đơn, chỉ đê khỏa lâp đi tât cả mà thôi.
Theo Eva
Chồng từ bỏ tất cả để lấy nhân tình Tôi đờ người. Tôi không hề nghĩ rằng chồng tôi lại yêu cô ta tới mức có thể từ bỏ mọi thứ. Tôi luôn ngỡ mình là người hạnh phúc bởi tôi có một người chồng thành đạt, yêu vợ, thương con. Không ít người ghen tị với tôi và tôi hãnh diện vì điều đó. Nhưng giờ thì mọi thứ đều trở...